Chương 9 : Chương - 9
Edit + Beta: Nhật Nguyệt Phong Hoa
"Tiểu Sở!" Tô Tiện nhẹ nhàng gọi. Tiểu Sở nghe thấy tiếng nàng lập tức bật dậy, Tô Tiện lại nói: "Qua đây!"
Tiểu Sở ngoan ngoãn đến bên cạnh Tô Tiện, không nhìn nam tử kia dù chỉ một chút.
Vốn dĩ nam tử nọ đang nói chuyện với Lý Bích, thấy tình cảnh này bèn cười ra thành tiếng, giương mày nói với Tô Tiện: "Con rối này là của ngươi?"
"Phải." Tô Tiện gật đầu đáp lại. Sau đó quay sang nhìn Yêu Lan đứng bên cạnh, nàng ta bình thường hay lắm lời nhưng bây giờ không biết sao lại như mất đi năng lực ngôn ngữ vậy, chỉ trân trân nhìn nam tử kia. Đến khi Tô Tiện huých tay nàng ta một cái, nàng ta mới chịu tỉnh lại, thu lại thần sắc vào đáy mắt, nhỏ giọng nói: "Chúng ta là đệ tử mới nhập môn lần này."
"Ồ!" Nam tử bất giác cười rộ lên, lông mày như kiếm cong lên, nói với hai người: "Các ngươi muốn đến Chấp Minh Tông của ta?"
Tô Tiện không trả lời, nhưng xem ra gần đúng với dự đoán của nàng nơi đây quả thật là một trong hai nơi Chấp Minh Tông hoặc Lăng Quang Tông.
Thì ra đây là Chấp Minh Tông. Nam tử này đương nhiên là tông chủ Chấp Minh Tông Thư Vô Tri.
Nghĩ đến đây, Tô Tiện bắt đầu nghiêm túc đánh giá người này.
Nhìn không ra rốt cuộc Thư Vô Tri bao nhiêu tuổi, người tu đạo vốn có sinh mệnh rất dài, hắn xem ra không đến 30 tuổi nhưng đã là một trong bốn tông chủ của Không Thiền Phái, nghĩ lại chắc cũng không phải quá nhỏ tuổi. Người này thần sắc nhàn nhạt, khóe mắt luôn mang theo ý cười, trên người nồng nặc mùi rượu. Chỉ có điều người tu đạo vốn kỵ uống rượu, càng là người có tu vi cao cường càng hiểu rõ điều này. Nhưng Thư Vô Tri hình như không quan tâm lắm, toàn bộ Chấp Minh Tông chồng chất nào rượu là rượu, cũng không biết là có duyên cớ gì không.
Trong lúc Tô Tiện đánh giá Thư Vô Tri, Thư Vô Tri cũng đang đánh giá nàng, hắn nhìn một hồi lâu cuối cùng vừa ý gật đầu: "Căn cốt rất tốt chỉ là không có tu vi, nếu chuyên tâm tu luyện nhất định có thể thành đại nghiệp." Hắn bình phẩm Tô Tiện xong thì chuyển hướng sang Yêu Lan đứng đờ ra như tượng gỗ bên cạnh Tô Tiện. Nhưng tầm mắt hắn còn chưa tiếp xúc với nàng ta, Yêu Lan đã khẽ kêu lên một tiếng, lắc đầu nói: "Chúng ta đến để tìm con rối, đi nhầm nơi thôi không phải muốn bái Chấp Minh Tông chủ làm thầy."
Biểu hiện của nàng ta vô cùng khác thường, nói hết lời liền kéo Tô Tiện đi ra ngoài.
Tô Tiện biết nàng ấy có vấn đề nhưng không nói gì đành mặc kệ nàng ta, kéo theo Tiểu Sở cùng bước ra ngoài. Nhưng hai người vừa đi được mấy bước, Thư Vô Tri đã gọi lại, Tô Tiện quay đầu nhìn hắn, Thư Vô Tri cười nói: "Ta rất có hứng thú với con rối của ngươi, không bằng hai ngươi cứ ở lại Chấp Minh Tông, bái ta làm sư phụ thế nào?"
"Bọn ta..." Yêu Lan cắn cắn môi, nhỏ giọng nói: "Bọn ta sớm đã có sư phụ mình muốn chọn rồi, Chấp Minh Tông không cần..."
"Ồ?" Thư Vô Tri buồn cười nhìn hai người, ung dung thay đổi tư thế ngồi, chống cằm nói: "Vậy các ngươi nói xem muốn bái ai làm thầy?"
Yêu Lan hơi do dự, lại nhìn sang Tô Tiện, nàng bèn thầy Yêu Lan đáp lời: "Hai người chúng ta vốn định bái nhập Lăng Quang Tông."
"Lăng Quang Tông?" Thư Vô Tri dường như khá ngạc nhiên, lại không nhịn được mỉm cười, "Đi chỗ của tên Mai Nhiễm Y đó thì có gì tốt? Hắn chỉ lo luyện công của mình, chuyện khác không lo đâu. Chi bằng các ngươi đến chỗ ta, muốn học gì ta dạy cái đó, thế nào?"
Tô Tiện biết Yêu Lan bất thường nhất định có nội tình gì đó, không định trả lời. Nhưng mà rất nhanh Thư Vô Tri lại nói với con rối bên cạnh nàng: "Hồi nãy bọn họ gọi ngươi là Tiểu Sở đúng không, vậy Tiểu Sở ngươi nói xem có phải chỗ ta tốt hơn không?"
Tô Tiện vốn không xem lời hắn là thật nhưng ngoài dự liệu, Tiểu Sở nghe xong lời hắn lại thật sự gật đầu.
Động tác này của hắn khiến Tô Tiện ngỡ ngàng.
"Chấp Minh Tông chủ có thể khiến hắn nghe lời người?" Tô Tiện nhìn Tiểu Sở, lại quay sang hỏi Thư Vô Tri.
Thư Vô Tri cười đáp: "Khi nãy ở bên ngoài gặp được hắn, ta cảm thấy hắn rất thú vị nên mang về đây, con rối này thật sự rất nghe lời, ngươi lấy nó ở đâu ra vậy?"
Tô Tiện chưa từng gặp phải tình huống này bao giờ, Tiểu Sở trước giờ chỉ nghe lời nàng nếu không có phù chú khống chế lời của người khác hắn sẽ không nghe theo. Đấy là lúc nàng lấy được Tiểu Sở từ chỗ lão đầu, lão ấy đã nói với nàng như thế. Sau khi con rối nhận chủ, chỉ nghe lời một mình chủ nhân. Nhưng tình huống hiện tại Tô Tiện cũng không biết phải giải quyết thế nào.
Ngay khoảnh khắc Tô Tiện trầm ngâm đó, Thư Vô Tri lại nói: "Ngươi có phải cảm thấy rất kỳ quái, hay là ngươi đến chỗ ta đi ta nói với ngươi nguyên nhân."
"Trên người hắn có tiên hồn, chắc ngươi biết chứ?" Thư Vô Tri cười híp mắt, nắm chắc mười phần nói, "Chấp Minh Tông bọn ta tu luyện là tâm đ*o, có thể nhìn thấy những gì mà người khác không nhìn thấy, biết những việc mà người khác không biết, chỉ cần tu luyện đại thành, ngươi có thể nhìn thấy tầng hồn đó, có thể nói chuyện với hắn, ngươi thật sự không muốn thử?"
Điều kiện Thư Vô Tri đề ra đích thật làm Tô Tiện dao động, nàng nhìn sang sắc mặt Yêu Lan một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Đa tạ ý tốt của tông chủ chỉ là chúng ta chí không tại đây, không dám làm phiền nữa."
Thư Vô Tri không ngờ tới điều kiện mình đặt ra như thế Tô Tiện vẫn không động lòng. Thần sắc hắn hơi thay đổi, đang định lên tiếng thì thấy Yêu Lan vội vã bắt cánh tay Tô Tiện, nói: "Chúng ta gia nhập Chấp Minh Tông đi."
"Yêu Lan?" Tô Tiện khẽ hỏi một câu.
Lúc này Yêu Lan trông có vẻ đã khôi phục trở lại, sắc mặt tốt hơn trước khá nhiều. Nàng ấy nhìn Tô Tiện cười nói: "Ta nghĩ thông rồi, chúng ta ở Chấp Minh Tông cũng không có gì không tốt. Nếu tông chủ có thể giúp ngươi khám phá bí mật trên người con rối, vậy chúng ta ở lại đây đi."
Tô Tiện nhìn thần sắc Yêu Lan, biết đối phương vì mình mới đồng ý ở lại. Nàng nói tiếng cảm ơn với Yêu Lan, nói tiếp: "Với ta mà nói vào tông môn nào cũng đều như nhau, bí mật trên người Tiểu Sở ta cũng sẽ tự có cách tra xét rõ ràng, cũng không tiện ở lại."
Yêu Lan hơi hoảng, còn muốn khuyên nữa đã thấy Thư Vô Tri đứng dậy, đi đến trước mặt hai người.
Thư Vô Tri vẫn luôn lo khuyên Tô Tiện lúc này đến gần mới nhìn rõ Yêu Lan. Hắn hơi nhếch môi, chống cằm nói: "Ngươi tên Yêu Lan à? Kỳ lạ, hình như có chút quen thuộc."
Yêu Lan ngẩn ra, liền đáp: "Chắc là nhận nhầm rồi, đây là lần đầu tiên ta đến Không Thiền Phái."
"Ta có nói là gặp ở Không Thiền Phái đâu." Thư Vô Tri cười vỗ vỗ cánh tay nàng ấy, tiến gần nói: "Hoặc có thể một ngày nào đó ta xuống núi rồi gặp cũng nên. Đôi mắt ngươi rất đẹp, nếu ta gặp qua rồi nhất định sẽ ghi nhớ, không có gì kỳ lạ." Hắn nói rồi bèn quay lưng lại, giơ tay ra không biết đang làm gì. Yêu Lan có chút mờ mịt nhìn theo bóng lưng hắn. Ngược lại Tô Tiện rất nhanh đã cảm giác có gì đó không đúng.
Tô Tiện nhìn xuống thắt lưng Yêu Lan, miếng lệnh bài Mộ Sơ Lương đưa cho nàng ấy đã không thấy đâu nữa. Đương lúc nàng định hỏi thì Thư Vô Tri quay người lại, giơ vật trong tay hắn ra nói với Yêu Lan: "Xong rồi, ngươi đã là đệ tử Chấp Minh Tông bọn ta." Vật trong tay hắn chính là lệnh bài của Yêu Lan. Chỉ là trên lệnh bài vốn trống không bây giờ đã được khắc thêm hai chữ "Chấp Minh".
Tô Tiện: "..."
Người có sức mạnh cao cường không cần liêm sỉ cũng là chuyện hợp tình hợp lý thôi. Thư Vô Tri trả lệnh bài cho Yêu Lan rồi mới tùy ý bảo: "Lúc Mộ Sơ Lương đưa tấm lệnh bài này cho các ngươi có nói không? Một khi chữ đã khắc lên lệnh bài thì không đổi được đâu, về sau ngươi chính là người của Chấp Minh Tông." Hắn cười cười, lại giơ tay ra với Tô Tiện, "Bạn ngươi đã nhập tông môn của ta rồi. Chắc bây giờ ngươi không còn gì đáng suy nghĩ nữa đâu nhỉ?" Hắn sớm đã nhìn ra Tô Tiện không chịu nhập môn là vì Yêu Lan, nên mới ra tay từ chỗ Yêu Lan trước.
Tô Tiện liếc nhìn hắn một cái, cuối cùng vẫn giao nộp lệnh bài ra. Không lâu sau, Thư Vô Tri đã khắc xong lệnh bài, trả cho Tô Tiện.
Thấy đã khắc xong chữ lên lệnh bài hai người họ rồi, tâm tình Thư Vô Tri cực kỳ vui vẻ, bất giác ngâm nga một khúc hát, chỉ là mới hát được hai ba câu, Lý Bích vẫn yên tĩnh ngồi bên cạnh bỗng cất lời: "Chấp Minh Tông chủ, ta có thể nhập môn chưa?"
Nãy giờ đều là ba người nói chuyện với nhau, giờ này Thư Vô Tri mới sực nhớ ra góc tường bên kia còn một tên Lý Bích. Hắn khẽ vuốt trán rồi bước lên trước khắc chữ lên tấm lệnh bài của Lý Bích, nói tiếp: "Những người khác đều không muốn nhập tông môn của ta, đến hai tiểu cô nương này cũng là bị ta ép buộc mới chịu gia nhập. Tiểu tử nhà ngươi cũng được lắm đấy, lại chủ động muốn bái ta làm sư phụ." Hắn khắc chữ xong liền giao lại cho Lý Bích, hỏi, "Ngươi muốn theo ta học cái gì?"
"Không học gì hết." Lý Bích vẫn nhắm mắt, lạnh lùng phun ra một câu, "Ngươi cũng không cần dạy ta gì cả, ta nhập môn chỉ vì Huyền Thiên Thí, cũng chỉ vì tiện đường nên mới bái ngươi làm thầy thôi."
Cách này của hắn giống y hệt cách của bọn Tô Tiện. Chỉ là hai người Tô Tiện giấu giếm mục đích của mình, ngược lại tên thiếu niên này lại đem lời thật lòng nói ra bằng hết.
Thư Vô Tri nghe thế không nhịn được bật cười, không quan tâm sắc mặt mất kiên nhẫn của Lý Bích, vỗ vỗ vai hắn: "Nói ngươi thú vị đúng thật là thú vị, tuy ngươi không muốn học nhưng vẫn phải gọi ta một tiếng sư phụ." Hắn nói đến đây lại chuyển hướng sang hai người Tô Tiện, chỉ chỉ Yêu Lan nói: "Chấp Minh Tông của chúng ta đệ tử không nhiều lắm, ngươi nhập môn sớm hơn bọn họ một chút nên ngươi xếp thứ mười ba." Hắn lại quay sang Tô Tiện, "Ngươi mười bốn."
Hắn nói xong cuối cùng mới đến lượt Lý Bích: "Ngươi nhập môn trễ nhất nên là tiểu sư đệ, sau này gặp bọn họ phải gọi một tiếng sư tỷ."
Lý Bích nhắm mắt ngồi thiền, cũng không biết hắn có nghe lời Thư Vô Tri nói hay không.
Hai người Tô Tiện cũng không nghĩ là hắn sẽ trả lời nhưng qua một lúc, hắn bỗng mở mắt, trong mắt có chút bất mãn nhẹ, "Rõ ràng là ta đến bái sư trước tại sao ta lại thành nhỏ nhất?"
Thư Vô Tri bật cười: "Ngươi khắc chữ muộn nhất." Hắn nhìn ra tính khí tên tiểu đồ đệ này không được tốt cho lắm, cũng không trêu hắn thêm nữa. Nói tiếp với mọi người ở đây: "Hôm nay trời cũng không còn sớm nữa, ta mặc kệ các ngươi nhập môn vì mục đích gì, chuyện nên làm cuối cùng vẫn phải làm. Sáng sớm ngày mai các ngươi đến đây, ta để các ngươi gặp các sư huynh sư tỷ, còn phải giao phó vài chuyện nữa. Hôm nay các ngươi cứ về nghỉ ngơi trước đi."
Lý Bích không đáp, nhấc kiếm lên rồi đứng lên rời khỏi.
Tô Tiện với Yêu Lan cũng mang theo Tiểu Sở đi ra ngoài. Thư Vô Tri lại trở về ngồi bên cạnh vò rượu của hắn, nhấc vò bên cạnh lên uống một ngụm, bất giác lại nhìn theo hướng Tô Tiện vừa rời khỏi cười lên một tiếng.
"Si(*) nhân, si nhân..." Hắn cười.
- Hết chương 9 -
(*) "Si" này là "si" trong "cuồng si" ấy.
Bạn đạng đọc truyện tại Https:// S t t r u y e n . c o m