Chương : 3
Hai tháng tiếp theo đó cuộc sống của tôi vẫn không có gì khác biệt cả! Ngoài việc kiến thức trong sách tôi đã biết hết rồi thôi! Tự tin vl thế là tôi không học bài nữa, cứ ra quán nét chơi lol với lũ bạn! Dạo này từ sau ngày hôm đó tui đánh lol cũng tư duy nhanh hơn, leo hạng có chút thần tốc, 1 tháng đã lên từ đồng 3 lên bạch kim 2! Đếch hiểu sao cầm con gì cũng ngon mà chơi ahri tự dạo ấy đến giờ không chết 1 mạng nào.
Rồi cũng tới đợt kiểm tra 1 tiết! Và lần đầu tôi được 1 dãy con 10 thật oách! Bố mẹ mừng hẳn! Mấy câu 10 điểm tôi chưa gặp bao giờ nhưng chắc là chỉ dạng 1 tiết nên tư duy rất nhanh! Đến chính tôi còn không tin vào được chuyện này thì huống chi bạn bè thầy cô! Thế là dạo đấy mấy thầy cô không tin, cũng vì mình trước kia học ngu vc lắm! Thế là bắt thi lại, có giám thị coi luôn! Rất tiếc nhé, vẫn một rỗ con 10! haha, làm mình đắc ý mấy ngày liền! Bạn bè nó nhìn mình lại bằng ánh mắt khác.
Mình là một thanh niên sống ảo! Mọi người hỏi tôi sao bữa nay thông minh vậy:
- Sao mấy năm trước mày học ngu lắm mà, sao dạo này giỏi vl vậy?
- Hay mày bị con gì cắn nên thay đổi luôn!
- Hay là mày bị thánh nào nhập vào! Khai ra mau mày là ai? - Một thánh nghiện tiên hiệp chất vấn.
Tôi suýt nữa phun ra ngụm nước mới uống. Thánh tiên tri à, lẽ nào phải bảo ừ, có lẽ tao bị một con cáo chín đuôi nhập vào, tôi nhắm mắt lại, miệng cười, tư điệu như một vị thiên tài:
- Thực ra tao học cày từ ngày xưa rồi! Mà không thể hiện ra thôi, tao thích vậy để dễ phân biệt bạn á mà! - Dương dương tự đắc.
Hôm ấy về nhà bố mẹ làm hẳn một nồi bún riêu tôi thích đãi luôn! tadaaaaaaaa, quá đã! Tuy gia cảnh không có gì khá giả, tôi cũng chả bao giờ có tiền mà tiêu sài cả, nhưng tôi lại được một gia đình yêu thương tôi hết mực! Mặc dù vậy giờ tôi mới nhận ra điều đó, trước kia tôi chỉ là thằng nghiện game, đã để ba má lo quá nhiều. Nói chung giai đoạn này của tôi cũng chẳng có quá nhiều để kể cho mọi người nghe.
Thằng cầm đầu là thằng Hùng, tên nó vậy mà cả trường đứa nào cũng gọi nó là tèo( trừ giáo viên), nó với đồng bọn đang hút thuốc phì phèo, đm, số nhọ vc, đi hít không khí lại ra đây hít phải khói lũ trẻ trâu này, định quay đầu đi về lớp. Thấy tôi, nó ngoắc ngoắc cái tay lại:
- Ê Vũ, thấy tao sao lại về, lại đây làm điếu thuốc coi. - Đm nó, tôi có hút hít gì đâu, thuốc mùi dễ ho bm.
- Tao về lớp làm bài, éo rãnh, vả lại tao hút thuốc éo được. - Quăng lại một câu tôi chạy lên lớp luôn.
- DM, đứng lại đó, mày mà chạy là tí đường về nhà xa hơn đó.
- Dm, mày có đứng lại không? Hay là tí nữa tụi tao qua lớp hỏi thăm mày... - 1 thằng trẩu tóc vàng hình như tên Sơn phụ họa theo thằng cầm đầu.
Tôi không muốn nghe, cũng không muốn dây bọn này thêm 1 giây nào nữa, lỡ rồi chạy luôn lên lớp, quả này chắc trưa nay khó về rồi. Vào lớp học mà tâm trạng không có một tí nào, tôi cứ suy nghĩ về trưa nay, ôiiiiii. Cuối cùng cũng hết giờ học, cả trường ra về, tôi thì vẫn chưa dám ra khỏi lớp, tầm 15 phút cả trường vắng teo, tôi ló đầu ra khỏi lớp và đi từ từ ra cổng trường, hi vọng tụi nó chờ lâu quá về luôn. Ra tới cổng thì bỗng cảm thấy hết thật rồi, nguyên 1 đám trong phòng vệ sinh ấy vẫn còn ngồi đó, nhìn thấy tôi ra tụi nó cười ầm lên:
- Sao mày không núp trong trường nữa đi, ở trong đó thì yên tâm lắm haha, tụi tao sợ bảo vệ không vào đâu, giờ thì mày lại đây. - Giọng thằng Hùng trẩu tre.
- Bước lại đây. - một thằng trẩu khác hung hăng hét về phía tôi.
Tôi cũng chả biết làm gì bọn này, nghĩ có lẽ sắp nó con mẹ nó đòn rồi, cứ từ từ bước tới, trong lòng hơi run.
- DM, mày làm cái đéo gì lúc ở trong phòng vệ sinh tao có lòng rủ mày lại làm điếu thuốc mày đéo chịu lại, khinh tụi tao à. - thằng Hùng nó gằn rồi lại đấm tôi 1 cái giữa mặt khiến tôi té xuống.
- DM, tránh nè, khinh nè, dm, anh em đập nó cho nó lần sau đéo dám khinh anh em mình nữa coi, dm đập chết mẹ nó. - Nó hét lên cho cả 1 bọn vào tẩn tôi.
Thế là cả bọn lao vào đấm đá gồm 5 thằng, tôi định ôm đầu để im tụi nó đập cho xong chuyện, chỉ trách mình số xui mà thôi. Tự nhiên lúc đó trong lòng tôi xuất hiện 1 cảm xúc tức giận phẫn nộ, gào thét sắp bùng lên những câu ngắn gọn nhưng ghê rợn "giết", "giết hết", "giết hết". Cùng lúc đó, đến tôi cũng hoảng sợ, tôi nhìn thấy mọi vật dường như hơi chậm lại, dị biến là móng tay của tôi hình như vừa dài thêm 3-5 cm và hình như nó còn hơi nhọn...
Không biết dũng khí ở đâu ra, dùng sự phẫn nộ vô danh từ trong tim phát ra điều khiển cơ thể tôi gồng mình hất bọn kia bật ra, tôi cố gắng đứng dậy, ánh máy đặt lên bàn tay mình, đúng như tôi cảm nhận nó dài hơn và hơi nhọn, bọn nó lại lao vào không cho tôi 1 giây để suy nghĩ. Gần như bản năng hay gì đó trong cơ thể tôi vô ý thức hành động trong khi ánh mắt vẫn nhìn đôi bàn tay thì tay phải tung ra một quả đấm về phía trước ngay mặt thằng Sơn tóc vàng. Liệu chuyện gì đang xảy ra vậy?..
Rồi cũng tới đợt kiểm tra 1 tiết! Và lần đầu tôi được 1 dãy con 10 thật oách! Bố mẹ mừng hẳn! Mấy câu 10 điểm tôi chưa gặp bao giờ nhưng chắc là chỉ dạng 1 tiết nên tư duy rất nhanh! Đến chính tôi còn không tin vào được chuyện này thì huống chi bạn bè thầy cô! Thế là dạo đấy mấy thầy cô không tin, cũng vì mình trước kia học ngu vc lắm! Thế là bắt thi lại, có giám thị coi luôn! Rất tiếc nhé, vẫn một rỗ con 10! haha, làm mình đắc ý mấy ngày liền! Bạn bè nó nhìn mình lại bằng ánh mắt khác.
Mình là một thanh niên sống ảo! Mọi người hỏi tôi sao bữa nay thông minh vậy:
- Sao mấy năm trước mày học ngu lắm mà, sao dạo này giỏi vl vậy?
- Hay mày bị con gì cắn nên thay đổi luôn!
- Hay là mày bị thánh nào nhập vào! Khai ra mau mày là ai? - Một thánh nghiện tiên hiệp chất vấn.
Tôi suýt nữa phun ra ngụm nước mới uống. Thánh tiên tri à, lẽ nào phải bảo ừ, có lẽ tao bị một con cáo chín đuôi nhập vào, tôi nhắm mắt lại, miệng cười, tư điệu như một vị thiên tài:
- Thực ra tao học cày từ ngày xưa rồi! Mà không thể hiện ra thôi, tao thích vậy để dễ phân biệt bạn á mà! - Dương dương tự đắc.
Hôm ấy về nhà bố mẹ làm hẳn một nồi bún riêu tôi thích đãi luôn! tadaaaaaaaa, quá đã! Tuy gia cảnh không có gì khá giả, tôi cũng chả bao giờ có tiền mà tiêu sài cả, nhưng tôi lại được một gia đình yêu thương tôi hết mực! Mặc dù vậy giờ tôi mới nhận ra điều đó, trước kia tôi chỉ là thằng nghiện game, đã để ba má lo quá nhiều. Nói chung giai đoạn này của tôi cũng chẳng có quá nhiều để kể cho mọi người nghe.
Thằng cầm đầu là thằng Hùng, tên nó vậy mà cả trường đứa nào cũng gọi nó là tèo( trừ giáo viên), nó với đồng bọn đang hút thuốc phì phèo, đm, số nhọ vc, đi hít không khí lại ra đây hít phải khói lũ trẻ trâu này, định quay đầu đi về lớp. Thấy tôi, nó ngoắc ngoắc cái tay lại:
- Ê Vũ, thấy tao sao lại về, lại đây làm điếu thuốc coi. - Đm nó, tôi có hút hít gì đâu, thuốc mùi dễ ho bm.
- Tao về lớp làm bài, éo rãnh, vả lại tao hút thuốc éo được. - Quăng lại một câu tôi chạy lên lớp luôn.
- DM, đứng lại đó, mày mà chạy là tí đường về nhà xa hơn đó.
- Dm, mày có đứng lại không? Hay là tí nữa tụi tao qua lớp hỏi thăm mày... - 1 thằng trẩu tóc vàng hình như tên Sơn phụ họa theo thằng cầm đầu.
Tôi không muốn nghe, cũng không muốn dây bọn này thêm 1 giây nào nữa, lỡ rồi chạy luôn lên lớp, quả này chắc trưa nay khó về rồi. Vào lớp học mà tâm trạng không có một tí nào, tôi cứ suy nghĩ về trưa nay, ôiiiiii. Cuối cùng cũng hết giờ học, cả trường ra về, tôi thì vẫn chưa dám ra khỏi lớp, tầm 15 phút cả trường vắng teo, tôi ló đầu ra khỏi lớp và đi từ từ ra cổng trường, hi vọng tụi nó chờ lâu quá về luôn. Ra tới cổng thì bỗng cảm thấy hết thật rồi, nguyên 1 đám trong phòng vệ sinh ấy vẫn còn ngồi đó, nhìn thấy tôi ra tụi nó cười ầm lên:
- Sao mày không núp trong trường nữa đi, ở trong đó thì yên tâm lắm haha, tụi tao sợ bảo vệ không vào đâu, giờ thì mày lại đây. - Giọng thằng Hùng trẩu tre.
- Bước lại đây. - một thằng trẩu khác hung hăng hét về phía tôi.
Tôi cũng chả biết làm gì bọn này, nghĩ có lẽ sắp nó con mẹ nó đòn rồi, cứ từ từ bước tới, trong lòng hơi run.
- DM, mày làm cái đéo gì lúc ở trong phòng vệ sinh tao có lòng rủ mày lại làm điếu thuốc mày đéo chịu lại, khinh tụi tao à. - thằng Hùng nó gằn rồi lại đấm tôi 1 cái giữa mặt khiến tôi té xuống.
- DM, tránh nè, khinh nè, dm, anh em đập nó cho nó lần sau đéo dám khinh anh em mình nữa coi, dm đập chết mẹ nó. - Nó hét lên cho cả 1 bọn vào tẩn tôi.
Thế là cả bọn lao vào đấm đá gồm 5 thằng, tôi định ôm đầu để im tụi nó đập cho xong chuyện, chỉ trách mình số xui mà thôi. Tự nhiên lúc đó trong lòng tôi xuất hiện 1 cảm xúc tức giận phẫn nộ, gào thét sắp bùng lên những câu ngắn gọn nhưng ghê rợn "giết", "giết hết", "giết hết". Cùng lúc đó, đến tôi cũng hoảng sợ, tôi nhìn thấy mọi vật dường như hơi chậm lại, dị biến là móng tay của tôi hình như vừa dài thêm 3-5 cm và hình như nó còn hơi nhọn...
Không biết dũng khí ở đâu ra, dùng sự phẫn nộ vô danh từ trong tim phát ra điều khiển cơ thể tôi gồng mình hất bọn kia bật ra, tôi cố gắng đứng dậy, ánh máy đặt lên bàn tay mình, đúng như tôi cảm nhận nó dài hơn và hơi nhọn, bọn nó lại lao vào không cho tôi 1 giây để suy nghĩ. Gần như bản năng hay gì đó trong cơ thể tôi vô ý thức hành động trong khi ánh mắt vẫn nhìn đôi bàn tay thì tay phải tung ra một quả đấm về phía trước ngay mặt thằng Sơn tóc vàng. Liệu chuyện gì đang xảy ra vậy?..