Chương 10: Bức Thư Tạm Biệt
Khi Saliuty mở bức thư trong tay ra và đọc những dòng chữ trên tay.
Ta rất mừng khi con đã trưởng thành, khi con đọc được những lời nhắn này của ta, hy vọng con sống một cuộc sống tốt, không dựa dẫm vào ai, ta mong một ngày nào đó con sẽ có tiền tài và danh tiếng trong cuộc sống này.
Từ khi ta gặp được con ở trên những con sông chảy dài từ núi Malaysia, núi này được gọi là núi đất trời được hình thành từ vài chục nghìn năm để hình thành một ngọn núi lớn, khi con từ trong khu rừng đó chảy theo dòng sông về đây, ta đã có một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc trước giờ ta chưa từng có, ta hy vọng trong 19 năm qua ta đã dạy thành một người như con, ta hy vọng con có thể sống hạnh phúc, và không phải làm ta thất vọng.
Lần này ta để lại bức thư này dành cho con, ta muốn con lập nên kì tích trong thế giới này không liên quan gì đến ta, giờ ta sẽ đi tới một nơi thật bí ẩn và sống thảnh thơi.
À mà ta cũng muốn nói với con những điều này, trong 19 năm qua ta vẫn chưa nói cho con về tên thật của ta. ta cũng không muốn nói tên thật cho con ta sẽ cho con 2 cái tên để gọi ta, 1 là ông nội, 2 là sư phụ, tất cả những lời nói trên ta đều nói nhiều lời rất chân thành ta hy vọng con sẽ sống tốt.
Ta mong con sẽ sử dụng sức mạnh này bảo vệ cho bản thân và người con yêu mến, còn ta sẽ không liên quan gì đến mọi thứ mà con làm, nhưng tất cả những gì ta nói mong con sẽ hiểu.
À mà ta cũng muốn nói luôn với con, sau khi con 28 tuổi hãy trở về nơi ta và con cùng lớn lên, để tìm một thứ ta để lại, và đến đầu giường ta và tìm theo múi tên và đi theo chỉ dẫn nó.
Tất cả những gì ta đã nói với con hy vọng con không làm ta thất vọng. nhưng...
Ta rất muốn nói với con rất nhiều thứ nhưng ta chỉ đặt những lời ý nghĩa nhất dành cho con, tất cả ta chỉ có vậy thôi chúc đồ nhi của ta sống tốt. Ký tên Ông của Saliuty.
Khi Saliuty đọc xong bức thư từ ông ấy để lại, 2 hàng mi Saliuty bắt đầu rơi những giọt nước mắt sau 19 năm chỉ có 1 lần vì ông ấy, từ nhỏ đến lớn ông ấy không bao giờ đánh hoặc mắng tôi và làm tôi buồn, bây giờ ông ấy rời xa, khiến Saliuty rất buồn bã, Khi Ry-Min thấy cậu chủ khóc cô ấy lại gần cậu và nói những lời an ủi khiến cho cậu nghẹn ngào ôm lấy cô ấy và oà khóc như một đứa trẻ.
Từ chiều Saliuty khóc đến tận đêm muộn lúc này cậu ấy cũng quyết tâm nghe lời ông nội nói, bây giờ cậu sẽ bắt đầu sống với bản thân mình và phát triển bản thân, khi cậu suy nghĩ mãi rồi tiếp đi trong lòng Ry-Min, Khi Ry-Min thấy Saliuty Không Còn động tĩnh gì nữa, cô ấy đưa cậu vào phòng ngủ rồi tiếp tục công việc của một người giúp việc.
Sáng hôm sau Saliuty thức dậy trong căn phòng, cậu nhìn ra cửa sổ với một ánh sáng mặt trời chiếu vào, lúc này Ry-Min Mở cửa bước vào, Cậu chủ đã thức dậy rồi sao?
ừ ta vừa mới dậy, "thế cậu đã dậy rồi thì mời cậu đi đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng đồ ăn đã được chuẩn bị xong hết rồi".
Cảm ơn cô nhé."không có gì",hôm nay ta sẽ đi ra ngoài kiếm một chút công việc để làm, có lẽ ta sẽ về muộn hoặc không về, ngươi cũng đừng nấu ăn làm gì, ta sẽ trở về khi ta hoàn thành xong nhiệm vụ đầu tiên.
À mà cậu đi làm công việc gì vậy..?
Ta cũng không rõ có lẽ chút nữa ta sẽ ra ngoài một chút xem có việc gì làm để kiếm chút tiền, Đầu tiên dành cho bản thân mình.
Cậu chủ định không đi học hết năm cuối của năm cuối này sao?
Ta nghĩ cũng không cần nữa bây giờ ta cũng ta có một chút kiến thức cơ bản để làm việc rồi, bây giờ không cần bỏ phí 1 năm học này nữa trong 1 năm này ta sẽ kiếm một công việc gì đó thú vị hơn.
Tôi cũng hy vọng những công việc của cậu chủ luôn được bình an sẽ không có nhiều trắc trở.
Ừ vậy ta cảm ơn nhé bây giờ ta đi tắm một chút rồi ta sẽ ra ngoài.
Ta rất mừng khi con đã trưởng thành, khi con đọc được những lời nhắn này của ta, hy vọng con sống một cuộc sống tốt, không dựa dẫm vào ai, ta mong một ngày nào đó con sẽ có tiền tài và danh tiếng trong cuộc sống này.
Từ khi ta gặp được con ở trên những con sông chảy dài từ núi Malaysia, núi này được gọi là núi đất trời được hình thành từ vài chục nghìn năm để hình thành một ngọn núi lớn, khi con từ trong khu rừng đó chảy theo dòng sông về đây, ta đã có một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc trước giờ ta chưa từng có, ta hy vọng trong 19 năm qua ta đã dạy thành một người như con, ta hy vọng con có thể sống hạnh phúc, và không phải làm ta thất vọng.
Lần này ta để lại bức thư này dành cho con, ta muốn con lập nên kì tích trong thế giới này không liên quan gì đến ta, giờ ta sẽ đi tới một nơi thật bí ẩn và sống thảnh thơi.
À mà ta cũng muốn nói với con những điều này, trong 19 năm qua ta vẫn chưa nói cho con về tên thật của ta. ta cũng không muốn nói tên thật cho con ta sẽ cho con 2 cái tên để gọi ta, 1 là ông nội, 2 là sư phụ, tất cả những lời nói trên ta đều nói nhiều lời rất chân thành ta hy vọng con sẽ sống tốt.
Ta mong con sẽ sử dụng sức mạnh này bảo vệ cho bản thân và người con yêu mến, còn ta sẽ không liên quan gì đến mọi thứ mà con làm, nhưng tất cả những gì ta nói mong con sẽ hiểu.
À mà ta cũng muốn nói luôn với con, sau khi con 28 tuổi hãy trở về nơi ta và con cùng lớn lên, để tìm một thứ ta để lại, và đến đầu giường ta và tìm theo múi tên và đi theo chỉ dẫn nó.
Tất cả những gì ta đã nói với con hy vọng con không làm ta thất vọng. nhưng...
Ta rất muốn nói với con rất nhiều thứ nhưng ta chỉ đặt những lời ý nghĩa nhất dành cho con, tất cả ta chỉ có vậy thôi chúc đồ nhi của ta sống tốt. Ký tên Ông của Saliuty.
Khi Saliuty đọc xong bức thư từ ông ấy để lại, 2 hàng mi Saliuty bắt đầu rơi những giọt nước mắt sau 19 năm chỉ có 1 lần vì ông ấy, từ nhỏ đến lớn ông ấy không bao giờ đánh hoặc mắng tôi và làm tôi buồn, bây giờ ông ấy rời xa, khiến Saliuty rất buồn bã, Khi Ry-Min thấy cậu chủ khóc cô ấy lại gần cậu và nói những lời an ủi khiến cho cậu nghẹn ngào ôm lấy cô ấy và oà khóc như một đứa trẻ.
Từ chiều Saliuty khóc đến tận đêm muộn lúc này cậu ấy cũng quyết tâm nghe lời ông nội nói, bây giờ cậu sẽ bắt đầu sống với bản thân mình và phát triển bản thân, khi cậu suy nghĩ mãi rồi tiếp đi trong lòng Ry-Min, Khi Ry-Min thấy Saliuty Không Còn động tĩnh gì nữa, cô ấy đưa cậu vào phòng ngủ rồi tiếp tục công việc của một người giúp việc.
Sáng hôm sau Saliuty thức dậy trong căn phòng, cậu nhìn ra cửa sổ với một ánh sáng mặt trời chiếu vào, lúc này Ry-Min Mở cửa bước vào, Cậu chủ đã thức dậy rồi sao?
ừ ta vừa mới dậy, "thế cậu đã dậy rồi thì mời cậu đi đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng đồ ăn đã được chuẩn bị xong hết rồi".
Cảm ơn cô nhé."không có gì",hôm nay ta sẽ đi ra ngoài kiếm một chút công việc để làm, có lẽ ta sẽ về muộn hoặc không về, ngươi cũng đừng nấu ăn làm gì, ta sẽ trở về khi ta hoàn thành xong nhiệm vụ đầu tiên.
À mà cậu đi làm công việc gì vậy..?
Ta cũng không rõ có lẽ chút nữa ta sẽ ra ngoài một chút xem có việc gì làm để kiếm chút tiền, Đầu tiên dành cho bản thân mình.
Cậu chủ định không đi học hết năm cuối của năm cuối này sao?
Ta nghĩ cũng không cần nữa bây giờ ta cũng ta có một chút kiến thức cơ bản để làm việc rồi, bây giờ không cần bỏ phí 1 năm học này nữa trong 1 năm này ta sẽ kiếm một công việc gì đó thú vị hơn.
Tôi cũng hy vọng những công việc của cậu chủ luôn được bình an sẽ không có nhiều trắc trở.
Ừ vậy ta cảm ơn nhé bây giờ ta đi tắm một chút rồi ta sẽ ra ngoài.