Chương 5: Dữ Mạng Cậu Bé
Khi tất cả những động vật dừng lại và không đi theo mẹ con cô ấy nữa,"khuôn mặt của những động vật này rất sợ hãi về con đường phía trước", Khi cô ấy thấy các loài động vật không đi theo cô ấy nữa cô ấy cứ nghĩ là bọn nó đã chán đi theo cô ấy rồi, hoặc là nó đã mệt rồi.
Lúc này cố ấy vẫn tiếp tục tiến về phía trước với đôi chân bị thương, đi mãi đi mãi cứ đi một hồi sau, có tiếng chân kì lạ khi nghe tiếng động này cô ấy cứ nghĩ là kẻ địch lúc trước có lẽ đã chạy đến đây rồi, cô ấy cứ đi tiếp chạy về phía trước một cách nhanh chóng, lúc này cô ấy đã mệt mỏi cơ thể không thể di chuyển, lúc này cô ấy lếch thếch đi từng chút một cơ thể tràn đầy mồ hôi, lúc này chân phải cô ấy đã chảy thêm máu vì vết thương không được làm sạch với lại hoạt động liên tục, vết thương ngày càng rỉ máu.
Tiếng bước chân lại réo lên không biết từ đâu, có lẽ đây là một loại sinh vật kì lạ nữa lại xuất hiện, cô ấy lại nghĩ tại sao những loài động vật ngoài kia đều sợ hãi không dám bước vào nơi này, cô ấy càng sợ hãi hơn,và đi tiếp về phía trước một đoạn đường cũng thấy một chiếc suối dòng chạy cũng nhẹ nhàng không quá mạnh, cô ấy đã nghĩ đến cảnh này tìm một tấm ván lớn và đặt đứa con lên và thả cậu bé trôi theo dòng nước chảy, cô ấy hy vọng sẽ có ai bắt gặp và nhận nuôi dạy cậu bé khôn lớn.
Lúc này có 7 8 con dã thú to lớn từ phía xa từ từ chạy theo cô gái, lúc này cô gái đã tìm thấy một chiếc gỗ to lớn vừa đủ, cô ấy đặt đứa con lên và đưa tay chạm vào con lần cuối rồi chấp nhận số phận tại đây. Lúc này 2 loài động vật to lớn như một con sư tử chạy nhanh nhất tiến tới và lấy đi sinh mạng cô ấy còn mấy con còn lại đuổi theo dòng nước hy vọng sẽ tóm được, nhưng không thể và dòng nước càng chạy càng nhanh làm 4 5 con còn lại không kịp theo nữa và biến mất khỏi tầm mắt.
Lúc này những người khác đang ở ngoài cổng lớn cũng đã lựa chọn cách cửa để đi vào phía bên trong, lúc này bọn họ chia đều mỗi bên một nửa để tiến vào trong.
Khi 2 bên tiến vào bên trong,"Bên phía nhóm thủ lĩnh thì không may mắn họ bị đưa vào không gian toàn là cây cỏ to lớn đồng nghĩa với nhiều loại thực vật ăn thịt người, bên phía những người sau cũng không hề may mắn tý nào họ cũng đi vào nơi lúc trước 2 mẹ con của mẹ con lúc trước không biết bọ họ sẽ đối phó với trường hợp này như thế nào.
Lúc này bên phía thủ lĩnh đã đi vào sâu bên trong, bên phía trong này rất tối bọn họ không thể nhìn rõ đường, bọn họ cũng không thể dùng đuốc để soi đường,bởi vì bọn họ sợ nếu bọn họ sử dụng đồ có gây ánh sáng có thể gây cho những người bỏ trốn phát hiện hoặc là một số loài kì lạ chú ý đến, và bọn họ sử dụng thiên nhãn để nhìn rõ trong đêm.
Bên phía những người khác bọn họ cũng đã phát hiện dấu tích vết máu để lại của một ai đó, họ cũng đã suy luận ra chắc đây là viết máu do người phụ nữ sáng nay bắt gặp đã không chú ý đến và đã để lại vết thương ở chỗ này.
Ta nghĩ cô ấy không cách nơi này xa đâu, vì vết máu này còn rất mới và còn rất tươi, ta thấy vết máu để lại trên này chưa đầy 1 canh giờ.
Lúc này cố ấy vẫn tiếp tục tiến về phía trước với đôi chân bị thương, đi mãi đi mãi cứ đi một hồi sau, có tiếng chân kì lạ khi nghe tiếng động này cô ấy cứ nghĩ là kẻ địch lúc trước có lẽ đã chạy đến đây rồi, cô ấy cứ đi tiếp chạy về phía trước một cách nhanh chóng, lúc này cô ấy đã mệt mỏi cơ thể không thể di chuyển, lúc này cô ấy lếch thếch đi từng chút một cơ thể tràn đầy mồ hôi, lúc này chân phải cô ấy đã chảy thêm máu vì vết thương không được làm sạch với lại hoạt động liên tục, vết thương ngày càng rỉ máu.
Tiếng bước chân lại réo lên không biết từ đâu, có lẽ đây là một loại sinh vật kì lạ nữa lại xuất hiện, cô ấy lại nghĩ tại sao những loài động vật ngoài kia đều sợ hãi không dám bước vào nơi này, cô ấy càng sợ hãi hơn,và đi tiếp về phía trước một đoạn đường cũng thấy một chiếc suối dòng chạy cũng nhẹ nhàng không quá mạnh, cô ấy đã nghĩ đến cảnh này tìm một tấm ván lớn và đặt đứa con lên và thả cậu bé trôi theo dòng nước chảy, cô ấy hy vọng sẽ có ai bắt gặp và nhận nuôi dạy cậu bé khôn lớn.
Lúc này có 7 8 con dã thú to lớn từ phía xa từ từ chạy theo cô gái, lúc này cô gái đã tìm thấy một chiếc gỗ to lớn vừa đủ, cô ấy đặt đứa con lên và đưa tay chạm vào con lần cuối rồi chấp nhận số phận tại đây. Lúc này 2 loài động vật to lớn như một con sư tử chạy nhanh nhất tiến tới và lấy đi sinh mạng cô ấy còn mấy con còn lại đuổi theo dòng nước hy vọng sẽ tóm được, nhưng không thể và dòng nước càng chạy càng nhanh làm 4 5 con còn lại không kịp theo nữa và biến mất khỏi tầm mắt.
Lúc này những người khác đang ở ngoài cổng lớn cũng đã lựa chọn cách cửa để đi vào phía bên trong, lúc này bọn họ chia đều mỗi bên một nửa để tiến vào trong.
Khi 2 bên tiến vào bên trong,"Bên phía nhóm thủ lĩnh thì không may mắn họ bị đưa vào không gian toàn là cây cỏ to lớn đồng nghĩa với nhiều loại thực vật ăn thịt người, bên phía những người sau cũng không hề may mắn tý nào họ cũng đi vào nơi lúc trước 2 mẹ con của mẹ con lúc trước không biết bọ họ sẽ đối phó với trường hợp này như thế nào.
Lúc này bên phía thủ lĩnh đã đi vào sâu bên trong, bên phía trong này rất tối bọn họ không thể nhìn rõ đường, bọn họ cũng không thể dùng đuốc để soi đường,bởi vì bọn họ sợ nếu bọn họ sử dụng đồ có gây ánh sáng có thể gây cho những người bỏ trốn phát hiện hoặc là một số loài kì lạ chú ý đến, và bọn họ sử dụng thiên nhãn để nhìn rõ trong đêm.
Bên phía những người khác bọn họ cũng đã phát hiện dấu tích vết máu để lại của một ai đó, họ cũng đã suy luận ra chắc đây là viết máu do người phụ nữ sáng nay bắt gặp đã không chú ý đến và đã để lại vết thương ở chỗ này.
Ta nghĩ cô ấy không cách nơi này xa đâu, vì vết máu này còn rất mới và còn rất tươi, ta thấy vết máu để lại trên này chưa đầy 1 canh giờ.