Chương : 18
Hắn sờ sờ đầu thấy vẫn lành lặn, soi gương cũng thấy không có gì bất thường, đến lúc đấy mới thở phào nhẹ nhõm.
“Sao rõ là tối qua đau đầu, rồi sốt cao mà nhỉ? Ngủ xong là khỏe? Thôi không sao cũng chẳng cần quan tâm làm gì. Đỡ tiền thuốc.”
Dương Tuấn Vũ mở cửa sổ ra, những tia nắng dịu chiều vào trong phòng.
Hôm nay là chủ nhật, hắn được nghỉ. Đang định lên kế hoạch trong ngày thì đầu lại lên cơn đau nhức.
“Khỉ thật, lại đau nữa.” Hắn ôm đầu.
“Có gì đấy không đúng. Ồ.. Cái gì thế này.?” Hắn hét lớn.
“Sao vậy Tuấn Vũ, có cái gì cơ?”- Giang Tấn cầm gậy chạy ra.
“À. Không có gì đâu cha. Con thấy mặt trời hôm nay hơi lớn.”- Hắn vội kiếm cớ.
“Thằng khỉ, làm cha mày hết hồn.”- Giang Tấn vuốt vuốt ngực.
“À. Con xin lỗi. Hì hì.”- Hắn cười gượng rồi chạy biến vào trong phòng.
Sở dĩ hắn hoảng loạn vì đột nhiên trong đầu hắn hiện lên hình ảnh viên ngọc tím Babylon. Lúc đầu hắn tưởng là ảo giác, nhưng không phải, vì viên ngọc này đang truyền tải những thông tin rất lạ lẫm vào trong đầu hắn.
Có những hình ảnh của đế chế Babylon, một số thông tin về các triều đại này...
Quan trọng nhất là những công nghệ tiên tiến mà khi đó người Babylon cổ nghĩ là làm trái với quy tắc của thế giới nên phải tiêu hủy. Thật ra đó như là những phát minh trải dài suốt dòng lịch sử, hắn nhận ra vì trong đó có những thứ đã xuất hiện ở hiện tại như ti vi, tủ lạnh, máy giặt,.. hay các công thức, nguyên lý toán học siêu cấp, kiến thức y học tiên tiến,... thậm chí có cả thiết kế về tàu sân bay, máy bay chiến đấu Sukhoi (viết tắt là Su) -22, Su-30, Su-57 của Nga, F-22, F-35 của Mỹ trong tương lai...
“Quá điên rồ rồi, chẳng lẽ đây là viên ngọc của tương lai bị gửi về quá khứ? Mục đích của người làm ra nó là gì mà lại được nó về những năm tháng xa xôi như thế? Những kiến thức này mình có nên sử dụng?
Ừm. Có vẻ còn có thông điệp gì đó.”
“Xin chào con người của thế kỉ 21, bạn nghe rõ tôi nói chứ?”- Một viên tướng quân, quần áo đồng phục màu đỏ đen kì lạ, dáng vẻ nghiêm nghị, đứng thẳng tắp như một cây súng. Lời nói thì khách sáo nhưng không cho phép nói dối.
“Ồ. Ông là ai?”- Dương Tuấn Vũ hơi sợ, nhưng cũng rất nhanh trả lời dứt khoát. Có lẽ không khí trang trọng của người lính này đã ảnh hưởng đến hắn.
“Thế là tốt rồi. Có lẽ bạn sẽ rất ngạc nhiên vì sự xuất hiện của tôi. Tôi làm rõ vấn đề mà bạn đang thắc mắc.
Đầu tiên, cho tôi tự giới thiệu, tôi- Triệu Tử Long- Thiếu soái quân đoàn Thiên Long của Liên minh các châu lục.
Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ viên đá ShenLong-No1. Chính là viên đá Babylon theo suy nghĩ của bạn. Bản chất có nó là hạch tâm não bộ của siêu máy tính hiện đại nhất thế kỉ 22. Nó chứa vô số những tài liệu quan trọng của tương lai. Chắc bạn đang hỏi nó quan trọng như vậy sao giờ lại ở trong đầu bạn.
Câu chuyện khá dài dòng nhưng tôi không còn nhiều thời gian để kể cụ thể. Hiện tại của chúng tôi đang đối mặt với sự xâm lược của 20 đế chế ngoài hành tinh hùng mạnh. Con người ở thế kỷ này đã sáng tạo ra vô số những thành tựu mạnh mẽ hơn thế kỉ 21 của bạn hàng trăm triệu lần. Trong đó có những máy bay thám hiểm các hành tinh khác, và đó cũng là nguyên nhân mang tới những kẻ địch cho Trái Đất.
Ở ngoài ngân hà xa xôi kia có rất nhiều các nền văn minh tiên tiến, thậm chí còn siêu việt hơn Trái Đất rất nhiều. Nhưng các hành tinh này luôn rất hiếu chiến và vơ vét tài nguyên làm của riêng. Và những chiếc máy bay thăm dò đã gặp phải những quân địch này, chúng bị khai thác lại vị trí của Địa Cầu.
Và bạn cũng đoán được rồi đấy, chúng ta bị tấn công. Dù không muốn chấp nhận, nhưng chúng ta đã thất thủ toàn diện, hiện tại nơi tôi đang ở là trung tâm quân sự cuối cùng trên Trái Đất. Khi chúng tôi thất thủ, cũng là lúc cả thế giới này bị bắt làm nô lệ. Và đúng lúc này, trí tuệ nhân tạo đã tạo ra được một lỗ hổng không gian- thời gian loạn lưu, nó sẽ đưa viên ngọc ShenLong-No1 này về quá khứ để tìm kiếm hi vọng thay đổi tương lai.
Mặc dù khi chủ nhân những viên ngọc này thay đổi quá khứ thì sẽ ảnh hưởng đến chúng tôi. Thậm trí sự tồn tại của tất cả mọi người trong tương lai có thể biến mất hoàn toàn, nhưng chúng tôi thà không tồn tại còn hơn chứng kiến Trái Đất biến thành đất thuộc địa cho hành tinh khác.
Bạn đã là chủ nhân thứ 10 của viên ngọc này rồi. Mặc dù những chủ nhân khác là những người quyền lực đứng đầu của cả những đế chế cổ xưa nhưng đều không vượt qua được sự diệt vong. Có lẽ khi tiếp nhận viên ngọc này hoàn toàn, chủ nhân của nó sẽ có rất nhiều hạn chế, để đảm bảo rằng họ không quá lạm dụng những thiết kế mang tính hủy diệt gây nguy hiểm cho hành tinh này.
Nabonidus là một chủ nhân tốt, nhưng hắn ta nhận được viên đá này quá muộn, và công nghệ thời đó cũng quá khó để trong thời gian ngắn thay đổi kết cục hủy diệt của đế chế Babylon cổ đại.
Có một tin đáng buồn là viên ngọc này đã hết năng lượng dự trữ, nó chỉ đổi chủ được đúng 10 lần.
Vì cái gì cũng không thể toàn năng được, chắc bạn cũng hiểu điều này.
Chính vì thế bạn là chủ nhân cuối cùng của nó. Hãy sử dụng nó vào mục đích chính đáng, tôi tin bạn sẽ làm tốt điều này. Dù bạn có thể thay đổi tương lai hay không thì cũng đừng quá tự gây áp lực cho mình. Ai rồi cũng sẽ phải chết đi, bạn hãy sống sao để bản thân thấy tốt nhất là được. Tôi chỉ mong, nếu có thể bạn hãy nhắc nhở cho những người có quyền lực một chút, để họ biết nguy cơ có thể xảy ra với thế hệ con cháu của họ.
Chúc bạn những điều tốt đẹp nhất.”
Triệu Tử Long đứng thẳng, mắt sáng quắc mang tinh thần, nhiệt huyết sẵn sàng xả thân vì nhân loại. Có lẽ với hắn chiến đấu tới khi nằm xuống là mong ước lớn nhất trong cuộc đời đầy huy hoàng này. Nhìn độ tuổi chưa tới 40 mà đã mang hàm thiếu soái. Đây chính là một người lính xuất sắc nhất. Cần được sự tôn trọng.
“ Tôi cũng chúc mọi người có những cuộc chiến thắng lợi.”- Dương Tuấn Vũ đứng trang nghiêm, tay phải làm giơ lên trước trán chào theo nghi thức quân nhân.
Hình ảnh Triệu Tử Long vụt tắt. Dù còn nhiều thắc mắc nhưng hắn cũng không quá để ý. Vì thời gian giải thích của họ không có nhiều.
“Ài. Nói ra một đống những tin tức động trời nhưng cuối cùng lại khuyên mình sống cho bản thân. Đúng là tự mang nặng vào thân mà.”
“Nhưng bây giờ mà chạy đi báo cáo cho lãnh đạo thì chỉ sợ bị bắt vào trại tâm thần mất. Làm người tốt không dễ dàng gì. Làm anh hùng càng khó khăn. Với lại anh hùng thường hay chết sớm. Mình hai kiếp người còn sống chưa có đủ nha.”
“Trước hết cứ quẳng qua đầu vấn đề an toàn thế giới đã. Với đống kiến thức này thì cần phải biết sử dụng hợp lý, không thể cái gì cũng thử được. Bây giờ ném cho bạn cái thiết kế tàu sân bay, bạn có tự làm ra được cái tàu chuẩn chỉnh như thiết kế không?
Câu trả lời là KHÔNG. Đúng vậy, có bản thiết kế là một chuyện, để làm ra được sản phẩm thì khó gấp bội. Chưa kể có những nguyên liệu chưa nghe thấy bao giờ, có khi là từ khoáng chất của hành tinh khác cũng nên.”
“Cảm giác đứng trên núi vàng nhưng muốn mang đi được thì không dễ dàng gì.”
“Sao rõ là tối qua đau đầu, rồi sốt cao mà nhỉ? Ngủ xong là khỏe? Thôi không sao cũng chẳng cần quan tâm làm gì. Đỡ tiền thuốc.”
Dương Tuấn Vũ mở cửa sổ ra, những tia nắng dịu chiều vào trong phòng.
Hôm nay là chủ nhật, hắn được nghỉ. Đang định lên kế hoạch trong ngày thì đầu lại lên cơn đau nhức.
“Khỉ thật, lại đau nữa.” Hắn ôm đầu.
“Có gì đấy không đúng. Ồ.. Cái gì thế này.?” Hắn hét lớn.
“Sao vậy Tuấn Vũ, có cái gì cơ?”- Giang Tấn cầm gậy chạy ra.
“À. Không có gì đâu cha. Con thấy mặt trời hôm nay hơi lớn.”- Hắn vội kiếm cớ.
“Thằng khỉ, làm cha mày hết hồn.”- Giang Tấn vuốt vuốt ngực.
“À. Con xin lỗi. Hì hì.”- Hắn cười gượng rồi chạy biến vào trong phòng.
Sở dĩ hắn hoảng loạn vì đột nhiên trong đầu hắn hiện lên hình ảnh viên ngọc tím Babylon. Lúc đầu hắn tưởng là ảo giác, nhưng không phải, vì viên ngọc này đang truyền tải những thông tin rất lạ lẫm vào trong đầu hắn.
Có những hình ảnh của đế chế Babylon, một số thông tin về các triều đại này...
Quan trọng nhất là những công nghệ tiên tiến mà khi đó người Babylon cổ nghĩ là làm trái với quy tắc của thế giới nên phải tiêu hủy. Thật ra đó như là những phát minh trải dài suốt dòng lịch sử, hắn nhận ra vì trong đó có những thứ đã xuất hiện ở hiện tại như ti vi, tủ lạnh, máy giặt,.. hay các công thức, nguyên lý toán học siêu cấp, kiến thức y học tiên tiến,... thậm chí có cả thiết kế về tàu sân bay, máy bay chiến đấu Sukhoi (viết tắt là Su) -22, Su-30, Su-57 của Nga, F-22, F-35 của Mỹ trong tương lai...
“Quá điên rồ rồi, chẳng lẽ đây là viên ngọc của tương lai bị gửi về quá khứ? Mục đích của người làm ra nó là gì mà lại được nó về những năm tháng xa xôi như thế? Những kiến thức này mình có nên sử dụng?
Ừm. Có vẻ còn có thông điệp gì đó.”
“Xin chào con người của thế kỉ 21, bạn nghe rõ tôi nói chứ?”- Một viên tướng quân, quần áo đồng phục màu đỏ đen kì lạ, dáng vẻ nghiêm nghị, đứng thẳng tắp như một cây súng. Lời nói thì khách sáo nhưng không cho phép nói dối.
“Ồ. Ông là ai?”- Dương Tuấn Vũ hơi sợ, nhưng cũng rất nhanh trả lời dứt khoát. Có lẽ không khí trang trọng của người lính này đã ảnh hưởng đến hắn.
“Thế là tốt rồi. Có lẽ bạn sẽ rất ngạc nhiên vì sự xuất hiện của tôi. Tôi làm rõ vấn đề mà bạn đang thắc mắc.
Đầu tiên, cho tôi tự giới thiệu, tôi- Triệu Tử Long- Thiếu soái quân đoàn Thiên Long của Liên minh các châu lục.
Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ viên đá ShenLong-No1. Chính là viên đá Babylon theo suy nghĩ của bạn. Bản chất có nó là hạch tâm não bộ của siêu máy tính hiện đại nhất thế kỉ 22. Nó chứa vô số những tài liệu quan trọng của tương lai. Chắc bạn đang hỏi nó quan trọng như vậy sao giờ lại ở trong đầu bạn.
Câu chuyện khá dài dòng nhưng tôi không còn nhiều thời gian để kể cụ thể. Hiện tại của chúng tôi đang đối mặt với sự xâm lược của 20 đế chế ngoài hành tinh hùng mạnh. Con người ở thế kỷ này đã sáng tạo ra vô số những thành tựu mạnh mẽ hơn thế kỉ 21 của bạn hàng trăm triệu lần. Trong đó có những máy bay thám hiểm các hành tinh khác, và đó cũng là nguyên nhân mang tới những kẻ địch cho Trái Đất.
Ở ngoài ngân hà xa xôi kia có rất nhiều các nền văn minh tiên tiến, thậm chí còn siêu việt hơn Trái Đất rất nhiều. Nhưng các hành tinh này luôn rất hiếu chiến và vơ vét tài nguyên làm của riêng. Và những chiếc máy bay thăm dò đã gặp phải những quân địch này, chúng bị khai thác lại vị trí của Địa Cầu.
Và bạn cũng đoán được rồi đấy, chúng ta bị tấn công. Dù không muốn chấp nhận, nhưng chúng ta đã thất thủ toàn diện, hiện tại nơi tôi đang ở là trung tâm quân sự cuối cùng trên Trái Đất. Khi chúng tôi thất thủ, cũng là lúc cả thế giới này bị bắt làm nô lệ. Và đúng lúc này, trí tuệ nhân tạo đã tạo ra được một lỗ hổng không gian- thời gian loạn lưu, nó sẽ đưa viên ngọc ShenLong-No1 này về quá khứ để tìm kiếm hi vọng thay đổi tương lai.
Mặc dù khi chủ nhân những viên ngọc này thay đổi quá khứ thì sẽ ảnh hưởng đến chúng tôi. Thậm trí sự tồn tại của tất cả mọi người trong tương lai có thể biến mất hoàn toàn, nhưng chúng tôi thà không tồn tại còn hơn chứng kiến Trái Đất biến thành đất thuộc địa cho hành tinh khác.
Bạn đã là chủ nhân thứ 10 của viên ngọc này rồi. Mặc dù những chủ nhân khác là những người quyền lực đứng đầu của cả những đế chế cổ xưa nhưng đều không vượt qua được sự diệt vong. Có lẽ khi tiếp nhận viên ngọc này hoàn toàn, chủ nhân của nó sẽ có rất nhiều hạn chế, để đảm bảo rằng họ không quá lạm dụng những thiết kế mang tính hủy diệt gây nguy hiểm cho hành tinh này.
Nabonidus là một chủ nhân tốt, nhưng hắn ta nhận được viên đá này quá muộn, và công nghệ thời đó cũng quá khó để trong thời gian ngắn thay đổi kết cục hủy diệt của đế chế Babylon cổ đại.
Có một tin đáng buồn là viên ngọc này đã hết năng lượng dự trữ, nó chỉ đổi chủ được đúng 10 lần.
Vì cái gì cũng không thể toàn năng được, chắc bạn cũng hiểu điều này.
Chính vì thế bạn là chủ nhân cuối cùng của nó. Hãy sử dụng nó vào mục đích chính đáng, tôi tin bạn sẽ làm tốt điều này. Dù bạn có thể thay đổi tương lai hay không thì cũng đừng quá tự gây áp lực cho mình. Ai rồi cũng sẽ phải chết đi, bạn hãy sống sao để bản thân thấy tốt nhất là được. Tôi chỉ mong, nếu có thể bạn hãy nhắc nhở cho những người có quyền lực một chút, để họ biết nguy cơ có thể xảy ra với thế hệ con cháu của họ.
Chúc bạn những điều tốt đẹp nhất.”
Triệu Tử Long đứng thẳng, mắt sáng quắc mang tinh thần, nhiệt huyết sẵn sàng xả thân vì nhân loại. Có lẽ với hắn chiến đấu tới khi nằm xuống là mong ước lớn nhất trong cuộc đời đầy huy hoàng này. Nhìn độ tuổi chưa tới 40 mà đã mang hàm thiếu soái. Đây chính là một người lính xuất sắc nhất. Cần được sự tôn trọng.
“ Tôi cũng chúc mọi người có những cuộc chiến thắng lợi.”- Dương Tuấn Vũ đứng trang nghiêm, tay phải làm giơ lên trước trán chào theo nghi thức quân nhân.
Hình ảnh Triệu Tử Long vụt tắt. Dù còn nhiều thắc mắc nhưng hắn cũng không quá để ý. Vì thời gian giải thích của họ không có nhiều.
“Ài. Nói ra một đống những tin tức động trời nhưng cuối cùng lại khuyên mình sống cho bản thân. Đúng là tự mang nặng vào thân mà.”
“Nhưng bây giờ mà chạy đi báo cáo cho lãnh đạo thì chỉ sợ bị bắt vào trại tâm thần mất. Làm người tốt không dễ dàng gì. Làm anh hùng càng khó khăn. Với lại anh hùng thường hay chết sớm. Mình hai kiếp người còn sống chưa có đủ nha.”
“Trước hết cứ quẳng qua đầu vấn đề an toàn thế giới đã. Với đống kiến thức này thì cần phải biết sử dụng hợp lý, không thể cái gì cũng thử được. Bây giờ ném cho bạn cái thiết kế tàu sân bay, bạn có tự làm ra được cái tàu chuẩn chỉnh như thiết kế không?
Câu trả lời là KHÔNG. Đúng vậy, có bản thiết kế là một chuyện, để làm ra được sản phẩm thì khó gấp bội. Chưa kể có những nguyên liệu chưa nghe thấy bao giờ, có khi là từ khoáng chất của hành tinh khác cũng nên.”
“Cảm giác đứng trên núi vàng nhưng muốn mang đi được thì không dễ dàng gì.”