Chương : 168
Môi Mạc Tử Hiên, theo nơi cao ngất của Vũ Vi một đường hôn xuống phía dưới, cánh môi hắn nóng bỏng như chuồn chuồn lướt nước hôn bụng dưới của cô, rồi sau đó dừng lại tại hai chân Vũ Vi , tầm mắt của hắn rơi vào mảnh đất bí ẩn của Vũ Vi.Nhìn xuyên thấu qua từng rừng rậm của Vũ Vi.
Vũ Vi cực kỳ thẹn thùng, tuy cô cùng MạcTử Hiên phát sinh quan hệ vài lần, nhưng là MạcTử Hiên chưa bao giờ nhìn chằm chằm chung quanh của cô như vậy, cô theo bản năng muốn khép hai chân mình lại, lại bị MạcTử Hiên ngăn cản, Mạc Tử Hiên ngẩng đầu hướng Vũ Vi cười, ôn nhu, "Đừng, nơi này rất đẹp." Nói xong, ngón tay hắn đẩy rừng rậm làm cho Vũ Vi ** hoàn toàn bị bại lộ trước mặt, than nhẹ, "Vũ Vi, em thật đẹp!" Hắn hé miệng, cánh môi nóng bỏng rơi vào nơi rừng rậm của Vũ Vi, nhẹ nhàng đồng mút . . . . . .
Vũ Vi không chịu đựng được như vậy **, cô nhịn không được rên rỉ ra tiếng, đĩnh mông, càng muốn thêm, "Hiên, em chịu không nổi , "
Mạc Tử Hiên hé miệng cười, cánh môi khêu gợi rời đi hạ thân Vũ Vi, thay thế bằng tượng trưng nam tính chính mình, hắn động thân một cái tiến vào trong cơ thể Vũ Vi, làm cho Vũ Vi kích thích đến tận trời.
Tất cả buổi tối MạcTử Hiên như là cấm dục đã lâu, càng không ngừng rong đuổi Vũ Vi, mỗi một lần kết thúc, hắn đều ở bên tai Vũ Vi nói khẽ, "Vũ Vi, làm sao bây giờ? Anh vẫn còn muốn em!"
Vũ Vi nhịn không được cười lên một tiếng, theo bản năng nhìn hạ thân của hắn một chút, "Anh lại vẫn được không?"
Mạc Tử Hiên xoay người một cái đặt Vũ Vi ở trên , "Em thử xem rồi sẽ biết rồi!" Vì thế, trong phòng lại trình diễn một hồi hiện trường bản AV*.
* AV: phim người lớn
Mãi đến nửa đêm MạcTử Hiên mới bằng lòng buông tha Vũ Vi, lý do là, sợ Vũ Vi mệt muốn chết rồi.
Vũ Vi lại nhướng chân mày nhìn Mạc Tử Hiên, "Là anh không được đi?"
Mạc Tử Hiên xoay người đặt cô ở trên, "Không nên coi thường năng lực của chồng em,các phương diện của chồng em đều rất mạnh, đặc biệt phương diện này, em có muốn thử lại một chút hay không?"
Vũ Vi vội vàng đẩy MạcTử Hiên ra, "Ngày mai còn phải đi làm a, sớm một chút nghỉ ngơi đi."
MạcTử Hiên cũng không đồng ý," Ơ không được nha anh phải cho em nhìn thấy năng lực của anh ,mất công em lại hoài nghi nha!" Nói xong trong giây lát hắn tiến vào Vũ Vi, cùng cô chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ.
Cả buổi tối, hai người không biết kết hợp cùng một chỗ bao nhiêu lần, tóm lại mãi cho đến hai người đều đã buồn ngủ, lại vẫn gắt gao ôm thân thể đối phương.
Sáng sớm, ánh nắng rọi trên thân thể Vũ Vi, làm cho cô miễn cưỡng mở hai mắt.
Mạc Tử Hiên vẫn ngồi ở bên giường sủng nịch nhìn Vũ Vi, nhìn thấy cô thức dậy, tay của hắn đặt ở trên gương mặt cô, ôn nhu hỏi,"Thức dậy."
"Anh khi nào thì đã thức dậy?" Vũ Vi trợn to hai mắt nhìn MạcTử Hiên.
"Vừa mới." Mạc Tử Hiên cười, hiện tại Vũ Vi ở trong chăn, đã mặc xong quần áo, "Đói bụng không? Anh đã sớm làm điểm tâm rồi nè."
Phốc!
Vũ Vi muốn thổ huyết, Mạc Tử Hiên đây là tinh lực gì a! Đêm qua, bọn họ ngủ rất trễ, cô cho rằng cô đã ép khô MạcTử Hiên a, nhưng không có nghĩ đến hắn cư nhiên thức dậy sớm như vậy, thậm chí còn làm xong bữa sáng.
Mặc quần áo tử tế, MạcTử Hiên ôm Vũ Vi đến phòng bếp, đặt cô ở trên ghế." Em nhanh ăn đi, nếu không nguội thì không còn ngon đâu."
Vũ Vi cực kỳ hạnh phúc, cầm chiếc đũa bắt đầu nhấm nháp bữa sáng MạcTử Hiên làm cho cô.
Ăn xong bữa sáng, Vũ Vi muốn rửa chén thì lại bị MạcTử Hiên ngăn cản, "Em nghỉ ngơi cho khỏe đi, toàn bộ để anh làm cho."
Vũ Vi cực kỳ hạnh phúc, MạcTử Hiên thân là tổng giám Mạc thị, không cho cô nấu cơm, không cho cô rửa chén, quả thực đem cô sủng lên trời, trong lòng cô cao hứng, lại giả bộ tức giận bĩu môi nhỏ lên," Nhưng mà người ta muốn rửa chén à,người ta không muốn làm sâu gạo đâu nha."
MạcTử Hiên nhìn thấy Vũ Vi bĩu môi, liền mềm lòng"Cũng được, vậy chúng ta cùng rửa chén ."Cuối cùng thì hắn cũng nhượng bộ rồi.