Chương : 152
Chương 152
“Ma tước niết bàn” đang tìm nữ chính him điện ảnh học đường, kể về câu chuyện n động viên cổ động, từ một học sinh nghèo khó không bắt mắt trở thành ngôi sao cổ động đứng trên trường thi đấu quốc tế. Z1 Ộ Đạo diễn là đạo diễn nổi tiếng – Đỗ Viễn!
Mặc dù tiếng tăm của Đỗ Viên không bằng đạo diền nổi tiếng thế giới Tê Nguyên Nghĩa, thế nhưng, cũng coi như: là có thể ngang hàng với đạo diễn Nghiêm Kha, ông và Nghiêm Kha là sư huynh đệ đồng môn, điểm giống nhau giữa hai người chính là – kỳ quặc, không hành xử theo lẽ thường.
Bộ phim điện ảnh này công khai tìm nữ chính, đã có rất nhiều ngôi sao nữ đi thử máy, nhưng đều không đạt tới yêu cầu của Đỗ Viễn.
Đỗ Viễn không muốn dùng thế thân, vì thế vai nữ chính này nhất định phải từng nhảy cổ động, cho dù chưa từng nhảy, ít nhất cũng phải xuất thân dân nhảy, bằng không không thể quay phim bình thường.
Nhìn khắp cả giới giải trí, ngôi sao nữ hợp tuổi, lại từng có kinh nghiệm nhảy cổ động, sợ là chỉ có Tô Nhược Vân và Tô Lạc Ly.
Khi Từ Tinh Như đưa kịch bản cho Tô Lạc Ly, mắt cô cũng sáng lên.
Chỉ xem phần giới thiệu đã khiến Tô Lạc Ly nhiệt huyết bừng bừng.
Nhảy cổ động, sân vận động, kêu gào.
Đó từng là giấc mộng tha thiết của cô.
Chỉ tiếc là…
“Chị Tinh Như, bộ phim đi gắng giành lấy!” ảnh này, em nhất định sẽ cố Từ Tinh Như khẽ cười: “Tôi biết nhất định cô sẽ thích, tôi đã đọc qua kịch bản, nhân vật nữ chính của bộ phim này và quá khứ của cô rất giống nhau, cực kì có lợi với cô, thế nhưng, cạnh tranh rất lớn”
Tô Lạc Ly lắc đầu.
“Cạnh tranh không lớn, nếu đạo diễn Đỗ Viễn muốn quay tốt, nhất định phải tìm thành viên đội nhảy cổ động chuyên nghiệp, nhảy cổ động và nhảy múa khác nhau, diễn viên biết nhảy máy không quay được”
“Cô nói không sai, hiện giờ đạo diễn Đỗ Viễn đang tìm thành viên đội nhảy cổ động chuyên nghiệp, lúc trước có diễn viên từng học nhảy đến thử máy, kết quả không quá hài lòng, vì thế, hiện giờ Đỗ Viễn chỉ muốn tìm thành viên đội nhảy chuyên nghiệp”
Thế nhưng, nói đến đây, Tô Lạc Ly cũng ý thức ra gì đó.
“Vi thế, chị Tinh Như, đối thủ cạnh tranh của em là Tô Nhược Vân?”
Từ Tinh Như gật đầu.
Tô Nhược Vân và Tô Lạc Ly giống nhau, từ nhỏ đã nhảy cổ động, từ khi học mẫu giáo, Tô Lạc Ly đã tham gia vào đội nhảy cổ động, Tô Nhược Vân bắt đầu muộn hơn.
Hai người ở trong cùng một đội, Tô Lạc Ly luôn áp chế Tô Nhược Vân, thế nhưng, cuối cùng người đi Mỹ tham gia thi đấu và đoạt được giải lại là Tô Nhược Vân.
Khi đó Tô Nhược Vân còn là đội trưởng, cũng chính vì dẫn đội đi Mỹ tham gia thi đấu và đoạt giải thưởng đầu tiên trong lịch sử nên cô ta mới một trận thành danh.
Sắc mặt Tô Lạc Ly hơi ảm đạm.
“Nếu là Tô Nhược Vân, vậy phần thắng của em sẽ nhỏ.
hơn rất nhiều, Tô Nhược Vân từng dẫn đội đi Mỹ thi đấu và đoạt giải, ở trong nước, mọi người đều biết, vì thế..”
“Lạc Ly, đây là quay phim, không phải thi đấu, phần thắng của cô và Tô Nhược Vân ngang nhau”
“Ngang nhau?”
Điều này lại khiến Tô Lạc Ly hơi ngạc nhiên.
“Đúng vậy, hiện giờ độ nổi tiếng của Tô Nhược Vân rất cao, vừa quay xong phim điện ảnh của đạo diễn Tề Nguyên Nghĩa, độ nổi tiếng đang chạm nóc, lại thêm trước kia cô ta có thành tích tham gia nhảy cổ động và đoạt giải, đây là sức nặng của cô ta, thế nhưng, cô ta có thiếu sót, diễn xuất không ổn, nghe nói ở trường quay, đạo diễn Tề Nguyên Nghĩa rất không hài lòng với cô ta, suýt chút nữa đòi thay người, là do bên phía Quốc tế Nghệ Tân cứng rắn chống đỡ”
Về điểm này, Tô Lạc Ly đã sớm nghĩ tới.
Sau khi Tô Nhược Vân nghỉ thi đấu nhảy cổ động thì mới học biểu diễn, thế nhưng học hơn một năm, khoảng thời gian đó, vì nhảy cổ động có đột phá, rất nhiều Chương trình mời cô ta, cô ta cũng bỏ không ít tiết học.
Thật ra, xuất thân từ trường lớp đào tạo chuyên nghiệp chỉ là một phương diện quyết định diễn xuất của diễn viên, nếu như chịu học, cho dù chưa từng học qua trường lớp bài bản, diễn xuất cũng có thể nâng lên một †ầm cao khá ổn.
Chỉ tiếc là, Tô Lạc Ly đã xem hai bộ phim của Tô Nhược Vân, diễn xuất không có tiến bộ gì…
“Còn cô, vừa quay xong phim của đạo diễn Nghiêm Kha, cũng là phim thanh xuân vườn trường, lại nhận cái này thì cực kỳ phù hợp, hơn nữa, tôi nghe nói đạo diễn Nghiêm Kha đã giới thiệu cô cho Đỗ Viễn, hai người bọn họ là sư huynh đệ đồng môn, mắt nhìn người đương nhiên cũng tương đương nhau, vì thế, cô và Tô Nhược: Vân ngang nhau”
Tô Lạc Ly gật đầu.
Chỉ cần nắm được năm phần thắng, cô đã thỏa mãn rồi.
“Hiện giờ điều tôi lo lắng là…”
Tô Lạc Ly nhìn về phía Từ Tinh Như.
“Chị Tinh Như, có gì chị cứ nói thẳng đi”
“Hiện giờ Quốc tế Nghệ Tân đang nâng đỡ Tô Nhược Vân, mà hiện giờ Đỗ Viễn quay phim đang thiếu vốn, sợ là để giúp Tô Nhược Vân giành được vai này, Quốc tế Nghệ Tân sẽ tăng thêm đầu tư, đến lúc đó chắc chắn Đỗ Viễn sẽ dao động”
Lòng Tô Lạc Ly lại trâm xuống.
“Lạc Ly, đừng nản lòng, việc là do người, chúng ta cố gắng là được”
Tô Lạc Ly gật đầu, cầm kịch bản về nhà.
Bộ phim này, cô rất muốn quay!
Cả ngày, cô đều cầm kịch bản xem, càng xem càng thích.
Tối đến, Ôn Khanh Mộ về khá muộn, mười một giờ mới về.
Vốn dĩ giờ này, Tô Lạc Ly đã sớm ngủ rồi, cô luôn ngủ rất Sớm.
Nhưng Ôn Khanh Mộ mở cửa ra liền thấy Tô Lạc Ly mở đèn đầu giường, đang cầm kịch bản xem rất đắm đuối.
Đây là lần thứ hai cô xem kịch bản…
Vì quá nhập tâm, Ôn Khanh Mộ đi vào, cô cũng không cảm nhận được.
Ôn Khanh Mộ đi tới, giäng lấy kịch bản của cô.
“Ma tước niết bàn? Chim sẻ còn có thể niết bàn?”
Tô Lạc Ly giật mình, lập tức giằng kịch bản lại: “Đương nhiên, anh cho rằng chỉ có phượng hoàng mới có thể niết bàn sao?”
“Dù sao tôi chỉ từng nghe phượng hoàng niết bàn, chưa từng nghe chim sẻ cũng có thể niết bàn”
Ôn Khanh Mộ cởi áo khoác, treo lên mắc áo.
“Sao chim sẻ lại không thể niết bàn chứ? Có những người không có xuất thân tốt, nhưng thông qua cố gắng của bản thân, đứng trên vũ đài cao nhất!”
Ôn Khanh Mộ sững sờ, không nói gì, trực tiếp cởi quần áo trước mặt Tô Lạc Ly, thay sang đồ ngủ.
Tô Lạc Ly lập tức lấy kịch bản chắn trước mắt mình.
“Lưu manh…”
Ôn Khanh Mộ đi tới, ngồi xuống cạnh giường Tô Lạc Ly.
“Cô muốn quay phim điện ảnh mới sao?” Anh nói, cầm kịch bản lên, lần này động tác tay của anh dịu dàng hơn nhiều, Tô Lạc Ly không giành lại nữa.
“Còn chưa chắc nữa, chỉ là xem kịch bản trước, cụ thể đạo diễn có nhận tôi hay không còn chưa biết”
Ôn Khanh Mộ nhìn ánh mát tràn đầy mong chờ của Tô Lạc Ly, lại nhìn phần giới thiệu kịch bản.
Anh nhớ tư liệu của Tô Lạc Ly có viết cô từ nhỏ đã học nhảy cổ động.
“Cô từng học nhảy cổ động?” Anh vờ như không biết.
Tô Lạc Ly gật đầu: “Từ nhỏ tôi đã học, trước kia mẹ tôi nhảy cổ động, thế nhưng lúc đó, thời đại của bà có rất ít người nhảy cổ động, bà cũng không có cơ hội gì, về sau liền đặt hy vọng lên người tôi, bà hy vọng tôi có thể đi Mỹ tham gia thi đấu nhảy cổ động, đó là vũ đài mà dân nhảy cổ động chúng tôi thiết tha mong ước nhất”
Ôn Khanh Mộ không chen lời, anh rất ít khi nghe thấy cô nhắc tới mẹ của mình.
Ngoài ra, anh còn nghe được “Mỹ”
Nhớ là sau khi điều tra Tô Lạc Ly, Doãn Cẩn có nói, năm mười sáu tuổi cô từng đi Mỹ một lần, xem ra là có quan hệ với chuyện nhảy cổ động.