Chương : 174
Chương 174
“Vì sao cô mãi vẫn chưa có thai?”
‘Vấn đề này là vấn đề Ôn Khanh Mộ không muốn nhắc đến nhất, dường như muốn tự mình xé rách vết thương của mình cho người khác xem vậy.
Thế nhưng đây là cách hay nhất mà Ôn Khanh Mộ nghĩ được, thế nhưng, cách này có tai họa tiềm tàng.
“Hả?”
Tô Lạc Ly ngây người!
Cô chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
Đúng vậy, vì sao mãi mà cô vẫn chưa có thai chứ?
Từ lần đầu gặp Ôn Khanh Mộ, số lần bọn họ làm tình cũng không ít, hai người chuẩn bị mang thai đã vài tháng rồi, thế nhưng, bụng cô vẫn mãi không có động tĩnh gì.
“Tôi cũng không biết… chuyện mang thai, có lẽ là do cơ: duyên?”
“Tôi ra sức như thế, bụng cô lại không có chút động tĩnh gì, cô không thấy có vấn đề gì sao?”
Lời này khiến mặt Tô Lạc Ly đỏ bừng, ra sức cái gì chứ, thế nhưng, quả thật anh rất ra sức.
Không đợi Tô Lạc Ly mở lời, Ôn Khanh Mộ dường như: muốn lập tức kết thúc chủ đề này.
“Ngày mai tôi đưa cô đến bệnh viện xem xem, làm kiểm tra, nhỡ nào có vấn đề cũng phát hiện kịp thời, chữa trị cho sớm.”
Tô Lạc Ly khẽ thở dài một hơi, gật đầu.
Mặc dù, cô cảm thấy mình không có vấn đề gì, thế nhưng, để đảm bảo an toàn, vẫn nên đi kiểm tra thì tốt hơn.
Người trẻ tuổi bây giờ, không nói chắc được.
Khi ngủ buổi tối, Tô Lạc Ly vẫn hơi nghi ngờ, sao bỗng nhiên Ôn Khanh Mộ lại nhắc chuyện mang thai chứ?
Lẽ nào anh cũng rất muốn có con?
Nghĩ tới đây, Tô Lạc Ly không khỏi mím môi cười.
Nếu anh có thể nguyện ý sinh con, vậy không phải là một chuyện tốt sao?
Mang theo ước vọng đẹp đẽ như thế, Tô Lạc Ly chìm vào giấc mộng ngọt ngào.
Sáng sớm hôm sau, Ôn Khanh Mộ tự mình đưa Tô Lạc Ly đến bệnh viện, người khám bệnh vẫn là Chung Vũ Lăng.
Trong phòng siêu âm, Chung Vũ Lăng cẩn thận kiểm tra cho Tô Lạc Ly, tim Tô Lạc Ly đập nhanh, thật sự lo lắng mình có vấn đề gì.
“Bác sĩ, có phải tôi thật sự có vấn đề gì không?”
Chúng Vũ Lăng cười.
“Không có vấn đề gì, khá tốt.”
NÔc Nghe thấy mình không làm sao, Tô Lạc Ly cũng yên tâm.
“Thế nhưng, bác sĩ, tôi và chồng tôi chuẩn bị mang thai đã rất lâu, mãi vẫn chưa có thai, là làm sao thế?”
Nghe thấy vấn đề này, tim Chung Vũ Lăng liền chậm lại nửa nhịp.
Cô bé ngốc, cô đã mang thai, chỉ là đứa bé mất rồi.
Thế nhưng, Chung Vũ Lăng đã hứa với Ôn Khanh Mộ là không nói sự thật cho Tô Lạc Ly.
Chung Vũ Lăng lấy giấy ăn đưa cho Tô Lạc Ly lau đi gel siêu âm trên bụng, đỡ cô ngồi dậy.
“Chuyện mang thai này không phải nói mang thai liền có thể mang thai, cô phải thả lỏng thoải mái, đừng cứ nghĩ mãi chuyện có con, quá căng thẳng không có lợi cho việc mang thai, hơn nữa không phải cô đau bụng kinh rất dữ dội sao?”
Tô Lạc Ly gật đầu.
“Đau bụng kinh dữ dội, hơn nữa kinh nguyệt luôn không chuẩn, thường xuyên bị trễ một chút.”
“Vậy thì đúng rồi, đau bụng kinh là do tử cung lạnh, máu kinh không thông, tử cung lạnh khó mang thai, mặc dù đây không phải là vấn đề gì lớn, nhưng để lâu cũng sẽ khiến cơ thể rất khó mang thai, thế nhưng, cũng không cần quá lo lắng, cô điều dưỡng tử tế là không sao.”
“Được, vậy thì cảm ơn bác sĩ”
Tô Lạc Ly mặc xong quần áo thì đi ra, Ôn Khanh Mộ chờ ở bên ngoài.
“Đi thôi, bác sĩ bảo tôi không sao”
FUU, vậy cô ra xe chờ tôi trước, tôi vào nhà vệ sinh”
“ừ”
Ôn Khanh Mộ đưa chìa khóa xe cho Tô Lạc Ly, cô liền đi thẳng xuống tầng.
Tô Lạc Ly vừa đi, Ôn Khanh Mộ liền đi thẳng vào phòng.
khám, Chung Vũ Lăng còn chưa đi, biết là chắc chắn anh sẽ vào hỏi.
“Tử cung của c‹ lồi phục rất tốt, những nơi khác cũng không có vấn đề gì, có thể làm chuyện vợ chồng rồi, thế nhưng, tốt nhất trong vòng nửa năm không nên có thai, vì tử cung từng bị thương một lần, muốn khôi phục hoàn toàn còn cần thời gian, nếu mang thai, có khả năng sẽ xảy thai.”
Ôn Khanh Mộ gật đầu, cũng có nghĩa là khoảng thời gian này nhất định phải tránh thai.
“Ngoài ra, thuốc tránh thai vẫn không nên cho cô ấy uống nữa, cơ thể cô ấy có chút bệnh vặt, cứ uống loại thuốc đó, rất có khả năng sẽ dẫn tới vô sinh.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn”
Nghe thấy tiếng “cảm ơn” này, Chung Vũ Lăng lại giật mình, chủ tịch Ôn lại nói cảm ơn cô.
Trời ạ, mặt trời mọc từ hướng Tây.
Ôn Khanh Mộ ra khỏi phòng khám, đưa Tô Lạc Ly về nhà.
Chuyện khám lại cũng coi như đã kết thúc, thế nhưng, vân còn một vấn đề lớn hơn, tránh thai.
Nếu nói dối, thì nhất định phải nói dối nhiều lần để che đậy lời nói dối kia, quả thật Ôn Khanh Mộ sứt đầu mẻ trán.
Anh phải dùng cách gì, mới có thể khiến Tô Lạc Ly đồng ý tránh thai đây?
Tô Lạc Ly rất muốn sinh con, sao có thể đồng ý tránh thai chứ?
Thật sự là tâm phiền ý loạn!
Tối nay, Tô Lạc Ly vẫn vui vẻ ngâm chân như trước.
Khoảng thời gian gần đây, trên mạng bình luận rất nhiều về diễn xuất của cô, đều là khen ngợi diễn xuất của cô.
“Cái cảnh mẹ qua đời khiến tôi khóc thút thít, Lạc Ly diễn quá hay, không giống diễn viên nào đó, khóc quá giả”
“Đoạn Lâm Sênh gặp Lâm Sinh lần đầu, biểu cảm trên mặt Lâm Sênh cực kỳ sống động”
“Cảnh đêm đầu tiên mới gọi là đặc sắc! Từng giây đều cảm thấy đang là chính mình, có đúng không?”
Đọc bình luận của mọi người, Tô Lạc Ly cực kỳ vui vẻ!
Ngay lúc này, Ôn Khanh Mộ đi vào, trong tay cầm mấy hộp bao cao su, anh đi tới tủ đầu giường như thể bên cạnh không có ai, mở ngăn kéo, cất bao cao su vào.
Thấy Ôn Khanh Mộ mua bao cao su, trong lòng Tô Lạc Ly thịch một tiếng!
Không phải đã nói sức khỏe của cô không có vấn đề gì sao?
Sao người đàn ông này còn muốn tránh thai chứ?
“Anh mua cái này làm gì?”
“Để dùng, không để dùng để thổi bóng sao?” Ôn Khanh Mộ bình thản trả lời.
“Thế nhưng, vì sao chứ? Bác sĩ đã ni sức khỏe của tôi không có vấn đề gì, chỉ là chút bệnh vặt, điều dưỡng tử tế là được.”
Tô Lạc Ly hơi sốt ruột: ‘Hơn nữa, trước kia anh đã hứa với tôi, sẽ không tránh thai!”
Ôn Khanh Nộ liếc nhìn Tô Lạc Ly, không nói gì.
Tô Lạc Ly lập tức lấy khăn lau chân, lên giường, ngồi bên cạnh Ôn Khanh Mộ, lý luận với anh.
“Anh làm thế này là có ý gì? Lại không muốn sinh nữa?
Nhưng rõ ràng anh đã hứa với tôi…”
Ôn Khanh Mộ lập tức sán tới, ra sức hôn lên môi cô.
“Anh đừng có giở trò này!”
Khuôn mặt hơi đỏ lên, gần đây anh luôn bất ngờ hôn cô, khiến cô hơi không chống đỡ nổi.
“Trò nào?”
“Trời ạ, nói chuyện nghiêm chỉnh với anh đó! Rốt cuộc.
anh nghĩ thế nào? Có phải lại không muốn sinh con nữa không?”
Trên mặt Ôn Khanh Mộ mang theo nụ cười láu cá, anh cứ im lặng nhìn Tô Lạc Ly tức giận sốt ruột như thế.
“Anh nói đi!”
Tô Lạc Ly thấy dáng vẻ này của anh, càng thêm sốt ruột.
“Dáng vẻ tức giận của cô gần đây ngày càng đáng yêu.”
“Đáng yêu cái đầu anh ý!”
Ôn Khanh Mộ ôm Tô Lạc Ly vào lòng, khẽ vỗ vai cô.
“Được rồi, được rồi, không trêu cô nữa”