Chương 10: Kết hôn với tôi
Đúng như đã hẹn, năm giờ chiều Mộc Tử Niên đã ngồi đợi Hạ Tuấn Thiên trong nhà hàng Hika. Nhìn thời gian trôi từng giây từng phút, Mộc Tử Niên nhăn mặt khó chịu. Rồi ai là người nói Hạ Tuấn Thiên đúng giờ lắm, kỷ luật lắm? Muộn mười lăm phút rồi. Gõ tay lên mặt bàn, Mộc Tử Niên nhắm mắt lại cảm nhận cuộc sống.
Ở một diễn biến khác, Hạ Tuấn Thiên giơ đồng hồ ra xem. Lâu như vậy rồi mà sao vẫn chưa thấy Mộc Tử Niên xuất hiện nữa. Mở điện thoại lên gọi cho Hồ Hàn Phong:
- Cậu có chắc Ela sẽ đến đây không vậy?
Hồ Hàn Phong ở đầu dây bên kia đang uống cà phê bị anh hỏi bất ngờ liền sặc luôn.
- Tôi chắc chắn mà. Hôm qua tôi nhắc cô ấy đến đúng nơi đúng địa điểm và đúng giờ rồi mà. Ra chươ?g ?ha?h ?hấ? ?ại -- ?r?m?ru?ệ ?.v? --
- Vậy tại sao giờ cô ấy chưa xuất hiện? Cậu trêu tôi đấy à? Mau gửi tôi số điện thoại của Ela, tự tôi liên lạc với cô ấy.
- Được. Anh đợi tôi chút.
Sau khi nhận được số điện thoại của Mộc Tử Niên, Hạ Tuấn Thiên liền gọi ngay cho cô. Đầu dây bên kia, Mộc Tử Niên dường như chờ đợi quá lâu nên bắt đầu cọc. Cô cáu gắt:
- Gì đấy? Ai vậy?
Thấy sự nóng giận của Mộc Tử Niên, Hạ Tuấn Thiên có chút giật mình. Người con gái nóng tính như này mà ông nội và con trai anh vẫn có thể thích được sao? Hơn nữa cô để anh phải đợi đến cả nửa tiếng đồng hồ mà cô còn cọc với anh sao? Đáng lẽ ra anh mới là người phải tức giận chứ.
- Mộc Tử Niên, cô tức giận cái gì? Hẹn cô năm giờ mà giờ năm giờ bốn mươi rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng của cô là sao vậy? Cô định cho tôi leo cây đấy à?
Mộc Tử Niên nghe thấy giọng trách móc của Hạ Tuấn Thiên cô càng tức giận hơn, cô quát lớn:
- Anh mới là người cho tôi leo cây đó. Tôi ngồi đây đợi anh cả nửa tiếng đồng hồ rồi cũng có thấy anh đâu?
Hạ Tuấn Thiên cố giữ lấy bình tĩnh, hít một hơi thật sâu anh hạ giọng hỏi:
- Cô đang ở đâu?
- Tôi đang ở Hika đây.
- Phòng nào?
- Phòng 96.
- Tôi cũng đang ở Hika phòng 96 đây. Cô xem lại số phòng đi tôi nghĩ cô đi nhầm phòng rồi đó.
Mộc Tử Niên nghe anh nói vậy liền hậm hực đi ra bên ngoài:
- Anh mới là người nhầm đó. Rõ ràng tôi đã đi...
Đi ra ngoài cửa, đập vào mắt cô là số phòng 69. Mộc Tử Niên nhìn xong liền cứng họng không biết nói gì nữa. Từ một con khủng long to bự trong phút chốc cô hoá thành một con chuột tí hon không dám gào thét:
- Hahaha! Thật ngại quá Hạ tổng, tôi đi nhầm phòng 69 rồi. Anh đợi tôi năm phút, tôi lên ngay.
Nói xong, Mộc Tử Niên vội tắt điện thoại chạy thật nhanh lên phòng. Cô nhớ rõ ràng trước lúc bước vào bên trong cô đã nhìn kĩ số phòng rồi mà. Cũng may hôm nay chưa có ai đặt phòng 69 này nếu không cô sẽ quê chết mất.
Cúp máy xong, Hạ Tuấn Thiên thở dài đầy bất lực. Sao anh cảm thấy cuộc gặp với Mộc Tử Niên có nhiều bất ổn quá. Cô không chỉ nóng tính lại còn hậu đậu nữa. Số 69 và 96 có thể nhầm được sao? Anh bắt đầu thấy lo lắng cho tương lai của mình rồi đó.
Mở cửa phòng bước vào. Hạ Tuấn Thiên quay sang nhìn cô. Ánh mắt anh lạnh đến mức Mộc Tử Niên cảm thấy buốt hết sống lưng.
- Hạ tổng, thật ngại quá. Bắt anh phải đợi rồi.
Hạ Tuấn Thiên không mấy quan tâm đến những lời cô nói. Anh ấn nút gọi đồ ăn rồi mới cất tiếng:
- Lưu số tôi vào đi. Sau này chúng ta còn liên lạc nhiều.
- À được.
Ăn uống xong xuôi, Hạ Tuấn Thiên mới bắt đầu bước vào vấn đề chính.
- Hôm nay tôi gọi cô đến đây là có việc vô cùng quan trọng muốn nói với cô. Cô biết chuyện tin đồn của chúng ta rồi đấy. Cô muốn xử lý như thế nào đây?
Mộc Tử Niên vừa mới ăn no cơm xong giờ lại được hỏi câu hỏi khó trả lời này khiến cô ho đến mức thức ăn muốn trào hết cả ra bên ngoài. Đẩy ly nước về phía Mộc Tử Niên, Hạ Tuấn Thiên nhắc nhở:
- Cô cứ bình tĩnh không phải vội.
- Ờm...Hạ tổng, tôi nghĩ đăng bài đính chính, anh thấy sao?
- Tôi thấy cách này không khả thi lắm.
Đăng bài xong các giới truyền thông lại nói chúng ta cố tình lảng tránh sự thật, không có trách nhiệm với những hành động mình đã làm thì sao?
Thấy cách đăng bài không được chấp nhận, Mộc Tử Niên ngẫm nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói:
- Vậy chúng ta mở họp báo, anh thấy được không? Nếu không được nữa thì trực tiếp hack vào trang mạng rồi xoá bài đi. Tôi nghĩ việc này cũng đơn giản thôi tại lần trước các anh cũng làm rồi mà.
Hạ Tuấn Thiên nghe những lời Mộc Tử Niên nói liền lắc đầu ngay lập tức:
- Không được. Mở họp báo người ta sẽ nói chúng ta chuyện bé xé ra to, làm màu muốn gây sự chú ý. Còn hack hệ thống thì càng không. Chính vì lần trước đã làm cách này rồi nếu lần này còn tiếp tục làm vậy thì chắc chắn người ta sẽ nói chúng ta ngầm thừa nhận tin đồn đó là sự thật.
Mộc Tử Niên giờ đây thật sự cạn ngôn rồi. Cách này không được, cách kia cũng không xong. Con người này sao mà khó khăn thế không biết nhưng mà những điều anh nói không phải là không có lý. Làm người nổi tiếng rắc rối thật đấy.
- Vậy Hạ tổng anh có cách gì không? Não tôi nhỏ chỉ nghĩ được bấy nhiêu cách thôi hà.
Hạ Tuấn Thiên im lặng một lúc rồi nói:
- Cô kết hôn với tôi đi.
Ở một diễn biến khác, Hạ Tuấn Thiên giơ đồng hồ ra xem. Lâu như vậy rồi mà sao vẫn chưa thấy Mộc Tử Niên xuất hiện nữa. Mở điện thoại lên gọi cho Hồ Hàn Phong:
- Cậu có chắc Ela sẽ đến đây không vậy?
Hồ Hàn Phong ở đầu dây bên kia đang uống cà phê bị anh hỏi bất ngờ liền sặc luôn.
- Tôi chắc chắn mà. Hôm qua tôi nhắc cô ấy đến đúng nơi đúng địa điểm và đúng giờ rồi mà. Ra chươ?g ?ha?h ?hấ? ?ại -- ?r?m?ru?ệ ?.v? --
- Vậy tại sao giờ cô ấy chưa xuất hiện? Cậu trêu tôi đấy à? Mau gửi tôi số điện thoại của Ela, tự tôi liên lạc với cô ấy.
- Được. Anh đợi tôi chút.
Sau khi nhận được số điện thoại của Mộc Tử Niên, Hạ Tuấn Thiên liền gọi ngay cho cô. Đầu dây bên kia, Mộc Tử Niên dường như chờ đợi quá lâu nên bắt đầu cọc. Cô cáu gắt:
- Gì đấy? Ai vậy?
Thấy sự nóng giận của Mộc Tử Niên, Hạ Tuấn Thiên có chút giật mình. Người con gái nóng tính như này mà ông nội và con trai anh vẫn có thể thích được sao? Hơn nữa cô để anh phải đợi đến cả nửa tiếng đồng hồ mà cô còn cọc với anh sao? Đáng lẽ ra anh mới là người phải tức giận chứ.
- Mộc Tử Niên, cô tức giận cái gì? Hẹn cô năm giờ mà giờ năm giờ bốn mươi rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng của cô là sao vậy? Cô định cho tôi leo cây đấy à?
Mộc Tử Niên nghe thấy giọng trách móc của Hạ Tuấn Thiên cô càng tức giận hơn, cô quát lớn:
- Anh mới là người cho tôi leo cây đó. Tôi ngồi đây đợi anh cả nửa tiếng đồng hồ rồi cũng có thấy anh đâu?
Hạ Tuấn Thiên cố giữ lấy bình tĩnh, hít một hơi thật sâu anh hạ giọng hỏi:
- Cô đang ở đâu?
- Tôi đang ở Hika đây.
- Phòng nào?
- Phòng 96.
- Tôi cũng đang ở Hika phòng 96 đây. Cô xem lại số phòng đi tôi nghĩ cô đi nhầm phòng rồi đó.
Mộc Tử Niên nghe anh nói vậy liền hậm hực đi ra bên ngoài:
- Anh mới là người nhầm đó. Rõ ràng tôi đã đi...
Đi ra ngoài cửa, đập vào mắt cô là số phòng 69. Mộc Tử Niên nhìn xong liền cứng họng không biết nói gì nữa. Từ một con khủng long to bự trong phút chốc cô hoá thành một con chuột tí hon không dám gào thét:
- Hahaha! Thật ngại quá Hạ tổng, tôi đi nhầm phòng 69 rồi. Anh đợi tôi năm phút, tôi lên ngay.
Nói xong, Mộc Tử Niên vội tắt điện thoại chạy thật nhanh lên phòng. Cô nhớ rõ ràng trước lúc bước vào bên trong cô đã nhìn kĩ số phòng rồi mà. Cũng may hôm nay chưa có ai đặt phòng 69 này nếu không cô sẽ quê chết mất.
Cúp máy xong, Hạ Tuấn Thiên thở dài đầy bất lực. Sao anh cảm thấy cuộc gặp với Mộc Tử Niên có nhiều bất ổn quá. Cô không chỉ nóng tính lại còn hậu đậu nữa. Số 69 và 96 có thể nhầm được sao? Anh bắt đầu thấy lo lắng cho tương lai của mình rồi đó.
Mở cửa phòng bước vào. Hạ Tuấn Thiên quay sang nhìn cô. Ánh mắt anh lạnh đến mức Mộc Tử Niên cảm thấy buốt hết sống lưng.
- Hạ tổng, thật ngại quá. Bắt anh phải đợi rồi.
Hạ Tuấn Thiên không mấy quan tâm đến những lời cô nói. Anh ấn nút gọi đồ ăn rồi mới cất tiếng:
- Lưu số tôi vào đi. Sau này chúng ta còn liên lạc nhiều.
- À được.
Ăn uống xong xuôi, Hạ Tuấn Thiên mới bắt đầu bước vào vấn đề chính.
- Hôm nay tôi gọi cô đến đây là có việc vô cùng quan trọng muốn nói với cô. Cô biết chuyện tin đồn của chúng ta rồi đấy. Cô muốn xử lý như thế nào đây?
Mộc Tử Niên vừa mới ăn no cơm xong giờ lại được hỏi câu hỏi khó trả lời này khiến cô ho đến mức thức ăn muốn trào hết cả ra bên ngoài. Đẩy ly nước về phía Mộc Tử Niên, Hạ Tuấn Thiên nhắc nhở:
- Cô cứ bình tĩnh không phải vội.
- Ờm...Hạ tổng, tôi nghĩ đăng bài đính chính, anh thấy sao?
- Tôi thấy cách này không khả thi lắm.
Đăng bài xong các giới truyền thông lại nói chúng ta cố tình lảng tránh sự thật, không có trách nhiệm với những hành động mình đã làm thì sao?
Thấy cách đăng bài không được chấp nhận, Mộc Tử Niên ngẫm nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói:
- Vậy chúng ta mở họp báo, anh thấy được không? Nếu không được nữa thì trực tiếp hack vào trang mạng rồi xoá bài đi. Tôi nghĩ việc này cũng đơn giản thôi tại lần trước các anh cũng làm rồi mà.
Hạ Tuấn Thiên nghe những lời Mộc Tử Niên nói liền lắc đầu ngay lập tức:
- Không được. Mở họp báo người ta sẽ nói chúng ta chuyện bé xé ra to, làm màu muốn gây sự chú ý. Còn hack hệ thống thì càng không. Chính vì lần trước đã làm cách này rồi nếu lần này còn tiếp tục làm vậy thì chắc chắn người ta sẽ nói chúng ta ngầm thừa nhận tin đồn đó là sự thật.
Mộc Tử Niên giờ đây thật sự cạn ngôn rồi. Cách này không được, cách kia cũng không xong. Con người này sao mà khó khăn thế không biết nhưng mà những điều anh nói không phải là không có lý. Làm người nổi tiếng rắc rối thật đấy.
- Vậy Hạ tổng anh có cách gì không? Não tôi nhỏ chỉ nghĩ được bấy nhiêu cách thôi hà.
Hạ Tuấn Thiên im lặng một lúc rồi nói:
- Cô kết hôn với tôi đi.