Chương 21: Mộc Minh
Trên đường đi đón tiểu Tru, Hạ Tuấn Thiên trầm lặng một lúc cuối cùng anh mới lên tiếng hỏi:
- Mộc Tử Niên, cũng sắp đến ngày kết hôn rồi. Cô có muốn tôi đến nói chuyện với gia đình cô không?
Việc xin cưới đáng lí ra là bắt buộc phải có trong hôn lễ nhưng sau khi tiếp xúc với Lộc Kim Hạ và Mộc Nhã Kỳ, Hạ Tuấn Thiên liền nhận thấy gia đình của cô có chút phức tạp nên chuyện này vẫn để cho cô quyết định thì hơn.
Mộc Tử Niên nghe anh hỏi cô liền rơi vào bế tắc. Cô cũng không biết phải làm sao cho đúng. Nhưng suy nghĩ một lúc, cô nói:
- Không cần đâu. Tôi thấy cái này không cần thiết lắm. Lúc kết hôn cũng không cần phải gửi thiệp cho họ. Dù sao họ cũng không coi tôi là người nhà với lại tôi với anh cũng chỉ kết hôn hợp đồng thôi mà, không cần rườm rà làm gì.
Hạ Tuấn Thiên gật đầu coi như đã hiểu. Nhưng im lặng được một lúc anh lại hỏi tiếp:
- Vậy không có sổ hộ khẩu sao chúng ta có thể kết hôn được?
- Việc này cứ để tôi lo. Anh cứ yên tâm.
- Nếu vậy thì trước thứ năm tuần này nhé. Thứ năm chúng ta đi đăng kí kết hôn. Tôi đến đón cô.
- Được.
- -----------------
Trở về nhà sau một ngày dài ở nhà của Hạ Tuấn Thiên, Mộc Tử Niên mệt mỏi nằm trên sofa. Thấy vậy, Lệ Lệ liền cất tiếng hỏi:
- Cậu ăn gì chưa? Có cần tớ chuẩn bị đồ ăn cho cậu không?
Mộc Tử Niên khẽ lắc đầu:
- Không cần đâu, tớ vừa ăn rồi.
Lệ Lệ nhìn bạn mình một lúc rồi đi tới ngồi xuống ngay bên cạnh Mộc Tử Niên.
- Niên Niên, tớ muốn hỏi cậu chuyện này.
Quay sang nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Lệ Lệ, Mộc Tử Niên giật mình ngồi dậy:
- Sao vậy? Có chuyện gì thế?
Hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt của Lệ Lệ có một chút đượm buồn:
- Cậu thật sự muốn kết hôn cùng Hạ tổng sao? Không phải cậu nói cậu luôn theo chủ nghĩa hôn nhân là phải có tình yêu à? Nếu cậu kết hôn cùng Hạ tổng thì hôn nhân của cậu đâu có tình yêu. Với lại chuyện này cũng bị cộng đồng mạng soi mói rất nhiều đó. Cậu suy nghĩ kĩ chưa vậy?
Mộc Tử Niên biết Lệ Lệ đang quan tâm mình nhưng đây là cuộc đời của cô, cô muốn tin tưởng vào quyết định của bản thân mình. Dù có thế nào đi nữa cô cũng sẽ không bao giờ hối hận.
- Tiểu Lệ, cậu đừng lo cho tớ. Cậu nghĩ thử xem tuy là hôn nhân không tình yêu nhưng mà Hạ tổng là một đối tượng rất thích hợp để kết hôn đó. Anh ấy vừa đẹp trai lại tài giỏi, biết bao nhiêu cô gái muốn kết hôn cùng anh ấy còn không được. Với lại sau khi tiếp xúc với anh ấy và người nhà tớ thấy tất cả mọi thứ đều rất ổn. Mọi người cũng thân thiện và yêu quý tớ. Cậu yên tâm nha!
Mộc Tử Niên chỉ nói với Lệ Lệ rằng sẽ kết hôn cùng với Hạ Tuấn Thiên chứ không hề nói gì đến hợp đồng hôn nhân của hai người. Trong bản hợp đồng có ghi nếu tiết lộ bản hợp đồng cho người khác biết sẽ phải đền bù một số tiền rất lớn. Mộc Tử Niên cô không muốn mạo hiểm. Sau này, sau khi ly hôn, cô sẽ bịa đại một lý do nào đó để mọi người tin là được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Mộc Tử Niên đi đến một quán cafe nhỏ. Ngồi đợi một lúc, Mộc Minh liền xuất hiện. Cậu đi đến và đặt cuốn sổ nhỏ màu đỏ lên bàn. Mộc Tử Niên cũng có chút kinh ngạc nhìn cậu rồi nhìn cuốn sổ. Cầm lên xem, đúng là cuốn sổ hộ khẩu rồi.
- Chà! Tôi thật sự không ngờ là cậu lại giữ đúng lời hứa như vậy đó.
- Tôi đã nói sẽ giúp chị mà. Nếu cần gì nữa cứ liên lạc cho tôi. Tôi đi trước đây.
Khi Mộc Minh vừa quay lưng định rời đi thì Mộc Tử Niên lại cất tiếng:
- Cảm ơn cậu!
Mộc Minh quay lại nhìn Mộc Tử Niên, cậu khẽ mỉm cười rồi đi thẳng ra ngoài.
Nhìn cuốn sổ hộ khẩu trên tay, Mộc Tử Niên vẫn chưa hết kinh ngạc. Nhớ vào bốn ngày trước, cô vô tình gặp Mộc Minh. Cứ nghĩ cậu sẽ gây sự với mình nhưng không ngờ cậu lại nhẹ nhàng nói với cô:
- Chị có rảnh không? Chúng ta nói chuyện chút nhé. Nếu không rảnh thì thôi vậy.
Mộc Tử Niên cũng muốn xem thử Mộc Minh sẽ giở trò gì liền nói:
- Tôi rảnh. Chúng ta nói chuyện đi.
Mộc Minh bây giờ cũng khác trước rất nhiều. Trông cậu trưởng thành hơn và dường như cũng cao hơn trước nữa.
- Tôi nghe nói chị sắp kết hôn nhưng nếu không có sổ hộ khẩu sẽ không đăng ký kết hôn được. Lần trước mẹ tôi có gặp chị, sau khi trở về bà ấy đã nói chuyện với ba, có vẻ như ba rất tức giận. Nếu chị về nhà lấy sổ hộ khẩu ba nhất định sẽ không đồng ý cho chị lấy. Chị định tính sao?
- Tôi sẽ tự có cách của tôi.
- Cách của chị là gì?
Nghe câu hỏi này của Mộc Minh, Mộc Tử Niên liền im lặng. Nói đúng ra thì cô cũng không có cách gì cả. Cô còn đang đau đầu vì chuyện này đây.
Thấy cô im lặng, Mộc Minh liền đưa ra đề nghị:
- Nếu chị tin tưởng tôi, tôi có thể giúp chị lấy sổ hộ khẩu.
Mộc Tử Niên ngạc nhiên nhìn Mộc Minh.
- Tại sao lại muốn giúp tôi?
- Không có tại sao cả. Chỉ là muốn giúp thôi.
Cứ như vậy là xong. Lúc đầu Mộc Tử Niên cũng không tin tưởng vào Mộc Minh lắm nhưng cô vẫn liều thử một phen, không ngờ kết quả còn hơn cả mong đợi. Có vẻ như Mộc Minh thật sự đã thay đổi rồi.
- Mộc Tử Niên, cũng sắp đến ngày kết hôn rồi. Cô có muốn tôi đến nói chuyện với gia đình cô không?
Việc xin cưới đáng lí ra là bắt buộc phải có trong hôn lễ nhưng sau khi tiếp xúc với Lộc Kim Hạ và Mộc Nhã Kỳ, Hạ Tuấn Thiên liền nhận thấy gia đình của cô có chút phức tạp nên chuyện này vẫn để cho cô quyết định thì hơn.
Mộc Tử Niên nghe anh hỏi cô liền rơi vào bế tắc. Cô cũng không biết phải làm sao cho đúng. Nhưng suy nghĩ một lúc, cô nói:
- Không cần đâu. Tôi thấy cái này không cần thiết lắm. Lúc kết hôn cũng không cần phải gửi thiệp cho họ. Dù sao họ cũng không coi tôi là người nhà với lại tôi với anh cũng chỉ kết hôn hợp đồng thôi mà, không cần rườm rà làm gì.
Hạ Tuấn Thiên gật đầu coi như đã hiểu. Nhưng im lặng được một lúc anh lại hỏi tiếp:
- Vậy không có sổ hộ khẩu sao chúng ta có thể kết hôn được?
- Việc này cứ để tôi lo. Anh cứ yên tâm.
- Nếu vậy thì trước thứ năm tuần này nhé. Thứ năm chúng ta đi đăng kí kết hôn. Tôi đến đón cô.
- Được.
- -----------------
Trở về nhà sau một ngày dài ở nhà của Hạ Tuấn Thiên, Mộc Tử Niên mệt mỏi nằm trên sofa. Thấy vậy, Lệ Lệ liền cất tiếng hỏi:
- Cậu ăn gì chưa? Có cần tớ chuẩn bị đồ ăn cho cậu không?
Mộc Tử Niên khẽ lắc đầu:
- Không cần đâu, tớ vừa ăn rồi.
Lệ Lệ nhìn bạn mình một lúc rồi đi tới ngồi xuống ngay bên cạnh Mộc Tử Niên.
- Niên Niên, tớ muốn hỏi cậu chuyện này.
Quay sang nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Lệ Lệ, Mộc Tử Niên giật mình ngồi dậy:
- Sao vậy? Có chuyện gì thế?
Hít một hơi thật sâu, trong ánh mắt của Lệ Lệ có một chút đượm buồn:
- Cậu thật sự muốn kết hôn cùng Hạ tổng sao? Không phải cậu nói cậu luôn theo chủ nghĩa hôn nhân là phải có tình yêu à? Nếu cậu kết hôn cùng Hạ tổng thì hôn nhân của cậu đâu có tình yêu. Với lại chuyện này cũng bị cộng đồng mạng soi mói rất nhiều đó. Cậu suy nghĩ kĩ chưa vậy?
Mộc Tử Niên biết Lệ Lệ đang quan tâm mình nhưng đây là cuộc đời của cô, cô muốn tin tưởng vào quyết định của bản thân mình. Dù có thế nào đi nữa cô cũng sẽ không bao giờ hối hận.
- Tiểu Lệ, cậu đừng lo cho tớ. Cậu nghĩ thử xem tuy là hôn nhân không tình yêu nhưng mà Hạ tổng là một đối tượng rất thích hợp để kết hôn đó. Anh ấy vừa đẹp trai lại tài giỏi, biết bao nhiêu cô gái muốn kết hôn cùng anh ấy còn không được. Với lại sau khi tiếp xúc với anh ấy và người nhà tớ thấy tất cả mọi thứ đều rất ổn. Mọi người cũng thân thiện và yêu quý tớ. Cậu yên tâm nha!
Mộc Tử Niên chỉ nói với Lệ Lệ rằng sẽ kết hôn cùng với Hạ Tuấn Thiên chứ không hề nói gì đến hợp đồng hôn nhân của hai người. Trong bản hợp đồng có ghi nếu tiết lộ bản hợp đồng cho người khác biết sẽ phải đền bù một số tiền rất lớn. Mộc Tử Niên cô không muốn mạo hiểm. Sau này, sau khi ly hôn, cô sẽ bịa đại một lý do nào đó để mọi người tin là được.
Sáng sớm ngày hôm sau, Mộc Tử Niên đi đến một quán cafe nhỏ. Ngồi đợi một lúc, Mộc Minh liền xuất hiện. Cậu đi đến và đặt cuốn sổ nhỏ màu đỏ lên bàn. Mộc Tử Niên cũng có chút kinh ngạc nhìn cậu rồi nhìn cuốn sổ. Cầm lên xem, đúng là cuốn sổ hộ khẩu rồi.
- Chà! Tôi thật sự không ngờ là cậu lại giữ đúng lời hứa như vậy đó.
- Tôi đã nói sẽ giúp chị mà. Nếu cần gì nữa cứ liên lạc cho tôi. Tôi đi trước đây.
Khi Mộc Minh vừa quay lưng định rời đi thì Mộc Tử Niên lại cất tiếng:
- Cảm ơn cậu!
Mộc Minh quay lại nhìn Mộc Tử Niên, cậu khẽ mỉm cười rồi đi thẳng ra ngoài.
Nhìn cuốn sổ hộ khẩu trên tay, Mộc Tử Niên vẫn chưa hết kinh ngạc. Nhớ vào bốn ngày trước, cô vô tình gặp Mộc Minh. Cứ nghĩ cậu sẽ gây sự với mình nhưng không ngờ cậu lại nhẹ nhàng nói với cô:
- Chị có rảnh không? Chúng ta nói chuyện chút nhé. Nếu không rảnh thì thôi vậy.
Mộc Tử Niên cũng muốn xem thử Mộc Minh sẽ giở trò gì liền nói:
- Tôi rảnh. Chúng ta nói chuyện đi.
Mộc Minh bây giờ cũng khác trước rất nhiều. Trông cậu trưởng thành hơn và dường như cũng cao hơn trước nữa.
- Tôi nghe nói chị sắp kết hôn nhưng nếu không có sổ hộ khẩu sẽ không đăng ký kết hôn được. Lần trước mẹ tôi có gặp chị, sau khi trở về bà ấy đã nói chuyện với ba, có vẻ như ba rất tức giận. Nếu chị về nhà lấy sổ hộ khẩu ba nhất định sẽ không đồng ý cho chị lấy. Chị định tính sao?
- Tôi sẽ tự có cách của tôi.
- Cách của chị là gì?
Nghe câu hỏi này của Mộc Minh, Mộc Tử Niên liền im lặng. Nói đúng ra thì cô cũng không có cách gì cả. Cô còn đang đau đầu vì chuyện này đây.
Thấy cô im lặng, Mộc Minh liền đưa ra đề nghị:
- Nếu chị tin tưởng tôi, tôi có thể giúp chị lấy sổ hộ khẩu.
Mộc Tử Niên ngạc nhiên nhìn Mộc Minh.
- Tại sao lại muốn giúp tôi?
- Không có tại sao cả. Chỉ là muốn giúp thôi.
Cứ như vậy là xong. Lúc đầu Mộc Tử Niên cũng không tin tưởng vào Mộc Minh lắm nhưng cô vẫn liều thử một phen, không ngờ kết quả còn hơn cả mong đợi. Có vẻ như Mộc Minh thật sự đã thay đổi rồi.