Chương 66: Chương 66
Uyển Tình càng nhìn càng thấy thương hai đứa trẻ tội nghiệp này.Cô không biết sự thật về hai đứa trẻ là con mình nên cứ nghĩ chúng là hai đứa trẻ dáng thương bị cha mẹ bỏ rơi.Lúc vẫn còn ở Mỹ cô biết Tiểu Minh và Tiểu Nam chịu biết bao uất ức.Khi đến trường còn bị những đứa trẻ khác bắt nạt, nói chúng không có ba mẹ.Là đồ con hoang!Từ trước đến nay cô vẫn luôn coi hai đứa như người thân thiết nhất của mình.Cô luôn cho chúng mọi thứ tốt nhất.Chỉ có điều lại không thể mang đến cho chúng một gia đình trọn vẹn.…Sự thật là năm năm trước.Sau khi cô nhảy xuống biển, đầu bị va đập mạnh dẫn đến chấn thương, cộng thêm trôi dạt trên biển cơ thể nhiễm lạnh.May mắn thay gặp được vợ chồng chài lưới tốt bụng cứu giúp đưa cô đến bệnh viện.Khi Vương An Vũ tìm đến thì cô vẫn hôn mê bất tỉnh, nằm trong viện suốt ba tháng.Sau đó anh đã bí mật chuyển cô đi nơi khác che giấu toàn bộ thông tin, mượn sức của lão Vương khiến cho Lâm Trạch Dương dù tìm thế nào cũng không ra.Anh coi cô như em gái mình.Anh không chấp nhận mọi nguy hại nào đến cô!Anh cũng biết hết mọi chuyện.Vì vậy lựa chọn tốt nhất là để cô tránh càng xa Lâm Trạch Dương càng tốt.Ở bên cạnh anh, cô sẽ không ngừng gặp nguy hiểm.Do lúc nhảy xuống biển đầu va chạm mạnh, máu bầm tích tụ làm cô rơi vào trạng thái người thực vật.Nhưng lúc đó trong bụng cô lại đang mang thai, đứa bé đã được khoảng ba tháng.Vương An Vũ không cần nghĩ cũng biết là của ai.Mãi đến hơn một năm sau cô mới tỉnh lại.Hơn nữa toàn bộ kí ức lúc trước đã bị xóa sạch.Bác sĩ nói có thể là do di chứng hoặc là do những kí ức đó qua đau thương nên người bệnh mới chọn cách quên đi, trốn tránh sự thật.Như vậy càng làm cho quyết tâm của anh càng cao.Quyết định che giấu sự thật là đúng đắn!Vương An Vũ cùng với lão Vương giúp cô thay tên đổi họ, cho cô một cuộc đời mới hoàn toàn.Anh sẽ để cô bắt đầu một cuộc sống mới với một thân phận khác.Tuy chuyện này đối với hai đứa nhỏ Tiểu Minh và Tiểu Vũ là quá bất công.Chúng cũng xứng đáng biết được cha mẹ ruột của mình là ai.Nhưng anh không yên tâm nếu phải giao cô cho Lâm Trạch Dương chăm sóc.Một người lạnh lùng, tàn nhẫn như anh sẽ không thể chăm sóc tốt ba mẹ con.Bên cạnh Lâm Trạch Dương rất có thể cuộc đời cô sẽ phải rơi vào hiểm cảnh một lần nữa.Lần này có thể ông trời thương xót mới cho cô cơ hội làm lại từ đầu nhưng nếu còn có lần sau thì sao?Vương An Vũ vẫn luôn tự trách không thể bảo vệ em gái mình.Vậy nên anh tuyệt đối không để cô phải đối mặt với nguy hiểm một lần nào nữa!Cô bây giờ đã không còn là Đinh Uyển Tình nữa mà là Vương Tuyết Nhi – em gái Vương An Vũ.Là người phụ nữ xinh đẹp, tài năng và giỏi giang!…Trở về được mấy ngày Uyển Tình đều cùng hai đứa trẻ đi chơi khắp nơi, làm quen trước với giao thông ở thành phố A.Có lúc chỉ có ba người cũng có khi Vương An Vũ rảnh rỗi sẽ đưa họ đi.Thời gian qua cô cảm thấy rất vui vẻ nhưng nhiều khi lại cảm thấy nơi đây rất quen thuộc.Uyển Tình tuy có nghi ngờ mình đã từng đến đây, thậm chí còn có sự gắn bó mật thiết với nơi này.Nhưng cả ông và anh trai đều nói cô từ nhỏ lớn lên ở Mỹ sau đó vì tai nạn mới quên hết mọi chuyện xưa....Sau khi sắp xếp cho Tiểu Minh và Tiểu Nam nhập học trường mới, cô mới suy tính chuyện của mình.Ở bên nước ngoài cô học chuyên ngành Marketing tại Harvard – trường đại học danh tiếng hàng đầu ở Mỹ.Cô còn tốt nghiệp loại xuất sắc vì vậy tìm một nơi để làm việc đối với cô là một chuyện vô cùng dễ dàng.Vương lão có ý bảo cô về tập đoàn MN của nhà làm việc.Cô không từ chối mà chấp nhận.Dù sao đều là ra ngoài làm việc, dùng năng lực của mình mà kiếm sống.Nếu đã như vậy thì sao lại không dùng nó để xây dựng tập đoàn của gia tộc chứ?Uyển Tình vì không muốn mọi người trong MN nhìn nhận gia thế để đánh giá con người.Cái cô muốn là dùng chính khả năng của mình để chứng tỏ bản thân.Cho nên cô đã nhờ Vương An Vũ và Vương lão che giấu thân phận để cô vào làm việc với tư cách một người lạ.Với CV xuất sắc việc cô trở thành giám đốc bộ phận Marketing rất thuận lợi.Trải qua một thời gian cô đã lấy được sự tín nhiệm của hội đồng ban quản trị và sự tôn trọng của nhân viên.…- Điềm Điềm: Hazzz… Mấy hôm nay bận rộn quá mọi người ơi! Trong tâm trí lúc nào cũng lo lắng việc thi cuối kì vì có thêm phần thi nói Tiếng Anh.Hazz… Đã mấy ngày không viết được thêm chương nào, bây giờ thi xong, đầu óc mới được thư giãn chút, ý tưởng mới chịu tuôn ra.Hazz… Các bác thân mến có ai biết cách nào thư giãn đầu óc không ạ? Giúp tui với! Tui xin chân thành cảm ơn ạ!!!^_^ ^_^ ^_^ ^_^ ^_^ ^_^…………………………………………………………………………………………………………………………………...……………………………