CHƯƠNG 1: BỊ ĐẠI GIA ĐÁ RỒI?
CHƯƠNG 1: BỊ ĐẠI GIA ĐÁ RỒI?
Hôm nay là ngày đóng máy của bộ phim Thịnh Đường, tổ sản xuất có đặt mấy bàn ở nhà hàng lớn.
Khiết Ninh đóng vai nữ chính trong bộ phim này nên đương nhiên cô cũng có mặt tại bữa tiệc.
Sau khi uống vài ly, Khiết Ninh cảm thấy có chút chóng mặt, cô bèn đi đến góc phòng ngồi xuống nghỉ ngơi, sau khi ngồi xuống, cô lấy điện thoại từ trong túi ra xem, nghĩ thầm Lưu Hoài Khang đi công tác cũng gần tháng rồi, chắc hôm nay sẽ về chứ?
Chỉ là lúc cô đang xem điện thoại thì đột nhiên có bóng người lướt qua trước mặt cô, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô.
Ông ta là đạo diễn Triệu của bộ phim vừa đóng máy này.
“Khiết Ninh à, diễn xuất của em trong bộ phim này rất xuất sắc.” Đạo diễn Triệu đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng do thường ngày cũng chăm tập thể hình nên nhìn ông ta vẫn rất phong độ. Đột nhiên ánh mắt ông ta lóe lên tia khác thường, vừa nói vừa ngồi sát vào Khiết Ninh.
“Cám ơn đạo diễn Triệu đã quá khen.” Khiết Ninh khẽ cười, đồng thời âm thầm nhích người sang bên cạnh tránh ông ta.
Đạo diễn Triệu lại càng ngồi sát vào người cô hơn, nhỏ tiếng nói: “Qua vài hôm nữa anh bắt đầu quay bộ phim điện ảnh mới, muốn mời em tiếp tục đảm nhận vai nữ chính, em thấy sao?”
“…”
Khiết Ninh cảm thấy khó chịu khi ngửi thấy mùi rượu và mùi mồ hôi tỏa ra từ người ông ta, cô lại ngồi dịch qua bên cạnh và nói: “Đạo diễn Triệu, cám ơn sự ưu ái của ông, nhưng tôi chỉ vừa mới tốt nghiệp trường sân khấu điện ảnh, tôi vẫn chưa tự tin với kinh nghiệm và kỹ năng của mình để nhận vai phim điện ảnh.”
Nhiều cặp mắt tò mò xung quanh đổ dồn về phía hai người.
Họ đều giả vờ như đang làm gì đó, nhưng ánh mắt khinh miệt lại thường xuyên đảo về hướng của hai người.
Sở dĩ mọi người nhìn cô như vậy là vì cô mới tốt nghiệp trường nghệ thuật, chưa có tác phẩm nổi bật nào, vừa ra trường đã được giao vai nữ chính trong bộ phim được đầu tư hơn 240 tỷ đồng, có ai mà lại không chú ý đến cô, ai cũng đều đoán cô được đại gia nào đó chống lưng.
“Làm gì có, anh thấy khả năng diễn xuất của em xuất sắc lắm.” Đạo diễn Triệu đưa tay nhéo vào người cô, đồng thời nhỏ giọng nói: “Anh thấy em thời gian này đều đi xe của quản lý đến phim trường, có phải là em bị đại gia đá rồi phải không?”
Khiết Ninh: “…”
Thực tế cô ước gì người đàn ông đó quăng tấm chi phiếu trị giá mấy trăm tỷ cho cô rồi đá cô đi cũng được.
Đó là ước muốn bao nhiêu năm của cô, nhưng đến bây giờ vẫn không thể thực hiện được.
Đạo diễn Triệu thấy Khiết Ninh im lặng không lên tiếng, nghĩ rằng mình đã nói trúng tim đen của cô, liền tỏ vẻ thông cảm và nói tiếp: “Khiết Ninh à, anh đánh giá rất cao em, cho dù là khả năng diễn xuất hay con người em. Nếu như em đồng ý ở với anh một tuần, vai nữ chính của bộ phim điện ảnh tiếp theo sẽ thuộc về em, ngoài ra anh còn giới thiệu Lưu Hoài Khang cho em làm quen!”
“Lưu Hoài Khang?” Cuối cùng thì Khiết Ninh cũng có phản ứng khác, cô khẽ nhíu mày, tỏ vẻ như rất hiểu vấn đề.
“Đúng vậy, chính là tổng giám đốc của Phong Hành, đồng thời cũng là bạn của anh!” Đạo diễn Triệu cứ tưởng rằng Khiết Ninh chỉ là cô gái mới tốt nghiệp trường nghệ thuật, được đại gia nuôi và chống lưng đã là tốt lắm rồi, chắc chắn cô sẽ không thể nào quen được nhân vật có tiếng tăm như thế kia.
Cho nên ông ta càng thổi phồng câu chuyện: “Bộ phim điện ảnh sắp tới của tôi cũng là do công ty giải trí Điền Hoan, công ty con của Phong Hành đầu tư, Lưu Hoài Khang còn thường xuyên mời anh đi ăn cơm, không ít người phụ nữ bên cạnh anh ta đều là do anh giới thiệu đó,”
“Nếu em chịu chiều theo ý anh, lúc đó anh sẽ đưa em đi gặp anh ta, nếu em theo anh ta, cả đời này em sẽ được sống trong nhung lụa, nói không chừng sau này anh còn phải làm việc cho em nữa!”
Đúng lúc này, điện thoại của Khiết Ninh đổ chuông.
Khiết Ninh cầm điện thoại lên xem, đạo diễn Triệu liếc sơ qua thì thấy ba chữ ‘Lưu Hoài Khang’ hiện lên trên màn hình điện thoại của cô.
Ông ta ngẩn ra cả, lúc này Khiết Ninh đã nhấn nút nhận cuộc gọi, rồi nhanh chóng đứng dậy, cầm túi xách lên, quay đầu lại nhìn đạo diễn Triệu: “Xin lỗi đạo diễn Triệu, tôi có việc đi trước đây.”
“À…được.”
Đạo diễn Triệu nhìn theo Khiết Ninh đi ra khỏi phòng tiệc, ông ta vẫn còn đang bàng hoàng với hình ảnh cái tên hiện lên trên màn hình điện thoại của cô.
Lúc bắt đầu quay bộ phim truyền hình nay, có người đưa hồ sơ của Khiết Ninh cho ông, khi nhìn vào ông đã có cảm giác cô gái này chắc chắn đã có kim chủ bao nuôi, chỉ có điều là trong thời gian đóng phim lâu như vậy, ông chưa từng nhìn thấy Khiết Ninh được chiếc xe xa hoa đắc tiền nào đưa đón, mà duy chỉ có xe của quản lý đưa đón cô mà thôi.
Hôm nay nhìn thấy Khiết Ninh ăn mặc xinh đẹp như vậy, nên ông mới không nhịn được mà mạnh dạn tiến đến ngỏ lời với cô, không ngờ kết quả là cuộc điện thoại đó của Khiết Ninh đã khiến cho ông ta sợ hết hồn.
Lưu Hoài Khang mà cô biết chắc không phải Lưu Hoài Khang thường xuyên xuất hiện trên bản tin kinh tế và tài chính đó chứ?
Khiết Ninh cũng không để ý đến phản ứng của đạo diễn Triệu, sau khi rời khỏi nhà hàng, cô liền lên xe của quản lý về thẳng khu chung cư cao cấp của cô, cô bước vào thang máy và bấm số tầng của mình, sau đó quẹt thẻ mở cửa bước vào nhà, trong nhà tối thui như mực.
Hên là người đàn ông đó còn chưa đến.
Khiết Ninh liền vội vã thay giày, rồi đi ngay vào bếp mở tủ lạnh lấy đồ ăn ra, cô bắt đầu đun nước, nhặt rau, tay làm không ngừng nghỉ.
Giây tiếp theo, có ai đó ôm cô từ phía sau.
Hôm nay là ngày đóng máy của bộ phim Thịnh Đường, tổ sản xuất có đặt mấy bàn ở nhà hàng lớn.
Khiết Ninh đóng vai nữ chính trong bộ phim này nên đương nhiên cô cũng có mặt tại bữa tiệc.
Sau khi uống vài ly, Khiết Ninh cảm thấy có chút chóng mặt, cô bèn đi đến góc phòng ngồi xuống nghỉ ngơi, sau khi ngồi xuống, cô lấy điện thoại từ trong túi ra xem, nghĩ thầm Lưu Hoài Khang đi công tác cũng gần tháng rồi, chắc hôm nay sẽ về chứ?
Chỉ là lúc cô đang xem điện thoại thì đột nhiên có bóng người lướt qua trước mặt cô, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô.
Ông ta là đạo diễn Triệu của bộ phim vừa đóng máy này.
“Khiết Ninh à, diễn xuất của em trong bộ phim này rất xuất sắc.” Đạo diễn Triệu đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng do thường ngày cũng chăm tập thể hình nên nhìn ông ta vẫn rất phong độ. Đột nhiên ánh mắt ông ta lóe lên tia khác thường, vừa nói vừa ngồi sát vào Khiết Ninh.
“Cám ơn đạo diễn Triệu đã quá khen.” Khiết Ninh khẽ cười, đồng thời âm thầm nhích người sang bên cạnh tránh ông ta.
Đạo diễn Triệu lại càng ngồi sát vào người cô hơn, nhỏ tiếng nói: “Qua vài hôm nữa anh bắt đầu quay bộ phim điện ảnh mới, muốn mời em tiếp tục đảm nhận vai nữ chính, em thấy sao?”
“…”
Khiết Ninh cảm thấy khó chịu khi ngửi thấy mùi rượu và mùi mồ hôi tỏa ra từ người ông ta, cô lại ngồi dịch qua bên cạnh và nói: “Đạo diễn Triệu, cám ơn sự ưu ái của ông, nhưng tôi chỉ vừa mới tốt nghiệp trường sân khấu điện ảnh, tôi vẫn chưa tự tin với kinh nghiệm và kỹ năng của mình để nhận vai phim điện ảnh.”
Nhiều cặp mắt tò mò xung quanh đổ dồn về phía hai người.
Họ đều giả vờ như đang làm gì đó, nhưng ánh mắt khinh miệt lại thường xuyên đảo về hướng của hai người.
Sở dĩ mọi người nhìn cô như vậy là vì cô mới tốt nghiệp trường nghệ thuật, chưa có tác phẩm nổi bật nào, vừa ra trường đã được giao vai nữ chính trong bộ phim được đầu tư hơn 240 tỷ đồng, có ai mà lại không chú ý đến cô, ai cũng đều đoán cô được đại gia nào đó chống lưng.
“Làm gì có, anh thấy khả năng diễn xuất của em xuất sắc lắm.” Đạo diễn Triệu đưa tay nhéo vào người cô, đồng thời nhỏ giọng nói: “Anh thấy em thời gian này đều đi xe của quản lý đến phim trường, có phải là em bị đại gia đá rồi phải không?”
Khiết Ninh: “…”
Thực tế cô ước gì người đàn ông đó quăng tấm chi phiếu trị giá mấy trăm tỷ cho cô rồi đá cô đi cũng được.
Đó là ước muốn bao nhiêu năm của cô, nhưng đến bây giờ vẫn không thể thực hiện được.
Đạo diễn Triệu thấy Khiết Ninh im lặng không lên tiếng, nghĩ rằng mình đã nói trúng tim đen của cô, liền tỏ vẻ thông cảm và nói tiếp: “Khiết Ninh à, anh đánh giá rất cao em, cho dù là khả năng diễn xuất hay con người em. Nếu như em đồng ý ở với anh một tuần, vai nữ chính của bộ phim điện ảnh tiếp theo sẽ thuộc về em, ngoài ra anh còn giới thiệu Lưu Hoài Khang cho em làm quen!”
“Lưu Hoài Khang?” Cuối cùng thì Khiết Ninh cũng có phản ứng khác, cô khẽ nhíu mày, tỏ vẻ như rất hiểu vấn đề.
“Đúng vậy, chính là tổng giám đốc của Phong Hành, đồng thời cũng là bạn của anh!” Đạo diễn Triệu cứ tưởng rằng Khiết Ninh chỉ là cô gái mới tốt nghiệp trường nghệ thuật, được đại gia nuôi và chống lưng đã là tốt lắm rồi, chắc chắn cô sẽ không thể nào quen được nhân vật có tiếng tăm như thế kia.
Cho nên ông ta càng thổi phồng câu chuyện: “Bộ phim điện ảnh sắp tới của tôi cũng là do công ty giải trí Điền Hoan, công ty con của Phong Hành đầu tư, Lưu Hoài Khang còn thường xuyên mời anh đi ăn cơm, không ít người phụ nữ bên cạnh anh ta đều là do anh giới thiệu đó,”
“Nếu em chịu chiều theo ý anh, lúc đó anh sẽ đưa em đi gặp anh ta, nếu em theo anh ta, cả đời này em sẽ được sống trong nhung lụa, nói không chừng sau này anh còn phải làm việc cho em nữa!”
Đúng lúc này, điện thoại của Khiết Ninh đổ chuông.
Khiết Ninh cầm điện thoại lên xem, đạo diễn Triệu liếc sơ qua thì thấy ba chữ ‘Lưu Hoài Khang’ hiện lên trên màn hình điện thoại của cô.
Ông ta ngẩn ra cả, lúc này Khiết Ninh đã nhấn nút nhận cuộc gọi, rồi nhanh chóng đứng dậy, cầm túi xách lên, quay đầu lại nhìn đạo diễn Triệu: “Xin lỗi đạo diễn Triệu, tôi có việc đi trước đây.”
“À…được.”
Đạo diễn Triệu nhìn theo Khiết Ninh đi ra khỏi phòng tiệc, ông ta vẫn còn đang bàng hoàng với hình ảnh cái tên hiện lên trên màn hình điện thoại của cô.
Lúc bắt đầu quay bộ phim truyền hình nay, có người đưa hồ sơ của Khiết Ninh cho ông, khi nhìn vào ông đã có cảm giác cô gái này chắc chắn đã có kim chủ bao nuôi, chỉ có điều là trong thời gian đóng phim lâu như vậy, ông chưa từng nhìn thấy Khiết Ninh được chiếc xe xa hoa đắc tiền nào đưa đón, mà duy chỉ có xe của quản lý đưa đón cô mà thôi.
Hôm nay nhìn thấy Khiết Ninh ăn mặc xinh đẹp như vậy, nên ông mới không nhịn được mà mạnh dạn tiến đến ngỏ lời với cô, không ngờ kết quả là cuộc điện thoại đó của Khiết Ninh đã khiến cho ông ta sợ hết hồn.
Lưu Hoài Khang mà cô biết chắc không phải Lưu Hoài Khang thường xuyên xuất hiện trên bản tin kinh tế và tài chính đó chứ?
Khiết Ninh cũng không để ý đến phản ứng của đạo diễn Triệu, sau khi rời khỏi nhà hàng, cô liền lên xe của quản lý về thẳng khu chung cư cao cấp của cô, cô bước vào thang máy và bấm số tầng của mình, sau đó quẹt thẻ mở cửa bước vào nhà, trong nhà tối thui như mực.
Hên là người đàn ông đó còn chưa đến.
Khiết Ninh liền vội vã thay giày, rồi đi ngay vào bếp mở tủ lạnh lấy đồ ăn ra, cô bắt đầu đun nước, nhặt rau, tay làm không ngừng nghỉ.
Giây tiếp theo, có ai đó ôm cô từ phía sau.