Chương 6: Chú nhỏ...chú đừng quá đáng!
Tài xế đưa tôi về nhà rồi cũng liền rời đi.Tôi chán chường mà bước vào nhà,người hầu thấy tôi liền bước tới cầm và cất những thứ tôi đang cầm.Tôi bước tới nơi thì có người hầu đem qua tôi một ly nước cam
Tôi cầm lấy mà uống rồi trầm tư suy nghĩ vụ việc ngày hôm qua và những hành động,lời nói của chú nhỏ hôm nay
Khiến cho đầu tôi muốn phát điên.Không thể uống nổi với tình trạng này tôi liền bỏ dở mà bước lên trên phòng.
Vừa vào phòng tôi lấy quần áo trong tủ để đi tắm cho những thứ khiến cô bận tâm tan biến đi.Đang ngâm mình trong nhà tắm thì người quản gia liền nói từ ngoài phòng nói với tôi:
- Ông chủ đã về cô nhỏ có cần tôi-
Tôi dứt lời quản gia mà trả lời lạnh nhạt:
- Không! Đi xuống đi!
Quản gia thấy giọng điệu của tôi có vẻ khác nên hiểu ý mà đi xuống lầu. Quản gia xuống lầu rồi nói gì đó với chú nhỏ tôi.Khiến chú nhỏ tôi khó chịu ra mặt,chú nhỏ gật đầu nhẹ rồi liền bước lên lầu gọi tôi.
Chú không gõ cửa mà liền mở cửa vào phòng đứng trước nhà tắm và cất giọng khó chịu với tôi:
- Đi ra!
Nghe thấy tiếng chú nhỏ không hiểu lý do gì mà tôi nghe thấy tiếng chủ nhỏ mình tôi càng khó chịu hơn. Tôi liền nói lớn với chú:
- Không! Chú đi ra khỏi phòng đi. Cháu đang tắm!
Lời nói của tôi còn khiến chú nhỏ bực bội hơn. Chú liền đấm mạnh vào cửa mà nói:
- Tôi bảo em đi ra. Hôm nay em gặp chuyện gì sao? Đi ra ngoài.!
Tôi đã khó chịu giờ còn khó chịu thêm tôi liền quát lớn:
- Cháu đã bảo là không! Hôm nay không có chuyện gì cả. Chú nhỏ đừng phiền cháu!!
Dứt câu tôi không thấy một tiếng động nào bên ngoài nữa. Tôi nghĩ chú nhỏ đã rời đi.Nhưng tôi đã sai,không như những gì tôi nghĩ,chú nhỏ từ từ mở cửa nhà tắm ra nhìn tôi với ánh mắt sát khí.Chú nhỏ nhẹ nhàng mà nói:
- Tôi nói nhẹ nhàng em không nghe. Em cứ thích tôi phải ra tay nhỉ?
Dù có hơi sợ hãi nhưng tôi vẫn mạnh miệng mà nói:
- Ch-Chú cháu bảo cháu đang tắm mà...chú đừng làm phiền cháu
Miệng thì nói nhưng trong tâm trí tôi suy nghĩ rằng tôi nhớ tôi đã chốt cửa rồi mà sao chú nhỏ có thể mở cửa được chứ.?
Đúng là ngốc.Chú nhỏ của tôi nắm giữ hết chìa khoá trong căn nhà này mà TT
Trở về hiện tại,chua nhỏ của tôi cười khẩy rồi nói với tôi:
- Có vẻ ngày hôm qua em chưa sợ nhỉ?
Nghe đến,tay chân tôi trở nên bủn rủn mà nói với chú nhỏ:
- Chú nhỏ..chú đừng quá đáng..ngày hôm qua chỉ là..
Chú nhỏ tiến tới đè sát tôi vào tường rồi nói:
- Em lại quên đi lời tôi nói rồi~
- Tôi không say cũng không bị người khác chuốc thuốc mà tôi cố tình làm vậy!!
Chú nhỏ nhất 2 chữ cố tình khiến tôi giật mình ánh mắt tôi nhìn vào chú nhỏ. Chú nhỏ cười khẽ rồi liền cướp lấy đôi môi của tôi.
Miệng thì hôn còn tay thì chú kéo đùi tôi lên:
- Có vẻ Từ Hải Nguyệt nhà ta đây hiểu chú nhỏ mình nói gì rồi,ahaha!
Tôi không biết làm gì mà đánh vào người chú nhỏ mình,chú nhỏ không nhân nhượng mà kèo 2 tay tôi lên trên tường rồi hôn tôi tiếp
Khi đang hôn chú nhỏ nhìn thấy một bên má tôi đỏ ửng. Chú nhỏ tôi liền khựng lại rồi rời đi đôi môi tôi rồi nói:
- Má em bị sao đây? Ai làm!?
Ôi má ơi!! Tôi quên mất là bên má mình chưa hết sưng đỏ. Tôi vội vàng nói dối rồi lấy tay che lại bên má đỏ ửng
- À...à cháu..cháu đánh má hồng đấy mà..haha
Có vẻ diễn xuất nói dối của tôi hơi tệ chú nhỏ vẫn biết được mà lạnh lùng nói với tôi:
- Em còn nói dối. Nếu vậy tôi đi tìm tài xế riêng của em..
Tôi giật mình mà kéo chủ nhỏ mình lại rồi nói:
- Không phải anh ta!! Là d..do cháu...
Nói xong tôi ngước lên nhìn chú nhỏ mình,gương mặt chú nhỏ biến sắc hoàn toàn.Chú nhỏ tôi nghiến răng mà nói:
- Tên Đình Duệ Khải làm vậy với em.?
Nghe tên hắn ta tôi liền sỡ hãi mà nói thay hắn:
- Không phải tự nhiên anh ta làm.Chú nhỏ à tại cháu..do cháu nên-
Chủ nhỏ tôi không nói lời nói nới lỏng cà vạt ra rồi rời đi mà không nhìn tôi một lần. Tôi biết kiểu gì cũng có chuyện lớn xảy ra tôi cũng không dám ngăn cản chú
Bởi tôi là người hiểu chú nhất. Chỉ cần tôi bị gì chú nhỏ cũng tìm mọi cách để biết lý do tại sao tôi bị như vậy.Không cần biết tôi đúng hay sai,chỉ cần ai chạm đến tôi chú nhỏ đều cho người đó biết tay:
- Trời ơi!! Không cần ai nói chủ nhỏ cũng tự biết rồi TT
Tôi cầm lấy mà uống rồi trầm tư suy nghĩ vụ việc ngày hôm qua và những hành động,lời nói của chú nhỏ hôm nay
Khiến cho đầu tôi muốn phát điên.Không thể uống nổi với tình trạng này tôi liền bỏ dở mà bước lên trên phòng.
Vừa vào phòng tôi lấy quần áo trong tủ để đi tắm cho những thứ khiến cô bận tâm tan biến đi.Đang ngâm mình trong nhà tắm thì người quản gia liền nói từ ngoài phòng nói với tôi:
- Ông chủ đã về cô nhỏ có cần tôi-
Tôi dứt lời quản gia mà trả lời lạnh nhạt:
- Không! Đi xuống đi!
Quản gia thấy giọng điệu của tôi có vẻ khác nên hiểu ý mà đi xuống lầu. Quản gia xuống lầu rồi nói gì đó với chú nhỏ tôi.Khiến chú nhỏ tôi khó chịu ra mặt,chú nhỏ gật đầu nhẹ rồi liền bước lên lầu gọi tôi.
Chú không gõ cửa mà liền mở cửa vào phòng đứng trước nhà tắm và cất giọng khó chịu với tôi:
- Đi ra!
Nghe thấy tiếng chú nhỏ không hiểu lý do gì mà tôi nghe thấy tiếng chủ nhỏ mình tôi càng khó chịu hơn. Tôi liền nói lớn với chú:
- Không! Chú đi ra khỏi phòng đi. Cháu đang tắm!
Lời nói của tôi còn khiến chú nhỏ bực bội hơn. Chú liền đấm mạnh vào cửa mà nói:
- Tôi bảo em đi ra. Hôm nay em gặp chuyện gì sao? Đi ra ngoài.!
Tôi đã khó chịu giờ còn khó chịu thêm tôi liền quát lớn:
- Cháu đã bảo là không! Hôm nay không có chuyện gì cả. Chú nhỏ đừng phiền cháu!!
Dứt câu tôi không thấy một tiếng động nào bên ngoài nữa. Tôi nghĩ chú nhỏ đã rời đi.Nhưng tôi đã sai,không như những gì tôi nghĩ,chú nhỏ từ từ mở cửa nhà tắm ra nhìn tôi với ánh mắt sát khí.Chú nhỏ nhẹ nhàng mà nói:
- Tôi nói nhẹ nhàng em không nghe. Em cứ thích tôi phải ra tay nhỉ?
Dù có hơi sợ hãi nhưng tôi vẫn mạnh miệng mà nói:
- Ch-Chú cháu bảo cháu đang tắm mà...chú đừng làm phiền cháu
Miệng thì nói nhưng trong tâm trí tôi suy nghĩ rằng tôi nhớ tôi đã chốt cửa rồi mà sao chú nhỏ có thể mở cửa được chứ.?
Đúng là ngốc.Chú nhỏ của tôi nắm giữ hết chìa khoá trong căn nhà này mà TT
Trở về hiện tại,chua nhỏ của tôi cười khẩy rồi nói với tôi:
- Có vẻ ngày hôm qua em chưa sợ nhỉ?
Nghe đến,tay chân tôi trở nên bủn rủn mà nói với chú nhỏ:
- Chú nhỏ..chú đừng quá đáng..ngày hôm qua chỉ là..
Chú nhỏ tiến tới đè sát tôi vào tường rồi nói:
- Em lại quên đi lời tôi nói rồi~
- Tôi không say cũng không bị người khác chuốc thuốc mà tôi cố tình làm vậy!!
Chú nhỏ nhất 2 chữ cố tình khiến tôi giật mình ánh mắt tôi nhìn vào chú nhỏ. Chú nhỏ cười khẽ rồi liền cướp lấy đôi môi của tôi.
Miệng thì hôn còn tay thì chú kéo đùi tôi lên:
- Có vẻ Từ Hải Nguyệt nhà ta đây hiểu chú nhỏ mình nói gì rồi,ahaha!
Tôi không biết làm gì mà đánh vào người chú nhỏ mình,chú nhỏ không nhân nhượng mà kèo 2 tay tôi lên trên tường rồi hôn tôi tiếp
Khi đang hôn chú nhỏ nhìn thấy một bên má tôi đỏ ửng. Chú nhỏ tôi liền khựng lại rồi rời đi đôi môi tôi rồi nói:
- Má em bị sao đây? Ai làm!?
Ôi má ơi!! Tôi quên mất là bên má mình chưa hết sưng đỏ. Tôi vội vàng nói dối rồi lấy tay che lại bên má đỏ ửng
- À...à cháu..cháu đánh má hồng đấy mà..haha
Có vẻ diễn xuất nói dối của tôi hơi tệ chú nhỏ vẫn biết được mà lạnh lùng nói với tôi:
- Em còn nói dối. Nếu vậy tôi đi tìm tài xế riêng của em..
Tôi giật mình mà kéo chủ nhỏ mình lại rồi nói:
- Không phải anh ta!! Là d..do cháu...
Nói xong tôi ngước lên nhìn chú nhỏ mình,gương mặt chú nhỏ biến sắc hoàn toàn.Chú nhỏ tôi nghiến răng mà nói:
- Tên Đình Duệ Khải làm vậy với em.?
Nghe tên hắn ta tôi liền sỡ hãi mà nói thay hắn:
- Không phải tự nhiên anh ta làm.Chú nhỏ à tại cháu..do cháu nên-
Chủ nhỏ tôi không nói lời nói nới lỏng cà vạt ra rồi rời đi mà không nhìn tôi một lần. Tôi biết kiểu gì cũng có chuyện lớn xảy ra tôi cũng không dám ngăn cản chú
Bởi tôi là người hiểu chú nhất. Chỉ cần tôi bị gì chú nhỏ cũng tìm mọi cách để biết lý do tại sao tôi bị như vậy.Không cần biết tôi đúng hay sai,chỉ cần ai chạm đến tôi chú nhỏ đều cho người đó biết tay:
- Trời ơi!! Không cần ai nói chủ nhỏ cũng tự biết rồi TT