Chương 21: Mở Ra (H)
Ngón tay Du Họa bắt đầu xoay quanh ma sát khu vực mềm mại mẫn cảm kia.
hoa huy*t nếm được ngon ngọt, bắt đầu ʍút̼ lấy ngón tay đang xâm nhập vào trong, theo tiết tấu di chuyển của ngón tay mà co rút lại, không ngừng có dịch yêu trong suốt bị dính ra ngoài, tưới lên trêи thảm lông đã bị thấm ướt cả một mảng.
Cảm giác trống rỗng bên trong hoa huy*t càng ngày càng mãnh liệt, mặc dù đã tìm được điểm nhạy cảm nhưng Du Họa chỉ biết mò mẫm không có chút kĩ xảo nào, không biết làm sao để đạt được nhiều hơn, khiến cho kɧօáϊ cảm mãi vẫn chưa chất chồng đủ để cô lên đỉnh, bị treo nửa vời giữa khoảng không.
Cô khó nhịn lầm bầm vài tiếng, đùi ngọc đang ôm lấy Giản Mặc Thư không tự giác càng ngày càng quấn chặt, thậm chí còn trượt lên trượt xuống trêи chiếc quần tây trang bóng loáng của anh.
Trong mắt Giản Mặc Thư nhìn thấy cảnh đẹp kiều diễm, thân dưới còn có người không an phận quyến rũ như có như không, sức nóng vất vả lắm mới nhịn xuống được lại có xu thế được châm lửa lại.
Thế mà cố tình có người giống như còn ngại ngọn lửa của anh chưa đủ mạnh, cái ʍôиɠ nhỏ đưa đến đẩy đi trong lồng ngực anh, cọ sát vào bụng anh.
Chậc.
Giản Mặc Thư nhìn nhìn đồng hồ, đã ba phút trôi qua, Du Họa vẫn còn đang mò mẫm trong hoa huy*t, cả nửa ngày cũng không tiến thêm bước nào.
Ngốc quá đi, vẫn cần anh phải giúp.
Anh cầm lấy tay giữa hai chân của Du Họa, định nhẹ nhàng rút ngón tay cô ra khỏi hoa huy*t. hoa huy*t đói khát mặc dù không chiếm được kϊƈɦ thích nhiều hơn nhưng cũng không dễ dàng để cho những gì đã ăn được chạy mất, liều mạng ʍút̼ lấy ngón tay tinh tế, Giản Mặc Thư hơi thả lỏng, không ngờ ngón tay lại bị nuốt lại vào trong.
Du Họa giống như một con mèo nhỏ, ánh mắt đỏ ửng nhìn anh, âm mũi ưm ưm mang theo hàm ý mơ hồ cầu cứu chủ nhân.
"Thả lỏng đi Họa Họa." Một bàn tay to khác của anh bóp lấy ʍôиɠ cô.
Cô gái nhỏ bị giọng nói của anh trấn an không ít, dưới thân từ từ nới ra, Giản Mặc Thư lại dùng thêm chút lực, ngón tay "tách" một cái được rút ra.
Du Họa vừa định thả lỏng một hơi, nhưng mà giây tiếp theo, một ngón tay càng thô hơn thuộc về người đàn ông "ót" một cái ma sát tiến vào trong hoa huy*t ướt sũng của cô.
"A~ Thầy Mặc Thư..."
"Ngoan, để thầy Mặc Thư làm giúp em." Giản Mặc Thư nghiêng đầu, môi khẽ chạm vào khóe mắt hơi ướt của Du Họa.
Hai má Du Họa hồng hồng, không phát hiện ra nụ hôn bất ngờ của Giản Mặc Thư, lực chú ý của cô bây giờ tất cả đều tập trung ở trêи ngón giữa rất gợi tình đang được hoa huy*t của mình cắn nuốt vào bên trong.
Kϊƈɦ thước ngón tay của người đàn ông đương nhiên càng được miệng nhỏ tham ăn kia yêu thích, Giản Mặc Thư vừa đút vào đã bị vách tường phía trong vây quanh sít sao, có thể tưởng tượng được, nếu như cây gậy th*t của anh đi vào sẽ nhận được sự sung sướиɠ đến cỡ nào.
Ngón tay Giản Mặc Thư không hề vội vã làm hành động tiếp theo, mà giống như một con cá chui tới chui lui, bơi lên bơi xuống trong hoa huy*t ấm áp lại ẩm ướt, mơn trớn chỗ này, ấn ấn chỗ kia, thăm dò địa bàn thuộc về anh.
Đợi đến khi nước trong hoa huy*t róc rách tràn ra cọ rửa ngón tay anh, có thêm dịch càng trơn ướt hơn, Giản Mặc Thư mới không nhanh không chậm thêm vào một ngón trỏ ở bên trong.
Huyệt nhỏ cũng thích ứng rất nhanh, mở rộng ra rồi một lần nữa siết chặt lại con đường hẹp.
Giản Mặc Thư khép hai ngón tay lại rồi từ từ đè lên trêи bức tường thịt trong hoa huy*t, mãi đến khi thân dưới của Du Hoa mạnh mẽ run lên một chút.
Ở chỗ này.
Ngón tay Giản Mặc Thư vuốt nhẹ nếp uốn
THÊM NHIỀU NỘI DUNG HẤP DẪNAdskeeper
Thảo dược cải thiện bệnh thoát vị đĩa đệm không cần mổ
Tin vui cho người bị hôi nách, mồ hôi tay, chân. Khô sạch sau 5p
Cách hay để ngăn chặn sự lão hóa của mắt!
Mồ hôi tay,mồ hôi chân - dành 3 phút đọc khô sạch đến già
mềm mại ở bên trong, nhìn thấy đồng hồ chỉ còn lại thời gian một phút, khóe miệng khẽ cong lên một cái.
"Aaaaaaa_!"
"Đừng... đừng.... chỗ đó!"
"Thật khó chịu..... huhu huhu....."
Viên trân châu và điểm G phía dưới bỗng nhiên bị người đàn ông dùng sức kϊƈɦ thích cùng lúc, thần kinh mẫn cảm và dày đặc nối với nhau đưa tín hiệu xung mạch xuyên qua xương sống rồi đưa đến đại não, nháy mắt hình thành một cơn sóng kɧօáϊ cảm trào dâng, mạnh mẽ bao phủ hoàn toàn lý trí của Du Họa.
"Tại sao lại là khó chịu? hoa huy*t của Họa Họa vẫn còn đang ăn tay của thầy này."
Mặc dù Du Họa vẫn không ngừng vặn vẹo dưới thân cầu xin tha thứ, thậm chí muốn thoát khỏi khống chế của người đàn ông, nhưng từ đầu đến cuối Giản Mặc Thư đều không rối loạn tiết tấu, ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa, lúc thì cả ba ngón tay cùng nhấn thật mạnh, lúc thì lại chia nhau ra nghiền, mau chóng thay phiên nhau kϊƈɦ thích hạt đậu nhỏ và điểm G, không hề để cho Du Họa có cơ hội nghỉ ngơi một chút nào.
Viên trân châu của Du Họa càng ngày càng nhô lên, kɧօáϊ cảm bên trong liên tiếp kéo đến, cuối cùng đến điểm cực hạn.
"Aaaa_!"
Ngón tay Giản Mặc Thư rút mạnh ra, một dòng nước từ trong miệng huyệt đỏ tươi phun mạnh ra ngoài, bắn vào mặt đất phía xa xa, trêи tường, thậm chí có một chút còn bắn lên một bức tranh trêи tường. Vừa vặn trong bức tranh là cảnh mưa, giọt nước thật nhỏ đọng ở bên ngoài lớp cách thủy của bức tranh, giống như là trong bức tranh trời mưa quá lớn, mưa xuyên qua chiều tọa độ không gian thấm đến bên ngoài bức tranh.
Du Họa và Giản Mặc Thư cùng thấy hình ảnh vừa rồi.
Du Họa trợn mắt há hốc mồm, cô... cô đạt cực kɧօáϊ?
Giản Mặc Thư gỡ chân Du Họa đang cuốn lấy chân anh ra, tấm tắc lấy làm lạ nhìn những giọt nước phun tung tóe thật dài trêи mặt đất.
"Vậy mà Họa Họa có thể bắn xa như vậy, giỏi quá."
Nghe thấy Giản Mặc Thư khen ngợi như vậy, Du Họa ngại ngùng rút hai chân về, cuộn mình thành một cục.
Cô cũng không nghĩ đến mình sẽ mẫn cảm như vậy, lần đầu tiên chơi đùa điểm G đã đạt cực kɧօáϊ. Chẳng qua là, bị kϊƈɦ thích cùng lúc hai điểm nhạy cảm nhất, kɧօáϊ cảm mãnh liệt như vậy thật sự là cô không thể chịu đựng được.
"Mặc dù Họa Họa dùng năm phút đồng hồ để phun nước, nhưng mà lại hoàn thành dưới sự trợ giúp của tôi, cho nên vẫn không thể cho Họa Họa đạt tiêu chuẩn."
Du Họa tủi thân chôn đầu trong cánh tay, chỉ lộ ra đôi mắt đáng thương nhìn anh.
Nếu thầy Mặc Thư cảm thấy cô thật sự không được, cô cũng chỉ có thể chấp nhận thôi. Bây giờ thật sự cô không thể tiếp nhận thêm một lần kɧօáϊ cảm cao trào nào nữa...
"Cho nên..."
Giản Mặc Thư quay người về phía Du Họa, đưa phần nổi lên cao dưới lớp quần tây mở ra cho cô xem.
"Họa Họa có muốn cân nhắc thử, hối lộ giám khảo một chút hay không?"
hoa huy*t nếm được ngon ngọt, bắt đầu ʍút̼ lấy ngón tay đang xâm nhập vào trong, theo tiết tấu di chuyển của ngón tay mà co rút lại, không ngừng có dịch yêu trong suốt bị dính ra ngoài, tưới lên trêи thảm lông đã bị thấm ướt cả một mảng.
Cảm giác trống rỗng bên trong hoa huy*t càng ngày càng mãnh liệt, mặc dù đã tìm được điểm nhạy cảm nhưng Du Họa chỉ biết mò mẫm không có chút kĩ xảo nào, không biết làm sao để đạt được nhiều hơn, khiến cho kɧօáϊ cảm mãi vẫn chưa chất chồng đủ để cô lên đỉnh, bị treo nửa vời giữa khoảng không.
Cô khó nhịn lầm bầm vài tiếng, đùi ngọc đang ôm lấy Giản Mặc Thư không tự giác càng ngày càng quấn chặt, thậm chí còn trượt lên trượt xuống trêи chiếc quần tây trang bóng loáng của anh.
Trong mắt Giản Mặc Thư nhìn thấy cảnh đẹp kiều diễm, thân dưới còn có người không an phận quyến rũ như có như không, sức nóng vất vả lắm mới nhịn xuống được lại có xu thế được châm lửa lại.
Thế mà cố tình có người giống như còn ngại ngọn lửa của anh chưa đủ mạnh, cái ʍôиɠ nhỏ đưa đến đẩy đi trong lồng ngực anh, cọ sát vào bụng anh.
Chậc.
Giản Mặc Thư nhìn nhìn đồng hồ, đã ba phút trôi qua, Du Họa vẫn còn đang mò mẫm trong hoa huy*t, cả nửa ngày cũng không tiến thêm bước nào.
Ngốc quá đi, vẫn cần anh phải giúp.
Anh cầm lấy tay giữa hai chân của Du Họa, định nhẹ nhàng rút ngón tay cô ra khỏi hoa huy*t. hoa huy*t đói khát mặc dù không chiếm được kϊƈɦ thích nhiều hơn nhưng cũng không dễ dàng để cho những gì đã ăn được chạy mất, liều mạng ʍút̼ lấy ngón tay tinh tế, Giản Mặc Thư hơi thả lỏng, không ngờ ngón tay lại bị nuốt lại vào trong.
Du Họa giống như một con mèo nhỏ, ánh mắt đỏ ửng nhìn anh, âm mũi ưm ưm mang theo hàm ý mơ hồ cầu cứu chủ nhân.
"Thả lỏng đi Họa Họa." Một bàn tay to khác của anh bóp lấy ʍôиɠ cô.
Cô gái nhỏ bị giọng nói của anh trấn an không ít, dưới thân từ từ nới ra, Giản Mặc Thư lại dùng thêm chút lực, ngón tay "tách" một cái được rút ra.
Du Họa vừa định thả lỏng một hơi, nhưng mà giây tiếp theo, một ngón tay càng thô hơn thuộc về người đàn ông "ót" một cái ma sát tiến vào trong hoa huy*t ướt sũng của cô.
"A~ Thầy Mặc Thư..."
"Ngoan, để thầy Mặc Thư làm giúp em." Giản Mặc Thư nghiêng đầu, môi khẽ chạm vào khóe mắt hơi ướt của Du Họa.
Hai má Du Họa hồng hồng, không phát hiện ra nụ hôn bất ngờ của Giản Mặc Thư, lực chú ý của cô bây giờ tất cả đều tập trung ở trêи ngón giữa rất gợi tình đang được hoa huy*t của mình cắn nuốt vào bên trong.
Kϊƈɦ thước ngón tay của người đàn ông đương nhiên càng được miệng nhỏ tham ăn kia yêu thích, Giản Mặc Thư vừa đút vào đã bị vách tường phía trong vây quanh sít sao, có thể tưởng tượng được, nếu như cây gậy th*t của anh đi vào sẽ nhận được sự sung sướиɠ đến cỡ nào.
Ngón tay Giản Mặc Thư không hề vội vã làm hành động tiếp theo, mà giống như một con cá chui tới chui lui, bơi lên bơi xuống trong hoa huy*t ấm áp lại ẩm ướt, mơn trớn chỗ này, ấn ấn chỗ kia, thăm dò địa bàn thuộc về anh.
Đợi đến khi nước trong hoa huy*t róc rách tràn ra cọ rửa ngón tay anh, có thêm dịch càng trơn ướt hơn, Giản Mặc Thư mới không nhanh không chậm thêm vào một ngón trỏ ở bên trong.
Huyệt nhỏ cũng thích ứng rất nhanh, mở rộng ra rồi một lần nữa siết chặt lại con đường hẹp.
Giản Mặc Thư khép hai ngón tay lại rồi từ từ đè lên trêи bức tường thịt trong hoa huy*t, mãi đến khi thân dưới của Du Hoa mạnh mẽ run lên một chút.
Ở chỗ này.
Ngón tay Giản Mặc Thư vuốt nhẹ nếp uốn
THÊM NHIỀU NỘI DUNG HẤP DẪNAdskeeper
Thảo dược cải thiện bệnh thoát vị đĩa đệm không cần mổ
Tin vui cho người bị hôi nách, mồ hôi tay, chân. Khô sạch sau 5p
Cách hay để ngăn chặn sự lão hóa của mắt!
Mồ hôi tay,mồ hôi chân - dành 3 phút đọc khô sạch đến già
mềm mại ở bên trong, nhìn thấy đồng hồ chỉ còn lại thời gian một phút, khóe miệng khẽ cong lên một cái.
"Aaaaaaa_!"
"Đừng... đừng.... chỗ đó!"
"Thật khó chịu..... huhu huhu....."
Viên trân châu và điểm G phía dưới bỗng nhiên bị người đàn ông dùng sức kϊƈɦ thích cùng lúc, thần kinh mẫn cảm và dày đặc nối với nhau đưa tín hiệu xung mạch xuyên qua xương sống rồi đưa đến đại não, nháy mắt hình thành một cơn sóng kɧօáϊ cảm trào dâng, mạnh mẽ bao phủ hoàn toàn lý trí của Du Họa.
"Tại sao lại là khó chịu? hoa huy*t của Họa Họa vẫn còn đang ăn tay của thầy này."
Mặc dù Du Họa vẫn không ngừng vặn vẹo dưới thân cầu xin tha thứ, thậm chí muốn thoát khỏi khống chế của người đàn ông, nhưng từ đầu đến cuối Giản Mặc Thư đều không rối loạn tiết tấu, ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa, lúc thì cả ba ngón tay cùng nhấn thật mạnh, lúc thì lại chia nhau ra nghiền, mau chóng thay phiên nhau kϊƈɦ thích hạt đậu nhỏ và điểm G, không hề để cho Du Họa có cơ hội nghỉ ngơi một chút nào.
Viên trân châu của Du Họa càng ngày càng nhô lên, kɧօáϊ cảm bên trong liên tiếp kéo đến, cuối cùng đến điểm cực hạn.
"Aaaa_!"
Ngón tay Giản Mặc Thư rút mạnh ra, một dòng nước từ trong miệng huyệt đỏ tươi phun mạnh ra ngoài, bắn vào mặt đất phía xa xa, trêи tường, thậm chí có một chút còn bắn lên một bức tranh trêи tường. Vừa vặn trong bức tranh là cảnh mưa, giọt nước thật nhỏ đọng ở bên ngoài lớp cách thủy của bức tranh, giống như là trong bức tranh trời mưa quá lớn, mưa xuyên qua chiều tọa độ không gian thấm đến bên ngoài bức tranh.
Du Họa và Giản Mặc Thư cùng thấy hình ảnh vừa rồi.
Du Họa trợn mắt há hốc mồm, cô... cô đạt cực kɧօáϊ?
Giản Mặc Thư gỡ chân Du Họa đang cuốn lấy chân anh ra, tấm tắc lấy làm lạ nhìn những giọt nước phun tung tóe thật dài trêи mặt đất.
"Vậy mà Họa Họa có thể bắn xa như vậy, giỏi quá."
Nghe thấy Giản Mặc Thư khen ngợi như vậy, Du Họa ngại ngùng rút hai chân về, cuộn mình thành một cục.
Cô cũng không nghĩ đến mình sẽ mẫn cảm như vậy, lần đầu tiên chơi đùa điểm G đã đạt cực kɧօáϊ. Chẳng qua là, bị kϊƈɦ thích cùng lúc hai điểm nhạy cảm nhất, kɧօáϊ cảm mãnh liệt như vậy thật sự là cô không thể chịu đựng được.
"Mặc dù Họa Họa dùng năm phút đồng hồ để phun nước, nhưng mà lại hoàn thành dưới sự trợ giúp của tôi, cho nên vẫn không thể cho Họa Họa đạt tiêu chuẩn."
Du Họa tủi thân chôn đầu trong cánh tay, chỉ lộ ra đôi mắt đáng thương nhìn anh.
Nếu thầy Mặc Thư cảm thấy cô thật sự không được, cô cũng chỉ có thể chấp nhận thôi. Bây giờ thật sự cô không thể tiếp nhận thêm một lần kɧօáϊ cảm cao trào nào nữa...
"Cho nên..."
Giản Mặc Thư quay người về phía Du Họa, đưa phần nổi lên cao dưới lớp quần tây mở ra cho cô xem.
"Họa Họa có muốn cân nhắc thử, hối lộ giám khảo một chút hay không?"