Chương 6
Khi Du Họa trở lại phòng khách, tất cả dấu vết đã được dọn dẹp sạch sẽ, bề mặt sofa khó lau sạch đã được phủ một lớp đệm mỏng để che dấu.
Người đàn ông trước mặt đã thay bộ quần áo thoải mái khác, ngồi trêи chiếc ghế sofa đơn khóe môi như có như không hiện lên độ cong, dáng vẻ dễ gần hơn so với vừa rồi.
“Rất xin lỗi vì vừa rồi đã làm như vậy.”
Nhìn Du Họa ngồi xuống, người đàn ông nói trước: “Tôi chỉ là quá phấn khích khi nhìn thấy một cơ thể đẹp như vậy.”
“Nếu em không thể chấp nhận và lựa chọn từ chối công việc người mẫu này, tôi xin lỗi lần nữa. Thù lao mà Ôn Lâm thương lượng với em tôi sẽ bồi thường gấp ba.”
“Thầy Mặc Thư, em đồng ý!” Du Họa gấp đến độ la lên.
“Em biết tôi?” Đôi mắt đen của Giản Mặc Thư hiện lên một tia kinh ngạc.
Anh quanh năm ở nước ngoài phát triển, luôn luôn khiêm tốn, không bao giờ lộ mặt trước công chúng trừ khi cần thiết, vì vậy mức độ phổ biến trong nước của anh không cao. Đặc biệt anh không cho Ôn Lâm tiết lộ danh tính của mình, vậy mà cô người mẫu nhỏ này lại có thể chính xác gọi tên anh?
“Em và bố em đều rất yêu thích tác phẩm của thầy ạ…”
Bố của Du Họa vẫn luôn đánh giá cao những bức tranh sơn dầu phong cảnh của Giản Mặc Thư. Khi cô còn niên thiếu, lúc trong nhà còn khá giả, ông sẽ mang theo các dụng cụ vẽ tranh và đưa cô đi ngắm cảnh, vẽ phác thảo.
“7 năm trước khi bố mang em đi tham quan triển lãm tranh của thầy Mặc Thư, em đã gặp qua thầy ở đó.”
“Thì ra là vậy.” Giản Mặc Thư gật gật đầu, không nghĩ tới người mẫu nhỏ lại là một fan hâm mộ đối với tranh của anh. “Nếu em đồng ý, thật là không gì tốt hơn.”
“Vì đảm bảo khi tôi muốn vẽ lập sẽ có người mẫu ngay, cho nên em cần phải ở lại trong nhà của tôi, đó là một biệt thự hai tầng, không gian rất lớn cho nên không cần phải lo lắng tình huống xấu hổ xuất hiện.”
“Vâng ạ!” Du Họa gật đầu dữ dội.
Vừa đúng lúc cô ở ký túc xá không vui, dọn ra đến đó còn có thể tiết kiệm chi phí thuê nhà nha. ヽ(。◕‿◕。)ノ゚
Nhìn thấy bộ dáng vui vẻ ra mặt của Du Họa, Giản Mặc Thư lộ ra ý tứ hàm súc cười không rõ: “Nhưng tôi phải nói trước với em rằng tôi hiện đang chuẩn bị một loạt các tác phẩm chủ đề về “ɖu͙ƈ”. Nếu em chấp nhận công việc người mẫu này, sự việc xảy ra giống như ngày hôm nay … sẽ không ít.”
Như hôm nay….?
Du Họa ngớ người sửng sốt hai giây mới hiểu ra được ngụ ý của người đàn ông: Nếu nhận công việc này, mỗi ngày bị anh như vậy… sờ huyệt đến cao trào sao?
Người đàn ông trước mặt đã thay bộ quần áo thoải mái khác, ngồi trêи chiếc ghế sofa đơn khóe môi như có như không hiện lên độ cong, dáng vẻ dễ gần hơn so với vừa rồi.
“Rất xin lỗi vì vừa rồi đã làm như vậy.”
Nhìn Du Họa ngồi xuống, người đàn ông nói trước: “Tôi chỉ là quá phấn khích khi nhìn thấy một cơ thể đẹp như vậy.”
“Nếu em không thể chấp nhận và lựa chọn từ chối công việc người mẫu này, tôi xin lỗi lần nữa. Thù lao mà Ôn Lâm thương lượng với em tôi sẽ bồi thường gấp ba.”
“Thầy Mặc Thư, em đồng ý!” Du Họa gấp đến độ la lên.
“Em biết tôi?” Đôi mắt đen của Giản Mặc Thư hiện lên một tia kinh ngạc.
Anh quanh năm ở nước ngoài phát triển, luôn luôn khiêm tốn, không bao giờ lộ mặt trước công chúng trừ khi cần thiết, vì vậy mức độ phổ biến trong nước của anh không cao. Đặc biệt anh không cho Ôn Lâm tiết lộ danh tính của mình, vậy mà cô người mẫu nhỏ này lại có thể chính xác gọi tên anh?
“Em và bố em đều rất yêu thích tác phẩm của thầy ạ…”
Bố của Du Họa vẫn luôn đánh giá cao những bức tranh sơn dầu phong cảnh của Giản Mặc Thư. Khi cô còn niên thiếu, lúc trong nhà còn khá giả, ông sẽ mang theo các dụng cụ vẽ tranh và đưa cô đi ngắm cảnh, vẽ phác thảo.
“7 năm trước khi bố mang em đi tham quan triển lãm tranh của thầy Mặc Thư, em đã gặp qua thầy ở đó.”
“Thì ra là vậy.” Giản Mặc Thư gật gật đầu, không nghĩ tới người mẫu nhỏ lại là một fan hâm mộ đối với tranh của anh. “Nếu em đồng ý, thật là không gì tốt hơn.”
“Vì đảm bảo khi tôi muốn vẽ lập sẽ có người mẫu ngay, cho nên em cần phải ở lại trong nhà của tôi, đó là một biệt thự hai tầng, không gian rất lớn cho nên không cần phải lo lắng tình huống xấu hổ xuất hiện.”
“Vâng ạ!” Du Họa gật đầu dữ dội.
Vừa đúng lúc cô ở ký túc xá không vui, dọn ra đến đó còn có thể tiết kiệm chi phí thuê nhà nha. ヽ(。◕‿◕。)ノ゚
Nhìn thấy bộ dáng vui vẻ ra mặt của Du Họa, Giản Mặc Thư lộ ra ý tứ hàm súc cười không rõ: “Nhưng tôi phải nói trước với em rằng tôi hiện đang chuẩn bị một loạt các tác phẩm chủ đề về “ɖu͙ƈ”. Nếu em chấp nhận công việc người mẫu này, sự việc xảy ra giống như ngày hôm nay … sẽ không ít.”
Như hôm nay….?
Du Họa ngớ người sửng sốt hai giây mới hiểu ra được ngụ ý của người đàn ông: Nếu nhận công việc này, mỗi ngày bị anh như vậy… sờ huyệt đến cao trào sao?