Chương 4: Tay Không Chém Giết (1)
Bên ngoài, hai mắt Lý Bắc Thần lóe lên tinh quang, tỉnh táo lại, hắn quét mắt tình thế khắp nơi, thở phào, gần như không khác với lúc trước khi hắn tiến vào không gian thần bí kia!Nhất định phải kéo dài đủ thời gian!Hắn kiên quyết trong lòng, hy vọng đang ở trước mắt, làm sao có thể từ bỏ được?“Chung Tuấn! Không phải ngươi hận ta tận xương sao? Ta không sử dụng kiếm pháp, tay không tranh tài một hồi với ngươi! Có dám hay không?”Nhìn nam tử đứng không xa lại được binh lính giáp đỏ bao quanh bảo vệ, Lý Bắc Thần hét lớn, ý lạnh trong mắt nồng nặc, nhìn chòng chọc vào hắn ta!Chung Tuấn sửng sốt, phất tay ra hiệu mọi người dừng lại, hắn nhìn Lý Bắc Thần, cười lạnh: “Tay không chiến đấu với ta? Ha hả, tốt! Ta đáp ứng ngươi! Báo thù vẫn cần tự tay làm mới sảng khoái chứ!”Lý Bắc Thần ơi Lý Bắc Thần, ngươi nghĩ rằng ta vẫn còn là võ giả Thể Phách Cảnh cửu trọng bị ngươi đuổi lên trời không đường, xuống đất không cửa sao?Bây giờ lão tủ cũng là võ giả Thiên Nguyên Cảnh!Lại dám coi khinh ta, tay không?Chung Tuấn cười khẩy, sát khí trong mắt bùng nổ, hắn vốn không có quyết định này, dù sao cho dù đột phá, nhưng hắn cũng không chắc chắn có thể địch nổi Lý Bắc Thần, người cùng là võ giả Thiên Nguyên nhất trọng!Lại không nghĩ rằng, Lý Bắc Thần tự tìm chết, chiến lực của hắn có ai không rõ, tất cả đều nhờ vào thanh trường kiếm ấy, bây giờ tay không, chẳng khác nào tự trói tay chân, đây nhất định là cơ hội tốt trời ban cho, giúp hắn tự tay đâm được kẻ thù!!Cơ hội tốt cỡ này, hắn cầu còn không được!“Thiếu thành chủ! Sao ngươi có thể quăng kiếm chiến đấu với hắn ta?!”Trương Hổ cùng Vu Thành sau lưng Lý Bắc Thần nháy mắt biến sắc, lo lắng vô cùng, không chút nghĩ ngợi đưa tay kéo Lý Bắc Thần.Nhưng Lý Bắc Thần bước ra một bước, đã bước ra khỏi tầm tay của hai người, hắn đưa mắt nhìn Chung Tuấn, sắc mặt bình tĩnh, thành hay bại, thì phải nhìn lần này!“Thiếu thành chủ!”Hai người lo lắng hô to, định đuổi kịp, một tên kiếm tu, để mất kiếm trong tay, cơ bản là mất đi hơn nửa thực lực của mình!Hơn nữa Lý Bắc Thần trải qua chém giết lâu dài, sớm đã mệt mỏi không chịu nổi, cho dù Chung Tuấn có tu vi Thể Phách cửu trọng, cũng khó mà dùng lực được!Nhưng Lý Bắc Thần phất tay, ra hiệu cho bọn họ bình tĩnh chớ nóng, đề phòng bốn phía.Hai người bất đắc dĩ, hạ quyết tâm, một khi gặp nguy hiểm, cho dù mình bỏ mình cũng phải bảo vệ được tính mệnh của Lý Bắc Thần!“Khà khà, Lý Bắc Thần, ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi!”Chung Tuấn bước tới trước, hai mắt phát ra từng tia ánh lạnh, tràn ngập sát cơ, khí thế toàn thân nhất thời bộc phát ra!“Võ giả Thiên Nguyên!”Trương Hổ cùng Vu Thành hoảng sợ cực kỳ, không phải Thể Phách cửu trọng sao? Tại sao lại biến thành võ giả Thiên Nguyên rồi!Sắc mặt bọn họ nhất thời càng trắng hơn vài phần, nhìn bóng lưng của Lý Bắc Thần mà lòng đầy lo lắng, nhưng bốn phía có binh lính giáp đỏ theo dõi, bọn họ căn bản không dám có hành động!Không động, Thiếu thành chủ còn có một tia hy vọng chiến thắng được đối phương, một khi động thủ, chính diện có Chung Tuấn tấn công, phía sau có binh lính giáp đỏ công kích, vậy chắc chắn phải chết!Đồng tử Lý Bắc Thần chợt co rụt lại, hắn cũng không ngờ đến, hai tháng trước rõ ràng người này vẫn là Thể Phách cửu trọng, điều này rất rõ ràng trong trí nhớ của đời trước, mà bây giờ, lại nhảy lên trở thành võ giả Thiên Nguyên cùng cấp với hắn!Tình huống lập tức trở nên khác biệt!Haizz, Lý Bắc Thần thở dài trong lòng, người định không bằng trời định, ai có thể nghĩ tới, chỉ mới hai tháng, tên này đã vượt qua một đại cảnh giới, tiến tới võ giả Thiên Nguyên!Bây giờ cơ thể hắn uể oải, chân khí trong cơ thể không còn dư lại nhiều, nếu nói đối phó một võ giả Thể Phách cửu trọng hắn còn có chút nắm chắc, vậy thì đấu với Chung Tuấn hiện nay, hắn lại khôgn có chút nắm chắc nào!“Không nghĩ tới phải không? Đây đều là nhờ ngươi cả đấy! Ngày ấy bị ngươi đuổi vào thâm sơn, dưới sự cơ duyên xảo hợp, ta hái được một “Nguyên Linh Quả”, giúp ta có được tu vi Thiên Nguyên như hiện nay!”Hắn nghiến răng nghiến lợi, trong mắt mang theo phẫn hận, tuy rằng “Nguyên Linh Quả” giúp hắn tiết kiệm thời gian mấy năm, nhưng nếu có cơ hội làm lại, hắn thà không cần “Nguyên Linh Quả” này, còn hơn là mất một cánh tay!Cũng may là hắn bị cụt mất cánh tay trái, ảnh hưởng đối với thực lực cũng không lướn lắm, nhưng cũng đủ để cho hắn thống khổ cả đời!“Chịu chết đi!”Chung Tuấn hét lớn, trường kiếm bên tay phải sáng lấp lánh, chân nguyên toàn thân bạo động, từng luồng kiếm khí nhỏ cực lập tức ngưng tụ, vờn quanh thân!Hàn Sơn kiếm pháp!Cũng là kiếm pháp cường đại uy danh hiển hách, như một ngọn núi băng lãnh thấu xương áp xuống, được truyền từ Kiếm Tông nổi danh cùng với Đao Thành!Lý Bắc Thần nín thở ngưng thần, sắc mặt nghiêm túc, tay niết thành quyền, khí thế hùng hồn, một thức Hình Ý pháp quyền cực kỳ cương mãnh được đánh ra!Như một ngọn núi lửa đột nhiên bạo phát, một quyền cương dũng mãnh lôi đình vạn quân cường đại trong nháy mắt thành hình, mang theo thế cương kích mãnh liệt không gì có thể bẻ gãy nổi, nghĩa vô phản cố vọt thẳng ra!Oanh!