Chương : 9
Mới vừa châm thuốc, Tô Quyết đánh một hơi, nhìn đốm lửa trên đầu ngón tay tỏa ra, chầm chậm phun ra một trận khói nhẹ. Tại dưới ánh đèn, khói thuốc lượn lờ, ngũ quan lập thể của Tô Quyết hiện ra một nét quyến rũ khác hẳn.
Vừa vặn đụng phải Tần Dư Miên từ phòng vệ sinh đi ra, Tô Quyết nhanh tay quơ tay tản khói thuốc sang hướng khác, điếu thuốc đang kẹp trong tay cũng đổi sang hướng khác.
"Không sao, tôi đã quen với mùi khói thuốc." Tần Dư Miên không khỏi nở nụ cười dịu dàng khi nhìn thấy chuỗi hành động lịch sự của cậu. Tần Dư Miên lần đầu tiên nhìn thấy Tô Quyết, liền bị khuôn mặt xinh đẹp của cậu làm giật mình.
Anh ta nhìn cậu đứng dưới ánh đèn từ khoảng cách xa, dáng người cao gầy, thản nhiên hút thuốc, thật sự khiến người khác không thể dời mắt. Trên đời này có một số ngườ vừa mới sinh ra đã trở thành tiêu điểm của thế giới, vậy đại khái có thể nói đó chính là Tô Quyết đi, chói mắt như vậy, không thể nói là đặc biệt hấp dân, nhưng luôn trên người cậu luôn mang cảm giác đang phát sáng.
"Trông tôi rất đẹp sao?" Tô Quyết nghiêng đầu cười với Tần Dư Miên, Tần Dư Miên đại khái cũng không ý thức được chính mình nhìn chằm chằm Tô Quyết một hồi lâu.
Tần Dư Miên xấu hổ dời mắt đi chỗ khác: "Thật không tiện, tôi..."
"Không có chuyện gì, nếu anh thích có thể nhìn thêm." Tô Quyết vừa định cầm thuốc lá trong tay lên, vẫn là do dự một chút, "Thật không ngại khi tôi hút thuốc chứ?"
"Tôi làm phiền cậu sao, nếu không tôi đi vào trước." Tần Dư Miên cũng cảm thấy được chính mình có chút mạo phạm đến không gian riêng tư của Tô Quyết.
Tô Quyết chậm rãi mở miệng: "Không có chuyện gì, bọn họ ở bên trong uống rượu, anh cũng không nên uống nhiều. Cùng tôi ở bên ngoài nghỉ một lúc cũng đỡ buồn." Dứt lời Tô Quyết mới yên tâm hít một hơi thuốc lá, kiềm chế bản thân, Tần Dư Miên hẳn là cũng không dễ chịu.
Nhìn ra được Vu Mân đêm nay cố ý rót rượu cho Tần Dư Miên, Lục Kim cản rượu giúp anh ta mấy lầnTô Quyết đều nhìn thấy, nhưng cậu không nói gì. Chỉ là lẳng lặng hút thuốc, đầu óc chống rỗng.
"Dư Miên, sao cậu ra ngoài lâu như vậy?" Dựa theo lời nói trước khi đến nhà vệ sinh, xác thực thời gian có hơi dài. Cho rằng Tân Dư Miên uống nhiều không thoải mái, Lục Kim Uyên mới ra ngoài nhìn.
Thời điểm Lục Kim Uyên đi ra, chỉ nhìn thấy Tần Dư Miên đang đứng gần cửa, đến gần mới thấy Tô Quyết đang đứng ở chỗ ngoặt.
Tần Dư Miên cười giải thích với Lục Kim Uyên: "Tôi với Tô Quyết ở đây nói chuyện."
Nhìn thấy Tô Quyết đang hút thuốc lá, mặt Lục Kim Uyên chìm xuống một chút, không thể nói được vì nguyên nhân gì, hắn xác thực không thích Tô Quyết hút thuốc. Tô Quyết nhìn ta cảm giác khó chịu của Lục Kim Uyên nhưng vẫn làm theo ý mình hít thêm một hơi thuốc nữa, cũng không có ý định dập tắt điếu thuốc.
Cho dù cả hai người ở đây, Tô Quyết cũng không cảm thấy mình phải rời khỏi chỗ này, chỗ này vốn dĩ là cậu đến trước để hút thuốc, dù hai người này có điều gì muốn nói, cũng là tìm chồ khác nói, càng không tới phiên cậu tránh đi.
"Anh ta cũng không thể uống rượu, anh để anh ta ở đây nói chuyện với tôi một chút." Theo ý Tô Quyết, Lục Kim Uyên bây giờ gọi Tần Dư Miên vào trong cũng chỉ có thể bị bọn họ chuốc rượu mà thôi.
Lục Kim Uyên không nói gì: "Các cậu nói xong chưa, xong rồi thì vào trong thôi." Hắn liếc mắt nhìn dáng dấp Tô Quyết đang hút thuốc, Lục Kim Uyên quay người đi vào phòng ăn.
"Anh uống rượu không giỏi?" Tô Quyết hỏi Tần Dư Miên, đại đa số người không uống rượu được đều là bởi vì tửu lượng thấp.
Tần Dư Miên gật đầu: "Xác thực không quá tốt, uống quá vài ly liền say."
Kỳ thực tửu lượng của Tô Quyết rất tốt, cho nên Ứng Phi mới luôn gọi cậu ra ngoài uống rượu, nhưng cậu đối với rượu không hề có hứng thú, nên mới không muốn uống.
Nhìn Tần Dư Miên trước mặt, cậu muốn nói anh ta và Lục Kim Uyên rất giống nhau, chẳng bằng nói rằng cậu cảm giác anh ta càng giống Ninh Uẩn hơn. Tô Quyết là người tuyệt đối sẽ không để người khác dễ dàng tiến vào vòng bạn bè riêng tư của mình, thế nhưng lại dễ dàng tiếp nhận sự tồn tại của Tần Dư Miên. Là bởi vì Tần Dư Miên cùng Ninh Uẩn giống nhau, cho người cảm giác rất thuần khiết, Tô Quyết đối với cái này không hề sức đề kháng.
Nhớ tới hình tượng của mình trong mắt Ninh Uẩn là không uống rượu, không thuốc lá, Tô Quyết liền cắn điếu thuốc trong tay, giống như phát tiết cảm xúc, mới dập tắt tàn thuốc.
Người trên bàn ăn đều uống đến thất điên bát đảo, người còn tỉnh táo là Tô Quyết, Tần Dư Miên cùng Lục Kim Uyên. Trước khi về nhà, Tần Dư Miên chủ động thêm WeChat Tô Quyết, Tô Quyết cũng không từ chối.
Tô Quyết lái xe tới, bởi vì uống rượu, liền gọi người lái hộ. Tần Dư Miên đón xe sau trở về, Lục Kim Uyên cùng Tô Quyết lên xe.
Trở lại nhà Tô Quyết, Lục Kim Uyên nói về chuyện của Vu Mân và Ứng Phi: "Vu Mân cậu ta có khá nhiều bạn tình, em lưu ý bên phía Ứng Phi một chút."
Hả? Tô Quyết vừa nghe xong, đây không phải là là thích hợp, Ứng Phi cái này lạm tình người, cũng là một vương bát đản: "Ngược lại là Vu Mân nên để ý một chút."
Lục Kim Uyên nghe nói như thế, cũng hiểu điều đó có ý gì, hai người bọn họ rõ ràng là đang bận tâm vớ vẩn.
Vừa vặn đụng phải Tần Dư Miên từ phòng vệ sinh đi ra, Tô Quyết nhanh tay quơ tay tản khói thuốc sang hướng khác, điếu thuốc đang kẹp trong tay cũng đổi sang hướng khác.
"Không sao, tôi đã quen với mùi khói thuốc." Tần Dư Miên không khỏi nở nụ cười dịu dàng khi nhìn thấy chuỗi hành động lịch sự của cậu. Tần Dư Miên lần đầu tiên nhìn thấy Tô Quyết, liền bị khuôn mặt xinh đẹp của cậu làm giật mình.
Anh ta nhìn cậu đứng dưới ánh đèn từ khoảng cách xa, dáng người cao gầy, thản nhiên hút thuốc, thật sự khiến người khác không thể dời mắt. Trên đời này có một số ngườ vừa mới sinh ra đã trở thành tiêu điểm của thế giới, vậy đại khái có thể nói đó chính là Tô Quyết đi, chói mắt như vậy, không thể nói là đặc biệt hấp dân, nhưng luôn trên người cậu luôn mang cảm giác đang phát sáng.
"Trông tôi rất đẹp sao?" Tô Quyết nghiêng đầu cười với Tần Dư Miên, Tần Dư Miên đại khái cũng không ý thức được chính mình nhìn chằm chằm Tô Quyết một hồi lâu.
Tần Dư Miên xấu hổ dời mắt đi chỗ khác: "Thật không tiện, tôi..."
"Không có chuyện gì, nếu anh thích có thể nhìn thêm." Tô Quyết vừa định cầm thuốc lá trong tay lên, vẫn là do dự một chút, "Thật không ngại khi tôi hút thuốc chứ?"
"Tôi làm phiền cậu sao, nếu không tôi đi vào trước." Tần Dư Miên cũng cảm thấy được chính mình có chút mạo phạm đến không gian riêng tư của Tô Quyết.
Tô Quyết chậm rãi mở miệng: "Không có chuyện gì, bọn họ ở bên trong uống rượu, anh cũng không nên uống nhiều. Cùng tôi ở bên ngoài nghỉ một lúc cũng đỡ buồn." Dứt lời Tô Quyết mới yên tâm hít một hơi thuốc lá, kiềm chế bản thân, Tần Dư Miên hẳn là cũng không dễ chịu.
Nhìn ra được Vu Mân đêm nay cố ý rót rượu cho Tần Dư Miên, Lục Kim cản rượu giúp anh ta mấy lầnTô Quyết đều nhìn thấy, nhưng cậu không nói gì. Chỉ là lẳng lặng hút thuốc, đầu óc chống rỗng.
"Dư Miên, sao cậu ra ngoài lâu như vậy?" Dựa theo lời nói trước khi đến nhà vệ sinh, xác thực thời gian có hơi dài. Cho rằng Tân Dư Miên uống nhiều không thoải mái, Lục Kim Uyên mới ra ngoài nhìn.
Thời điểm Lục Kim Uyên đi ra, chỉ nhìn thấy Tần Dư Miên đang đứng gần cửa, đến gần mới thấy Tô Quyết đang đứng ở chỗ ngoặt.
Tần Dư Miên cười giải thích với Lục Kim Uyên: "Tôi với Tô Quyết ở đây nói chuyện."
Nhìn thấy Tô Quyết đang hút thuốc lá, mặt Lục Kim Uyên chìm xuống một chút, không thể nói được vì nguyên nhân gì, hắn xác thực không thích Tô Quyết hút thuốc. Tô Quyết nhìn ta cảm giác khó chịu của Lục Kim Uyên nhưng vẫn làm theo ý mình hít thêm một hơi thuốc nữa, cũng không có ý định dập tắt điếu thuốc.
Cho dù cả hai người ở đây, Tô Quyết cũng không cảm thấy mình phải rời khỏi chỗ này, chỗ này vốn dĩ là cậu đến trước để hút thuốc, dù hai người này có điều gì muốn nói, cũng là tìm chồ khác nói, càng không tới phiên cậu tránh đi.
"Anh ta cũng không thể uống rượu, anh để anh ta ở đây nói chuyện với tôi một chút." Theo ý Tô Quyết, Lục Kim Uyên bây giờ gọi Tần Dư Miên vào trong cũng chỉ có thể bị bọn họ chuốc rượu mà thôi.
Lục Kim Uyên không nói gì: "Các cậu nói xong chưa, xong rồi thì vào trong thôi." Hắn liếc mắt nhìn dáng dấp Tô Quyết đang hút thuốc, Lục Kim Uyên quay người đi vào phòng ăn.
"Anh uống rượu không giỏi?" Tô Quyết hỏi Tần Dư Miên, đại đa số người không uống rượu được đều là bởi vì tửu lượng thấp.
Tần Dư Miên gật đầu: "Xác thực không quá tốt, uống quá vài ly liền say."
Kỳ thực tửu lượng của Tô Quyết rất tốt, cho nên Ứng Phi mới luôn gọi cậu ra ngoài uống rượu, nhưng cậu đối với rượu không hề có hứng thú, nên mới không muốn uống.
Nhìn Tần Dư Miên trước mặt, cậu muốn nói anh ta và Lục Kim Uyên rất giống nhau, chẳng bằng nói rằng cậu cảm giác anh ta càng giống Ninh Uẩn hơn. Tô Quyết là người tuyệt đối sẽ không để người khác dễ dàng tiến vào vòng bạn bè riêng tư của mình, thế nhưng lại dễ dàng tiếp nhận sự tồn tại của Tần Dư Miên. Là bởi vì Tần Dư Miên cùng Ninh Uẩn giống nhau, cho người cảm giác rất thuần khiết, Tô Quyết đối với cái này không hề sức đề kháng.
Nhớ tới hình tượng của mình trong mắt Ninh Uẩn là không uống rượu, không thuốc lá, Tô Quyết liền cắn điếu thuốc trong tay, giống như phát tiết cảm xúc, mới dập tắt tàn thuốc.
Người trên bàn ăn đều uống đến thất điên bát đảo, người còn tỉnh táo là Tô Quyết, Tần Dư Miên cùng Lục Kim Uyên. Trước khi về nhà, Tần Dư Miên chủ động thêm WeChat Tô Quyết, Tô Quyết cũng không từ chối.
Tô Quyết lái xe tới, bởi vì uống rượu, liền gọi người lái hộ. Tần Dư Miên đón xe sau trở về, Lục Kim Uyên cùng Tô Quyết lên xe.
Trở lại nhà Tô Quyết, Lục Kim Uyên nói về chuyện của Vu Mân và Ứng Phi: "Vu Mân cậu ta có khá nhiều bạn tình, em lưu ý bên phía Ứng Phi một chút."
Hả? Tô Quyết vừa nghe xong, đây không phải là là thích hợp, Ứng Phi cái này lạm tình người, cũng là một vương bát đản: "Ngược lại là Vu Mân nên để ý một chút."
Lục Kim Uyên nghe nói như thế, cũng hiểu điều đó có ý gì, hai người bọn họ rõ ràng là đang bận tâm vớ vẩn.