Chương 3: Cái sức hút đáng chết này của tớ!!
Minh Nguyệt nhìn mình trong gương vui vẻ mỉm cười, sau đó cô buộc gọn tóc dọn dẹp nhà cửa
Y Y sau đó còn gọi điện nói sau khi tan học sẽ mua bánh tới nhà cô rồi cùng nhau đón sinh nhật
Minh Nguyệt vui vẻ đồng ý, dọn dẹp xong cô nấu cả một bàn đồ ăn, vừa là để chúc mừng sinh nhật chính mình còn để chúc mình có cơ hội sống lại một lần nữa
Đang vui vẻ nấu ăn điện thoại đột nhiên đổ chuông, nhìn màn hình, là Cậu!
Minh Nguyệt vội rửa tay rồi nghe máy
- Alo, Cậu!
Đầu dây bên kia Cậu Minh Nguyệt nghe tiếng cháu gái vui vẻ trả lời
- Ừ, Cậu đây, biết hôm nay là sinh nhật cháu nên gọi hỏi xem cháu thích quà gì? Còn có.. cháu ở trên đó thích nghi chưa? Có gặp phải chuyện gì khó khăn không?
Minh Nguyệt sau khi được sống lại lần nữa càng trân trọng người Cậu này
Hai năm trước, khi ba mẹ cô mất đã gửi cô cho Cậu nhờ Cậu chăm sóc
Là Cậu khiến cho cô cảm thấy mình vẫn còn có gia đình bên cạnh
Việc cô chuyển tới Đế Đô để tiện cho việc học cũng là do Cậu lo chu toàn mọi thứ
Nghe một tràng câu hỏi quan tâm mình cô vui vẻ trả lời
- Ummm...hiện tại cháu chưa nghĩ ra, đợi khi nào nghĩ ra cháu sẽ nói cho Cậu biết nhé!
- Còn có, cháu ở trên này rất tốt, cháu còn có một người bạn tốt nữa đấy, cậu ấy tên Y Y khi nào có dịp cháu sẽ giới thiệu với Cậu
- Chỉ là có chút nhớ Cậu cùng ba mẹ rồi ~~!
Minh Nguyệt vui vẻ kể mọi chuyện ở đây cho Cậu biết còn không quên làm nũng
Cậu Minh Nguyệt nghe cháu gái làm nũng vui vẻ cười
- Haha, cháu sống tốt như vậy Cậu cũng yên tâm rồi
- Nếu nhớ ba mẹ, vậy cháu sắp xếp về đây một chuyến đi, nhân tiện rủ cả bạn thân về cùng coi như đưa cô bé đi chơi một chuyến
Minh Nguyệt đồng ý vui vẻ nói
- Vâng ạ! Nghỉ hè cháu sẽ về thăm mọi người rồi giới thiệu bạn tốt của cháu, nhất định mọi người sẽ rất thích Y Y!
- Haha... được, Cậu rất mong chờ!
Đang tính nói tiếp thì đầu dây bên kia Minh Nguyệt nghe thấy nhân viên công ty Cậu đang gọi Cậu vào họp, biết Cậu đang bận cô chào tạm biệt để cho Cậu làm việc, Cậu Minh Nguyệt đồng ý rồi nói khi khác sẽ gọi tới nói chuyện với cô tiếp rồi cúp máy.
Vừa cúp máy với Cậu xong Y Y cũng tới, Minh Nguyệt đi ra mở cửa, nhìn thấy Y Y cô không kiềm được cảm xúc ôm Y Y thật chặt
Y Y bị ôm ngơ luôn
- Ây... Minh Nguyệt cậu làm sao vậy? Cậu bị ai bắt nạt hả? Cậu ôm tớ chặt quá....tớ không thở được...!
Minh Nguyệt nghe thấy buông Y Y ra lắc đầu, mỉm cười nói
- Ai dám bắt nạt tớ chứ, tớ chỉ là nhớ cậu quá thôi!
Nghe Minh Nguyệt trả lời, Y Y nổi hứng trêu chọc cô
- Hả!? Mới một ngày không gặp cậu đã nhớ tớ như vậy rồi! Còn ôm chặt tớ như vậy, cậu khai đi..có phải.... cậu thầm thích tớ đúng không!!
Minh Nguyệt nghe xong bật cười nhìn cô bạn thân này, thật cạn lời, đúng là xúc động không quá 3 giây..
Thấy Minh Nguyệt không trả lời Y Y nhìn chằm chằm cô dò xét, còn gật đầu tự trả lời
- Đó! Không trả lời là ngầm đồng ý rồi! aizzz.... cái sức hút đáng chết này của tớ...!
- "..." Minh Nguyệt nghe xong khoé miệng cứng đờ bỏ người đi vào nhà
- Ây, cậu đi đâu đó!? tớ còn chưa nói xong mà!
Y Y còn muốn tiếp tục, Minh Nguyệt lười diễn trò với Y Y, đi thẳng vào bếp
Y Y thấy Minh Nguyệt đi vào cũng đóng cửa lại rồi đi vào theo,vốn muốn tiếp tục trêu cô nhưng khi vào nhà, nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, lại nhìn cô gái từ phòng bếp đi ra lại đi vào, Y Y hoài nghi mắt chính mình nhìn nhầm dụi dụi vài cái
Sau khi chắc chắn mình không nhìn nhầm, Y Y kinh ngạc lên tiếng
- Minh Nguyệt, cậu... nấu tất cả hả!??
Hỏi mà Y Y thầm nhớ đến lần mình từng ăn đồ Minh Nguyệt nấu "..."
Nghĩ đến đó không khỏi rùng mình một cái, nghĩ là thấy sợ hãi
Minh Nguyệt nghe Y Y hỏi, biết Y Y đang nghĩ gì cố ý trêu Y Y trả lời
- Đúng nha, mình làm đó, mình còn không chắc chúng có ăn được không,đang cần người để thí nghiệm, hay một lát cậu nếm thử hết giúp mình nha ~~!
- "...."
Khoé miệng Y Y co rút nhìn bàn thức ăn kia nuốt một ngụm nước bọt, hiện tại cô muốn quay về có kịp không..!!?
Minh Nguyệt nhìn biểu cảm trên mặt Y Y mỉm cười, lần nữa nhìn thấy Y Y cô đã muốn kể cho Y Y tất cả mọi chuyện, nhưng cô nói bây giờ Y Y nhất định nghĩ cô có bệnh, nghĩ tới cái tính bạn cô xem,vẫn là nên che giấu thì tốt hơn
Y Y sau đó còn gọi điện nói sau khi tan học sẽ mua bánh tới nhà cô rồi cùng nhau đón sinh nhật
Minh Nguyệt vui vẻ đồng ý, dọn dẹp xong cô nấu cả một bàn đồ ăn, vừa là để chúc mừng sinh nhật chính mình còn để chúc mình có cơ hội sống lại một lần nữa
Đang vui vẻ nấu ăn điện thoại đột nhiên đổ chuông, nhìn màn hình, là Cậu!
Minh Nguyệt vội rửa tay rồi nghe máy
- Alo, Cậu!
Đầu dây bên kia Cậu Minh Nguyệt nghe tiếng cháu gái vui vẻ trả lời
- Ừ, Cậu đây, biết hôm nay là sinh nhật cháu nên gọi hỏi xem cháu thích quà gì? Còn có.. cháu ở trên đó thích nghi chưa? Có gặp phải chuyện gì khó khăn không?
Minh Nguyệt sau khi được sống lại lần nữa càng trân trọng người Cậu này
Hai năm trước, khi ba mẹ cô mất đã gửi cô cho Cậu nhờ Cậu chăm sóc
Là Cậu khiến cho cô cảm thấy mình vẫn còn có gia đình bên cạnh
Việc cô chuyển tới Đế Đô để tiện cho việc học cũng là do Cậu lo chu toàn mọi thứ
Nghe một tràng câu hỏi quan tâm mình cô vui vẻ trả lời
- Ummm...hiện tại cháu chưa nghĩ ra, đợi khi nào nghĩ ra cháu sẽ nói cho Cậu biết nhé!
- Còn có, cháu ở trên này rất tốt, cháu còn có một người bạn tốt nữa đấy, cậu ấy tên Y Y khi nào có dịp cháu sẽ giới thiệu với Cậu
- Chỉ là có chút nhớ Cậu cùng ba mẹ rồi ~~!
Minh Nguyệt vui vẻ kể mọi chuyện ở đây cho Cậu biết còn không quên làm nũng
Cậu Minh Nguyệt nghe cháu gái làm nũng vui vẻ cười
- Haha, cháu sống tốt như vậy Cậu cũng yên tâm rồi
- Nếu nhớ ba mẹ, vậy cháu sắp xếp về đây một chuyến đi, nhân tiện rủ cả bạn thân về cùng coi như đưa cô bé đi chơi một chuyến
Minh Nguyệt đồng ý vui vẻ nói
- Vâng ạ! Nghỉ hè cháu sẽ về thăm mọi người rồi giới thiệu bạn tốt của cháu, nhất định mọi người sẽ rất thích Y Y!
- Haha... được, Cậu rất mong chờ!
Đang tính nói tiếp thì đầu dây bên kia Minh Nguyệt nghe thấy nhân viên công ty Cậu đang gọi Cậu vào họp, biết Cậu đang bận cô chào tạm biệt để cho Cậu làm việc, Cậu Minh Nguyệt đồng ý rồi nói khi khác sẽ gọi tới nói chuyện với cô tiếp rồi cúp máy.
Vừa cúp máy với Cậu xong Y Y cũng tới, Minh Nguyệt đi ra mở cửa, nhìn thấy Y Y cô không kiềm được cảm xúc ôm Y Y thật chặt
Y Y bị ôm ngơ luôn
- Ây... Minh Nguyệt cậu làm sao vậy? Cậu bị ai bắt nạt hả? Cậu ôm tớ chặt quá....tớ không thở được...!
Minh Nguyệt nghe thấy buông Y Y ra lắc đầu, mỉm cười nói
- Ai dám bắt nạt tớ chứ, tớ chỉ là nhớ cậu quá thôi!
Nghe Minh Nguyệt trả lời, Y Y nổi hứng trêu chọc cô
- Hả!? Mới một ngày không gặp cậu đã nhớ tớ như vậy rồi! Còn ôm chặt tớ như vậy, cậu khai đi..có phải.... cậu thầm thích tớ đúng không!!
Minh Nguyệt nghe xong bật cười nhìn cô bạn thân này, thật cạn lời, đúng là xúc động không quá 3 giây..
Thấy Minh Nguyệt không trả lời Y Y nhìn chằm chằm cô dò xét, còn gật đầu tự trả lời
- Đó! Không trả lời là ngầm đồng ý rồi! aizzz.... cái sức hút đáng chết này của tớ...!
- "..." Minh Nguyệt nghe xong khoé miệng cứng đờ bỏ người đi vào nhà
- Ây, cậu đi đâu đó!? tớ còn chưa nói xong mà!
Y Y còn muốn tiếp tục, Minh Nguyệt lười diễn trò với Y Y, đi thẳng vào bếp
Y Y thấy Minh Nguyệt đi vào cũng đóng cửa lại rồi đi vào theo,vốn muốn tiếp tục trêu cô nhưng khi vào nhà, nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, lại nhìn cô gái từ phòng bếp đi ra lại đi vào, Y Y hoài nghi mắt chính mình nhìn nhầm dụi dụi vài cái
Sau khi chắc chắn mình không nhìn nhầm, Y Y kinh ngạc lên tiếng
- Minh Nguyệt, cậu... nấu tất cả hả!??
Hỏi mà Y Y thầm nhớ đến lần mình từng ăn đồ Minh Nguyệt nấu "..."
Nghĩ đến đó không khỏi rùng mình một cái, nghĩ là thấy sợ hãi
Minh Nguyệt nghe Y Y hỏi, biết Y Y đang nghĩ gì cố ý trêu Y Y trả lời
- Đúng nha, mình làm đó, mình còn không chắc chúng có ăn được không,đang cần người để thí nghiệm, hay một lát cậu nếm thử hết giúp mình nha ~~!
- "...."
Khoé miệng Y Y co rút nhìn bàn thức ăn kia nuốt một ngụm nước bọt, hiện tại cô muốn quay về có kịp không..!!?
Minh Nguyệt nhìn biểu cảm trên mặt Y Y mỉm cười, lần nữa nhìn thấy Y Y cô đã muốn kể cho Y Y tất cả mọi chuyện, nhưng cô nói bây giờ Y Y nhất định nghĩ cô có bệnh, nghĩ tới cái tính bạn cô xem,vẫn là nên che giấu thì tốt hơn