Chương 42
Để công việc nấu nướng lại cho cô cùng với 2 bà mẹ, Lâm cùng Kevin nhanh chóng đi tới chỗ ở của Đạt. Nhưng không có ảnh thì phải làm sao, biết tìm chỗ nào đây? Đó là nỗi lo của Kevin nhưng đối với Lâm, chuyện đó nhỏ như con thỏ và dễ dàng như ăn kẹo.
- Tôi đây. Anh có muốn gặp cô ấy lần cuối không?
- Tôi nghĩ là không. Tôi không muốn phá vỡ hạnh phúc giữa anh và cô ấy.
- Nhưng anh yêu cô ấy, không gặp nhau được lần cuối để tạm biệt sao? Tôi không phải kẻ hèn mọn, tôi sẽ tạo cho 2 người 1 buổi gặp mặt.
- Thật ư? Anh nói thật?
- Đúng vậy. Tôi đang đi tới chỗ của anh ở, cũng gần tới nơi rồi, xe bentley màu đỏ biển số 30A - 8989. 1 cơ hội cuối cùng này thôi.
- Cảm ơn anh. Cảm ơn anh rất nhiều.
5’ sau, con bentley này đỏ vừa tới nơi liền có 1 người đàn ông chạy tới gõ nhẹ cửa kính xe ở hàng ghế thứ 2,
- Anh là Đạt?
- Đúng vậy. Anh ơi tôi cầu xin anh, anh cho tôi gặp Thảo, tôi chỉ cần đứng từ xa nhìn cô ấy vui vẻ thôi.
Trọng Lam gật đầu rồi mở cửa xe ra cho Đạt vào. Đạt bây giờ không khác gì 1 ông cụ khi râu ria mọc lởm chởm, quần áo... à thì cũng hàng hiệu đấy nhưng không được là lượt, đôi dép tổ ong huyền thoại màu trắng và người hôi hám.
- Mày lái xe về khách sạn đi đã.
- Dạ vâng đại ca.
- Tôi vẫn chưa biết tên và nghề nghiệp của anh.
- Tôi là Jonathan Nguyễn, chủ tịch Casino Las Vegas, chào anh Bùi Tiến Đạt, tân chủ tịch tập đoàn bất động sản Ocean.
- Tôi không còn là con của ông Vương nữa rồi. Anh đừng gọi tôi như vậy.
- Tôi có lí do để gọi như vậy. Nếu anh tin tưởng tôi, 3 ngày nữa anh sẽ có chức vị chủ tịch, và bao gồm cả Thảo, người con gái anh yêu.
- Gì cơ? Không phải anh là....
- Tôi nói như thế chỉ để thử lòng anh thôi. Tôi chỉ mới quen biết chị Thảo cách đây 30’ sao có thể là người yêu.
Tới khách sạn rồi, Trọng Lâm cùng Kevin và Đạt đi lên trên phòng vip của Lâm, tắm táp sạch sẽ tút tát lại bản thân. Trọng Lâm gọi điện cho Ninh ra lệnh cho anh ta rằng toàn bộ 24h của ngày mai 12/2 phải có cho anh ta toàn bộ thông tin của các thành viên trong hội đồng quản trị của tập đoàn Ocean.
- Tập đoàn Ocean, bất động sản ạ đại ca.
- Đúng. Nhất là vị chủ tịch hiện tại của tập đoàn đó.
- Dạ vâng. Em làm liền ạ.
Đạt đã xong xuôi, mặc vest của Lâm có hơi dài 1 chút nhưng không sao, vẫn khá là đẹp trai.
- Cậu... cậu là ai mà tốt với tôi quá vậy?
- Anh chỉ cần biết tôi là người sẽ giúp anh có chức chủ tịch trong 3 ngày sắp tới.
- Ghế chủ tịch tập đoàn tôi từ lâu đã không muốn ngồi cậu Jonathan à.
Kevin vừa nhìn vào laptop vừa nói:
- Anh muốn công sức của bố anh đổ sông đổ biển chỉ vì thằng con rể đó sao? Anh là con ruột của ông ta.
Kevin đưa laptop của mình cho Trọng Lâm cùng Đạt xem, con rể của ông Vương, đang nắm giữ chức vụ chủ tịch tạm thời.
- Không phải là bố tôi sao? Sao lại là... anh rể?
- Anh muốn biết nguyên do không?
- Cách đây 1 tuần tôi còn thấy bố tôi đi ăn tiệc cơ mà.
- Người của tôi đã đi điều tra. Nếu không có gì thay đổi thì tối mai sẽ có kết quả cho anh.
- Cậu Jonathan à. Tôi với cậu... đâu có quen biết gì nhau chứ?
Trọng Lâm cười khà khà nói rằng mình là người chuyên lo chuyện bao đồng, cả 3 người rời khỏi phòng rồi xuống dưới sảnh, ra xe đi tới nhà cô. Trên xe Tiến Đạt mới hỏi thân phận của Lâm, có phải là xã hội đen hay không? Tại sao lại giúp đỡ 1 người không quen biết? Tại sao lại tốt như vậy?
- Anh nghĩ sao cứ nói thẳng.
- Tôi nghĩ trẻ như cậu, làm chủ tịch của Casino Las Vegas, chắc hẳn cậu phải có rất nhiều tiền, vệ sĩ cũng là người nước ngoài.
- Chẳng giấu gì anh, tôi 15 tuổi đã xa bố mẹ sang LA học tập và mở 1 hệ thống bar ở đó. Bố tôi trước đây là người trong giới xã hội đen nhưng đã rửa tay gác kiếm rồi. Còn chức vị chủ tịch, haha do tôi bất hoà với bố mẹ, bỏ sang Mỹ, có người báo là có chủ tịch Casino muốn tôi hùn vốn làm ăn. Anh biết chuyện gì xảy ra tiếp theo không?
Tiến Đạt lắc đầu, Trọng Lâm cười mỉm 1 cái rồi kể tóm tắt sơ qua mọi chuyện cho Đạt nghe.
- Vậy họ đã nghe danh cậu lúc cậu còn ở LA, cho nên đã tin tưởng bổ nhiệm cậu?
- Đúng là như vậy. Và theo suy đoán của tôi, rất có thể anh rể của anh, cũng ra tay với bố ah để chiếm lấy ghế chủ tịch.
- Sao cơ? Cậu nói...
- Chỉ là suy đoán của tôi. Anh thử nghĩ đi, tại sao 1 người đang khoẻ mạnh tự nhiên lại giao chức chủ tịch cho 1 người không phải cốt nhục?
Trọng Lâm nói ra suy đoán của mình để nếu như sự việc xảy ra đúng như vậy, thì Đạt, trọng trách gánh trên vai cả tập đoàn là rất lớn.
- Tôi nói ra không phải là để anh buồn bã và lo lắng. Anh phải nghĩ tới trường hợp xấu nhất có thể xảy ra. Đừng có quá buồn như thế.
- Cảm ơn cậu. Cậu giúp tôi gặp Thảo, yêu cô ấy 1 lần nữa thôi tôi đã không biết lấy gì để đền đáp rồi. Còn... còn ghế chủ tịch... tôi lại càng không biết đền đáp cậu thế nào nữa.
Tới nhà cô rồi nên chuyện báo đáp đó sẽ nói sau. Trọng Lâm dẫn Đạt đi vào trong, ngó nghiêng 1 lúc thấy cô đang bưng đồ ăn ra bàn chỗ bể bơi.
- Chị Thảo đâu bé?
- Chị ấy đang cùng mẹ ở ngoài đó anh. Anh này là...
- Anh là Đạt. Shhh.
Trọng Lâm lại dẫn Đạt ra bể bơi, Thảo đang mặc 1 chiếc váy mới cứng của cô, tới từ nhà Nina Fashion, nó không có hở hàng quá đà nhưng khá là đẹp, mặc dù Thảo khá khó chịu với chiếc váy này vì nó hơi kích 1 chút.
- Thảo ơi! Phải em không? Là em đúng không Thảo?
Chị giật mình quay ra đằng sau lưng, 1 thân vest đen ánh nhũ đứng trước mặt cô, là Đạt.
- Anh... anh...
- Thảo à. Anh đã tìm em khắp nơi, em đã đi đâu vậy chứ? Những vết thâm tím này là sao? Ai đanh em ra nông nỗi này?
- Chuyện đó không là vấn đề, quan trọng là anh chị đã tìm lại được nhau. Anh Đạt biết không, chị ấy đã nói với em rằng đừng gọi cho anh, vì anh cũng đã có vợ rồi.
- Anh đã bỏ đi bất chấp lời chửi mắng của bố mẹ. Anh bây giờ là độc thân. Thảo à.
- Vậy là quá vui rồi, anh chị ngồi xuống ăn cơm đã.
[...]
2 tiếng sau, tất cả mọi người cũng ăn xong, chủ yếu ăn nhẹ rồi bàn chuyện khai trương cửa hàng sắp tới đây thôi, trong lúc giúp việc của bố già dọn dẹp rửa bát bên trong, phái đẹp đang ngâm mình trong hồ bơi thì Lâm đưa Thảo và Đạt về khách sạn. Thảo nói:
- Cậu Lâm à. Tôi biết ơn cậu và em Linh nhiều lắm.
- Em ấy là người thích lo chuyện bao đồng mà. Chị không phải ngại.
- Có phải cậu và em ấy yêu nhau không?
Trọng Lâm nở 1 nụ cười nhạt nhoà rồi nói rằng nếu có yêu thì chỉ có anh yêu cô thôi chứ cô chỉ cô anh là 1 người anh trai không hơn không kém.
- Tôi có nói ra anh chị cũng không tin đâu. Tôi yêu em ấy đã 9 năm rồi, từ lúc tôi còn là 1 thằng nhóc đang dậy thì.
- GÌ CƠ?
- Tôi làm nhiều chuyện có lỗi với em ấy, chuyện của chúng tôi đã tan vỡ rồi.
Đạt hỏi anh tại sao lại tan vỡ, nếu chuyện tình cảm, sai trái ở đâu mình từ từ hàn gắn lại, có sao đâu. Chẳng lẽ 1 người tốt như cô lại nhỏ nhen trong tình yêu hay sao? Nếu như hàn gắn thì đã hàn gắn lại được từ lâu rồi.
- Tôi với em ấy bây giờ như là 2 đường thẳng song song vậy. Nếu tôi kể ra những chuyện tôi đã làm với em ấy, có lẽ chị Thảo cũng sẽ nói tôi là kẻ khốn nạn giống em ấy thôi.
Tới khách sạn rồi, Lâm lấy chìa khoá 1 phòng vip cho 2 anh chị rồi sau đó đi ra xe, tự nhiên Đạt gọi anh lại và mời anh uống vài ly rượu.
- Ok.
2 anh em đi ra JW Cafe gọi 1 chai rượu champagne nhè nhẹ, 2 người ực hết 1 ly đầu tiên, tới ly thứ 2, Đạt nói về việc báo đáp Lâm. Nếu chuyện xảy ra đúng như Lâm suy đoán, thì Đạt chắc chắn phải nắm được chức chủ tịch để triệt hạ tên anh rể đốn mạt, lúc đó khi Đạt nắm cả tập đoàn rồi, Lâm muốn chức vụ tổng giám đốc Đạt cũng sẽ cho anh.
- Tôi không cần chức tổng giám đốc của anh đâu vì tôi còn cả tập đoàn Casino. Cả tôi cũng không còn ở Việt Nam lâu nữa. Tôi chỉ muốn có 10% cổ phần tập đoàn Ocean. Anh muốn vốn để xây dựng tập đoàn lớn mạnh, tôi cho anh.
10%, so ra nó là quá nhiều cho 1 người lạ không có công cán gì như Trọng Lâm, Trọng Lâm anh chỉ có giúp Thảo quay về với Đạt thôi và giúp Đạt nắm quyền hành cao nhất, nhưng không có nghĩa Lâm nhận không cả 10% cổ phần đó.
- Tôi cho anh 3 ngày để suy nghĩ về vấn đề này. Tôi biết là nó khó cho anh vì không chỉ có anh mà còn nhiều cổ đông khác nữa.
Tiến Đạt không nhanh không chậm tâm sự cùng với Trọng Lâm:
- Cách đây 1 năm, nội bộ của Ocean cũng đã lục đục. Đó là lí do vì sao mà bố tôi bắt tôi lấy Mỹ Vân, mục đích của liên hôn giữa 2 nhà là vì củng cố lại địa vị của Ocean. Nếu cậu giúp tôi như những gì cậu hứa thì không chỉ 10%, 15% tôi cũng sẽ 2 tay dâng cho cậu.
Đạt nói xong uống ực hết cả ly rượu, rót thêm cho Lâm và mình rồi hỏi Lâm về chuyện giữa anh và cô.
- Thôi chuyện của tôi nhạt nhẽo lắm.
- Cứ kể ra xem nó nhạt cỡ nào. Tôi không tin 1 người yêu em ấy 9 năm như cậu, lại thua 1 thằng nhóc 18 tuổi.
- Quy luật bù trừ thôi anh Đạt à. Đen bạc đỏ tình, đỏ bạc thì đen tình, đâu có ai là viên mãn cả 2. Anh hay chị Thảo, hay bất cứ 1 người nào cũng không thể làm em ấy hồi tâm chuyển ý, haha.
- Cậu không kể thì tôi sẽ tìm em Linh hoặc bố mẹ cậu để hỏi. Chi băng cậu kể ra lúc này, chỉ có tôi và cậu, không giúp được thì nói ra cho nhẹ lòng.
1 tiếng, 2 tiếng rồi 3 tiếng trôi qua, Trọng Lâm anh nay uống ít lắm, vì còn phải chuẩn bị cho ngày khai trương vào sáng này kia, chỉ có ngồi kể chuyện cho Đạt nghe thôi.
- Thì ra cậu có cơ sở để nói với Thảo câu đó.
- Nó rối như 1 mớ bòng bong ấy nhỉ.
- Cậu định sẽ như thế nào trong tương lai này?
- Tôi chưa biết, tới đâu thì tới thôi anh Đạt à. Em ấy có yêu tôi lại thì tốt, mà không yêu tôi, yêu người khác thì tôi cướp. Những cơ ngơi của tôi đều mang tên L2 là gì vậy đấy. Đi ngủ đi, ngày mai anh...
Đang dặn dò Đạt chúc ngủ ngon thì Nunh gọi điện thoại cho anh, Lâm rút con hàng xịn xò ra làm Đạt phát hoảng:
- Alo tao nghe đây.
- Dạ báo cáo đại ca. Em làm theo lời đại ca dặn dò là phải điều tra kỹ về vị chủ tịch hiện tại của tập đoàn Ocean, em đã có kết quả rồi ạ.
Ninh đã điều tra được về người đang nắm chức vụ chủ tịch tạm thời của tập đoàn Ocean, tay đó tên Minh Anh, tên thì hay mà người không hay, anh ta biển thủ 1 số tiền là 50 tỷ đồng của tập đoàn để ăn chơi trác táng. Hơn 10 ngày trước, Minh Anh bị ông Vương phát hiện ra, anh ta không những nói ra thủ đoạn của mình mà còn cắm cho chị gái của Tiến Đạt tên Mai Dung vài chiếc sừng trên đầu, trong số nhân tình đó còn có cả Mỹ Vân, người đã từng là cô dâu của Tiến Đạt.
- Ông Vương thì sao?
- Dạ đại ca. Người của em báo về là ông Vương đó đang ở trong bệnh viện bên Gia Lâm, con gái ông ta, cô Mai Dung đang túc trực ngày đêm.
- Tình hình có nặng không?
- Dạ thằng Hùng nói ông ta bị lên nhồi máu cơ tim.
- Gửi địa chỉ bệnh viện cho tao.
Ninh cúp máy trước rồi share địa chỉ bệnh viện, đó là bệnh viện đa khoa Gia Lâm, tại sao lại ở xa thế chứ?
- Bố anh có biệt thự bên Gia Lâm à?
- Ừm. Cũng nho nhỏ.
- Không nằm ngoài suy đoán của tôi mà. Chúng ta đi!
Lâm vừa lái xe vừa đeo tai nghe vào nói chuyện với Ninh, anh ra lệnh ngay chiều mai phải bắt sống được tay Minh Anh đó cùng với cả cô ả Mỹ Vân mang về biệt thự.
- Dạ vâng em đã rõ ạ.
- Bố anh có tiền sử bệnh tim à?
- Bố tôi trước đây cũng hay có triệu chứng nhẹ, chứ không có nặng lắm. Có thể vì cú shock quá lớn.
- Haha không shock mới lạ đấy.
1 đoạn đường khá xa để tới bệnh viện đa khoa Gia Lâm, đêm rồi chẳng có ai bán hoa hay quả nên Đạt với Lâm đi người không. Mai Dung chị của Đạt đang ngồi ở ghế bên ngoài phòng bệnh, mặt buồn rười rượi.
- Chị Dung!
- Mày... thằng Đạt! Mày đã ở đâu thế hả thằng bất hiếu? Bố chúng ta đang nằm trong kia... hức...
Trong lúc 2 chị em đang nói chuyện thì Lâm anh tới hỏi y tá và bác sĩ trực để hỏi về bệnh tình của ông Vương.
- Ông ấy may là đưa vào viện kịp đấy. Chứ không đi luôn vào ngày hôm đó rồi.
- Cảm ơn bác sĩ.
Trọng Lâm đi tới chào chị Dung sau đó hỏi thăm về người chồng Minh Anh.
- Cậu cậu là...
- Chị chỉ cần biết tôi là người sẽ giúp 2 người lấy lại 50 tỷ, và giúp anh Đạt nắm quyền chủ tịch tập đoàn. Ngoài biển thủ 50 tỷ ra anh ta còn làm cái gì nữa không?
Mai Dung nước mắt ngắn dài kể lại mọi chuyện. Sau khi Đạt bỏ đi khỏi lễ cưới, Mỹ Vân mới lộ nguyên hình là 1 con hồ ly. Quyến rũ chồng chị, sau đó tung tin đồn thất thiệt rằng chị lăng nhăng ngoại tình với khách hàng của công ty, người chồng đốn mạt nghe lời nhân tình, biển thủ tiền của công ty 3 lần, lần đầu là vài trăm triệu, chị nhắm mắt làm ngơ anh ta vẫn tiếp tục 2 lần nữa. Sau khi biển thủ 50 tỷ, hắn ta hại bố chị lên cơn đau tim, làm giả tờ di chúc rằng ông Vương để lại toàn bộ tài sản cho con gái là chị, và chức chủ tịch hội đồng quản trị để cho con rể, con trai vì ông từ mặt ngay sau đám cưới thương mại đó nên không có 1 chút tài sản nào.
- Từ mặt là thật à chị?
- Ban đầu là thật, nhưng chị cũng đã khuyên bố rất nhiều, dù gì Đạt nó cũng là con trai của bố, có năng lực cho nên ông cũng đã nguôi giận rồi.
- Chị Dung, tôi hỏi chị vấn đề này. Chị có đồng ý để anh Đạt làm chủ tịch tập đoàn không? Trả lời thật.
Chị Dung không chút do dự, gật đầu đồng ý rằng muốn em trai mình làm chủ tịch. May mắn 2 chị em này hoà thuận, cũng vui vẻ đầm ấm đấy.
- Ok. Như đã hứa, 3 ngày nữa anh Đạt sẽ nắm ghế chủ tịch. Và hắn ta sẽ phải nôn sạch 50 tỷ ra trả cho tập đoàn. Tôi xin phép.
Không cần tới chiều, mà chỉ mới sáng ngày 12/2, Ninh cùng với vài người nữa của mình đã bắt sống cả Minh Anh và Mỹ Vân khi 2 người đó đang làm thủ tục lên máy bay sang nước ngoài. Ninh gọi điện thông báo rằng đã bắt sống cả 2 rồi, Trọng Lâm cười khà khà sau đó nói Ninh đưa cả 2 tới biệt thự L2. Mệnh lệnh nhanh chóng được thực thi.
Trên con fortuner Minh Anh và Mỹ Vân đang gào thét đòi Ninh thả người nếu không sẽ báo công an vì tôi bắt cóc.
- Haha bắt cóc à. Chúng mày chầu trời thì chúng tao sẽ không bị mang tội bắt cóc, đúng không? Nhưng mà đại ca tao dặn là phải giữ mạng cho 2 đứa mày, để còn ra hầu toà vì tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
- Đại ca các người là ai?
- 1 con đ* như mày không có quyền hỏi đại ca tao là ai. Nếu tao nói ra haha có khi mày là người chết đầu tiên đấy, con đ*.
Vài chục phút sau cũng đã về tới biệt thự của Lâm. Anh ngồi trong phòng khách uống trà sâm với Bryan và 2 chị em nhà Tiến Đạt, Ninh với Hùng ném đôi gian phu d** phụ vaof giữa nền của tầng hầm, không 1 chút thương hoa tiếc ngọc nào:
- Nào. Người ta là con gái, mày ném như thế thì còn gì là người nữa. Bỏ bịt mắt 2 đứa nó ra!
- Dạ vâng đại ca.
Đôi nhân tình đốn mạt kia vừa được mở bịt mắt ra, nhìn thấy người quen cũ liền van xin tha mạng, nhất là van xin Ninh, đừng giết họ nọ kia.
- Nào nào. Làm gì mà cuống lên thế. Tôi chưa có làm gì mà. 2 người... chắc là vận động nhiều mệt nhỉ, uống chút nước nhé? Bryan!
- Dạ vâng đại ca.
1 xô nước lạnh tạt vào Minh Anh và Vân, lạnh cóng luôn rồi. Vân nhìn Lâm đẹp trai quá liền hỏi thân phận của anh, anh làm gì trong ngôi nhà này.
- 1 con đ* như cô xứng để hỏi tên tôi sao? Nói ra chắc cô cũng không tin. Anh! Minh Anh nhỉ, tên đẹp lắm. Anh biết mình phạm tội gì không?
Minh Anh im lặng hồi lâu, Lâm cười khà khà rồi ra dấu cho Ninh đọc bản tuyên án. Bị cáo Trần Minh Anh, phạm những tội sau đây:
1/ Làm giả di chúc.
2/ Biển thủ 1 số tiền rất lớn lên tới hàng chục tỷ đồng của tập đoàn bất động sản Ocean.
2 tội này thôi cũng xứng đáng bóc vài cuốn lịch rồi.
- Sao? Còn thiếu tội nào không? Tôi nể mặt chị Dung cho nên không ra tay với anh ở đây. Anh chuẩn bị lĩnh án vài năm tù đi, à mà ở tù rồi thì nhớ cẩn thận mà giữ mạng nhé. Chị Dung viết đơn ly dị chưa?
- Xong hết rồi đây cậu Lâm.
Trọng Lâm đi tới đứng trước mặt Minh Anh, ngồi xuống ghế tựa rồi đưa mũi giày nâng mặt Minh Anh lên, ngắm nhìn thật kỹ dung nhan của người chồng bạc bẽo đốn mạt này.
- Chậc chậc... thật tiếc cho gương mặt đẹp trai này. Ngày tháng ngồi tù sau này sẽ rất cực đấy. Trước khi anh đi tù tôi có quà muốn tặng anh. Bryan, việc của mày đấy.
Minh Anh và Mỹ Vân bị tiêm 1 ống thuốc có chứa thuốc kích dục. Sau vài phút thôi haha, 1 bộ phim 18+ nóng bỏng diễn ra ngay dưới tầng hầm. 2 diễn viên chính đang rất cật lực đóng phim, camera bao vây 4 phương 8 hướng, bắt nét từng xăng ti mét.
- Cậu cậu Lâm à. Chúng tôi...
- Bố tôi còn xử mạnh tay hơn tôi nhiều. Chẳng qua tôi nể mặt chị mà tha cho hắn ta thôi, cho hắn ta ngồi tù cũng quá nhân từ rồi.
- Người ở bệnh viện, cô gái đó là ai vậy cậu Lâm?
- Cái này anh Đạt sẽ nói cho chị rõ hơn. Tôi dặn vệ sĩ của tôi rồi, nếu chị muốn ly dị, nguồ của tôi sẽ đưa chị tới toà án để xét xử. Còn ngồi tù thì dĩ nhiên rồi, có tội thì phải xử thôi. Tôi xin phép đi trước.
Nhìn Trọng Lâm vội vã ra xe chắc hẳn là rất vội để bàn chuyện làm ăn rồi. Vậy là Trọng Lâm đã giúp cho cả tập đoàn rồi, mất 10% cổ phần cho Lâm 2 chị em cũng không thấy tiếc.
- Đạt. Nói chị nghe, người ở bệnh viện là ai?
- Chị còn nhớ cô bé cách đây 20 năm, ở gần nhà mình mà suốt ngày khóc lóc mè nheo mẹ mua kẹo mút không? Chị còn gọi cô bé đó là Candy.
- A... là cái Thảo? Là nó ư?
- Đúng vậy. Là cô ấy đấy. Nhờ có Lâm và bé Linh mà chúng em mới gặp lại nhau sau 2 năm xa cách.
- Bé Linh nào nữa?
- Nói ra phức tạp. Thực ra thì cô bé là người trong lòng của Trọng Lâm, nhưng cô bé lại chỉ coi Lâm là anh trai. Khổ lắm chị à.
Món quà mà Lâm tặng cho Minh Anh và Mỹ Vân đó là 1 video clip nóng, đăng tải ngay lên mạng sau khi 2 người quan hệ xong, đăng 1 cách công khai y như video của Hà My đợt trước, thế này cô ả Mỹ Vân tha hồ mà nổi tiếng, nổi phát điên và nổi lềnh phềnh luôn.
Cô như đã hứa với Lâm, tan học xong ra nhanh xe phóng tới cửa hàng, hôm nay là khang trang và quá sạch đẹp rồi, chỉ có còn thiếu 1 vài chỗ nữa thôi.
- Anh. Bóng bay này để trang trí ạ?
- Ừ.
Bố già hỏi anh về vụ 10% cổ phần tập đoàn Ocean, có thật nó sẽ vào tay anh không?
- Thật đấy bố. Con muốn nhờ bố việc này.
- Ừ nói đi con.
Trọng Lâm nhìn đồng hồ rồi nở 1 nụ cười nhạt, nói với bố già rằng ở biệt thự của anh có 1 con đ*, là con giáp thứ 13, anh muốn hỏi xem bố già xử thế nào.
- Con đã làm gì nó rồi?
- Con làm như cách mà bố đã xử con Hà My, tung clip nóng lên toàn thế giới. Nhưng con vẫn thấy nó chưa đủ. Nó giật chồng chị gái anh Tiến Đạt, ăn chơi tiêu sài trác táng bằng số tiền 50 tỷ của tập đoàn Ocean.
- 50 tỷ cơ à?
- Con định cho nó sang Thái hoặc Cap tiếp khách sòng bài.
Tới lượt bà Bình hỏi:
- Nó con cái nhà ai con?
- Thằng Ninh nói con đ* đó là con gái độc nhất của ông Thành Long chủ tập đoàn bất động sản Thành Long.
- Thành Long à?
Bố già đơ mặt ra suy nghĩ 1 chút, cười khẩy 1 cái rồi lắc đầu chậc chậc:
- Đúng là cha nào con nấy. Thằng bố lăng nhăng ngoại tình còn đứa con thì giật chồng. Cho bố con nó sang Thái đi. Thích giật chồng người khác, cho sang đó tha hồ mà ve vãn đàn ông.
- Bà vợ ông Long đó thì sao anh?
- Anh không để ý lắm.
Cô đang thổi bóng để trang trí thì điện thoại đổ chuông, còn ai ngoài Trung. Cô cầm quả bóng trai tim màu hồng nhạt đã buộc sẵn đi ra ngoài vừa nghe điện thoại vừa nghịch bóng. Vừa alo cái thôi cô đã nghe giọng đầy tức giận của Trung rồi,
- Em đang ở cửa hàng trang sức đó à?
- Ừm vâng, ngày mai khai trương rồi nên em muốn giúp mọi người 1 chút.
- Ở đó đã có người lo rồi, em ở đó có quá thừa thãi không? A hay em tranh thủ gần gũi người anh trai nuôi đó của em.
- An nói gì lạ vậy chứ? Em không có gần gũi anh ấy mà.
- Tới đây với tôi.
Trun ra lệnh cho cô, đúng 20’ để tới nhà Trung, nếu không ngày khai trương ngay mai cậu ta sẽ tới phá banh chành cửa hàng.
- Anh không được quá đáng như vậy. Em tới là được đúng không?
Cô cúp máy rồi đi vào bên trong xin phép mọi người đi có việc 1 lát, nhưng Trọng Lâm anh không để cô đi 1 mình, vì ở gần nhà riêng của Trung, chế Hưng với Arnord đang thuê nhà nghỉ.
Không tới 20’ chạy xe cô đã tới nhà Trung, trên tay còn cầm 1 xuất cơm rang. Trung có đánh cho cô 1 chìa rồi nên cô lấy chìa khoá rồi mở cửa nhà ra. Đóng cửa nhà lại đi vào trong bếp ngay lập tức Trung vươn tay ra bắt lấy cô khi cô đang từng bước đi tới chạn bát. Có vẻ như Trung vừa uống bia thì phải.
- Trung à. Em bảo anh đừng uống bia nữa mà, hôm qua anh đã uống khá nhiều rồi. Em... (ưm) có mua cơm rang... cho anh.
- Em sợ tôi uống bia nhiều sẽ yếu sao hửm? Em muốn thử năng lực của tôi không?
- Em em không có ý đó, anh ăn chút cơm rang nhé?
Ăn uống gì tầm này nữa, Trung bây giờ chỉ có muốn hôn thôi, xốc nách cô ngồi lên trên bàn bếp rồi bắt lấy đôi mồi mềm mọng có chút son dưỡng mà hôn lấy hôn để.
- Ưm... ư... ứuuu
Cô có vẻ kháng cự nụ hôn này của Trung bởi mùi bia hơi nồng quá, thế này Trung chắc lại uống tới nửa thùng không chừng. Cố gắng đẩy mãi Trung mới chịu buông cô ra:
- Anh bị sao vậy Trung? Em chỉ muốn giúp đỡ anh ấy và mọi người mà thôi.
- Chỗ đó có rất nhiều người rồi, em ở đó giúp đỡ người ta còn tôi thì sao? Mang tiếng có người yêu, như người ta thì đi chơi đi ăn đi uống. Còn em, em đối xử với tôi ra sao? Có biết tôi nhớ em tới cỡ nào hay không chứ?
- Anh trẻ con quá rồi đấy Trung! Anh coi lại bản thân anh đi!
- Tôi làm sao hửm? Tôi chỉ muốn gần bên người yêu tôi, là sai hay sao? Có ai đời người yêu của mình lại đi làm việc cho người yêu cũ không chứ?
Cô nói hết nước hết cái rồi, nhưng không có kết quả gì cả. Trung như 1 người chồng say sỉn lải nhải cô vợ xinh đẹp của mình, đổ tội cho cô chuyện ngoại tình.
- Trung à anh nghe em nói này. Em với anh Lâm, chiếc nhẫn em đã gửi lại cho anh ấy và anh ấy cũng đã ném nó đi. Em và anh ấy không còn tình cảm yêu đương nam nữ nữa Trung à.
- Em nghĩ tôi sẽ tin em sao? Em không còn là Linh trước đây nữa rồi.
- Em không có giấu giếm anh điều gì. Anh không tin em ở điểm nào cơ chứ? Anh nhìn lại bản thân anh đi, xem anh khác hay em khác.
Cô nói xong câu đó rồi bỏ đi ra ngoài lấy xe phóng đi. Tại sao tất cả mọi chuyện là diễn biến như thế này? Trung tự nhiên đổ lỗi cho cô không thật lòng, nói cô khác trước quá nhiều, cô đã cố gắng lắm rồi mà. Trung đứng chôn chân ở gian bếp tầm 2 3’, sau đó mới giật mình hoàn hồn lại, rồi lấy xe chạy theo cô. Nhưng nói thật cô đi bên trái hay phải Trung cũng không rõ nữa. Lần này cô chắc chắn là sẽ không về nhà đâu nên Trung phóng đi hướng ngược lại.
Ở biệt thự L2,
- Khổ thân con bé quá. Thế này thì nhanh chia tay lắm.
- Mà sao thằng bé đó lại quá đáng vậy chứ? Tiến Đạt hỏi.
Ngọc Trân cùng Thiên Bảo cho rằng thái độ này của Trung xuất phát từ việc Trọng Lâm từ Mỹ về. Nhưng vệ sĩ lại không cho là như vậy.
- Động não lên 1 chút đi Kiên, trước đây cậu chủ chưa về, 2 người đó rất ngọt ngào phải không? Nhưng từ khi cậu chủ về đây, tao với Quỳnh tìm được con, thì thằng Trung nó đổ đốn ra vì thằng Đức nó suốt ngày quấn quýt cậu và cô chủ.
- Nhưng đâu phải lỗi của đại ca hay thằng bé đâu. Thằng Trung như vậy là quá trẻ con rồi.
- Kế hoạch sẽ rất nhanh chóng thành công thôi, chúng ta để hết tháng 2 này, khi cậu chủ đi Mỹ rồi thái độ của thằng con lai đó thế nào.
- Tôi đây. Anh có muốn gặp cô ấy lần cuối không?
- Tôi nghĩ là không. Tôi không muốn phá vỡ hạnh phúc giữa anh và cô ấy.
- Nhưng anh yêu cô ấy, không gặp nhau được lần cuối để tạm biệt sao? Tôi không phải kẻ hèn mọn, tôi sẽ tạo cho 2 người 1 buổi gặp mặt.
- Thật ư? Anh nói thật?
- Đúng vậy. Tôi đang đi tới chỗ của anh ở, cũng gần tới nơi rồi, xe bentley màu đỏ biển số 30A - 8989. 1 cơ hội cuối cùng này thôi.
- Cảm ơn anh. Cảm ơn anh rất nhiều.
5’ sau, con bentley này đỏ vừa tới nơi liền có 1 người đàn ông chạy tới gõ nhẹ cửa kính xe ở hàng ghế thứ 2,
- Anh là Đạt?
- Đúng vậy. Anh ơi tôi cầu xin anh, anh cho tôi gặp Thảo, tôi chỉ cần đứng từ xa nhìn cô ấy vui vẻ thôi.
Trọng Lam gật đầu rồi mở cửa xe ra cho Đạt vào. Đạt bây giờ không khác gì 1 ông cụ khi râu ria mọc lởm chởm, quần áo... à thì cũng hàng hiệu đấy nhưng không được là lượt, đôi dép tổ ong huyền thoại màu trắng và người hôi hám.
- Mày lái xe về khách sạn đi đã.
- Dạ vâng đại ca.
- Tôi vẫn chưa biết tên và nghề nghiệp của anh.
- Tôi là Jonathan Nguyễn, chủ tịch Casino Las Vegas, chào anh Bùi Tiến Đạt, tân chủ tịch tập đoàn bất động sản Ocean.
- Tôi không còn là con của ông Vương nữa rồi. Anh đừng gọi tôi như vậy.
- Tôi có lí do để gọi như vậy. Nếu anh tin tưởng tôi, 3 ngày nữa anh sẽ có chức vị chủ tịch, và bao gồm cả Thảo, người con gái anh yêu.
- Gì cơ? Không phải anh là....
- Tôi nói như thế chỉ để thử lòng anh thôi. Tôi chỉ mới quen biết chị Thảo cách đây 30’ sao có thể là người yêu.
Tới khách sạn rồi, Trọng Lâm cùng Kevin và Đạt đi lên trên phòng vip của Lâm, tắm táp sạch sẽ tút tát lại bản thân. Trọng Lâm gọi điện cho Ninh ra lệnh cho anh ta rằng toàn bộ 24h của ngày mai 12/2 phải có cho anh ta toàn bộ thông tin của các thành viên trong hội đồng quản trị của tập đoàn Ocean.
- Tập đoàn Ocean, bất động sản ạ đại ca.
- Đúng. Nhất là vị chủ tịch hiện tại của tập đoàn đó.
- Dạ vâng. Em làm liền ạ.
Đạt đã xong xuôi, mặc vest của Lâm có hơi dài 1 chút nhưng không sao, vẫn khá là đẹp trai.
- Cậu... cậu là ai mà tốt với tôi quá vậy?
- Anh chỉ cần biết tôi là người sẽ giúp anh có chức chủ tịch trong 3 ngày sắp tới.
- Ghế chủ tịch tập đoàn tôi từ lâu đã không muốn ngồi cậu Jonathan à.
Kevin vừa nhìn vào laptop vừa nói:
- Anh muốn công sức của bố anh đổ sông đổ biển chỉ vì thằng con rể đó sao? Anh là con ruột của ông ta.
Kevin đưa laptop của mình cho Trọng Lâm cùng Đạt xem, con rể của ông Vương, đang nắm giữ chức vụ chủ tịch tạm thời.
- Không phải là bố tôi sao? Sao lại là... anh rể?
- Anh muốn biết nguyên do không?
- Cách đây 1 tuần tôi còn thấy bố tôi đi ăn tiệc cơ mà.
- Người của tôi đã đi điều tra. Nếu không có gì thay đổi thì tối mai sẽ có kết quả cho anh.
- Cậu Jonathan à. Tôi với cậu... đâu có quen biết gì nhau chứ?
Trọng Lâm cười khà khà nói rằng mình là người chuyên lo chuyện bao đồng, cả 3 người rời khỏi phòng rồi xuống dưới sảnh, ra xe đi tới nhà cô. Trên xe Tiến Đạt mới hỏi thân phận của Lâm, có phải là xã hội đen hay không? Tại sao lại giúp đỡ 1 người không quen biết? Tại sao lại tốt như vậy?
- Anh nghĩ sao cứ nói thẳng.
- Tôi nghĩ trẻ như cậu, làm chủ tịch của Casino Las Vegas, chắc hẳn cậu phải có rất nhiều tiền, vệ sĩ cũng là người nước ngoài.
- Chẳng giấu gì anh, tôi 15 tuổi đã xa bố mẹ sang LA học tập và mở 1 hệ thống bar ở đó. Bố tôi trước đây là người trong giới xã hội đen nhưng đã rửa tay gác kiếm rồi. Còn chức vị chủ tịch, haha do tôi bất hoà với bố mẹ, bỏ sang Mỹ, có người báo là có chủ tịch Casino muốn tôi hùn vốn làm ăn. Anh biết chuyện gì xảy ra tiếp theo không?
Tiến Đạt lắc đầu, Trọng Lâm cười mỉm 1 cái rồi kể tóm tắt sơ qua mọi chuyện cho Đạt nghe.
- Vậy họ đã nghe danh cậu lúc cậu còn ở LA, cho nên đã tin tưởng bổ nhiệm cậu?
- Đúng là như vậy. Và theo suy đoán của tôi, rất có thể anh rể của anh, cũng ra tay với bố ah để chiếm lấy ghế chủ tịch.
- Sao cơ? Cậu nói...
- Chỉ là suy đoán của tôi. Anh thử nghĩ đi, tại sao 1 người đang khoẻ mạnh tự nhiên lại giao chức chủ tịch cho 1 người không phải cốt nhục?
Trọng Lâm nói ra suy đoán của mình để nếu như sự việc xảy ra đúng như vậy, thì Đạt, trọng trách gánh trên vai cả tập đoàn là rất lớn.
- Tôi nói ra không phải là để anh buồn bã và lo lắng. Anh phải nghĩ tới trường hợp xấu nhất có thể xảy ra. Đừng có quá buồn như thế.
- Cảm ơn cậu. Cậu giúp tôi gặp Thảo, yêu cô ấy 1 lần nữa thôi tôi đã không biết lấy gì để đền đáp rồi. Còn... còn ghế chủ tịch... tôi lại càng không biết đền đáp cậu thế nào nữa.
Tới nhà cô rồi nên chuyện báo đáp đó sẽ nói sau. Trọng Lâm dẫn Đạt đi vào trong, ngó nghiêng 1 lúc thấy cô đang bưng đồ ăn ra bàn chỗ bể bơi.
- Chị Thảo đâu bé?
- Chị ấy đang cùng mẹ ở ngoài đó anh. Anh này là...
- Anh là Đạt. Shhh.
Trọng Lâm lại dẫn Đạt ra bể bơi, Thảo đang mặc 1 chiếc váy mới cứng của cô, tới từ nhà Nina Fashion, nó không có hở hàng quá đà nhưng khá là đẹp, mặc dù Thảo khá khó chịu với chiếc váy này vì nó hơi kích 1 chút.
- Thảo ơi! Phải em không? Là em đúng không Thảo?
Chị giật mình quay ra đằng sau lưng, 1 thân vest đen ánh nhũ đứng trước mặt cô, là Đạt.
- Anh... anh...
- Thảo à. Anh đã tìm em khắp nơi, em đã đi đâu vậy chứ? Những vết thâm tím này là sao? Ai đanh em ra nông nỗi này?
- Chuyện đó không là vấn đề, quan trọng là anh chị đã tìm lại được nhau. Anh Đạt biết không, chị ấy đã nói với em rằng đừng gọi cho anh, vì anh cũng đã có vợ rồi.
- Anh đã bỏ đi bất chấp lời chửi mắng của bố mẹ. Anh bây giờ là độc thân. Thảo à.
- Vậy là quá vui rồi, anh chị ngồi xuống ăn cơm đã.
[...]
2 tiếng sau, tất cả mọi người cũng ăn xong, chủ yếu ăn nhẹ rồi bàn chuyện khai trương cửa hàng sắp tới đây thôi, trong lúc giúp việc của bố già dọn dẹp rửa bát bên trong, phái đẹp đang ngâm mình trong hồ bơi thì Lâm đưa Thảo và Đạt về khách sạn. Thảo nói:
- Cậu Lâm à. Tôi biết ơn cậu và em Linh nhiều lắm.
- Em ấy là người thích lo chuyện bao đồng mà. Chị không phải ngại.
- Có phải cậu và em ấy yêu nhau không?
Trọng Lâm nở 1 nụ cười nhạt nhoà rồi nói rằng nếu có yêu thì chỉ có anh yêu cô thôi chứ cô chỉ cô anh là 1 người anh trai không hơn không kém.
- Tôi có nói ra anh chị cũng không tin đâu. Tôi yêu em ấy đã 9 năm rồi, từ lúc tôi còn là 1 thằng nhóc đang dậy thì.
- GÌ CƠ?
- Tôi làm nhiều chuyện có lỗi với em ấy, chuyện của chúng tôi đã tan vỡ rồi.
Đạt hỏi anh tại sao lại tan vỡ, nếu chuyện tình cảm, sai trái ở đâu mình từ từ hàn gắn lại, có sao đâu. Chẳng lẽ 1 người tốt như cô lại nhỏ nhen trong tình yêu hay sao? Nếu như hàn gắn thì đã hàn gắn lại được từ lâu rồi.
- Tôi với em ấy bây giờ như là 2 đường thẳng song song vậy. Nếu tôi kể ra những chuyện tôi đã làm với em ấy, có lẽ chị Thảo cũng sẽ nói tôi là kẻ khốn nạn giống em ấy thôi.
Tới khách sạn rồi, Lâm lấy chìa khoá 1 phòng vip cho 2 anh chị rồi sau đó đi ra xe, tự nhiên Đạt gọi anh lại và mời anh uống vài ly rượu.
- Ok.
2 anh em đi ra JW Cafe gọi 1 chai rượu champagne nhè nhẹ, 2 người ực hết 1 ly đầu tiên, tới ly thứ 2, Đạt nói về việc báo đáp Lâm. Nếu chuyện xảy ra đúng như Lâm suy đoán, thì Đạt chắc chắn phải nắm được chức chủ tịch để triệt hạ tên anh rể đốn mạt, lúc đó khi Đạt nắm cả tập đoàn rồi, Lâm muốn chức vụ tổng giám đốc Đạt cũng sẽ cho anh.
- Tôi không cần chức tổng giám đốc của anh đâu vì tôi còn cả tập đoàn Casino. Cả tôi cũng không còn ở Việt Nam lâu nữa. Tôi chỉ muốn có 10% cổ phần tập đoàn Ocean. Anh muốn vốn để xây dựng tập đoàn lớn mạnh, tôi cho anh.
10%, so ra nó là quá nhiều cho 1 người lạ không có công cán gì như Trọng Lâm, Trọng Lâm anh chỉ có giúp Thảo quay về với Đạt thôi và giúp Đạt nắm quyền hành cao nhất, nhưng không có nghĩa Lâm nhận không cả 10% cổ phần đó.
- Tôi cho anh 3 ngày để suy nghĩ về vấn đề này. Tôi biết là nó khó cho anh vì không chỉ có anh mà còn nhiều cổ đông khác nữa.
Tiến Đạt không nhanh không chậm tâm sự cùng với Trọng Lâm:
- Cách đây 1 năm, nội bộ của Ocean cũng đã lục đục. Đó là lí do vì sao mà bố tôi bắt tôi lấy Mỹ Vân, mục đích của liên hôn giữa 2 nhà là vì củng cố lại địa vị của Ocean. Nếu cậu giúp tôi như những gì cậu hứa thì không chỉ 10%, 15% tôi cũng sẽ 2 tay dâng cho cậu.
Đạt nói xong uống ực hết cả ly rượu, rót thêm cho Lâm và mình rồi hỏi Lâm về chuyện giữa anh và cô.
- Thôi chuyện của tôi nhạt nhẽo lắm.
- Cứ kể ra xem nó nhạt cỡ nào. Tôi không tin 1 người yêu em ấy 9 năm như cậu, lại thua 1 thằng nhóc 18 tuổi.
- Quy luật bù trừ thôi anh Đạt à. Đen bạc đỏ tình, đỏ bạc thì đen tình, đâu có ai là viên mãn cả 2. Anh hay chị Thảo, hay bất cứ 1 người nào cũng không thể làm em ấy hồi tâm chuyển ý, haha.
- Cậu không kể thì tôi sẽ tìm em Linh hoặc bố mẹ cậu để hỏi. Chi băng cậu kể ra lúc này, chỉ có tôi và cậu, không giúp được thì nói ra cho nhẹ lòng.
1 tiếng, 2 tiếng rồi 3 tiếng trôi qua, Trọng Lâm anh nay uống ít lắm, vì còn phải chuẩn bị cho ngày khai trương vào sáng này kia, chỉ có ngồi kể chuyện cho Đạt nghe thôi.
- Thì ra cậu có cơ sở để nói với Thảo câu đó.
- Nó rối như 1 mớ bòng bong ấy nhỉ.
- Cậu định sẽ như thế nào trong tương lai này?
- Tôi chưa biết, tới đâu thì tới thôi anh Đạt à. Em ấy có yêu tôi lại thì tốt, mà không yêu tôi, yêu người khác thì tôi cướp. Những cơ ngơi của tôi đều mang tên L2 là gì vậy đấy. Đi ngủ đi, ngày mai anh...
Đang dặn dò Đạt chúc ngủ ngon thì Nunh gọi điện thoại cho anh, Lâm rút con hàng xịn xò ra làm Đạt phát hoảng:
- Alo tao nghe đây.
- Dạ báo cáo đại ca. Em làm theo lời đại ca dặn dò là phải điều tra kỹ về vị chủ tịch hiện tại của tập đoàn Ocean, em đã có kết quả rồi ạ.
Ninh đã điều tra được về người đang nắm chức vụ chủ tịch tạm thời của tập đoàn Ocean, tay đó tên Minh Anh, tên thì hay mà người không hay, anh ta biển thủ 1 số tiền là 50 tỷ đồng của tập đoàn để ăn chơi trác táng. Hơn 10 ngày trước, Minh Anh bị ông Vương phát hiện ra, anh ta không những nói ra thủ đoạn của mình mà còn cắm cho chị gái của Tiến Đạt tên Mai Dung vài chiếc sừng trên đầu, trong số nhân tình đó còn có cả Mỹ Vân, người đã từng là cô dâu của Tiến Đạt.
- Ông Vương thì sao?
- Dạ đại ca. Người của em báo về là ông Vương đó đang ở trong bệnh viện bên Gia Lâm, con gái ông ta, cô Mai Dung đang túc trực ngày đêm.
- Tình hình có nặng không?
- Dạ thằng Hùng nói ông ta bị lên nhồi máu cơ tim.
- Gửi địa chỉ bệnh viện cho tao.
Ninh cúp máy trước rồi share địa chỉ bệnh viện, đó là bệnh viện đa khoa Gia Lâm, tại sao lại ở xa thế chứ?
- Bố anh có biệt thự bên Gia Lâm à?
- Ừm. Cũng nho nhỏ.
- Không nằm ngoài suy đoán của tôi mà. Chúng ta đi!
Lâm vừa lái xe vừa đeo tai nghe vào nói chuyện với Ninh, anh ra lệnh ngay chiều mai phải bắt sống được tay Minh Anh đó cùng với cả cô ả Mỹ Vân mang về biệt thự.
- Dạ vâng em đã rõ ạ.
- Bố anh có tiền sử bệnh tim à?
- Bố tôi trước đây cũng hay có triệu chứng nhẹ, chứ không có nặng lắm. Có thể vì cú shock quá lớn.
- Haha không shock mới lạ đấy.
1 đoạn đường khá xa để tới bệnh viện đa khoa Gia Lâm, đêm rồi chẳng có ai bán hoa hay quả nên Đạt với Lâm đi người không. Mai Dung chị của Đạt đang ngồi ở ghế bên ngoài phòng bệnh, mặt buồn rười rượi.
- Chị Dung!
- Mày... thằng Đạt! Mày đã ở đâu thế hả thằng bất hiếu? Bố chúng ta đang nằm trong kia... hức...
Trong lúc 2 chị em đang nói chuyện thì Lâm anh tới hỏi y tá và bác sĩ trực để hỏi về bệnh tình của ông Vương.
- Ông ấy may là đưa vào viện kịp đấy. Chứ không đi luôn vào ngày hôm đó rồi.
- Cảm ơn bác sĩ.
Trọng Lâm đi tới chào chị Dung sau đó hỏi thăm về người chồng Minh Anh.
- Cậu cậu là...
- Chị chỉ cần biết tôi là người sẽ giúp 2 người lấy lại 50 tỷ, và giúp anh Đạt nắm quyền chủ tịch tập đoàn. Ngoài biển thủ 50 tỷ ra anh ta còn làm cái gì nữa không?
Mai Dung nước mắt ngắn dài kể lại mọi chuyện. Sau khi Đạt bỏ đi khỏi lễ cưới, Mỹ Vân mới lộ nguyên hình là 1 con hồ ly. Quyến rũ chồng chị, sau đó tung tin đồn thất thiệt rằng chị lăng nhăng ngoại tình với khách hàng của công ty, người chồng đốn mạt nghe lời nhân tình, biển thủ tiền của công ty 3 lần, lần đầu là vài trăm triệu, chị nhắm mắt làm ngơ anh ta vẫn tiếp tục 2 lần nữa. Sau khi biển thủ 50 tỷ, hắn ta hại bố chị lên cơn đau tim, làm giả tờ di chúc rằng ông Vương để lại toàn bộ tài sản cho con gái là chị, và chức chủ tịch hội đồng quản trị để cho con rể, con trai vì ông từ mặt ngay sau đám cưới thương mại đó nên không có 1 chút tài sản nào.
- Từ mặt là thật à chị?
- Ban đầu là thật, nhưng chị cũng đã khuyên bố rất nhiều, dù gì Đạt nó cũng là con trai của bố, có năng lực cho nên ông cũng đã nguôi giận rồi.
- Chị Dung, tôi hỏi chị vấn đề này. Chị có đồng ý để anh Đạt làm chủ tịch tập đoàn không? Trả lời thật.
Chị Dung không chút do dự, gật đầu đồng ý rằng muốn em trai mình làm chủ tịch. May mắn 2 chị em này hoà thuận, cũng vui vẻ đầm ấm đấy.
- Ok. Như đã hứa, 3 ngày nữa anh Đạt sẽ nắm ghế chủ tịch. Và hắn ta sẽ phải nôn sạch 50 tỷ ra trả cho tập đoàn. Tôi xin phép.
Không cần tới chiều, mà chỉ mới sáng ngày 12/2, Ninh cùng với vài người nữa của mình đã bắt sống cả Minh Anh và Mỹ Vân khi 2 người đó đang làm thủ tục lên máy bay sang nước ngoài. Ninh gọi điện thông báo rằng đã bắt sống cả 2 rồi, Trọng Lâm cười khà khà sau đó nói Ninh đưa cả 2 tới biệt thự L2. Mệnh lệnh nhanh chóng được thực thi.
Trên con fortuner Minh Anh và Mỹ Vân đang gào thét đòi Ninh thả người nếu không sẽ báo công an vì tôi bắt cóc.
- Haha bắt cóc à. Chúng mày chầu trời thì chúng tao sẽ không bị mang tội bắt cóc, đúng không? Nhưng mà đại ca tao dặn là phải giữ mạng cho 2 đứa mày, để còn ra hầu toà vì tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
- Đại ca các người là ai?
- 1 con đ* như mày không có quyền hỏi đại ca tao là ai. Nếu tao nói ra haha có khi mày là người chết đầu tiên đấy, con đ*.
Vài chục phút sau cũng đã về tới biệt thự của Lâm. Anh ngồi trong phòng khách uống trà sâm với Bryan và 2 chị em nhà Tiến Đạt, Ninh với Hùng ném đôi gian phu d** phụ vaof giữa nền của tầng hầm, không 1 chút thương hoa tiếc ngọc nào:
- Nào. Người ta là con gái, mày ném như thế thì còn gì là người nữa. Bỏ bịt mắt 2 đứa nó ra!
- Dạ vâng đại ca.
Đôi nhân tình đốn mạt kia vừa được mở bịt mắt ra, nhìn thấy người quen cũ liền van xin tha mạng, nhất là van xin Ninh, đừng giết họ nọ kia.
- Nào nào. Làm gì mà cuống lên thế. Tôi chưa có làm gì mà. 2 người... chắc là vận động nhiều mệt nhỉ, uống chút nước nhé? Bryan!
- Dạ vâng đại ca.
1 xô nước lạnh tạt vào Minh Anh và Vân, lạnh cóng luôn rồi. Vân nhìn Lâm đẹp trai quá liền hỏi thân phận của anh, anh làm gì trong ngôi nhà này.
- 1 con đ* như cô xứng để hỏi tên tôi sao? Nói ra chắc cô cũng không tin. Anh! Minh Anh nhỉ, tên đẹp lắm. Anh biết mình phạm tội gì không?
Minh Anh im lặng hồi lâu, Lâm cười khà khà rồi ra dấu cho Ninh đọc bản tuyên án. Bị cáo Trần Minh Anh, phạm những tội sau đây:
1/ Làm giả di chúc.
2/ Biển thủ 1 số tiền rất lớn lên tới hàng chục tỷ đồng của tập đoàn bất động sản Ocean.
2 tội này thôi cũng xứng đáng bóc vài cuốn lịch rồi.
- Sao? Còn thiếu tội nào không? Tôi nể mặt chị Dung cho nên không ra tay với anh ở đây. Anh chuẩn bị lĩnh án vài năm tù đi, à mà ở tù rồi thì nhớ cẩn thận mà giữ mạng nhé. Chị Dung viết đơn ly dị chưa?
- Xong hết rồi đây cậu Lâm.
Trọng Lâm đi tới đứng trước mặt Minh Anh, ngồi xuống ghế tựa rồi đưa mũi giày nâng mặt Minh Anh lên, ngắm nhìn thật kỹ dung nhan của người chồng bạc bẽo đốn mạt này.
- Chậc chậc... thật tiếc cho gương mặt đẹp trai này. Ngày tháng ngồi tù sau này sẽ rất cực đấy. Trước khi anh đi tù tôi có quà muốn tặng anh. Bryan, việc của mày đấy.
Minh Anh và Mỹ Vân bị tiêm 1 ống thuốc có chứa thuốc kích dục. Sau vài phút thôi haha, 1 bộ phim 18+ nóng bỏng diễn ra ngay dưới tầng hầm. 2 diễn viên chính đang rất cật lực đóng phim, camera bao vây 4 phương 8 hướng, bắt nét từng xăng ti mét.
- Cậu cậu Lâm à. Chúng tôi...
- Bố tôi còn xử mạnh tay hơn tôi nhiều. Chẳng qua tôi nể mặt chị mà tha cho hắn ta thôi, cho hắn ta ngồi tù cũng quá nhân từ rồi.
- Người ở bệnh viện, cô gái đó là ai vậy cậu Lâm?
- Cái này anh Đạt sẽ nói cho chị rõ hơn. Tôi dặn vệ sĩ của tôi rồi, nếu chị muốn ly dị, nguồ của tôi sẽ đưa chị tới toà án để xét xử. Còn ngồi tù thì dĩ nhiên rồi, có tội thì phải xử thôi. Tôi xin phép đi trước.
Nhìn Trọng Lâm vội vã ra xe chắc hẳn là rất vội để bàn chuyện làm ăn rồi. Vậy là Trọng Lâm đã giúp cho cả tập đoàn rồi, mất 10% cổ phần cho Lâm 2 chị em cũng không thấy tiếc.
- Đạt. Nói chị nghe, người ở bệnh viện là ai?
- Chị còn nhớ cô bé cách đây 20 năm, ở gần nhà mình mà suốt ngày khóc lóc mè nheo mẹ mua kẹo mút không? Chị còn gọi cô bé đó là Candy.
- A... là cái Thảo? Là nó ư?
- Đúng vậy. Là cô ấy đấy. Nhờ có Lâm và bé Linh mà chúng em mới gặp lại nhau sau 2 năm xa cách.
- Bé Linh nào nữa?
- Nói ra phức tạp. Thực ra thì cô bé là người trong lòng của Trọng Lâm, nhưng cô bé lại chỉ coi Lâm là anh trai. Khổ lắm chị à.
Món quà mà Lâm tặng cho Minh Anh và Mỹ Vân đó là 1 video clip nóng, đăng tải ngay lên mạng sau khi 2 người quan hệ xong, đăng 1 cách công khai y như video của Hà My đợt trước, thế này cô ả Mỹ Vân tha hồ mà nổi tiếng, nổi phát điên và nổi lềnh phềnh luôn.
Cô như đã hứa với Lâm, tan học xong ra nhanh xe phóng tới cửa hàng, hôm nay là khang trang và quá sạch đẹp rồi, chỉ có còn thiếu 1 vài chỗ nữa thôi.
- Anh. Bóng bay này để trang trí ạ?
- Ừ.
Bố già hỏi anh về vụ 10% cổ phần tập đoàn Ocean, có thật nó sẽ vào tay anh không?
- Thật đấy bố. Con muốn nhờ bố việc này.
- Ừ nói đi con.
Trọng Lâm nhìn đồng hồ rồi nở 1 nụ cười nhạt, nói với bố già rằng ở biệt thự của anh có 1 con đ*, là con giáp thứ 13, anh muốn hỏi xem bố già xử thế nào.
- Con đã làm gì nó rồi?
- Con làm như cách mà bố đã xử con Hà My, tung clip nóng lên toàn thế giới. Nhưng con vẫn thấy nó chưa đủ. Nó giật chồng chị gái anh Tiến Đạt, ăn chơi tiêu sài trác táng bằng số tiền 50 tỷ của tập đoàn Ocean.
- 50 tỷ cơ à?
- Con định cho nó sang Thái hoặc Cap tiếp khách sòng bài.
Tới lượt bà Bình hỏi:
- Nó con cái nhà ai con?
- Thằng Ninh nói con đ* đó là con gái độc nhất của ông Thành Long chủ tập đoàn bất động sản Thành Long.
- Thành Long à?
Bố già đơ mặt ra suy nghĩ 1 chút, cười khẩy 1 cái rồi lắc đầu chậc chậc:
- Đúng là cha nào con nấy. Thằng bố lăng nhăng ngoại tình còn đứa con thì giật chồng. Cho bố con nó sang Thái đi. Thích giật chồng người khác, cho sang đó tha hồ mà ve vãn đàn ông.
- Bà vợ ông Long đó thì sao anh?
- Anh không để ý lắm.
Cô đang thổi bóng để trang trí thì điện thoại đổ chuông, còn ai ngoài Trung. Cô cầm quả bóng trai tim màu hồng nhạt đã buộc sẵn đi ra ngoài vừa nghe điện thoại vừa nghịch bóng. Vừa alo cái thôi cô đã nghe giọng đầy tức giận của Trung rồi,
- Em đang ở cửa hàng trang sức đó à?
- Ừm vâng, ngày mai khai trương rồi nên em muốn giúp mọi người 1 chút.
- Ở đó đã có người lo rồi, em ở đó có quá thừa thãi không? A hay em tranh thủ gần gũi người anh trai nuôi đó của em.
- An nói gì lạ vậy chứ? Em không có gần gũi anh ấy mà.
- Tới đây với tôi.
Trun ra lệnh cho cô, đúng 20’ để tới nhà Trung, nếu không ngày khai trương ngay mai cậu ta sẽ tới phá banh chành cửa hàng.
- Anh không được quá đáng như vậy. Em tới là được đúng không?
Cô cúp máy rồi đi vào bên trong xin phép mọi người đi có việc 1 lát, nhưng Trọng Lâm anh không để cô đi 1 mình, vì ở gần nhà riêng của Trung, chế Hưng với Arnord đang thuê nhà nghỉ.
Không tới 20’ chạy xe cô đã tới nhà Trung, trên tay còn cầm 1 xuất cơm rang. Trung có đánh cho cô 1 chìa rồi nên cô lấy chìa khoá rồi mở cửa nhà ra. Đóng cửa nhà lại đi vào trong bếp ngay lập tức Trung vươn tay ra bắt lấy cô khi cô đang từng bước đi tới chạn bát. Có vẻ như Trung vừa uống bia thì phải.
- Trung à. Em bảo anh đừng uống bia nữa mà, hôm qua anh đã uống khá nhiều rồi. Em... (ưm) có mua cơm rang... cho anh.
- Em sợ tôi uống bia nhiều sẽ yếu sao hửm? Em muốn thử năng lực của tôi không?
- Em em không có ý đó, anh ăn chút cơm rang nhé?
Ăn uống gì tầm này nữa, Trung bây giờ chỉ có muốn hôn thôi, xốc nách cô ngồi lên trên bàn bếp rồi bắt lấy đôi mồi mềm mọng có chút son dưỡng mà hôn lấy hôn để.
- Ưm... ư... ứuuu
Cô có vẻ kháng cự nụ hôn này của Trung bởi mùi bia hơi nồng quá, thế này Trung chắc lại uống tới nửa thùng không chừng. Cố gắng đẩy mãi Trung mới chịu buông cô ra:
- Anh bị sao vậy Trung? Em chỉ muốn giúp đỡ anh ấy và mọi người mà thôi.
- Chỗ đó có rất nhiều người rồi, em ở đó giúp đỡ người ta còn tôi thì sao? Mang tiếng có người yêu, như người ta thì đi chơi đi ăn đi uống. Còn em, em đối xử với tôi ra sao? Có biết tôi nhớ em tới cỡ nào hay không chứ?
- Anh trẻ con quá rồi đấy Trung! Anh coi lại bản thân anh đi!
- Tôi làm sao hửm? Tôi chỉ muốn gần bên người yêu tôi, là sai hay sao? Có ai đời người yêu của mình lại đi làm việc cho người yêu cũ không chứ?
Cô nói hết nước hết cái rồi, nhưng không có kết quả gì cả. Trung như 1 người chồng say sỉn lải nhải cô vợ xinh đẹp của mình, đổ tội cho cô chuyện ngoại tình.
- Trung à anh nghe em nói này. Em với anh Lâm, chiếc nhẫn em đã gửi lại cho anh ấy và anh ấy cũng đã ném nó đi. Em và anh ấy không còn tình cảm yêu đương nam nữ nữa Trung à.
- Em nghĩ tôi sẽ tin em sao? Em không còn là Linh trước đây nữa rồi.
- Em không có giấu giếm anh điều gì. Anh không tin em ở điểm nào cơ chứ? Anh nhìn lại bản thân anh đi, xem anh khác hay em khác.
Cô nói xong câu đó rồi bỏ đi ra ngoài lấy xe phóng đi. Tại sao tất cả mọi chuyện là diễn biến như thế này? Trung tự nhiên đổ lỗi cho cô không thật lòng, nói cô khác trước quá nhiều, cô đã cố gắng lắm rồi mà. Trung đứng chôn chân ở gian bếp tầm 2 3’, sau đó mới giật mình hoàn hồn lại, rồi lấy xe chạy theo cô. Nhưng nói thật cô đi bên trái hay phải Trung cũng không rõ nữa. Lần này cô chắc chắn là sẽ không về nhà đâu nên Trung phóng đi hướng ngược lại.
Ở biệt thự L2,
- Khổ thân con bé quá. Thế này thì nhanh chia tay lắm.
- Mà sao thằng bé đó lại quá đáng vậy chứ? Tiến Đạt hỏi.
Ngọc Trân cùng Thiên Bảo cho rằng thái độ này của Trung xuất phát từ việc Trọng Lâm từ Mỹ về. Nhưng vệ sĩ lại không cho là như vậy.
- Động não lên 1 chút đi Kiên, trước đây cậu chủ chưa về, 2 người đó rất ngọt ngào phải không? Nhưng từ khi cậu chủ về đây, tao với Quỳnh tìm được con, thì thằng Trung nó đổ đốn ra vì thằng Đức nó suốt ngày quấn quýt cậu và cô chủ.
- Nhưng đâu phải lỗi của đại ca hay thằng bé đâu. Thằng Trung như vậy là quá trẻ con rồi.
- Kế hoạch sẽ rất nhanh chóng thành công thôi, chúng ta để hết tháng 2 này, khi cậu chủ đi Mỹ rồi thái độ của thằng con lai đó thế nào.