Chương : 27
Á Lai tâm trạ ng bất định nhìn trang giấy được đặt chỉnh tề trên mặt bàn, thật lâu không ngẩng đầu lên, cho tới giờ thì y thừa nhận là ycó động tâm với Garlock, nhưng bàn chuyện cả đời thì không thể lấy thứ chỉ nhất thời động tâm để quyết định, bởi vì ycũng sẽ…ở bên một người duy nhất cả đời, vì vậy phải quyết định thận trọng ngay từ đầu. Dưới áp lựcđột nhiên y nhớ đến quan hệ đầu tiên của mình và Garlock cũng được thành lập dựa trên hợp đồng, dường như Garlock thích đem tất cả mọi chuyện xảy ra cố định trên các điều khoản của hợp đồng.
Còn nữa, rõ ràng trung tâm thành chủ cách Eden bảo không hề gần, mà lúc trước Garlock thà dùng thú hình chạy qua chạy lại hai nơi, có lẽ đối với Garlock mà nói đó chính là lòng trung thành với gia đình?
―Nếu không phải vì tôi, anh sẽ dọn ra ngoài Eden bảo sống không?‖
Garlock dứt khoát gọn gàng, ―Sẽ không.‖
Á Lai giật mình, không ngờ đại quý tộc dám làm thì dám nhận, nhưng vẫn không nói tiếp, nghĩ đến Eden bảo tạo cho người ta một cảm giác âm trầm, cũng không phải cố ý, chỉ là đại quý tộc có một loại hoài niệm về những tình cảm đã qua, không muốn thay đổi bộ dáng vốn có của nó, cho nên trải qua năm tháng gột rửa nó mới tạo cảm giác âm trầm như hiện giờ.
Hóa ra là bề ngoài thì cường hãn nhưng nội tâm thì thiếu cảm giác an toàn.
Th ế nhưng, Á Lai lại nói: ―Thật có lỗi, hiện tại tôi sẽ không kí.‖.Thấy đối phương bình tĩnh im lặng không nói một lời, tiếp tục nói: ―Chỉ mượn hai cái hiệp định ngừng chiến thì anh nghĩ rằng họ sẽ vì hai tờ giấy kia mà không khởi xướng chiến tranh sao?Cho nên dù tôi có kí thì trên thực tế cũng không cam đoan được điều gì, bởi nếu không có chân tình trong đó thì chúng đơn thuần chỉ là một trang giấy mà thôi.‖
Không thể không nói, Á Lai lấy ví dụ so sánh rất phù hợp với Garlock, vì chính hắncũng đã trải qua nên sẽ phải nhìn nhận theo cách khác.
Không khí nhất thời trầm mặc đến áp lực. Henry cho người khác lui xuống, còn bản thân thì ra ngoài canh cửa, chuyện này cần phải để hai đương sự giải quyết mới thỏa đáng.
Âm thanh tí tách hoa mĩ củ a những giọt nướcrơi xuống đất rung động, qua nửa khắc, Garlock và Á Lai trong phòng nhìn qua nhìn lại nhau, cảm xúc dần lắng xuống, ―Hôm nay sẽ mang em ra ngoài, chuẩn bị một chút đi, thời gian cũng không còn sớm nữa.‖
Nghe được đại quý tộc lên tiếng cứ như âm thanh tuyên bố ―Hoãn thi hành hình phạt‖ Á Lai như trút được gánh nặng.
Nhưng Garlock lậ p tức bổ sung: ―Nói sao thì hôn lễ sau này cũng cần đầy đủ thời gian để chuẩn bị, vừa lúc có thể lợi dụng hiện tại, chờ em có đủ quyết tâm đính hôn thì đến lúc đó có thể trực tiếp cử hành nghi thức luôn.‖
Cái này cứ giống như là vì sắp tử hình nên em sống thêm hai ngài cũng không sao, dù sao ngày phải treo cổ cũng ở phía trước thôi, đến lúc đó mới tiến hành cũng không muộn, sẽ trực tiếp răng rắc.
Á Lai: . . . . . . .
Trên đường xe ngựa như nước, vô cùng náo nhiệt, phồn hoa vui vẻ, hài hòa mà tươi vui.
Hai người đã thay thường phục nên cũng không khiến quá nhiều người chú ý.
Á Lai tay cầm cây đàn violon trự c tiếp đi về phía quảng trường trung tâm, y đã từng nói đi làm xiếc đó là sự thật, đó cũng là một loại nghệ thuật, chính là nghệ thuật đường phố, cho nên phải thử một lần.
Garlock cũng là người nói được làm được, mặc dù không muốn để Á Lai xuất đầu lộ diện nhưng ngẫu nhiên cho phép một lần nhưng cũng là lần cuối. Đương nhiên, cái vị Á Lai đang vui vẻ kia không biết đây là cơ hội duy nhất mình được biểu diễn trên đường phố.
Garlock b ỗng cảm nhận được phía sau có một kẻ không biết là bạn hay thù đang theo đuôi bọn họ, vì thế nhìn về phía thị vệ đi sau cùng, còn bản thân thì lôi kéo Á Lai đi vào một nhà may xa hoa bên cạnh.
Rất đột ngột nhưng vì Á Lai thấy có nhiều thứ mới mẻ trong đó nên cũng tự nhiên đi theo vào.
Khi ch ủ quản thấy rõ người tới thì kinh hoảng không thôi, khuôn mặt tươi cười vui vẻ chạy nhanh lại đón chào: ―Hoan nghênh đại giá quang lâm, ngài Garlock, Á Lai tiên sinh, bổn tiệm sẽ hết sức tận tụy phục vụ ngài.‖
Garlock cho hắn một cái nhìn tán thưởng, có thể nhận ra Á Lai là ai, không tồi!
Á Lai tò mò, ―Saongài lại biết tên tôi?‖
Ch ủ quản cũng chỉ là lớn mật đoán thử thôi, tướng quân đại nhân thì hắn biết, có thể để tướng quân đại nhân tự mình đưa đi thì chỉ có vị phi thú nhân trong truyền thuyết kia thôi, cho nên vỗ mông ngựa, ―Bản thân ngài cũng giống như tác phẩm của ngài khiến người ta khâm phục không thôi.‖
Á Lai: Chẳng lẽ mình tạocho người khác có cảm giác như người đã có con?
Garlock chỉ một ngón tay vào một bộ quần áo giá trị xa xỉ, lời ít ý nhiều nói với chủ quản: ―Tốt nhất.‖
Chuy ển qua đẩy Á Lai đang rối rắm suy nghĩ về ấn tượng của bản thân trong mắt người ta đi theo nhân viên bán hàng vào phòng thử đồ, không chú ý đến mình lại mặc hết bộ này đến bộ khác cho đại quý tộc ngắm.
Không biết được Garlock trong lòng đang vui sướng vô cùng, vị phi thú nhân kia bỗng dưng nói gì nghe nấy rất khiến lòng tự trọng của thú nhân trong hắn thỏa mãn.
―Ngài Garlock~~~~~~~‖ Lúc này có hai phi thú nhân mặc quần áo rườm rà sang trọng đẹp đẽ xuất hiện, nhìn thấy vị tướng quân trẻ tuổi khẩn cấp chạy lại.
Garlock rất không vui vẻ, không khí tốt đẹp của mình và Á Lai bị quấy phá, xuất phát từ lễ giáo cũng chỉ khẽ gật đầu chào hỏi.
Đáp lại lãnh đạm như vậy rõ ràng làm một phi thú nhân trong đó có chút mất mác.
V ừa lúc Á Lai mặc một một bộ đồ dài xanh biếc từ phòng thay đồ đi ra, thiết kế độc đáo làm cho xương quai của hắn lộ trước mắt người khác, tao nhã nhưng cũng không kém phần quyến rũ.
Ánh mắt Garlock híp lại.
Sự biến hóa cảm xúc rất nhỏ của hắn không tránh khỏi mắt của vị phi thú nhân vẫn đang chờ đợi bên cạnh.
Á Lai nhìn hai phi thú nhân xa lạ, đầ utiên có chút sửng sốt, sau đó nhanh chóng dời mắt đi sợ đối phương nhìn thấy thần sắc đánh giá trong mắt y: Đàn ông không nhất định phải sơ sài, cũng có thể ăn mặc tinh xảo, nhưng mà cũng không thể mặc đồ mát mẻ như các cô nàng Ai Cập chạy khắp phố hù dọangười thế này chứ!
Mà hai vị phi thú nhân này lại không biết rằng cách ăn mặc của họ chính là tai họa trong mắt Á Lai – người luôn theo đuổi phong cách thời trang ―đơn giản nhưng không đơn điệu‖, càng không biết mình bị nhìn thành đại biểu của ―rất đẹp nhưng là cái đẹp giả tạo‖, thấy y quay đầu đi thì nghĩ y chột dạ.
Phi thú nhân có mái tóc vàng gợn sóng – Kathy- vốn trong lòng ngưỡng mộ Garlock đã lâu, lúc này cũng hiểu được vị phi thú nhân vẻ ngoài không bằng mình này là ai, cố nén bực tức trong lòng, cao ngạo ngẩng đầu nói: ―Trước kia chưa từng thấy qua vị tiên sinh này.‖ Ngụ ý là trong giới quý tộc chưa từng thấy ngươi, ngươi ở chốn thấp hèn nào?
Mùi nước hoa trên người đối phương đánh thẳng vào xoang mũi, không đợi Á Lai nói được câu nào đã không nhịnđược đánh một cái hắt xì.
Kathy xem hành vi phản ứng thân thể không thể kháng cự được của ythành khinh thị mình, vừa định phát uy thì Garlock đã không cho ycó cơ hội này, kéo Á Lai rời đi, không để lại một lời từ biệt hay một ánh mắt tạm biệt theo lễ nghĩa, căn bản là không đặt hai cái phi thú nhân khiến hắnkhông vui nào vào mắt.
Mạch Kì đi cùng Kathy đúng lúc ngăn cản: ―Đừng xúc động.‖
Kathy không cam lòng nhưng giờ chỉ có thể nhìn hai người rời đi, thấy Á Lai ra đến cửa lại đánh một cái hắt xì nữa thì trong lòng lại càng tức.
Đây chính là mị lực của Garlock, trên người có một vầng sáng không thể bỏ qua, tuổi còn trẻ mà đã đảm đương chức vị quan trọng, cộng thêm vẻ ngoài cường tráng, tác phong làm việc dứt khoát cương nghị, còn suốt ngày ở trong nhà giữ mình trong sạch, đúng là có thể coi là cực phẩm trong thú nhân, tuy rằng hắn rất lạnh lùng với người khác nhưng như thế lại càng khiến phi thú nhân hướng về hắn.
Nhưng mà, không quan tâm người ta vĩ đại đến nhường nào, Á Lai vẫn duy trì kiên định của bản thân, không hoàn toàn ái mộ.
Vì thế, dù Garlock có cố bình tĩnh vẫn không thể nào bình tĩnh được, dục vọng muốn chinh phục bị kích thích đến cao nhất.
Chung quanh qu ảng trường tràn đầy hương thơm thức ăn, hơn nữa Á Lai rất thích ăn thịt nướng, phương pháp nấu ăn đơn giản, hương vị đơn giản, nhưng hấp dẫn người nhất.
Garlock thấy yăn đến tay động liên hồi, cũng ăn theo mấy miếng, tự hỏi sao ngày trước mình không thấy đồ ăn ở đây ngon vậy nhỉ?
Cách đó không xa, Kathy nhìn thấy Garlock dốc lòng chiếu cố Á Lai, cầm cái chén như muốn bóp nát.
Mạch Kì an ủi y: ―Tớ thấy bọn họ chắc muốn tham gia hoạt động của quảng trường, chúng ta cũng tham gia, sẽ có cơ hội làm cho ngài ấy chú ý đến cậu.‖
Lúc này, Kathy đột nhiên cắ n chặt môi, y thấy ngài Garlock vậy mà mang theo ý cười ít khi xuất hiện hôn phi thú nhân thấp hèn kia một cái, mà phi thú nhân thấp hèn kia còn dám ghét bỏ lấy tay lau mặt!
Chỉ chốclát sau, hộ vệ đi theo đuôi truy ngườiđã mất dấu đành trở về báo cáo lại với đại nhân.
Quăng cái đuôi đi, phi thú nhân lộ ra một nụ cười lỗ mãng, cái mũ che mất hơn nửa khuôn mặt lộ ra vài sợi tóc màu bạc bị gió nhè nhẹ thổi tung bay.
C ậu nhìn về phía ánh sáng tươi đẹp, quyết định tiếp tục theo dõi, dù sao cũng đang rất nhàn rỗi. Đến gần, cậutùy tay mua một cái mặt nạ ven đường, vô cùng hứng thú nhìn hai người kia.
Ban đầ u cậu theo dõi Kathy, chuẩn bị vạch trần bộ mặt xấu xa của y trước mặt mọi người, không ngờ nửa đường gặp được tác giả của tác phẩm thật tuyệt mình lấy ra từ trung tâm triển lãm, cho nên tò mò theo dõi người ta, nhưng lại bị đại tướng quân cảnh giác phát hiện.
Cũng tốt, xem ra kế tiếp sẽ rất thú vị đây.
Còn nữa, rõ ràng trung tâm thành chủ cách Eden bảo không hề gần, mà lúc trước Garlock thà dùng thú hình chạy qua chạy lại hai nơi, có lẽ đối với Garlock mà nói đó chính là lòng trung thành với gia đình?
―Nếu không phải vì tôi, anh sẽ dọn ra ngoài Eden bảo sống không?‖
Garlock dứt khoát gọn gàng, ―Sẽ không.‖
Á Lai giật mình, không ngờ đại quý tộc dám làm thì dám nhận, nhưng vẫn không nói tiếp, nghĩ đến Eden bảo tạo cho người ta một cảm giác âm trầm, cũng không phải cố ý, chỉ là đại quý tộc có một loại hoài niệm về những tình cảm đã qua, không muốn thay đổi bộ dáng vốn có của nó, cho nên trải qua năm tháng gột rửa nó mới tạo cảm giác âm trầm như hiện giờ.
Hóa ra là bề ngoài thì cường hãn nhưng nội tâm thì thiếu cảm giác an toàn.
Th ế nhưng, Á Lai lại nói: ―Thật có lỗi, hiện tại tôi sẽ không kí.‖.Thấy đối phương bình tĩnh im lặng không nói một lời, tiếp tục nói: ―Chỉ mượn hai cái hiệp định ngừng chiến thì anh nghĩ rằng họ sẽ vì hai tờ giấy kia mà không khởi xướng chiến tranh sao?Cho nên dù tôi có kí thì trên thực tế cũng không cam đoan được điều gì, bởi nếu không có chân tình trong đó thì chúng đơn thuần chỉ là một trang giấy mà thôi.‖
Không thể không nói, Á Lai lấy ví dụ so sánh rất phù hợp với Garlock, vì chính hắncũng đã trải qua nên sẽ phải nhìn nhận theo cách khác.
Không khí nhất thời trầm mặc đến áp lực. Henry cho người khác lui xuống, còn bản thân thì ra ngoài canh cửa, chuyện này cần phải để hai đương sự giải quyết mới thỏa đáng.
Âm thanh tí tách hoa mĩ củ a những giọt nướcrơi xuống đất rung động, qua nửa khắc, Garlock và Á Lai trong phòng nhìn qua nhìn lại nhau, cảm xúc dần lắng xuống, ―Hôm nay sẽ mang em ra ngoài, chuẩn bị một chút đi, thời gian cũng không còn sớm nữa.‖
Nghe được đại quý tộc lên tiếng cứ như âm thanh tuyên bố ―Hoãn thi hành hình phạt‖ Á Lai như trút được gánh nặng.
Nhưng Garlock lậ p tức bổ sung: ―Nói sao thì hôn lễ sau này cũng cần đầy đủ thời gian để chuẩn bị, vừa lúc có thể lợi dụng hiện tại, chờ em có đủ quyết tâm đính hôn thì đến lúc đó có thể trực tiếp cử hành nghi thức luôn.‖
Cái này cứ giống như là vì sắp tử hình nên em sống thêm hai ngài cũng không sao, dù sao ngày phải treo cổ cũng ở phía trước thôi, đến lúc đó mới tiến hành cũng không muộn, sẽ trực tiếp răng rắc.
Á Lai: . . . . . . .
Trên đường xe ngựa như nước, vô cùng náo nhiệt, phồn hoa vui vẻ, hài hòa mà tươi vui.
Hai người đã thay thường phục nên cũng không khiến quá nhiều người chú ý.
Á Lai tay cầm cây đàn violon trự c tiếp đi về phía quảng trường trung tâm, y đã từng nói đi làm xiếc đó là sự thật, đó cũng là một loại nghệ thuật, chính là nghệ thuật đường phố, cho nên phải thử một lần.
Garlock cũng là người nói được làm được, mặc dù không muốn để Á Lai xuất đầu lộ diện nhưng ngẫu nhiên cho phép một lần nhưng cũng là lần cuối. Đương nhiên, cái vị Á Lai đang vui vẻ kia không biết đây là cơ hội duy nhất mình được biểu diễn trên đường phố.
Garlock b ỗng cảm nhận được phía sau có một kẻ không biết là bạn hay thù đang theo đuôi bọn họ, vì thế nhìn về phía thị vệ đi sau cùng, còn bản thân thì lôi kéo Á Lai đi vào một nhà may xa hoa bên cạnh.
Rất đột ngột nhưng vì Á Lai thấy có nhiều thứ mới mẻ trong đó nên cũng tự nhiên đi theo vào.
Khi ch ủ quản thấy rõ người tới thì kinh hoảng không thôi, khuôn mặt tươi cười vui vẻ chạy nhanh lại đón chào: ―Hoan nghênh đại giá quang lâm, ngài Garlock, Á Lai tiên sinh, bổn tiệm sẽ hết sức tận tụy phục vụ ngài.‖
Garlock cho hắn một cái nhìn tán thưởng, có thể nhận ra Á Lai là ai, không tồi!
Á Lai tò mò, ―Saongài lại biết tên tôi?‖
Ch ủ quản cũng chỉ là lớn mật đoán thử thôi, tướng quân đại nhân thì hắn biết, có thể để tướng quân đại nhân tự mình đưa đi thì chỉ có vị phi thú nhân trong truyền thuyết kia thôi, cho nên vỗ mông ngựa, ―Bản thân ngài cũng giống như tác phẩm của ngài khiến người ta khâm phục không thôi.‖
Á Lai: Chẳng lẽ mình tạocho người khác có cảm giác như người đã có con?
Garlock chỉ một ngón tay vào một bộ quần áo giá trị xa xỉ, lời ít ý nhiều nói với chủ quản: ―Tốt nhất.‖
Chuy ển qua đẩy Á Lai đang rối rắm suy nghĩ về ấn tượng của bản thân trong mắt người ta đi theo nhân viên bán hàng vào phòng thử đồ, không chú ý đến mình lại mặc hết bộ này đến bộ khác cho đại quý tộc ngắm.
Không biết được Garlock trong lòng đang vui sướng vô cùng, vị phi thú nhân kia bỗng dưng nói gì nghe nấy rất khiến lòng tự trọng của thú nhân trong hắn thỏa mãn.
―Ngài Garlock~~~~~~~‖ Lúc này có hai phi thú nhân mặc quần áo rườm rà sang trọng đẹp đẽ xuất hiện, nhìn thấy vị tướng quân trẻ tuổi khẩn cấp chạy lại.
Garlock rất không vui vẻ, không khí tốt đẹp của mình và Á Lai bị quấy phá, xuất phát từ lễ giáo cũng chỉ khẽ gật đầu chào hỏi.
Đáp lại lãnh đạm như vậy rõ ràng làm một phi thú nhân trong đó có chút mất mác.
V ừa lúc Á Lai mặc một một bộ đồ dài xanh biếc từ phòng thay đồ đi ra, thiết kế độc đáo làm cho xương quai của hắn lộ trước mắt người khác, tao nhã nhưng cũng không kém phần quyến rũ.
Ánh mắt Garlock híp lại.
Sự biến hóa cảm xúc rất nhỏ của hắn không tránh khỏi mắt của vị phi thú nhân vẫn đang chờ đợi bên cạnh.
Á Lai nhìn hai phi thú nhân xa lạ, đầ utiên có chút sửng sốt, sau đó nhanh chóng dời mắt đi sợ đối phương nhìn thấy thần sắc đánh giá trong mắt y: Đàn ông không nhất định phải sơ sài, cũng có thể ăn mặc tinh xảo, nhưng mà cũng không thể mặc đồ mát mẻ như các cô nàng Ai Cập chạy khắp phố hù dọangười thế này chứ!
Mà hai vị phi thú nhân này lại không biết rằng cách ăn mặc của họ chính là tai họa trong mắt Á Lai – người luôn theo đuổi phong cách thời trang ―đơn giản nhưng không đơn điệu‖, càng không biết mình bị nhìn thành đại biểu của ―rất đẹp nhưng là cái đẹp giả tạo‖, thấy y quay đầu đi thì nghĩ y chột dạ.
Phi thú nhân có mái tóc vàng gợn sóng – Kathy- vốn trong lòng ngưỡng mộ Garlock đã lâu, lúc này cũng hiểu được vị phi thú nhân vẻ ngoài không bằng mình này là ai, cố nén bực tức trong lòng, cao ngạo ngẩng đầu nói: ―Trước kia chưa từng thấy qua vị tiên sinh này.‖ Ngụ ý là trong giới quý tộc chưa từng thấy ngươi, ngươi ở chốn thấp hèn nào?
Mùi nước hoa trên người đối phương đánh thẳng vào xoang mũi, không đợi Á Lai nói được câu nào đã không nhịnđược đánh một cái hắt xì.
Kathy xem hành vi phản ứng thân thể không thể kháng cự được của ythành khinh thị mình, vừa định phát uy thì Garlock đã không cho ycó cơ hội này, kéo Á Lai rời đi, không để lại một lời từ biệt hay một ánh mắt tạm biệt theo lễ nghĩa, căn bản là không đặt hai cái phi thú nhân khiến hắnkhông vui nào vào mắt.
Mạch Kì đi cùng Kathy đúng lúc ngăn cản: ―Đừng xúc động.‖
Kathy không cam lòng nhưng giờ chỉ có thể nhìn hai người rời đi, thấy Á Lai ra đến cửa lại đánh một cái hắt xì nữa thì trong lòng lại càng tức.
Đây chính là mị lực của Garlock, trên người có một vầng sáng không thể bỏ qua, tuổi còn trẻ mà đã đảm đương chức vị quan trọng, cộng thêm vẻ ngoài cường tráng, tác phong làm việc dứt khoát cương nghị, còn suốt ngày ở trong nhà giữ mình trong sạch, đúng là có thể coi là cực phẩm trong thú nhân, tuy rằng hắn rất lạnh lùng với người khác nhưng như thế lại càng khiến phi thú nhân hướng về hắn.
Nhưng mà, không quan tâm người ta vĩ đại đến nhường nào, Á Lai vẫn duy trì kiên định của bản thân, không hoàn toàn ái mộ.
Vì thế, dù Garlock có cố bình tĩnh vẫn không thể nào bình tĩnh được, dục vọng muốn chinh phục bị kích thích đến cao nhất.
Chung quanh qu ảng trường tràn đầy hương thơm thức ăn, hơn nữa Á Lai rất thích ăn thịt nướng, phương pháp nấu ăn đơn giản, hương vị đơn giản, nhưng hấp dẫn người nhất.
Garlock thấy yăn đến tay động liên hồi, cũng ăn theo mấy miếng, tự hỏi sao ngày trước mình không thấy đồ ăn ở đây ngon vậy nhỉ?
Cách đó không xa, Kathy nhìn thấy Garlock dốc lòng chiếu cố Á Lai, cầm cái chén như muốn bóp nát.
Mạch Kì an ủi y: ―Tớ thấy bọn họ chắc muốn tham gia hoạt động của quảng trường, chúng ta cũng tham gia, sẽ có cơ hội làm cho ngài ấy chú ý đến cậu.‖
Lúc này, Kathy đột nhiên cắ n chặt môi, y thấy ngài Garlock vậy mà mang theo ý cười ít khi xuất hiện hôn phi thú nhân thấp hèn kia một cái, mà phi thú nhân thấp hèn kia còn dám ghét bỏ lấy tay lau mặt!
Chỉ chốclát sau, hộ vệ đi theo đuôi truy ngườiđã mất dấu đành trở về báo cáo lại với đại nhân.
Quăng cái đuôi đi, phi thú nhân lộ ra một nụ cười lỗ mãng, cái mũ che mất hơn nửa khuôn mặt lộ ra vài sợi tóc màu bạc bị gió nhè nhẹ thổi tung bay.
C ậu nhìn về phía ánh sáng tươi đẹp, quyết định tiếp tục theo dõi, dù sao cũng đang rất nhàn rỗi. Đến gần, cậutùy tay mua một cái mặt nạ ven đường, vô cùng hứng thú nhìn hai người kia.
Ban đầ u cậu theo dõi Kathy, chuẩn bị vạch trần bộ mặt xấu xa của y trước mặt mọi người, không ngờ nửa đường gặp được tác giả của tác phẩm thật tuyệt mình lấy ra từ trung tâm triển lãm, cho nên tò mò theo dõi người ta, nhưng lại bị đại tướng quân cảnh giác phát hiện.
Cũng tốt, xem ra kế tiếp sẽ rất thú vị đây.