Chương : 2
Cử động của Thương Lang nhận được sự quan tâm trọng điểm từ các trường quân sự. Phần lớn mọi người đều cho rằng hắn là vì thể chất không đủ tiêu chuẩn nên mới lựa chọn cách thức xuất hiện như vậy, vì lẽ đó mà đều dồn dập chìa cành olive về phía hắn.
(Cành olive: Biểu tượng của hòa bình, khi chìa cành olive ra, cũng có nghĩa là thể hiện mong muốn thành lập mối quan hệ tốt đẹp với đối phương)
Đây là điều mà Cố Khâm không dự đoán được. Khi hắn đăng nhập mạng chiến đấu lần hai, thấy nhận được thư thông báo trúng tuyển nhiều như tuyết rơi thì còn giật mình. Hắn nhớ mình rõ ràng đã đóng kênh riêng tư, có điều thư thông báo trúng tuyển là gửi thông qua kênh hệ thống, bởi vậy nên mới không bị chặn lại.
Đối với kết quả của lần gây rối không cố ý này của mình, Cố Khâm chỉ cười cho qua chuyện, bởi vì mấy ngày trước hắn cũng đã nhận được thư thông báo trúng tuyển chính quy của Trường quân sự Đệ Nhất. Tất nhiên dựa vào biểu hiện tại trường trung học và thành tích tốt nghiệp của hắn, muốn thông qua sát hạch của trường học tốt nhất Liên minh Nhân loại – Trường quân sự Đệ Nhất tuyệt đối là điều không thể. Nhưng mỗi năm đều có một danh sách đề cử tân sinh của các sĩ quan quân hàm từ Thượng Tướng trở lên cho Trường quân sự Đệ Nhất, thông thường đều là những hạt giống ưu tú nhất, có thể nhập học mà không cần thi sát hạch. Cố Hoằng vì mong muốn con hóa rồng mà liền đề cử Cố Khâm cho danh sách năm nay.
Nhưng những học viên hạt giống này cũng không có đặc quyền gì cả. Bọn họ cũng phải tham gia hai lần đào thải của tân sinh năm nhất. Trong hai lần đào thải này, học sinh mới sẽ bị đào thải một nửa, sau khi lên năm hai mới coi như là thực sự trở thành học sinh Trường quân sự Đệ Nhất.
Trên thực tế, Cố Hoằng cũng không coi trọng Cố Khâm, dù sao thực lực của Cố Khâm vốn phải kém một đoạn dài so với những học sinh mới khác, chớ nói chi là tỉ lệ đào thải còn lên đến 50%. Hắn chỉ là hi vọng trong một học kỳ sinh hoạt trong môi trường tập thể quân đội, huấn luyện viên có thể uốn nắn lại tư tưởng của Cố Khâm, tới khi từ trường quân sự Đệ Nhất trở về thì cho hắn tiến vào trường quân sự khác, như vậy hắn có thể tiếp tục phát triển.
Trong quá khứ, biểu hiện của Cố Khâm tất nhiên đã khiến Cố Hoằng phải thất vọng. Từ đầu tới cuối ý nghĩ của hắn không hề chuyển biến, tại lần đào thải thứ nhất hắn liền bị quét trở về, mà sau đó cũng không muốn tiến vào trường quân sự nào khác nữa, mãi tới khi Cố Hoằng hi sinh hắn mới bắt đầu nỗ lực. Nhưng lần này Cố Khâm quyết định, dù thế nào hắn cũng phải nghĩ biện pháp trụ lại Trường quân sự Đệ Nhất, bởi vì chỉ có nơi này mới có thể giúp hắn nâng cao thực lực nhanh nhất, cũng là nơi có quân đội đóng quân ở gần đây nhất.
Từ khi Cố phu nhân tạ thế, người máy quản gia trí năng Trăn Bá vẫn luôn chăm sóc cho Cố Khâm, bởi vậy Trăn Bá cũng là người đầu tiên phát hiện Cố Khâm thay đổi. Trăn bá liên lạc với Cố Hoằng đang ở tiền tuyến, báo cáo với ông rằng thiếu gia không biết chịu phải kích thích gì mà gần đây lại luôn khiêu chiến cực hạn thân thể bản thân, hắn phi thường lo lắng thiếu gia phải chịu áp lực quá lớn sẽ dẫn đến hủy hoại thân thể. Thế nhưng đối với việc này Cố Hoằng chỉ cứng rắn đáp, “Nó có thể thông suốt là tốt nhất.”
Cố Khâm từ từ thích ứng trạng thái sinh hoạt của chính mình năm hai mươi tuổi, hiện nay chuyện quan trọng nhất chính là nâng cao thể chất của hắn lên. Cấp bậc thể chất của hắn chỉ đạt đến E, miễn cưỡng cao hơn một chút so với người bình thường. Phải biết tiêu chuẩn trúng tuyển thấp nhất tại Trường quân sự Đệ Nhất là D-, trước khi khai giảng hắn nhất định phải mau chóng nâng cao tố chất thân thể của mình, ít nhất phải lên đến E+. Dù sao huấn luyện viên sẽ không vì thể chất của hắn mà hạ thấp yêu cầu, cứ để như vậy hắn căn bản không theo kịp được những học viên khác.
Khai giảng đến gần, hắn không còn nhiều thời gian. Có điều dù Cố Khâm có nóng lòng tăng cao thể chất đến thế nào thì việc này lại không thể vội vàng được, bởi vì một khi rèn luyện quá độ sẽ dẫn tới hủy hoại thân thể, như vậy không khác nào mổ gà lấy trứng.
(Mổ gà lấy trứng: nghĩa là vì cái lợi trước mắt mà bỏ qua cái lợi lâu dài)
Mỗi ngày, sau khi nghiêm ngặt hoàn thành kế hoạch huấn luyện do chính mình lập ra, Cố Khâm sẽ đăng nhập mạng chiến đấu, tới khu sức chiến đấu thực hiện vài lần huấn luyện cơ sở, sau đó mới chuyển qua khu chiến thuật. Dù sao đầu óc quá lâu không dùng tới cũng sẽ rỉ sét, huống chi chỗ dựa lớn nhất của hắn trước mắt chính là kinh nghiệm của chính mình.
Cố Khâm không còn là người chỉ vì cái trước mắt như xưa, hắn hiện tại bình thản đi tới, hoàn thiện từng chút một trình độ chiến thuật của mình. Có thể thăng lên được tới quân hàm Tướng quân cũng không có nhiều người, online cùng thời điểm thì lại càng ít. Vì lẽ đó đối tượng đối chiến của Cố Khâm phần lớn đều là NPC trí năng, mà dù có tình cờ đấu với đối thủ nhân loại thì trình độ của đối phương đều kém hơn một chút so với NPC. Mãi tới tận một ngày, hệ thống xếp cho hắn đối thủ có tên “Z”.
Lần này địa đồ ngẫu nhiên của hệ thống là khu vực dày đặc tiểu hành tinh nhất tinh hệ λ (Lambda), thường được gọi là vũ trụ Tùng lâm. Ý nghĩa như tên, bởi vì mật độ tiểu hành tinh dày đặc mà tầm nhìn của nơi này không đủ trống trải, không thể cung cấp khu vực hoạt động cho chiến hạm cỡ lớn. Cho dù có là chiến hạm cỡ nhỏ cũng phải cẩn thận tránh khỏi những chướng ngại vật này, bằng không sẽ dễ dàng bị tổn hại, thậm chí tạo thành chuyện ngoài dự kiến. Bởi lẽ đó ở trong địa đồ chiến đấu này chiến thuật du kích sử dụng thích hợp hơn là lối đánh trực tiếp dứt khoát thô bạo, điểm này Cố Khâm rất rõ. Chủ hạm của hắn chỉ có thể dừng lại tại bên ngoài khu vực này, tức là quân địch ở ngay phía bên kia của “Tùng lâm”.
Cố Khâm phái ra mấy đội phi thuyền trinh sát không người lái tiến vào khu vực tiểu hành tinh thăm dò tình hình quân địch. Ở trong loại địa đồ này sách lược rất khó phát huy tác dụng, bởi vì nếu không sử dụng hỏa lực mạnh mẽ nổ tung tạo ra một con đường mới thì cũng chỉ có thể phái bộ đội cơ giáp tiến công mới có thể nhanh chóng tách các tiểu hành tinh ra, tiến hành công kích quân địch. Nếu như là chiến trường trong hiện thực, then chốt quyết định thắng bại chính là ở số lượng cơ giáp cùng thực lực của hai bên, nhưng trong hệ thống lại thường phân phối tài nguyên như nhau để có thể thể hiện ra tầm quan trọng của việc chỉ huy, cho nên theo như đấu pháp truyền thống, đây ắt hẳn sẽ là một hồi đối chiến trường kỳ khó phân thắng bại.
Sau khi phi thuyền do thám đã đi vào, toàn cảnh của các hành tinh nhỏ này từ từ bày ra trước mắt Cố Khâm. Hắn bắt đầu ra lệnh, “Chiến đội cơ giáp dẫn theo một nửa máy bay không người lái phân thành ba tổ 2:1:2 tạo thành hình mũi khoan tiến thẳng vào vành đai tiểu hành tinh, phát hiện quân địch lập tức tiêu diệt. Các đại đội chiến hạm cỡ trung từ đại đội số 3 đến đại đội số 10 cùng với nửa số máy bay không người lái còn lại phân tới bên trái, phương hướng định vị tại góc vuông N hoành 58 tung 34, hỏa lực khống chế ở mức 50% phá hủy các tiểu hành tinh ở ven đường, trực tiếp tạo ra một con đường về phía trước, dùng hết tốc độ tiến lên; chiến hạm cỡ nhỏ cùng các chiến hạm đột kích hướng về bên phải tại góc vuông H hoành 64 tung 15 tiến thẳng tới phía trước, tận lực đi vòng nếu gặp phải chướng ngại vật ven đường, tốc độ càng nhanh càng tốt.”
“Trưởng quan, số lượng tiểu hành tinh phía trước quá nhiều, hỏa lực bên trái 50% không đủ để phá hủy toàn bộ chúng.”
“Hỏa lực chiến hạm tập trung tại các hành tinh lớn, hành tinh nhỏ thì trực tiếp cho máy bay không người lái đâm vào.” Cố Khâm kiểm tra hình ảnh do phi thuyền do thám truyền tới, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng. Mật độ dày đặc của các tiểu hành tinh dường như càng ngày càng nhỏ. Hơn nữa tại sao tiến vào dò xét đã được một đoạn đường dài như vậy mà họ vẫn chưa gặp bất cứ kẻ địch nào?
“Trưởng quan, phát hiện vật thể không xác định phía trước!”
Trên màn ảnh to lớn trước mặt xuất hiện một bóng đen. Hả? Đây là… là một tinh cầu khổng lồ?! Không, không đúng, tiểu hành tinh xung quanh giống như hướng về nơi đó tập trung lại… Lẽ nào… Đối phương dùng lực hút hấp dẫn tiểu hành tinh xung quanh bao vây chủ hạm lại? Đây là muốn làm gì? Lợi dụng tiểu hành tinh để phòng ngự sao? Nhưng dù là vậy thì hỏa lực chủ yếu của đối phương ắt hẳn cũng sẽ không thể dùng được! Mà như thế thì bố trí của mình lúc trước cũng sẽ không có đất dụng võ.
Thế nhưng tại sao lại không thấy chiến hạm phụ thuộc của đối phương? Cố Khâm bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng, “Phi thuyền do thám lấy chủ hạm làm trung tâm, tản ra bốn phía.”
Đúng như hắn dự đoán, không bao lâu sau tin tức phát hiện quân địch ở ngay phía trên chủ hạm được truyền tới. Hóa ra đối phương đi vòng đường xa đến phía trên chính mình. Phương pháp này vốn tiêu tốn quá nhiều thời gian, bởi thế cho nên sẽ không có ai suy xét tới. Nhưng đối phương dùng lực hút của chủ hạm hấp dẫn tiểu hành tinh ở bốn phía, dẹp bỏ phần lớn chướng ngại vật khiến cho tốc độ của quân đội tăng nhanh hơn nhiều, cho dù phải đi vòng đường xa thì tốc độ vẫn không chậm như cũ.
“Chậc, có chút ý tứ.” Cố Khâm xoa xoa khóe môi đã cong lên, rốt cục cũng bắt đầu tập trung. Nói vậy tên Z này chính là sinh viên tài cao sắp tốt nghiệp của Trường quân sự Đệ Nhất đi.
Còn một khoảng thời gian nữa mới tiến vào phạm vi công kích của chiến hạm địch, Cố Khâm trước hết đem sự chú ý đặt tại chủ hạm của đối phương. Nếu như trực tiếp dùng hỏa lực thanh lý tên to xác vỏ cứng này chắc chắn sẽ tạo thành lãng phí năng lượng không cần thiết, “Tiêu diệt máy bay do thám xung quanh chủ hạm phe địch. Bốn chiến hạm cấp A phân tán đến bốn phía khối cầu kia, mở ra hệ thống lực hút.”
Bởi vì chủ hạm phe địch hút quá nhiều tiểu hành tinh nên lực hút với mỗi hành tinh rất yếu, bởi thế nên chiến hạm cấp A vốn là chiến hạm cỡ lớn sẽ nhanh chóng hút tiểu hành tinh ở mặt ngoài của đối phương đi. Dần dần, cái vỏ vứng rắn kiên cố này sẽ càng yếu đi. Tới khi đạt tới điểm cân bằng nhất định rồi, Cố Khâm liền truyền đạt mệnh lệnh toàn lực tiến công.
Khi vành đai tiểu hành tinh kia nhận lấy công kích bạo lực không hề dễ chịu thì chủ hạm bên này cũng chuẩn bị nghênh đón chiến hạm địch dày đặc lít nha lít nhít. Chiến hạm Cố Khâm có thể chỉ huy cũng không còn lại bao nhiêu, mà số lượng chiến hạm quân địch gấp mấy lần phe mình, hắn nhất định phải lợi dụng những chiến hạm còn lại để bảo vệ chủ hạm, tranh thủ thời gian phá hủy chủ hạm của quân địch, “Tất cả chiến hạm cấp A tiến tới vành đai tiểu hành tinh phía trước, mở ra hệ thống lực hút.”
Mấy phút sau, Cố Khâm dọn ra một khu vực trống phía trước chủ hạm, để chiến hạm hút tiểu hành tinh che ở tuyến đầu, “Những chiến hạm khác lấy chiến hạm cấp A làm tấm chắn, sau khi quân địch tiến vào phạm vi công kích lập tức tiến công.”
Chiến đấu đùng một cái liền bùng nổ, dù cho đã có tiểu hành tinh làm tấm chắn thì sức chiến đấu của đối thủ đang dốc toàn bộ lực lượng ra vẫn mạnh hơn so với bên Cố Khâm. Hai tay Cố Khâm thao tác thật nhanh trên màn hình giả lập, bởi vì NPC không thuộc mạng chiến đấu quân khu khiến cho trình độ trí năng đối ứng đều chỉ hướng tới mức quân giáo sinh, cho nên trí năng AI của NPC được phân phối tới đều không cao, Cố Khâm nhất định phải tự mình làm rất nhiều chuyện, bằng không sẽ không chống đỡ được hỏa lực mãnh mẽ đến mức này của đối phương.
Ngay khi xác ngoài cứng rắn của chủ hạm sắp biến mất dưới công kích hung mãnh thì “Oanh –!” Chủ hạm quân địch đột nhiên bùng nổ tạo ra một luồng sóng xung kích cực lớn, cột trụ ánh sáng chói mắt trong chớp nhoáng phá hủy toàn bộ cản trở ở phía trước.
Hệ thống liên tục thông báo số lượng chiến hạm tổn thất của phe mình, Cố Khâm tranh thủ liếc mắt nhìn tình hình trận chiến bên kia. Công kích của loại pháo năng lượng này rất lớn nhưng lại đặc biệt tiêu hao năng lượng. Có điều như vậy hắn càng có lòng tin vào việc phá hủy chủ hạm của đối phương trước khi chủ hạm của mình bị đối phương phá hủy và kết thúc trận chiến.
Lúc này vỏ ngoài che khuất tầm mắt đã không còn, miệng chủ pháo của chiến hạm địch đã có thể thấy được rõ ràng, “Tiếp tục công kích, cẩn thận giám sát và điều khiển biến hóa góc độ của miệng chủ pháo, tránh khỏi phạm vi chủ pháo của đối phương.” Đối thủ vậy mà không để lại chiến hạm nào để bảo vệ chủ hạm, có thể thấy được đối phương vô cùng tự tin.
“Trưởng quan, năng lượng chủ hạm đã ở dưới 20%!”
Chiến đấu gay cấn đến tột độ, năng lượng của chủ hạm cũng bị tiêu hao không còn bao nhiêu. Cố Khâm bắt đầu thao túng tài nguyên còn sót lại, dồn hơn nửa chiến hạm quân địch tập trung tới một khu vực xác định, “Chủ pháo nhắm vào góc vuông A, hoành 54 tung 62, công kích!”
“Chuẩn bị nạp năng lượng, năm, bốn, ba, hai, một!”
“Ầm!!!”
Chùm sáng mạnh mẽ trong nháy mắt xuyên về phía trước, chiếm hạm địch lập tức bị tiêu diệt một đám lớn.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Năng lượng chủ hạm giảm xuống còn 10%!”
Đúng lúc này, một phương khác của chiến trường rốt cuộc truyền tới tin chiến thắng, năng lượng của chủ hạm quân địch tiêu hao hết, dưới hỏa lực không ngừng của phe mình đã nổ tung, biến thành một đống đồ bỏ đi trong vũ trụ.
(Cành olive: Biểu tượng của hòa bình, khi chìa cành olive ra, cũng có nghĩa là thể hiện mong muốn thành lập mối quan hệ tốt đẹp với đối phương)
Đây là điều mà Cố Khâm không dự đoán được. Khi hắn đăng nhập mạng chiến đấu lần hai, thấy nhận được thư thông báo trúng tuyển nhiều như tuyết rơi thì còn giật mình. Hắn nhớ mình rõ ràng đã đóng kênh riêng tư, có điều thư thông báo trúng tuyển là gửi thông qua kênh hệ thống, bởi vậy nên mới không bị chặn lại.
Đối với kết quả của lần gây rối không cố ý này của mình, Cố Khâm chỉ cười cho qua chuyện, bởi vì mấy ngày trước hắn cũng đã nhận được thư thông báo trúng tuyển chính quy của Trường quân sự Đệ Nhất. Tất nhiên dựa vào biểu hiện tại trường trung học và thành tích tốt nghiệp của hắn, muốn thông qua sát hạch của trường học tốt nhất Liên minh Nhân loại – Trường quân sự Đệ Nhất tuyệt đối là điều không thể. Nhưng mỗi năm đều có một danh sách đề cử tân sinh của các sĩ quan quân hàm từ Thượng Tướng trở lên cho Trường quân sự Đệ Nhất, thông thường đều là những hạt giống ưu tú nhất, có thể nhập học mà không cần thi sát hạch. Cố Hoằng vì mong muốn con hóa rồng mà liền đề cử Cố Khâm cho danh sách năm nay.
Nhưng những học viên hạt giống này cũng không có đặc quyền gì cả. Bọn họ cũng phải tham gia hai lần đào thải của tân sinh năm nhất. Trong hai lần đào thải này, học sinh mới sẽ bị đào thải một nửa, sau khi lên năm hai mới coi như là thực sự trở thành học sinh Trường quân sự Đệ Nhất.
Trên thực tế, Cố Hoằng cũng không coi trọng Cố Khâm, dù sao thực lực của Cố Khâm vốn phải kém một đoạn dài so với những học sinh mới khác, chớ nói chi là tỉ lệ đào thải còn lên đến 50%. Hắn chỉ là hi vọng trong một học kỳ sinh hoạt trong môi trường tập thể quân đội, huấn luyện viên có thể uốn nắn lại tư tưởng của Cố Khâm, tới khi từ trường quân sự Đệ Nhất trở về thì cho hắn tiến vào trường quân sự khác, như vậy hắn có thể tiếp tục phát triển.
Trong quá khứ, biểu hiện của Cố Khâm tất nhiên đã khiến Cố Hoằng phải thất vọng. Từ đầu tới cuối ý nghĩ của hắn không hề chuyển biến, tại lần đào thải thứ nhất hắn liền bị quét trở về, mà sau đó cũng không muốn tiến vào trường quân sự nào khác nữa, mãi tới khi Cố Hoằng hi sinh hắn mới bắt đầu nỗ lực. Nhưng lần này Cố Khâm quyết định, dù thế nào hắn cũng phải nghĩ biện pháp trụ lại Trường quân sự Đệ Nhất, bởi vì chỉ có nơi này mới có thể giúp hắn nâng cao thực lực nhanh nhất, cũng là nơi có quân đội đóng quân ở gần đây nhất.
Từ khi Cố phu nhân tạ thế, người máy quản gia trí năng Trăn Bá vẫn luôn chăm sóc cho Cố Khâm, bởi vậy Trăn Bá cũng là người đầu tiên phát hiện Cố Khâm thay đổi. Trăn bá liên lạc với Cố Hoằng đang ở tiền tuyến, báo cáo với ông rằng thiếu gia không biết chịu phải kích thích gì mà gần đây lại luôn khiêu chiến cực hạn thân thể bản thân, hắn phi thường lo lắng thiếu gia phải chịu áp lực quá lớn sẽ dẫn đến hủy hoại thân thể. Thế nhưng đối với việc này Cố Hoằng chỉ cứng rắn đáp, “Nó có thể thông suốt là tốt nhất.”
Cố Khâm từ từ thích ứng trạng thái sinh hoạt của chính mình năm hai mươi tuổi, hiện nay chuyện quan trọng nhất chính là nâng cao thể chất của hắn lên. Cấp bậc thể chất của hắn chỉ đạt đến E, miễn cưỡng cao hơn một chút so với người bình thường. Phải biết tiêu chuẩn trúng tuyển thấp nhất tại Trường quân sự Đệ Nhất là D-, trước khi khai giảng hắn nhất định phải mau chóng nâng cao tố chất thân thể của mình, ít nhất phải lên đến E+. Dù sao huấn luyện viên sẽ không vì thể chất của hắn mà hạ thấp yêu cầu, cứ để như vậy hắn căn bản không theo kịp được những học viên khác.
Khai giảng đến gần, hắn không còn nhiều thời gian. Có điều dù Cố Khâm có nóng lòng tăng cao thể chất đến thế nào thì việc này lại không thể vội vàng được, bởi vì một khi rèn luyện quá độ sẽ dẫn tới hủy hoại thân thể, như vậy không khác nào mổ gà lấy trứng.
(Mổ gà lấy trứng: nghĩa là vì cái lợi trước mắt mà bỏ qua cái lợi lâu dài)
Mỗi ngày, sau khi nghiêm ngặt hoàn thành kế hoạch huấn luyện do chính mình lập ra, Cố Khâm sẽ đăng nhập mạng chiến đấu, tới khu sức chiến đấu thực hiện vài lần huấn luyện cơ sở, sau đó mới chuyển qua khu chiến thuật. Dù sao đầu óc quá lâu không dùng tới cũng sẽ rỉ sét, huống chi chỗ dựa lớn nhất của hắn trước mắt chính là kinh nghiệm của chính mình.
Cố Khâm không còn là người chỉ vì cái trước mắt như xưa, hắn hiện tại bình thản đi tới, hoàn thiện từng chút một trình độ chiến thuật của mình. Có thể thăng lên được tới quân hàm Tướng quân cũng không có nhiều người, online cùng thời điểm thì lại càng ít. Vì lẽ đó đối tượng đối chiến của Cố Khâm phần lớn đều là NPC trí năng, mà dù có tình cờ đấu với đối thủ nhân loại thì trình độ của đối phương đều kém hơn một chút so với NPC. Mãi tới tận một ngày, hệ thống xếp cho hắn đối thủ có tên “Z”.
Lần này địa đồ ngẫu nhiên của hệ thống là khu vực dày đặc tiểu hành tinh nhất tinh hệ λ (Lambda), thường được gọi là vũ trụ Tùng lâm. Ý nghĩa như tên, bởi vì mật độ tiểu hành tinh dày đặc mà tầm nhìn của nơi này không đủ trống trải, không thể cung cấp khu vực hoạt động cho chiến hạm cỡ lớn. Cho dù có là chiến hạm cỡ nhỏ cũng phải cẩn thận tránh khỏi những chướng ngại vật này, bằng không sẽ dễ dàng bị tổn hại, thậm chí tạo thành chuyện ngoài dự kiến. Bởi lẽ đó ở trong địa đồ chiến đấu này chiến thuật du kích sử dụng thích hợp hơn là lối đánh trực tiếp dứt khoát thô bạo, điểm này Cố Khâm rất rõ. Chủ hạm của hắn chỉ có thể dừng lại tại bên ngoài khu vực này, tức là quân địch ở ngay phía bên kia của “Tùng lâm”.
Cố Khâm phái ra mấy đội phi thuyền trinh sát không người lái tiến vào khu vực tiểu hành tinh thăm dò tình hình quân địch. Ở trong loại địa đồ này sách lược rất khó phát huy tác dụng, bởi vì nếu không sử dụng hỏa lực mạnh mẽ nổ tung tạo ra một con đường mới thì cũng chỉ có thể phái bộ đội cơ giáp tiến công mới có thể nhanh chóng tách các tiểu hành tinh ra, tiến hành công kích quân địch. Nếu như là chiến trường trong hiện thực, then chốt quyết định thắng bại chính là ở số lượng cơ giáp cùng thực lực của hai bên, nhưng trong hệ thống lại thường phân phối tài nguyên như nhau để có thể thể hiện ra tầm quan trọng của việc chỉ huy, cho nên theo như đấu pháp truyền thống, đây ắt hẳn sẽ là một hồi đối chiến trường kỳ khó phân thắng bại.
Sau khi phi thuyền do thám đã đi vào, toàn cảnh của các hành tinh nhỏ này từ từ bày ra trước mắt Cố Khâm. Hắn bắt đầu ra lệnh, “Chiến đội cơ giáp dẫn theo một nửa máy bay không người lái phân thành ba tổ 2:1:2 tạo thành hình mũi khoan tiến thẳng vào vành đai tiểu hành tinh, phát hiện quân địch lập tức tiêu diệt. Các đại đội chiến hạm cỡ trung từ đại đội số 3 đến đại đội số 10 cùng với nửa số máy bay không người lái còn lại phân tới bên trái, phương hướng định vị tại góc vuông N hoành 58 tung 34, hỏa lực khống chế ở mức 50% phá hủy các tiểu hành tinh ở ven đường, trực tiếp tạo ra một con đường về phía trước, dùng hết tốc độ tiến lên; chiến hạm cỡ nhỏ cùng các chiến hạm đột kích hướng về bên phải tại góc vuông H hoành 64 tung 15 tiến thẳng tới phía trước, tận lực đi vòng nếu gặp phải chướng ngại vật ven đường, tốc độ càng nhanh càng tốt.”
“Trưởng quan, số lượng tiểu hành tinh phía trước quá nhiều, hỏa lực bên trái 50% không đủ để phá hủy toàn bộ chúng.”
“Hỏa lực chiến hạm tập trung tại các hành tinh lớn, hành tinh nhỏ thì trực tiếp cho máy bay không người lái đâm vào.” Cố Khâm kiểm tra hình ảnh do phi thuyền do thám truyền tới, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng. Mật độ dày đặc của các tiểu hành tinh dường như càng ngày càng nhỏ. Hơn nữa tại sao tiến vào dò xét đã được một đoạn đường dài như vậy mà họ vẫn chưa gặp bất cứ kẻ địch nào?
“Trưởng quan, phát hiện vật thể không xác định phía trước!”
Trên màn ảnh to lớn trước mặt xuất hiện một bóng đen. Hả? Đây là… là một tinh cầu khổng lồ?! Không, không đúng, tiểu hành tinh xung quanh giống như hướng về nơi đó tập trung lại… Lẽ nào… Đối phương dùng lực hút hấp dẫn tiểu hành tinh xung quanh bao vây chủ hạm lại? Đây là muốn làm gì? Lợi dụng tiểu hành tinh để phòng ngự sao? Nhưng dù là vậy thì hỏa lực chủ yếu của đối phương ắt hẳn cũng sẽ không thể dùng được! Mà như thế thì bố trí của mình lúc trước cũng sẽ không có đất dụng võ.
Thế nhưng tại sao lại không thấy chiến hạm phụ thuộc của đối phương? Cố Khâm bỗng nhiên nghĩ tới một khả năng, “Phi thuyền do thám lấy chủ hạm làm trung tâm, tản ra bốn phía.”
Đúng như hắn dự đoán, không bao lâu sau tin tức phát hiện quân địch ở ngay phía trên chủ hạm được truyền tới. Hóa ra đối phương đi vòng đường xa đến phía trên chính mình. Phương pháp này vốn tiêu tốn quá nhiều thời gian, bởi thế cho nên sẽ không có ai suy xét tới. Nhưng đối phương dùng lực hút của chủ hạm hấp dẫn tiểu hành tinh ở bốn phía, dẹp bỏ phần lớn chướng ngại vật khiến cho tốc độ của quân đội tăng nhanh hơn nhiều, cho dù phải đi vòng đường xa thì tốc độ vẫn không chậm như cũ.
“Chậc, có chút ý tứ.” Cố Khâm xoa xoa khóe môi đã cong lên, rốt cục cũng bắt đầu tập trung. Nói vậy tên Z này chính là sinh viên tài cao sắp tốt nghiệp của Trường quân sự Đệ Nhất đi.
Còn một khoảng thời gian nữa mới tiến vào phạm vi công kích của chiến hạm địch, Cố Khâm trước hết đem sự chú ý đặt tại chủ hạm của đối phương. Nếu như trực tiếp dùng hỏa lực thanh lý tên to xác vỏ cứng này chắc chắn sẽ tạo thành lãng phí năng lượng không cần thiết, “Tiêu diệt máy bay do thám xung quanh chủ hạm phe địch. Bốn chiến hạm cấp A phân tán đến bốn phía khối cầu kia, mở ra hệ thống lực hút.”
Bởi vì chủ hạm phe địch hút quá nhiều tiểu hành tinh nên lực hút với mỗi hành tinh rất yếu, bởi thế nên chiến hạm cấp A vốn là chiến hạm cỡ lớn sẽ nhanh chóng hút tiểu hành tinh ở mặt ngoài của đối phương đi. Dần dần, cái vỏ vứng rắn kiên cố này sẽ càng yếu đi. Tới khi đạt tới điểm cân bằng nhất định rồi, Cố Khâm liền truyền đạt mệnh lệnh toàn lực tiến công.
Khi vành đai tiểu hành tinh kia nhận lấy công kích bạo lực không hề dễ chịu thì chủ hạm bên này cũng chuẩn bị nghênh đón chiến hạm địch dày đặc lít nha lít nhít. Chiến hạm Cố Khâm có thể chỉ huy cũng không còn lại bao nhiêu, mà số lượng chiến hạm quân địch gấp mấy lần phe mình, hắn nhất định phải lợi dụng những chiến hạm còn lại để bảo vệ chủ hạm, tranh thủ thời gian phá hủy chủ hạm của quân địch, “Tất cả chiến hạm cấp A tiến tới vành đai tiểu hành tinh phía trước, mở ra hệ thống lực hút.”
Mấy phút sau, Cố Khâm dọn ra một khu vực trống phía trước chủ hạm, để chiến hạm hút tiểu hành tinh che ở tuyến đầu, “Những chiến hạm khác lấy chiến hạm cấp A làm tấm chắn, sau khi quân địch tiến vào phạm vi công kích lập tức tiến công.”
Chiến đấu đùng một cái liền bùng nổ, dù cho đã có tiểu hành tinh làm tấm chắn thì sức chiến đấu của đối thủ đang dốc toàn bộ lực lượng ra vẫn mạnh hơn so với bên Cố Khâm. Hai tay Cố Khâm thao tác thật nhanh trên màn hình giả lập, bởi vì NPC không thuộc mạng chiến đấu quân khu khiến cho trình độ trí năng đối ứng đều chỉ hướng tới mức quân giáo sinh, cho nên trí năng AI của NPC được phân phối tới đều không cao, Cố Khâm nhất định phải tự mình làm rất nhiều chuyện, bằng không sẽ không chống đỡ được hỏa lực mãnh mẽ đến mức này của đối phương.
Ngay khi xác ngoài cứng rắn của chủ hạm sắp biến mất dưới công kích hung mãnh thì “Oanh –!” Chủ hạm quân địch đột nhiên bùng nổ tạo ra một luồng sóng xung kích cực lớn, cột trụ ánh sáng chói mắt trong chớp nhoáng phá hủy toàn bộ cản trở ở phía trước.
Hệ thống liên tục thông báo số lượng chiến hạm tổn thất của phe mình, Cố Khâm tranh thủ liếc mắt nhìn tình hình trận chiến bên kia. Công kích của loại pháo năng lượng này rất lớn nhưng lại đặc biệt tiêu hao năng lượng. Có điều như vậy hắn càng có lòng tin vào việc phá hủy chủ hạm của đối phương trước khi chủ hạm của mình bị đối phương phá hủy và kết thúc trận chiến.
Lúc này vỏ ngoài che khuất tầm mắt đã không còn, miệng chủ pháo của chiến hạm địch đã có thể thấy được rõ ràng, “Tiếp tục công kích, cẩn thận giám sát và điều khiển biến hóa góc độ của miệng chủ pháo, tránh khỏi phạm vi chủ pháo của đối phương.” Đối thủ vậy mà không để lại chiến hạm nào để bảo vệ chủ hạm, có thể thấy được đối phương vô cùng tự tin.
“Trưởng quan, năng lượng chủ hạm đã ở dưới 20%!”
Chiến đấu gay cấn đến tột độ, năng lượng của chủ hạm cũng bị tiêu hao không còn bao nhiêu. Cố Khâm bắt đầu thao túng tài nguyên còn sót lại, dồn hơn nửa chiến hạm quân địch tập trung tới một khu vực xác định, “Chủ pháo nhắm vào góc vuông A, hoành 54 tung 62, công kích!”
“Chuẩn bị nạp năng lượng, năm, bốn, ba, hai, một!”
“Ầm!!!”
Chùm sáng mạnh mẽ trong nháy mắt xuyên về phía trước, chiếm hạm địch lập tức bị tiêu diệt một đám lớn.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Năng lượng chủ hạm giảm xuống còn 10%!”
Đúng lúc này, một phương khác của chiến trường rốt cuộc truyền tới tin chiến thắng, năng lượng của chủ hạm quân địch tiêu hao hết, dưới hỏa lực không ngừng của phe mình đã nổ tung, biến thành một đống đồ bỏ đi trong vũ trụ.