Chương 12: Đi chơi (2)
Không thể như thế được, cô đã trọng sinh lại một kiếp không thể đánh mất anh thêm một lần nữa.
Cô đúng thì cứ như dính lên người anh. Tay thì nắm chặt lấy tay anh không rời một bước.
Đứng chờ gần nửa tiếng cuối cùng cũng đến lượt cô mua vé đi vào. Cô nhìn trò nào cũng hay cũng muốn chơi.
Cha mẹ cô vì gia tộc mà liên hôn. Cô cũng chỉ là sai lầm của họ khi uống say mà lầm lỡ thôi. Hai người họ đều có hạnh phúc riêng của mình.
Cô chính là kết tinh của một cuộc hôn nhân ép buộc không hạnh phúc. Cha không thương mẹ không yêu cô luôn cố hết sức sống một cách vô hình. Nhưng đến năm cô hai tuổi thì cha mẹ cô chính thức đường ai ấy đi. Đùn đẩy trách nhiệm nuôi dưỡng cô cho nhau. Ông bà ngoại vì thương cô nên đem cô về chăm sóc.
Tưởng chừng hạnh phúc sẽ mỉm cười với cô một lần nữa. Nhưng đến năm cô mười tuổi thì ông bà lần lượt ra đi bỏ lại cô trên cõi đời này.
Cô được cha đem về nuôi, bắt đầu những chuỗi ngày sống trong địa ngục của cô. Bị mẹ kế đánh đập, vu oan nhưng cô vẫn cố chịu đựng tất cả.
À còn cả cô em gái quý báu của cô nữa. Nói là em gái nhưng thật ra cô ta lớn hơn cô một tuổi nhưng cha cô lại khai báo là cô ta ít hơn cô hai tuổi.
Cô còn cứ tưởng cô ta thật sự đối tốt với mình nhưng thật ra cô ta mới là người đứng sau mọi chuyện đổ dầu vào lửa. Khiến cha cô lại càng ghét bỏ cô hơn mặc kệ cho hai mẹ con họ muốn làm gì thì làm.
Nhắm mắt làm ngơ lắm lúc cô còn tưởng ông ta không phải là cha cô. Nhưng những điều tồi tệ kia giường như kết thúc khi anh lấy cô.
Đến khi lấy được anh thì anh đã dành hết những điều tốt đẹp của mình cho cô. Thì cô lại không trân trọng nó chỉ cảm thấy anh giả tạo và thật ghê tởm.
Không suy nghĩ nhiều nữa. Bây giờ mới là quan trọng nhất. Cô nắm tay anh đi chơi những trò mà cô thích. Đến cuối buổi thì cô và anh cũng đã thấm mệt nhưng hoàng hôn đẹp quá. Chắc là đẹp nhất khi ở trên vòng tròn đu quay. Cô còn nghe nói được là nếu các cặp đôi mà hôn nhau khi vòng tròn ở độ cao cao nhất thì sẽ sống hạnh phúc bên nhau.
Nghĩ vậy thì cô kéo anh đến chỗ vòng tròn đu quay. Vì bây giờ là cuối buổi nên họ rất nhanh đã nên được vòng tròn đu quay.
Nhưng khi vòng tròn đi đến được một phần bốn trạng đường rồi mà không khí giữa hai người vẫn rất im lặng. Khiến không gian rất im ắng, trầm lặng nên Sở Nguyệt đành phải tìm chủ đề nói chuyện.
- " Anh có thích trẻ con không?"
- " Không. Nếu như là con của chúng ta thì anh rất thích."
- " Vậy anh thích con trai hay con gái."
- " Chỉ cần là em sinh là được."
Trong lòng cô thầm nghĩ sao cái miệng của anh lại ngọt như vậy. Nói câu nào lại là khiến cô thích câu đó.
Cùng lúc đấy trong lòng anh lại nghĩ sao tự dưng em ấy lại hỏi về con. Hay là em ấy cũng muốn sinh một đứa rồi. Anh rất mong chờ.
- " Vậy thì sang năm mình sinh nhớ. Bây giờ em còn muốn hưởng thụ cuộc sống hai người."
- " Được."
Thấy cũng đã sắp lên đến điểm cao nhất. Cô từ từ dí sát mặt mình đến mặt anh chạm nhẹ vào môi anh.
Từ thế bị động anh đã chuyển thành chủ động hôn cô. Anh bắt đầu cạy đôi môi của cô ra. Cho lưỡi vào bên trong, hai chiếc lưỡi bắt đầu quấn quýt lấy nhau. Mút hết mật ngọt của nhau. Dần dần cô cạn dưỡng khí.
Trong lòng anh thầm nghĩ chắc phải luyện tập nhiều để cho cô quen hơn mới được.
Khi hai người tạch nhau ra còn mang theo cả sợi chỉ bạc ra ngoài. Trán tựa vào nhau, anh lấy mũi của mình cọ lên mũi cô. Từng cử chỉ hành động mà họ dành cho nhau hết sức ngọt ngào.
Ngày hôm nay đối với hai người là một ngày hạnh phúc. Trải qua nhiều cung bậc cảm xúc vui vẻ, lãng mạng và hạnh phúc.
Cô đúng thì cứ như dính lên người anh. Tay thì nắm chặt lấy tay anh không rời một bước.
Đứng chờ gần nửa tiếng cuối cùng cũng đến lượt cô mua vé đi vào. Cô nhìn trò nào cũng hay cũng muốn chơi.
Cha mẹ cô vì gia tộc mà liên hôn. Cô cũng chỉ là sai lầm của họ khi uống say mà lầm lỡ thôi. Hai người họ đều có hạnh phúc riêng của mình.
Cô chính là kết tinh của một cuộc hôn nhân ép buộc không hạnh phúc. Cha không thương mẹ không yêu cô luôn cố hết sức sống một cách vô hình. Nhưng đến năm cô hai tuổi thì cha mẹ cô chính thức đường ai ấy đi. Đùn đẩy trách nhiệm nuôi dưỡng cô cho nhau. Ông bà ngoại vì thương cô nên đem cô về chăm sóc.
Tưởng chừng hạnh phúc sẽ mỉm cười với cô một lần nữa. Nhưng đến năm cô mười tuổi thì ông bà lần lượt ra đi bỏ lại cô trên cõi đời này.
Cô được cha đem về nuôi, bắt đầu những chuỗi ngày sống trong địa ngục của cô. Bị mẹ kế đánh đập, vu oan nhưng cô vẫn cố chịu đựng tất cả.
À còn cả cô em gái quý báu của cô nữa. Nói là em gái nhưng thật ra cô ta lớn hơn cô một tuổi nhưng cha cô lại khai báo là cô ta ít hơn cô hai tuổi.
Cô còn cứ tưởng cô ta thật sự đối tốt với mình nhưng thật ra cô ta mới là người đứng sau mọi chuyện đổ dầu vào lửa. Khiến cha cô lại càng ghét bỏ cô hơn mặc kệ cho hai mẹ con họ muốn làm gì thì làm.
Nhắm mắt làm ngơ lắm lúc cô còn tưởng ông ta không phải là cha cô. Nhưng những điều tồi tệ kia giường như kết thúc khi anh lấy cô.
Đến khi lấy được anh thì anh đã dành hết những điều tốt đẹp của mình cho cô. Thì cô lại không trân trọng nó chỉ cảm thấy anh giả tạo và thật ghê tởm.
Không suy nghĩ nhiều nữa. Bây giờ mới là quan trọng nhất. Cô nắm tay anh đi chơi những trò mà cô thích. Đến cuối buổi thì cô và anh cũng đã thấm mệt nhưng hoàng hôn đẹp quá. Chắc là đẹp nhất khi ở trên vòng tròn đu quay. Cô còn nghe nói được là nếu các cặp đôi mà hôn nhau khi vòng tròn ở độ cao cao nhất thì sẽ sống hạnh phúc bên nhau.
Nghĩ vậy thì cô kéo anh đến chỗ vòng tròn đu quay. Vì bây giờ là cuối buổi nên họ rất nhanh đã nên được vòng tròn đu quay.
Nhưng khi vòng tròn đi đến được một phần bốn trạng đường rồi mà không khí giữa hai người vẫn rất im lặng. Khiến không gian rất im ắng, trầm lặng nên Sở Nguyệt đành phải tìm chủ đề nói chuyện.
- " Anh có thích trẻ con không?"
- " Không. Nếu như là con của chúng ta thì anh rất thích."
- " Vậy anh thích con trai hay con gái."
- " Chỉ cần là em sinh là được."
Trong lòng cô thầm nghĩ sao cái miệng của anh lại ngọt như vậy. Nói câu nào lại là khiến cô thích câu đó.
Cùng lúc đấy trong lòng anh lại nghĩ sao tự dưng em ấy lại hỏi về con. Hay là em ấy cũng muốn sinh một đứa rồi. Anh rất mong chờ.
- " Vậy thì sang năm mình sinh nhớ. Bây giờ em còn muốn hưởng thụ cuộc sống hai người."
- " Được."
Thấy cũng đã sắp lên đến điểm cao nhất. Cô từ từ dí sát mặt mình đến mặt anh chạm nhẹ vào môi anh.
Từ thế bị động anh đã chuyển thành chủ động hôn cô. Anh bắt đầu cạy đôi môi của cô ra. Cho lưỡi vào bên trong, hai chiếc lưỡi bắt đầu quấn quýt lấy nhau. Mút hết mật ngọt của nhau. Dần dần cô cạn dưỡng khí.
Trong lòng anh thầm nghĩ chắc phải luyện tập nhiều để cho cô quen hơn mới được.
Khi hai người tạch nhau ra còn mang theo cả sợi chỉ bạc ra ngoài. Trán tựa vào nhau, anh lấy mũi của mình cọ lên mũi cô. Từng cử chỉ hành động mà họ dành cho nhau hết sức ngọt ngào.
Ngày hôm nay đối với hai người là một ngày hạnh phúc. Trải qua nhiều cung bậc cảm xúc vui vẻ, lãng mạng và hạnh phúc.