Chương 19: Bắt đầu lại
Anh càng nghĩ càng đau lòng, rõ ràng anh hơn hắn ta về mọi thứ nhưng sao cô lại không nguyện ý nhìn về phía anh một lần.
Anh ở trong phòng của tổng bộ suy nghĩ rất nhiều thứ. Nhưng sự thật khiến anh rất đau lòng.
…----------------…
Cô ngồi chờ anh cả đêm vẫn không thấy về. Lần này chắc anh đã kiên quyết rồi. Cô thật sự không biết giờ anh đang ở đâu.
Không màng ăn uống, chỉ một lòng muốn đợi anh về để giải thích. Nhưng cứ ngồi chờ mãi thế này cũng không phải cách . Cô đành đi lên tắm rửa để đến công ty gặp anh.
Tắm rửa xong cô lập tức chạy đến công ty để gặp anh. Nhưng khi đến nơi thì nhân viên đã cho biết anh đi công tác rồi.
Sao anh lại đi công tác gấp như vậy. Dù mọi lần anh có đi công tác gấp thế nào đi chăng nữa thì anh cũng sẽ bảo người làm nhắn lại với cô một câu. Dù cho cô có không bao giờ quan tâm đến việc anh đi đâu hay làm gì.
Cô thật sự rất lo lắng vì chuyện thay đổi lớn này của anh. Cô gặng hỏi nhân viên nhưng họ cũng lắc đầu bảo không biết anh đi công tác ở đâu.
Nhưng may sao lần đó cô đã phòng hờ mọi rủi ro lên đã xin số điện thoại của trợ lý của anh. Cô thầm nghĩ đúng là mình thật thông minh biết suy nghĩ đến tương lai mà. Cô tìm số và gọi cho trợ lý của anh.
-" Alo."
-" Là tôi đây."
-" Ai?"
-" Phu nhân của Mặc tổng."
Lúc đầu anh còn ngờ ngợ định không nghe điện thoại nhưng linh tính mách bảo anh phải nghe điện thoại. Đúng là linh tính của anh rất đúng, nếu anh mà không nghe điện thoại thì nhất định sẽ mất công việc không an nhàn mà lương cao rồi. Đúng là ông trời phù hộ anh.
-" Dạ! Phu nhân có gì căn dặn."
-" Tử Hàn hiện giờ đang ở đâu?’
Chuyện này thì anh thật sự không dám nói vì anh đã căn dặn là không được tiết lộ anh đang ở đâu.
-" Chuyện này…"
-" Nói."
-" Chủ tịch đã dặn dò chúng tôi là không được nói chuyện này."
-" Tháng lương này của anh tăng gấp ba ."
-" Gấp ba ."
Câu nói này của cô đã thật sự đánh động vào lương tâm của anh. Bình thường lương của anh đã rất cao rồi nhưng bây giờ lại còn nhân gấp ba không phải là quá nhiều à. Đúng là người có tiền có khác, dùng tiền không cần suy nghĩ.
-" Nói nhanh."
-" Tôi sẽ gửi định vị cho người."
Dù gì anh cũng suy nghĩ cho sự hạnh phúc của chủ tịch mà. Chắc anh sẽ không giận mà sa thải anh đâu. Dù gì anh cũng đã có bà chủ che chở rồi. Không còn gì là phải lo sợ cả.
Khi nghe trợ lý của anh nói vậy thì cô cũng nhanh chóng mua vé máy bay của chuyến bay gần nhất để đi đến chỗ anh. Và nhanh chóng đi về nhà thu dọn sơ qua quần áo để đến chỗ anh.
Từ đây bắt đầu cuộc truy phu đầy kịch tính của cô. Cô thật sự rất nôn nóng muốn gặp anh. Vì cô thật sự rất nhớ anh. Dù mới không gặp có nửa ngày thôi mà đối với cô như mấy năm. Không biết bây giờ tâm trạng của anh có giống cô lúc này hay không . Hay anh thật sự đã buông tay cô rồi nhưng dù anh có buông tay cô đi nữa thì cô cũng muốn thử theo đuổi lại anh.
Để cho biết cảm giác của anh lúc trước khi nuông chiều cô vô điều kiện dù cô có làm sai bao lỗi lầm thì vẫn luôn sẵn sàng tha thứ cho cô. Và cũng không để lại nuối tiếc cho cuộc đời của cô. Nếu không theo đuổi được lại anh thì cô cũng sẽ buông tay ra đi, luôn chúc phúc cho anh tìm được một tình yêu mới.
Và sẽ đứng sau ủng hộ anh vô điều kiện chỉ cần anh được hạnh phúc thì cô cũng mãn nguyện khi được sống thêm một kiếp rồi