Chương 20
Ninh Viên Viên sắp xếp mọi thứ vào tủ lạnh, một bên này Tần Mặc cũng phụ giúp côNinh Viên Viên lúc đầu cũng từ chối, để đó cô tự làm được. Tần Mặc không nói gì chỉ yên lặng một bên dọn đống đồ cô mua ra thu xếpCô thở dài, đáng sợ...Ninh Viên Viên đeo chiếc tạp dề màu lam, dây cột bên eo cô gái, lộ ra vòng eo nhỏ mảnh khảnh, cô bận rộn ở bếpTần Mặc một bên đứng ung dung dựa vào cửa, hai tay khoanh lại, bộ dạng nghiêm túc nhìn cô gái nhỏAnh mặc một chiếc áo sơ mi đen cùng chiếc quần tây đen, lộ ra khí nho nhã cao ngạo, màu đen làm nổi bật làn da trắng của người đàn ông, làm vẻ ngoài của anh càng thêm lạnh lùngNhưng đôi mắt tựa như đang bán đứng anh, đôi mắt anh đào chậm rãi nhìn cô, mang dáng vẻ yêu nghiệt càng ôn hoà, tia lạnh bên người anh dường như tiêu tan. Chiếc áo sơ mi ở trong quần, bộ dạng nghiêm chỉnhChỉ có cổ áo được bung ra hai cúc, mang dáng vẻ phong tình đẹp chết ngườiNinh Viên Viên vẫn đang bận rộn nấu ăn, không hề hay biết người đàn ông kia đang nhìn mìnhNinh Viên Viên mặc chiếc áo phông trắng, tay áo khá ngắn chỉ lộ ra bắp tay nhỏ trắng trắng. Ninh Viên Viên thuận tiện búi tóc lên, vài cọng ôn nhu rủ xuống tạo dáng vẻ nhu mì hiền lành của cô gáiMùi hương thức ăn trong căn phòng lan tỏa, Ninh Viên Viên tựa như tâm tình có chút phức tạpTần Mặc chậm rãi không tiếng động đi về phía cô, Ninh Viên Viên nhìn anh, cô vừa nếm xong hương vị của canh, Ninh Viên Viên cảm thấy không tồiNhưng cô không biết không khẩu vị của người đàn ông này, chậm rãi múc một lượng nhỏ muốn cho anh thử:"Thử xem, xem có vừa miệng anh không?"Bàn tay trắng nhỏ của cô gái cầm cái giá đưa trước mặt anh, Tần Mặc rũ mắt, đây là cái giá lúc nãy cô dùng qua....Hơi nóng kề bên môi hắn, Tần Mặc thấp giọng:"... nóng"Ninh Viên Viên chợt cuống cuồng, quên mấtLỡ Tần Mặc ăn vào không để ý mà bị phỏng mồm, không biết anh ta có giết cô không?Ninh Viên Viên chậm rãi thổi thổi, lại một lần nữa đưa lên, Tần Mặc theo đà cúi xuống, nước canh thanh đạm tràn vào khoang miệng đậm đàTần Mặc rũ mắt, gật đầuNinh Viên Viên chợt có chút vui vẻ, gật đầu nghĩa là rất ngon, nhưng anh không dám mở miệngBàn ăn được thu dọn ra, Tần Mặc giúp cô một tay. Sau một thời gian chung sống, cô cảm thấy vị nam chính này tính cách không quá khó ưa chỉ hơi trầm mặt ít nói còn lạnh lùng nữaCả ngày phải đối mặt với gương mặt lạnh lẽo đó, khiến cô không khỏi áp lực. Tuy trong linh hồn cô đã là bà cô hơn 30Nhưng tính cách vẫn như cô gái nhỏLại xuyên vào cơ thể hợp với lứa tuổi, khiến cho uy áp của một người lớn mất đi, cảm giác rất sợ Tần MặcĐối diện với ánh cô cứ như một đứa con gái nhút nhát, anh là một người cha nghiêm khắcTần Mặc có sở thích hơi bệnh hoạn là châm chọc người khác, còn thích nhìn người ta đau khổ, tính cách quái dịLâu lâu lại cười một cách kỳ quặcCô đột nhiên sợ tên này bị thần kinh, mạch não của Ninh Viên Viên chợt căng ra, cắn cắn đầu lưỡi, chiến tranh tư tưởngTần Mặc ngồi phía cô đối diện nhìn cô bất động, anh không động đũa, Ninh Viên Viên hiếu kìCô mờ mịt hỏi:"Sao anh không ăn đi?"Tần Mặc rũ mắt nhìn cô, ngoan ngoãn ngồi, chậm rãi nói:"....Chờ cô"Ninh Viên Viên:?Ninh Viên Viên kinh ngạc khó hiểu, khó nói thành lời, không nói nhiều cô bắt đầu động đũa, Tần Mặc cũng động đũaNinh Viên Viên:"......"Tần Mặc nhìn thiếu nữ chậm rãi ăn, mi dài rũ xuống như cánh quạt nhỏ, đuôi mắt phượng cong cong thoạt nhìn thật mê người, chiếc mũi nhỏ có ửng hồngỞ dưới khoé mắt cô có một nốt ruồi nhỏ, làm cô gái trở nên yêu kiềuNhưng bây giờ dáng vẻ cô có chút lạnh lùng, không khí hiện tại chỉ tiếng chén đũa va chạmTần Mặc không phải là người kén ăn, nhưng bây giờ anh cảm đồ ăn ngon hơn thường lệ, ngon hơn những nhà hàng anh từng anh. Có lẽ là lúc này tâm trạng khá tốt, nên đồ ăn rất đơn giản nhưng khiến hắn cảm thấy ngon miệngHai má cô ăn phòng hai bên, trông như chú chuột hamster nhỏ, Tần Mặc khẽ cong cong khoé môi, có buồn cườiĂn xong Tần Mặc đảm trách nhiệm đi rửa chén, Ninh Viên Viên có chút không thể tin được. Để cho nam chính đi rửa chén, không biết hắn có ghi thù cô không?Ninh Viên Viên bị chính suy nghĩ của mình doạ sợ, lén lút đứng ngay cửa phòng bếp nhìn lén anhThân ảnh người đàn ông gầy, một thân màu đen thù lù trong bếp, nhìn rất doạ người. Dáng người hắn cực đẹp, vừa cao vừa gầy, giống như người mẫu vậyEo nhỏ vai rộng chân dài, đủ tiêu chuẩn để làm người mẫuNinh Viên Viên chỉ dám đứng đỏ, không dám đến gần. Khẽ quan sát nhìn anh, vẻ mặt anh bình thường không có dấu hiệu của bất mãn hay nổi giậnCô âm thầm thở ra, coi như vẫn sống chung ổn địnhMiễn sao không chọc điên hắnTrong nguyên tác, vị nam chính này một được miêu tả rất lạnh lùng, hồi nhỏ tuổi thơ anh ta trải qua không mấy vui vẻ, nên tạo tính cách lạnh lùng khó đoánNam chính có bệnh xà tinh trong người, nhưng nó chưa bộc phát, nếu nó bộc phát, Ninh Viên Viên nghi ngờ người chết có khả năng là mìnhHic...Vẻ ngoài yêu nghiệt này đúng là không hợp với tính cáchCô cầu mong nữ chính nhanh nhanh xuất hiện, để cứu vớt cuộc đời côMấy ngày trôi qua liên tục, Tần Mặc thường xuyên về đúng giờ, có khi về rất sớm. Mỗi bữa ăn là do cô chuẩn bị, ăn xong thì hắn sẽ đi sẽ chénCứ liên tục mấy ngày trôi quaTrong công ty không ít tin đồn về ông chủ xuất hiện, nói Tần Mặc không còn cuồng công việc có khi nào đi hẹn hò không?Trái tim thiếu nữ của nhân viên lập đau khổ, thất tình trầm trọngTần Mặc kết hôn không ai biết đến, chỉ có cấp cao trong công ty cùng trợ lý thư bên cạnh là biếtNhưng họ chưa từng thấy mặt vợ ông chủ, chỉ có mỗi mình trợ lí Tang là biết, nhưng anh ta là người kín miệng như bưng, vòng vô mãi cũng chẳng moi được gì Anh ta là kiểu người trung thành vì sếp nên các vị đừng mơ tưởng sẽ moi được thứ gì từ tôi nữa!