Chương 12: Chương 12
_ Công chúa ko có làm gì quá đáng với người chứ ?_ Ai dám làm gì ta chứ? Ngược lại...!ta có chút hứng thú với cô ta...Ta sẽ giúp nàng ta thu tóm đại triều cũng cố binh lực giúp nàng ta lên ngôi ._ Người như vậy có mạo hiểm quá ko?_ 3 năm ở với người đần ko bằng 1 lúc ở cùng người khôn.Dù gì nàng ta cũng là người thông minh huống hồ bây giờ ta cũng đã là phò mã là chính thất của nàng ta.Nếu giúp nàng ta sau cùng ta cũng ko thiệt , ngược lại để người khác lên ngôi ngươi nói xem lúc đó ko chỉ có nàng ta chịu khổ còn liên lụy luôn cả ta làm sao ta có thể để bản thân chịu ủy khuất đượcDạ Quân Ly mỉm cười nói._ Người quả là suy tính kỉ lưỡng.Giang Hành ta nguyện chia sẽ mọi việc với người._ Là ngươi tự nói, khi đó đừng có thấy khó khăn mà bỏ trốn lúc ấy ko có kịp đâu haha.Từ ngày Phi Hoan tiến cung làm trắc phi Lâm Ngữ Khê cũng ko đoái hoài gì đến Lý Uy hắn vì thế mà bực bội cho nên quyết gặp riêng Phi Hoan 1 lần.Phi Hoan đang chăm chú gãy đàng chợt nghe nha hoàng của mìh là Như Ngọc vội nói nhỏ_ Chủ tử! Phò mã của phủ hoàng nữ Lý Uy đến ạ!_ Hắn đến có việc gì?_ Nô tỳ ko rõ, chỉ nghe nói là muốn gặp riêng chủ tử._ Được rồi, ngươi lui đi ta tự có sắp xếpPhi Hoan nhanh chân vước ra ngoài cúi người hành lễ_ Phi Hoan! thỉnh an Phò mã._ Miễn....Lý Uy nhẹ nhàng nói Phi Hoan cũng từ từ chỉnh lại y phục_ Như Ngọc mau mang trà lên._ Ko cần đâu, ta chỉ nói 1 chút chuyện rồi đi.Các ngươi lui hết đi._ Không biết Phò mã ghé thăm cho nên nô gia ko kịp nghênh đón xin thứ lỗi cho._Không biết hôm nay người muốn gặp nô gia là có việc gì ?_ Hôm nay ta đến đây cũng ko muốn vòng vo gì nhiều.Ta biết Ngữ Khê có tình cảm với ngươi cho nên ngươi bớt tiếp xúc đối với nàng ấy...Nghe đến đây Phi Hoan bật cười nụ cười tuy chỉ nhếch khóe môi lại làm Lý Uy khó chịu_ Ngươi cười cái gì, ta nói có phần nào ko đúng sao?_ Quả thật là ko đúng.Nô gia gả vào phủ hoàng nữ đã sớm là người của Vũ Cơ.nửa bước ta cũng chưa bước ra ngoài, Lý Uy phò mã người nói như vậy nếu để ai nghe được sẽ tội cho ta..._ Ngươi nói vậy là nói ta ko có đầu óc bịa chuyện cho ngươi sao ? Ngươi đừng nghĩ ta ko biết Ngữ Khê đã gặp riêng ngươi, ta ko cần biết ngươi có nguyện ý hay là ép buộc nhưng đừng để ta phải nói thẳng ra...!Ngươi yêu Vũ Cơ đúng ko? Vậy thì ráng tranh sủng với Dạ Quân Ly cho tốt.Ngữ Khê là của bổn cung, bấy kể ai có ý với nàng ấy lúc đó đừng trách ta ko nương tay, đến khi ấy Vũ Cơ ghét bỏ ngươi cũng ko trách Lý Uy ta được...._ Người thông minh như ngươi sẽ hiểu ý ta muốn nói là gì đừng tự đào hố chôn thân nữa...!Ta chỉ muốn nói bao nhiêu đó, ngươi suy nghĩ cho kĩ...!_ Người đâu hồi phủLý Uy nói xong liền quay bước ra ngoài, Sở Phi Hoan mặt biến sắc chân đứng ko vững nên vội vàng ngồi xuống ghế.Tất cả mọi chuyện Dạ Quân Ly và Giang Hành đều nhìn thấy tiếc rằng ở quá xa ko biết 2 người bọn họ là đang nói cái gì._ Tên đó là ai? trông bộ dạng lại kiêu ngạo như vậy?_ Đó là Lý Uy phò mã là chính thấy của Lâm Ngữ Khê đại tỷ của công chúa._ Ra vậy...!nhưng trông hắn từ cử chỉ cho đến tướng đi đều toát ra vẻ là người đã từng luyện qua võ công nhưng lại trông mềm yếu giống hệt nữ nhi._ Lý Uy này trên dưới đều nổi tiếng đa mưu túc trí nhiều lần theo bên cạnh Lâm Ngữ Khê ra chiến trường tuy ko đánh trận nhưng ngược lại bày binh bố trận giúp Lâm Ngữ Khê thắng ko biết bao nhiêu trận, nhưng nghe nói hắn ko có được sủng hạnh lắm , nghe nói đại công chúa và hắn đều bị ép gả cho nhau để liên hôn, tính tình tên này cực kì thâm sâu cho nên người hãy cẩn thận nếu tiếp xúc với hắn..._ Thú vị...!ta bây giờ liền đi thử xem hắn là người thế nào_ Quân Ly người khoan đi đã....Dạ Quân Ly nói chưa dứt câu đã nhảy ra bờ tường cố ý chặn đường Lý Uy.Giang Hành ngăn ko kịp cũng vội nhảy theo ra.Lý Uy vừa từ trong bước ra liền va phải Dạ Quân Ly_ Ah....!Ngươi là ai...!trời còn chư tối người đã nồng mùi rượu như vậy.Nói ngươi là aiLý Uy ghét nhất bị người khác chạm vào thân thể cho nên bị Dạ Quân Ly va mạnh liền bực tức mà quát.Giang Hành vội vàng cúi người nói_ Xin Phò mã bớt giận chủ tử của thần có hơi quá chén vô ý đụng phải người mong người bỏ qua cho._ Ta ko hỏi ngươi, ta hỏi hắn._ Phải phải, Giang Hành ngươi đúng thật là....!đến người cũng nhìn lầm sao? ta là phì mã ngươi còn gọi ai là phò mã nữaDạ Quân Ly giả say cố ý cham chọc Lý Uy_ Hóa ra ngươi là Phò mã của nhị công chúa Dạ Quân Ly?_ Đúng là ta....!ngươi là ai?_ Ta là Lý Uy, phò mã của phủ Hoàng thái nữ đại công chúa.Không ngờ 1 phò mã cao quý ban ngày bn mặt bộ dạng lại chẳng ra gì?_ Phải phải bởi vậy ta đi trước về còn mục dục tối nay còn phải hầu hạ công chúa ko như ai kia....!ko đc ngó ngàng...Dạ Quân Ly vừa bước được vài bước Lý Uy bị câu nói của Dạ Quân Ly chạm đến tâm can liền tức giận_ Ngươi đứng lại cho ta.....