Chương 43: Chương 43
Khụ Khụ vừa đi được vài bước Sở Phi Hoan bỗng dưng ho rất nhiều cho đến khi tuyết trắng dưới chân loan lỗ máu đỏ.Nô tỳ Như Ngọc đứng kế bên hốt hoảng đỡ lấy hắn- Chủ tử ! Người ko sao chứ ? Là nôn ra máu rồi- Ta ko sao.Mau đưa ta về phòng ta muốn nghỉ ngơi một látSở Phi Hoan dường như ko hề ngạc nhiên khi mình nôn ra máu trái lại y rất điềm tĩnh.Nhưng đi đc vài bước thì y loạng choạng mà ngất điVũ Cơ đứng trên gác nhìn xe ngựa đưa Dạ Quân Ly rời đi , cô cắn chặc môi cuối cùng bật ra hai từ “Xin Lỗi” thời gian tới cuộc chiến giữa cô và Lâm Nhã Nhu sẽ một mất một cònLành ít dữ nhiều cho nên cô cố ý đẩy Dạ Quân Ly về Tây Lương vì ko muốn hắn cùng cô gánh tội.Còn về Sở Phi Hoan hắn dùng tính mạng ra ko chịu rời đi Vũ Cơ đành nghĩ cách khác để y ko chịu tội thay.Nếu như may mắn mỉm cười cô sẽ đón hắn quay về .Vừa nghĩ đến đây một tên gia nhân hốt hoảng chạy vào- Công chúa điện hạ.Trắc Phò mã ngài ấy là ngất đi rồi-Mau đưa ta sang đóVũ Cơ Vừa đến cửa phòng Sở Phi Hoan , Như Ngọc đã vội cúi đầu- Nô tì tham kiến công chúa- Chàng ấy làm sao rồi , ta vào xem sao- Thái y đang chẩn đoán cho ngài ấy , căn dặn ko cho ai vào ạ.Phiền công chúa đợi một látCùng lúc đó bên trong phòng, Sở Phi Hoan mơ màng tỉnh dậyTrần Thái y nhìn thấy hắn tỉnh lại liền nói , giọng nói đoán chừng bệnh tình của Sở Phi Hoan vài phần ko ổn- Trắc Phò mã ! Người tỉnh rồi ? Chuyện ngài ngất lần này ta phải bẩm lại với công chúa thôi , sức khoẻ của ngài ........- Ta còn thời gian bao lâu ?Sở Phi Hoan nhìn lên trần nhà thều thào nói- Ngài là đã biết trước bệnh tình rồi sao ?- Ta ...!chỉ vừa mới biết thôi.Lần đó đám người dùng hình với ta trong nhà lao là cố ý muốn ta ko có đường sống nên đã hạ độc vào nước uống.Lần trước ta lén tìm đại phu ngoài thành chẩn đoán qua liền biết đc nhưng quá muộn để giải độc rồi .Trần Thái Y sau khi nghe Sở Phi Hoan nói ra thì trầm ngâm một lát liền nói- Chất độc bây h đã ngấm vào lục phủ ngũ tạng sau đó vào xương.Khiến ngài đau đớn đến chết , lâu nhất chỉ trụ được 6 tháng.- 6 tháng sao? Ha ( nói đến đây Sở Phi Hoan bất chợt cười khổ )Ta đành phải thất hứa với Dạ Quân Ly rồi.Chăm sóc Vũ Cơ sau này đành trông chờ vào hắn thôi.Trần Thái y ta có việc nhờ ông giúp- Phò mã cứ nói nếu giúp đc thần sẵn lòng .- Chuyện ta bị bệnh người đừng nói vs Vũ Cơ ,chuyện biên cương triều chính nàng ấy đã lo nhiều rồi ta ko muốn vì ta mà nàng ấy xao động.Việc thứ hai nếu như ta có mệnh hệ gì mong người giúp ta đưa tin đến cho Dạ Quân Ly sớm nhất , nội tình bây giờ Lâm Nhã Nhu là muốn giết Vũ Cơ bằng mọi cách nếu ta ko còn chỉ có cách uỷ thác cho Dạ Quân Ly .- Nhưng công chúa đã hưu ngài ấy , thần e là khó có thể ....- Ta tin Dạ Quân Ly .- Thần đã rõ .Vừa thấy Trần thái y bước ra Vũ Cơ đã vội tra hỏi- Chàng ấy làm sao rồi ?- Công chúa yên tâm , ngài ấy chỉ bị hàn khí trong người dẫn đến lao lực cho nên mới nôn ra máu mà ngất đi.Chỉ cần giữ ấm cơ thể , thần kê thuốc một thời gian sẽ khỏi thôi.Thần xin phép đi kê thuốc cho ngài ấy- Được .Vào phòng nhìn Sở Phi Hoan yếu ớt nằm trên giường Vũ Cơ nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh nắm lấy tay hắn- Phi Hoan ! Ta xin lỗi- Nàng xin lỗi gì chứ ? Chẳng phải ta chỉ bị thương hàn thôi sao , chỉ cần nghỉ ngơi là khỏi thôi màThời gian cứ thế trôi qua , theo như suy đoán của Vũ Cơ thời khắc Quân Ngô tiến đánh vào các thành trì làm ko phải ngày một ngày hai.Lâm Ngữ Khê nói ra là một tướng quân rất giỏi bày binh bố trận , lập được rất nhiều chiến công nhưng từ việc cố ý mưu sát hoàng thân y còn đang chịu tội , bị tước hết binh quyền giam lỏng trong phủ Hoàng Thái Nữ .Trận Chiến với quân Ngô lần này chỉ có Lâm Nhã Nhu là người có khả năng nhận lấy trọng trách .Nhưng nếu cô ta bách thắng quay về thì chẳng phải tiến gần thêm một bước đến cái ghế Điện Hạ sao.Lâm Vũ Cơ lúc này ko ngồi yên ...!liền lấy thông tin do Sở Phi Hoan ghi chép ngày đó , cùng với một số thông tin thu được cộng thêm sau bao nhiêu ngày ra sức lấy lòng các thần tử trong triều hầu hết đều đã đứng về phía cô.Dựa vào đó cách ngày Lâm Nhã Nhu nhận chức ra trận tiến đánh quân Ngô , Vũ Cơ âm thầm liền dùng binh trong tay mình giả danh quân Ngô đánh tiến lục quận do Lâm Nhã Nhu cai quản hòng làm cho cô ta phải thoái chứng mà nhả miếng mồi lần này ra.Trời hôm nay tuyết vẫn rơi bám dày trên mấy nhánh dương liễu trong sân.Sở Phi Hoan đang loay hoay múc canh hầm ra bát thì máu ở mũi tự dưng chảy dài Như Ngọc đứng cạnh liền hốt hoảng- Chủ tử ! Người ko sao chứ ? Cả tháng nay người ngày nào cũng chảy máu ...!nô tỳ thật sự lo quá ..