Chương 45: Chương 45
Nói đến đây Sở Phi Hoan bất chợt ho rất nhiều sau đó nôn ra máu rồi ngất điVũ Cơ vội ôm lấy hắn- Phi Hoan! Phi Hoan chàng ko sao chứ ? Đừng làm ta sợ mà Phi Hoan? Người đâu ...!mau gọi Trần Thái y nhanh lênNhư Ngọc từ bên ngoài nghe Vũ Cõ gọi lớn vội vàng chạy vào thì thấy Sở Phi Hoan nằm sóng soài trên sàn nhà , sau đó y vội vàng chạy đi gọi gia nhân khiên Sở Phi Hoan lên giường, bản thân sau đó chạy đi gọi Trần đại phu.Sau khi khám xong tránh làm ồn đến Sở Phi HoanVũ Cơ cho mời Trần Thái y ra ngoài vội hỏi- Trần thái y.Phi Hoan chàng ấy làm sao rồi- Nói ra chỉ mong người đừng trách thần.Thật ra khi nãy chẩn đoán qua thì sức khoẻ của Trắc Phò mã chỉ có thể cầm cự được 1 tháng nữa.Vũ Cơ nghe đến đây nước mắt bất chợt lăn dài.Dù bt đó là sự thật phải đối diện.Một tháng nữa ? khoảng thời gian sắp tới cô còn phải ra trận , ông trời có cần thiết phải tàn nhẫn vs cô cướp đi mọi thứ cô yêu thương nhất hay ko.Nghĩ đến đây tinh thần của cô thật sự suy sụp .Về phía Hoàng Thái nữ Lâm Ngữ Khê từ khi mang tội danh cố sát hoàng thân bị tước chức danh , giam lỏng trong cung ko đc ra ngoàiĐiều này đối với người có tính cách tự mãn như y là điều mất mặt vô cùng.Đang dùng khăn lau cây kiếm sáng loáng đã lâu ko được nhướm máu địch , bên ngoài 1 gia nhân chạy vào bẩm báo- Có chuyện gì- Là là Hoàng nữ tam điện hạ đến ạ- Nói là ta ko muốn gặpTên nô tài chưa kịp ra ngoài bẩm báo Lâm Nhã Nhu đã bước vào trong , khuôn miệng nhếch mép cười mỉa mai- Chậc chậc ! ( lắc đầu ) Đường đường là Hoàng Thái Nữ nay lại phải sống trong cái xó này, ngươi xem ngươi có đáng thương hay ko- Nếu đến đây ko có ý tốt thì cút đi- Ai ya! Sao lại ko có ý tốt cơ chứ.Đại tỷ à trọng trách ra quân lần này đáng lẽ do tỷ đảm nhận nay lại đc truyền cho Nhị tỷ đấy.Ta chỉ tiếc công lao bấy lâu của tỷ nay đã đổ sông đổ biển rồiLâm Ngữ Khê ngừng tay đưa lưỡi kiếm lên xoay qua xoay lại , làm ánh sáng phản chiếu lên gương mặt sắt sảo của y.Lúc này y liếc mắt nhìn sang Lâm Nhã Nhu- Ta bây h thân bại danh liệt.Chuyện triều chính sớm đã từ bỏ, ngươi ko cần bận tâm đến đây nhiều lời đâu.- Chuyện đó ngươi có thể ko để tâm.Nhưng ta chắc chắn chuyện này ngươi ko để tâm ko đc ( vừa nói Lân Nhã Nhu vừa bước lại gần bên Lâm Ngữ Khê nói nhỏ) Nói cho ngươi biết Sở Phi Hoan đang gần đất xa trời rồi- Ngươi nói thế có ý gì? ( Nghe Sở Phi Hoan gặp chuyện y ko giữ đc bình tĩnh nữa)- Nhìn xem, nhìn xem .....!Ngươi và ta có một điểm rất giống nhau đều hận Vũ Cơ.Đều là sau khi ra trận quay về liền biết người trong lòng đều đc gả cho Vũ Cơ nhưng ta ko giống ngươi , thứ ta có ko được ,kẻ khác đừng hòng có được.Dạ Quân Ly chàng ấy ko yêu ta ,ta lập tức ko để chàng ấy cùng ả ta sống hạnh phúc, Sở Phi Hoan tính khí hiền lành , nho nhã nhưng tiếc thay hắn quá ngu ngốc.Làm cánh tay trái đắc lực cho Vũ Cơ để chống lại ta, ngươi nói xem ta có nên giết hắn hay ko?Nghe đến đây Lâm Khả Như ko còn đủ bình tĩnh nữa y nắm cổ áo Lâm Nhã Nhu nghiến răng nói- Nói! Rốt cuộc ngươi đã làm gì chàng ấy?- Haha( Cười lớn sau đó gạt tay Lâm Khả Như ra) Thân thể hắn vốn yếu ớt ...!tiện thể ta dư một ít Ngân cốt tán mỗi bữa sai thuộc hạ thêm một ít vào nước uống , lâu dần thân thể suy nhược khí huyết giảm mạnh cho đến khi nôn ra máu , kinh mạch đứt lìa mà chết.Nếu tính ra bây h hắn là đang hấp hối rồiLâm Khả Như nghe đến đây chân y đứng ko vững nữa lảo đảo ngã xuống ghế , tay phải cố nắm chặt tay ghế giữ bình tĩnhNhìn tinh thần Lâm Khả Như suy sụp làm Lâm Nhã Nhu rất hứng thú, ả cười mỉa mai- Chúc ngươi vui vẻ vs tin tức ta đem tới nhé.Ta còn có việc phải làm xin cáo từ trước.Sau khi Lâm Nhã Nhu rời đi , Lâm Khả Như lập tức đứng dậy thẳng hướng cửa chính một mạch đi tới phủ của Lâm Vũ Cơ, mặc cho thị vệ bênh cạnh là Tố Khanh hết lời khuyên nhủ , y sợ Lâm Khả Như trong vài phút bốc đồng lại phạm tội- Điện hạ à ! Người mau quay về phủ đi, người tự ý rời phủ như vậy nếu để Hoàng Thượng biết sẽ .....Lâm Khả Như bất chợt dừng lại trầm giọng nói- Ta bây h một thân trọng tội thì còn sợ cái gì.Ngươi quay về đi ta ko muốn liên luỵ đến ngươi.Nói rồi y lại tiếp tục đi , Tố Khanh là thị vệ trung thành nhất từ trước đến nay của Lâm Khả Như làm sao có thể vì ba chuyện này mà quay về nên đành đi theo y .Lúc này trời cũng đã chập choạng tối , Lâm Khả Như mặc cho hai thị vệ ngăn cản cũng mặc kệ đá cửa xông thẳng vào trongVũ Cơ bên trong nghe thấy tiếng ồn liền ra ngoài , cô khá ngạc nhiên khi người đến lại là Lâm Khả Như- Ko biết h này đại tỷ đến tìm ta là có việc gì ?Chát Một cái tát như trời giáng xuống làm khoé miệng Vũ Cơ bật máu.Làm tất cả các thị vệ đều hốt hoảng , Tố Khanh vội vã quỳ xuống miệng lắp bắp cầu xin- Nhị Điện hạ ....!Chủ tử người ấy thật sự ko cố ý nô tài xin nhị điện hạ đừng trách tội- Tố Khanh !!!! ( Lâm Nhã Như tức tối nhìn Tố Khanh đang quỳ rạp dưới chân )Vũ Cơ đưa tay ra hiệu cho Tố Khanh đừng nói nữa , cố lúc này mới nói.