Chương : 12
Nhóm người đi một lát thì Lâm Minh bỗng dừng chân lại, hơi suy nghĩ một chút rồi đi vào bên trong một kiến trúc to lớn có để một tấm biển vàng: Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá.
" Onii-sama, chúng ta đến đây làm gì??"
Mary hơi nghiêng đầu hỏi, Lâm Minh yêu thương hôn một cái lên trán cô rồi trả lời
" Ta muốn bán đấu giá một ít đồ để đổi lấy kim tệ tiêu xài, chúng ta dù sao cũng đâu thể lấy Tinh tệ ra dùng mãi!"
" À, em hiểu rồi. Onii-sama quả nhiên thông minh, chụt!"
Mary vui vẻ hôn một cái lên má hắn, Lâm Minh đối với tính cách có chút thiên nhiên ngốc của cô cũng chỉ cười cười mà thôi.
Đi vào bên trong thì một cái kim bích huy hoàng rộng rãi trong đại sảnh đập vào mắt đám người, tuy nhiên trừ Tiểu Y ra thì không ai thấy kinh ngạc, đơn giản vì những phòng đấu giá trong Thần Chiến thì còn xa hoa hơn nơi đây gấp trăm lần.
Lúc này đã có hai người đứng sẵn đó chờ đợi bọn họ, là một nam một nữ.
Nam là một ông lão tóc trắng tuổi tầm 60, mái tóc muối hoa tiêu và bộ râu bạc phơ dài đến bụng, còn đứng bên cạnh hắn là một nữ nhân xinh đẹp khiến cho Lâm Minh ánh mắt có chút để ý.
Thân mang váy bào đỏ bao bọc lấy thân thể lả lướt mềm mại, khuôn mặt thành thục vũ mị tràn đầy phong tình, đặc biệt là ánh mắt lúc nào cũng long lanh khiêu gợi, sắc đẹp đủ khiến cho bất kỳ nam nhân gặp nàng lần đầu nếu không có tốt định lực nhất định sẽ bị nàng làm cho mê mẩn.
Nàng không phải ai khác chính là Mễ Đặc Nhĩ Phòng Đấu Giá thủ tịch đấu giá sư - Nhã Phi.
Lâm Minh không thể không công nhận, so về độ mị hoặc thì kể cả Tiểu Y lẫn Lâm Mị đều thua Nhã Phi một chút, cũng chỉ có Mary và Merlin khí chất siêu phàm mới ép đối phương một đầu.
Trong lòng hắn bỗng nhiên hiện ra một chủ ý xấu xa, một chủ ý mà sau này sẽ khiến cho toàn đại lục điên đảo, bánh xe số phận cũng lệch quỹ đạo.
Tất nhiên, đây là chuyện của sau này....!!
" Tại hạ là Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá giám định sư Cốc Ni, xin ra mắt các vị tiền bối. Không biết chúng ta có thể giúp gì cho các vị!"
Ông lão chắp tay cung kính cúi người, ánh mắt đầy kinh hãi không dám có một tia thất lễ.
Đứng bên cạnh, Nhã Phi nghe vậy thì biến sắc, ai không biết chứ cô thì rõ ràng lão nhân này đường đường là một vị Pháp Linh đỉnh phong, vậy mà bây giờ lại hạ mình như vậy trước nhóm người trẻ tuổi này.
Nhã Phi hoàn toàn không biết Cốc Ni lúc này cũng kêu khổ không thôi trong lòng.
Trong năm người trước mắt thì ông ta cũng chỉ nhìn ra được Tiểu Y có tui vi ngang bằng bản thân là Đấu Linh đỉnh phong, còn bốn người kia thì như thâm uyên không thấy đáy, khí tức nguy hiểm sâu không lường được.
Mà Tiểu Y, bề ngoài chỉ mới có khoảng 15 - 16 tuổi mà đã có tu vi yêu nghiệt như vậy, vậy thì những người kia thì sao, biết đâu lại là lão quái Tôn cấp trở lê đã phản lão hoàn đồng thì sao.
Mà cho dù không phải thì kêu một tiếng tiền bối cũng không mất gì, nhường một bước thì sóng êm biển lặng.
" Ồ "
Lâm Minh hơi ngạc nhiên, ông lão này quả nhiên gừng càng già càng cay, hắn đã cố gắng che dấu khí tức bản thân rồi mà ông ta vẫn có thể bằng bản năng mà nhận ra nguy hiểm, như vậy đã rất khá rồi.
" Ta gọi là Lâm Minh, cứ gọi ta Lâm thiếu là được. Hôm nay đến đây là có ít chuyện muốn phiền các ngươi!"
Lâm Minh mĩm cười nhàn nhạt nói.
" Có gì cần Lâm thiếu cứ nói. Chúng tôi nhất định sẽ dốc hết sức lực hoàn thành!"
" Trước tiên, giúp ta bán đấu giá ba thứ này!"
Lâm Minh lấy từ ba lo ra một thanh kiếm màu bích lục cùng hai viên đan dược, hương thơm lập tức phiêu đãng khắp gian phòng.
Cốc Ni biến sắc, không chút do dự lấy ra hai hộp ngọc bỏ đan dược vào trong, thầm than Lâm Minh phá của, cứ lấy ra như vậy dược lực sẽ hao tổn.
" Tiền bối, đây là??"
Cốc Ni cẩn thận hỏi dò
" Thanh kiếm có tên Bích Huyết kiếm, Đấu Giả sử dụng uy lực kiếm kỹ tăng 100%, đấu sư 80%, cứ thế mà tính, đến Đấu Hoàng sẽ vô hiệu. Đồng thời ai bị chém thương sẽ trúng thì vết thương sẽ rất khó lành. "
" Còn hai viên đan dược, ta gọi chúng là Ma Đấu đan, tác dụng thì khiến cho Hoàng cấp 9 tinh trực tiến tấn thăng Tông cấp."
" Tê "
Cốc Ni và Nhã Phi đồng thời hít ngụm khí lạnh, đối phương tiện tay một cái mà lại lấy ra vật phẩm quý giá thế này, mắt còn không chớp lấy một cái.
Rốt cuộc là họ đang đối mặt hạng nhân vật gì đây??
Bích Huyết Kiếm không nói, dù là tinh phẩm trong tinh phẩm nhưng cũng từng có mấy lần xuất hiện vật phẩm tương tự.
Còn Ma Đấu đan, nghe cũng chưa bao giờ nghe qua, hơn nữa công dụng còn kinh người đến vậy.
Phải biết, Tông cấp cường giả ở Gia Mã đế quốc cộng lại cũng chỉ hơn 30 người trong khi Hoàng cấp thì có 4-5 trăm, ai nấy đều là trụ cột cấp trưởng lão của các đại thế lực, có thể nghĩ muốn trở thành Tông cấp khó thế nào.
Vậy mà chỉ một viên đan dược nhỏ nhoi này lại có thể biến điều không thể thành có thể, nói là bảo vật liên thành cũng không sai.
Nếu tin tức này mà truyền ra thì chắc chắn các đại thế lực sẽ chen nhau bể đầu giành giật, không nói đâu xa chứ Thước Đặc Nhĩ gia tộc cũng cực kỳ thèm muốn.
" Thanh kiếm này chúng tôi có thể đấu giá ngay lập tức, còn đan dược... ưm, không biết tiền bối có thể chờ khoảng bảy ngày...à không năm ngày để chúng tôi làm truyền bá được không??"
" Ở Ô Thản Thành nhỏ bé này sợ rằng không ai đưa ra đủ giá trị của nó!"
Cốc Ni càng thêm cung kính nói.
" Cũng không sao, dù gì ta cũng sẽ ở lại đây một thời gian! Chuyện tiếp theo ta muốn các ngươi mua cho ta một biệt viện rộng lớn và yên tĩnh, nếu có thể gần Tiêu gia một chút càng tốt!"
" Việc này chỉ là việc nhỏ, phòng đấu giá của chúng tôi cũng có vài trang viên xinh đẹp gần Tiêu Gia, để khi đấu giá kết thúc Nhã Phi sẽ dẫn ngài đi!"
Nhã Phi nét mặt thoáng cái tái nhợt, cô nhận ra hàm ý trong câu nói của Cốc Ni, không khỏi bi thương từ trong tâm ra.
Từ lâu rồi, Nhã Phi đã nhận ra mình chỉ bị gia tộc xem như một món hàng hóa để đổi chác lợi ích, sớm muộn cũng sẽ có ngày bị bán đi.
Cô đã luôn cố gắng, cố gắng để thoát khỏi xiềng xích ấy nhưng đều vô vọng, và không ngờ ngày ấy sẽ đến vào hôm nay.
" V-âng "
Lâm Minh thu hết biểu tình của đối phương vào mắt, thầm thấy thú vị trong lòng.
" Nhã Phi, còn đứng đó làm gì, còn không mau dẫn tiền bối lên Thiên tự phòng đấu giá!"
" V-âng, tiền bối, mời!"
Nhã Phi đi trước dẫn đường, nhóm người theo sát ở phía sau.
Nhìn cặp kiều đồn to lớn không kém Mary cứ lắc lư qua lại trước mắt mình, Lâm Minh thầm tự hỏi không biết khi bóp cảm giác sẽ thế nào, tư thế nào là thích hợp nhất??
Ừ, vấn đề này có chút thâm ảo, xem ra cần tìm lúc thích hợp thí nghiệm thì mới biết kết quả được!
" Onii-sama, chúng ta đến đây làm gì??"
Mary hơi nghiêng đầu hỏi, Lâm Minh yêu thương hôn một cái lên trán cô rồi trả lời
" Ta muốn bán đấu giá một ít đồ để đổi lấy kim tệ tiêu xài, chúng ta dù sao cũng đâu thể lấy Tinh tệ ra dùng mãi!"
" À, em hiểu rồi. Onii-sama quả nhiên thông minh, chụt!"
Mary vui vẻ hôn một cái lên má hắn, Lâm Minh đối với tính cách có chút thiên nhiên ngốc của cô cũng chỉ cười cười mà thôi.
Đi vào bên trong thì một cái kim bích huy hoàng rộng rãi trong đại sảnh đập vào mắt đám người, tuy nhiên trừ Tiểu Y ra thì không ai thấy kinh ngạc, đơn giản vì những phòng đấu giá trong Thần Chiến thì còn xa hoa hơn nơi đây gấp trăm lần.
Lúc này đã có hai người đứng sẵn đó chờ đợi bọn họ, là một nam một nữ.
Nam là một ông lão tóc trắng tuổi tầm 60, mái tóc muối hoa tiêu và bộ râu bạc phơ dài đến bụng, còn đứng bên cạnh hắn là một nữ nhân xinh đẹp khiến cho Lâm Minh ánh mắt có chút để ý.
Thân mang váy bào đỏ bao bọc lấy thân thể lả lướt mềm mại, khuôn mặt thành thục vũ mị tràn đầy phong tình, đặc biệt là ánh mắt lúc nào cũng long lanh khiêu gợi, sắc đẹp đủ khiến cho bất kỳ nam nhân gặp nàng lần đầu nếu không có tốt định lực nhất định sẽ bị nàng làm cho mê mẩn.
Nàng không phải ai khác chính là Mễ Đặc Nhĩ Phòng Đấu Giá thủ tịch đấu giá sư - Nhã Phi.
Lâm Minh không thể không công nhận, so về độ mị hoặc thì kể cả Tiểu Y lẫn Lâm Mị đều thua Nhã Phi một chút, cũng chỉ có Mary và Merlin khí chất siêu phàm mới ép đối phương một đầu.
Trong lòng hắn bỗng nhiên hiện ra một chủ ý xấu xa, một chủ ý mà sau này sẽ khiến cho toàn đại lục điên đảo, bánh xe số phận cũng lệch quỹ đạo.
Tất nhiên, đây là chuyện của sau này....!!
" Tại hạ là Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá giám định sư Cốc Ni, xin ra mắt các vị tiền bối. Không biết chúng ta có thể giúp gì cho các vị!"
Ông lão chắp tay cung kính cúi người, ánh mắt đầy kinh hãi không dám có một tia thất lễ.
Đứng bên cạnh, Nhã Phi nghe vậy thì biến sắc, ai không biết chứ cô thì rõ ràng lão nhân này đường đường là một vị Pháp Linh đỉnh phong, vậy mà bây giờ lại hạ mình như vậy trước nhóm người trẻ tuổi này.
Nhã Phi hoàn toàn không biết Cốc Ni lúc này cũng kêu khổ không thôi trong lòng.
Trong năm người trước mắt thì ông ta cũng chỉ nhìn ra được Tiểu Y có tui vi ngang bằng bản thân là Đấu Linh đỉnh phong, còn bốn người kia thì như thâm uyên không thấy đáy, khí tức nguy hiểm sâu không lường được.
Mà Tiểu Y, bề ngoài chỉ mới có khoảng 15 - 16 tuổi mà đã có tu vi yêu nghiệt như vậy, vậy thì những người kia thì sao, biết đâu lại là lão quái Tôn cấp trở lê đã phản lão hoàn đồng thì sao.
Mà cho dù không phải thì kêu một tiếng tiền bối cũng không mất gì, nhường một bước thì sóng êm biển lặng.
" Ồ "
Lâm Minh hơi ngạc nhiên, ông lão này quả nhiên gừng càng già càng cay, hắn đã cố gắng che dấu khí tức bản thân rồi mà ông ta vẫn có thể bằng bản năng mà nhận ra nguy hiểm, như vậy đã rất khá rồi.
" Ta gọi là Lâm Minh, cứ gọi ta Lâm thiếu là được. Hôm nay đến đây là có ít chuyện muốn phiền các ngươi!"
Lâm Minh mĩm cười nhàn nhạt nói.
" Có gì cần Lâm thiếu cứ nói. Chúng tôi nhất định sẽ dốc hết sức lực hoàn thành!"
" Trước tiên, giúp ta bán đấu giá ba thứ này!"
Lâm Minh lấy từ ba lo ra một thanh kiếm màu bích lục cùng hai viên đan dược, hương thơm lập tức phiêu đãng khắp gian phòng.
Cốc Ni biến sắc, không chút do dự lấy ra hai hộp ngọc bỏ đan dược vào trong, thầm than Lâm Minh phá của, cứ lấy ra như vậy dược lực sẽ hao tổn.
" Tiền bối, đây là??"
Cốc Ni cẩn thận hỏi dò
" Thanh kiếm có tên Bích Huyết kiếm, Đấu Giả sử dụng uy lực kiếm kỹ tăng 100%, đấu sư 80%, cứ thế mà tính, đến Đấu Hoàng sẽ vô hiệu. Đồng thời ai bị chém thương sẽ trúng thì vết thương sẽ rất khó lành. "
" Còn hai viên đan dược, ta gọi chúng là Ma Đấu đan, tác dụng thì khiến cho Hoàng cấp 9 tinh trực tiến tấn thăng Tông cấp."
" Tê "
Cốc Ni và Nhã Phi đồng thời hít ngụm khí lạnh, đối phương tiện tay một cái mà lại lấy ra vật phẩm quý giá thế này, mắt còn không chớp lấy một cái.
Rốt cuộc là họ đang đối mặt hạng nhân vật gì đây??
Bích Huyết Kiếm không nói, dù là tinh phẩm trong tinh phẩm nhưng cũng từng có mấy lần xuất hiện vật phẩm tương tự.
Còn Ma Đấu đan, nghe cũng chưa bao giờ nghe qua, hơn nữa công dụng còn kinh người đến vậy.
Phải biết, Tông cấp cường giả ở Gia Mã đế quốc cộng lại cũng chỉ hơn 30 người trong khi Hoàng cấp thì có 4-5 trăm, ai nấy đều là trụ cột cấp trưởng lão của các đại thế lực, có thể nghĩ muốn trở thành Tông cấp khó thế nào.
Vậy mà chỉ một viên đan dược nhỏ nhoi này lại có thể biến điều không thể thành có thể, nói là bảo vật liên thành cũng không sai.
Nếu tin tức này mà truyền ra thì chắc chắn các đại thế lực sẽ chen nhau bể đầu giành giật, không nói đâu xa chứ Thước Đặc Nhĩ gia tộc cũng cực kỳ thèm muốn.
" Thanh kiếm này chúng tôi có thể đấu giá ngay lập tức, còn đan dược... ưm, không biết tiền bối có thể chờ khoảng bảy ngày...à không năm ngày để chúng tôi làm truyền bá được không??"
" Ở Ô Thản Thành nhỏ bé này sợ rằng không ai đưa ra đủ giá trị của nó!"
Cốc Ni càng thêm cung kính nói.
" Cũng không sao, dù gì ta cũng sẽ ở lại đây một thời gian! Chuyện tiếp theo ta muốn các ngươi mua cho ta một biệt viện rộng lớn và yên tĩnh, nếu có thể gần Tiêu gia một chút càng tốt!"
" Việc này chỉ là việc nhỏ, phòng đấu giá của chúng tôi cũng có vài trang viên xinh đẹp gần Tiêu Gia, để khi đấu giá kết thúc Nhã Phi sẽ dẫn ngài đi!"
Nhã Phi nét mặt thoáng cái tái nhợt, cô nhận ra hàm ý trong câu nói của Cốc Ni, không khỏi bi thương từ trong tâm ra.
Từ lâu rồi, Nhã Phi đã nhận ra mình chỉ bị gia tộc xem như một món hàng hóa để đổi chác lợi ích, sớm muộn cũng sẽ có ngày bị bán đi.
Cô đã luôn cố gắng, cố gắng để thoát khỏi xiềng xích ấy nhưng đều vô vọng, và không ngờ ngày ấy sẽ đến vào hôm nay.
" V-âng "
Lâm Minh thu hết biểu tình của đối phương vào mắt, thầm thấy thú vị trong lòng.
" Nhã Phi, còn đứng đó làm gì, còn không mau dẫn tiền bối lên Thiên tự phòng đấu giá!"
" V-âng, tiền bối, mời!"
Nhã Phi đi trước dẫn đường, nhóm người theo sát ở phía sau.
Nhìn cặp kiều đồn to lớn không kém Mary cứ lắc lư qua lại trước mắt mình, Lâm Minh thầm tự hỏi không biết khi bóp cảm giác sẽ thế nào, tư thế nào là thích hợp nhất??
Ừ, vấn đề này có chút thâm ảo, xem ra cần tìm lúc thích hợp thí nghiệm thì mới biết kết quả được!