Chương : 22
Chương này không có sắc, chương sau cũng không! Nói chung mai mới có!
Phiêu!
Tiếng gió thổi mạnh khi Thải Nhi đáp cánh xuống sân, thân thể to lớn lập tức chiếm dụng hầu như toàn bộ mảnh đất.
Cũng may, Merlin có vẻ đã đặt một kết giới vô hình bao bọc lấy Thải Nhi, nếu không với bản thể Thất Thải Thiên Phượng của nó chắc chắn sẽ khiến Ô Thản Thành thậm chí là cả Gia Mã Đế Quốc này phải rối loạn.
Từ trên lưng Thải Nhi, Merlin nhanh nhẹn nhảy xuống đất, bên cạnh cô hai hai mỹ nhân đang được ma pháp giữ trôi nổi trên không trung.
" Liiiiii "
Trong cảm nhận của Lâm Minh, một vòng thất thải tiên quang bỗng chốc bao phủ lấy Thải Nhi, sau đó dần dần thu nhỏ lại... biến thành, một tiểu loli mặc váy áo bảy màu.
Phụt!!
Đang cầm lấy một tách trà vừa uống vừa hưởng thụ Tiểu Y phục vụ sau cuộc hoan ái, hắn bỗng chốc cảm thấy sặc nơi cổ họng rồi một ngụm nước phun ra.
Cũng may, hắn kịp thời dùng ma lực đánh tan chỗ nước đó để không làm văng vãi lên người Tiểu Y.
" Onii - sama, em đã về. Em rất nhớ ngài!"
Merlin vẫn một thân khí tràng lạnh như băng bước vào, duy chỉ có ánh mắt là nhu tình nhìn lấy Lâm Minh, dường như cả thiên địa này chẳng còn gì quan trọng hơn hắn.
Hai vị mỹ nữ một lớn một nhỏ đang hôn mê cũng được cô tùy ý đặt ở một bên, bước chân vội vàng lao vào lòng Lâm Minh.
Tiểu Y trước đó đã hiểu ý, nhu thuận lui ra cứ thế không thèm mặc y phục đứng một bên, dưới hạ thân vẫn còn một dòng dịch thể theo chiếc đùi thon nhẹ nhàng chảy xuống.
" Chủ nhân, chủ nhân.... em là Thải Nhi nè!! "
Một loli lớn lao vào lòng, đi theo lập tức là một loli nhỏ cũng chen chúc mà đến, ngước lên gương mặt tinh xảo như một tiểu thiên sứ hưng phấn nhìn Lâm Minh, đôi mắt to tròn bảy màu phát ra hào quang rực rỡ.
" Được rồi, ngoan nào. Cả hai em kể cho ta nghe thử xem, chuyện gì đã xảy ra!"
Lâm Minh dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mượt mà của cả hai, sau đó ôn nhu hỏi.
Hai cô gái lập tức híp mắt lại hưởng thụ, biểu cảm giống như một chú mèo con được chủ nhân âu yếm.
" Hôm nay, sau khi onii-sama rời đi, vì chán quá nên em đã đi đến Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá mua lấy một ít sách cổ về đọc "
Hưởng thụ thì hưởng thụ, Merlin vẫn không quên trả lời câu hỏi của Lâm Minh.
Đến lúc này hắn mới nhớ là trước khi đi có để lại chiếc nhẫn trữ vật chứa kim tệ cho họ, đồng thời cũng bảo là có thể đi dạo xung quanh mua lấy những gì mình thích.
Tất nhiên, Merlin cũng giấu nhẹm đi việc trên đường mình đánh tàn phế hoặc giết chết bao nhiêu tên ruồi bọ không có mắt, việc nhỏ này đối với cô không đáng để nhắc đến trước mặt onii-sama.
" Em phát hiện ra hai thứ rất thú vị, một cái chính là Hóa Hình thảo cùng Hóa Hình đan "
" Vậy Thải Nhi...?"
Lâm Minh có vẻ đã hiểu ra câu chuyện.
" Đúng vậy chủ nhân, em vừa chở chị Merlin bay một vòng đến cái nơi gọi là Hắc Giác vực gì gì đó, sau khi bắt cóc... à nhầm là mời lấy một vị Đan sư tên Hàn Phong thì lại đến Ma Thú Sâm Lâm tìm kiếm Hóa Hình Thảo cho hắn luyện Hóa Hình đan, kết quả là Thải Nhi có thể hóa thành hình người rồi nè!! Chủ nhân thấy sao?"
Thải Nhi hào hứng nhanh mồm nhanh miệng chen vào, biểu cảm như một đứa bé vòi vĩnh cha mẹ khen ngợi.
À mà, xét về hình dáng hiện giờ thì cô bé cũng quả thật chỉ là một tiểu nữ hài chín mười tuổi mà thôi.
" Tốt, Thải Nhi rất đáng yêu!!"
Lâm Minh vui vẻ vuốt mũi cô nhóc một cái, khiến cô cười lên khanh khách.
" Vậy tên Hàn Phong đó đâu rồi!"
Lâm Minh không mấy để ý hỏi, nếu hắn nhớ không lầm tên này hình như là một hòn đá đặt chân cho Tiêu Viêm sau này thì phải, cũng là đệ tử của Dược Lão, à nhầm gọi Dược Nương đúng hơn, cũng tu luyện Phần Quyết.
Quan trọng hơn, có vẻ trong người hắn có một ngọn dị hỏa là Hải Tâm Viêm.
Lâm Minh còn dự định khi nào rảnh rỗi thì đi kiếm đối phương cướp giật một chuyến, không ngờ giờ lại vô tình nghe đến.
" Chết rồi!"
Merlin tỉnh bơ nói, khiến Lâm Minh cũng bó tay rồi, cô nhóc này trừ lúc trên giường ra thì lúc nào cũng một bộ lạnh lùng vô cảm như vậy.
Chỉ có hắn mới biết, một khi động tình thì Merlin sẽ điên cuồng đến như thế nào.
" Tại sao?"
" Hắn dám có ý định chạm vào người Thải Nhi nên bị em một tát đập chết!"
Thải Nhi một mặt ủy khuất nói, tên kia vậy mà thấy hai người không để ý dám rắc dâm hương ra không khí, sau đó định sàm sỡ cả hai.
Nhưng rất tiếc, hai vị Đế cấp cường giả đâu phải hắn có thể nhúng chàm, kết quả bị Thải Nhi tiện tay một tát đánh thành mưa máu, đi cùng hắn còn có cả một cánh rừng hơn mười dặm.
" Trong người hắn, em phát hiện thứ này!"
Merlin lật tay ra, trong lòng bàn tay một ngọn lửa mà U Lam bốc cháy lên, ánh lửa trong suốt từ từ lan tỏa như sóng biển, khí tức đại hải nồng nặc tràn ra.
Lâm Minh quan sát một hồi, sau đó âm thầm cảm thán
" Quả nhiên không hổ là bảo vật của thế giới này, bên trong ẩn chứa một tia Thủy Hỏa pháp tắc. Kẻ tạo nên Đấu Ma thế giới chắc chắn không phải một vị Ma thần vô danh!"
Cũng như Bàn Cổ tạo nên Hồng Hoang, mỗi thế giới trong vũ trụ này đều do một vị Ma Thần hi sinh bản thân tạo thành, ý chí người đó cũng sẽ trở thành thiên đạo chấp chưởng thế giới, cho đến khi có một kẻ tu vi siêu việt họ sinh ra.
Mà mỗi vị Thần Ma đều là Vĩnh Hằng chân thần, so với Lâm Minh hiện giờ cũng hơn một cấp độ lớn, dù sao hắn cũng vẫn chỉ là một kẻ chuyển thế trùng sinh, hơn nữa có vẻ còn thất bại dẫn đến ý thức bản nguyên biến mất.
" Em muốn xin onii-sama cho em giữ lấy nó, bởi khả năng tạo nước của thứ này rất thích hợp cho Tu Di tiểu giới của em!"
Merlin nói với Lâm Minh, sau đó giơ lên một viên ngọc lục bảo, bên trong dường như có cảnh tượng một mảnh rừng rậm như ẩn như hiện.
" Đây là??"
Lâm Minh hứng thú cầm lấy nó, đưa ý thức vào thì phát hiện ra một không gian rộng hơn 500 dặm, có cây cối, sông hồ đồi núi, động vật và cả ma thú đang sinh sống bên trong.
" Đây là phát hiện thứ hai của em, một thứ Ma pháp cụ gọi là Tu Di thế giới. Có thể phong ấn một vùng không gian vào trong vật phẩm đặc thù, hơn nữa còn có thể cho sinh vật sống tồn tại!"
Merlin nhẹ giọng nói, sau đó còn bổ sung thêm.
" Em cũng đã dùng ma pháp tạo ra mặt trời, mặt trăng nhân tạo, đất đai cũng có ma pháp chuyển đổi để giữ độ phì, chỉ có nước là cần có thứ này để làm tâm ma pháp mới sản sinh ra được!"
" Nếu cần thì em cứ lấy, nó khá là vô dụng với ta, đợi Lâm Mị về thì em có thể giữ luôn cả Thanh Liên Địa Tâm Viêm kia, thậm chí... là tất cả dị hỏa trên thế giới!"
" Vâng, cảm ơn onii-sama, yêu anh nhất!!"
Merlin chủ động dâng lên môi thơm, Lâm Minh cũng nhiệt tình đáp lại, nồng nàn ướt át.
" Vậy, em có thể nói ta biết! Vì sao lại muốn tạo ra Tu Di giới này không?"
Kết thúc nụ hôn, Lâm Minh híp mắt cười nhìn Merlin, hắn mới không tin cô gái nhỏ này lại bỗng nhiên vô cớ rãnh rỗi như vậy.
Bởi vì những lúc rãnh, cô nàng đều chỉ nghĩ đến mỗi một việc đó là " Làm thế nào phục vụ onii-sama tốt hơn!".
" Thật ra thì... "
Mary đứng phía sau bất ngờ lên tiếng.
".... em và Merlin đã quyết định sẽ tiến vào bên trong Tu Di giới để sống, thời gian bên trong và bên ngoài có thể tùy theo ý muốn em ấy chênh lệch nên onii-sama có thể vào với chúng em bất cứ lúc nào!!"
" Tại sao??". Lâm Minh bất ngờ
" Bởi vì... bên ngoài này có khí tức của một thứ gì đó cực kỳ khiến chúng em chán ghét!! Nó giống như khí tức từ... hai người kia!"
Mary bỗng nhiên chỉ vào hai cô gái đang hôn mê, trong giọng nói để lộ ra một sự khó chịu không hề nhẹ.
Lâm Minh thoáng cái đã hiểu rồi, sau đó hắn thoải mái tươi cười.
" Hóa ra là hạt giống sa đọa và hạt giống tinh khiết bài xích nhau sao? Mà thôi cũng được, sau này có thu thập thêm nhiều người cũng có thể đưa vào Tu Di giới, đỡ phải dắt theo một dàn mỹ nữ chạy lung tung!! Xem như là nhất cử lưỡng tiện đi!!"
" Cảm ơn, onii-sama!!"
Mary cũng khom người từ sau ôm lấy Lâm Minh, đặt một nụ hôn cháy bỏng lên môi hắn
Trong lòng, Thải Nhi cắn lấy một ngón tay trợn tròn mắt đáng yêu nhìn hai người, sau đó dùng giọng manh manh đát hô lớn
" Hôn hôn, chủ nhân, Thải Nhi cũng muốn hôn hôn!!"
Lâm Minh: "...."
Ps: Tác không phải loli con, nhưng lại rất thích điều giáo từ bé. Trừ việc cuối cùng ra thì cái gì nên làm chắc chắn sẽ có làm... há há há!!
Phiêu!
Tiếng gió thổi mạnh khi Thải Nhi đáp cánh xuống sân, thân thể to lớn lập tức chiếm dụng hầu như toàn bộ mảnh đất.
Cũng may, Merlin có vẻ đã đặt một kết giới vô hình bao bọc lấy Thải Nhi, nếu không với bản thể Thất Thải Thiên Phượng của nó chắc chắn sẽ khiến Ô Thản Thành thậm chí là cả Gia Mã Đế Quốc này phải rối loạn.
Từ trên lưng Thải Nhi, Merlin nhanh nhẹn nhảy xuống đất, bên cạnh cô hai hai mỹ nhân đang được ma pháp giữ trôi nổi trên không trung.
" Liiiiii "
Trong cảm nhận của Lâm Minh, một vòng thất thải tiên quang bỗng chốc bao phủ lấy Thải Nhi, sau đó dần dần thu nhỏ lại... biến thành, một tiểu loli mặc váy áo bảy màu.
Phụt!!
Đang cầm lấy một tách trà vừa uống vừa hưởng thụ Tiểu Y phục vụ sau cuộc hoan ái, hắn bỗng chốc cảm thấy sặc nơi cổ họng rồi một ngụm nước phun ra.
Cũng may, hắn kịp thời dùng ma lực đánh tan chỗ nước đó để không làm văng vãi lên người Tiểu Y.
" Onii - sama, em đã về. Em rất nhớ ngài!"
Merlin vẫn một thân khí tràng lạnh như băng bước vào, duy chỉ có ánh mắt là nhu tình nhìn lấy Lâm Minh, dường như cả thiên địa này chẳng còn gì quan trọng hơn hắn.
Hai vị mỹ nữ một lớn một nhỏ đang hôn mê cũng được cô tùy ý đặt ở một bên, bước chân vội vàng lao vào lòng Lâm Minh.
Tiểu Y trước đó đã hiểu ý, nhu thuận lui ra cứ thế không thèm mặc y phục đứng một bên, dưới hạ thân vẫn còn một dòng dịch thể theo chiếc đùi thon nhẹ nhàng chảy xuống.
" Chủ nhân, chủ nhân.... em là Thải Nhi nè!! "
Một loli lớn lao vào lòng, đi theo lập tức là một loli nhỏ cũng chen chúc mà đến, ngước lên gương mặt tinh xảo như một tiểu thiên sứ hưng phấn nhìn Lâm Minh, đôi mắt to tròn bảy màu phát ra hào quang rực rỡ.
" Được rồi, ngoan nào. Cả hai em kể cho ta nghe thử xem, chuyện gì đã xảy ra!"
Lâm Minh dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mượt mà của cả hai, sau đó ôn nhu hỏi.
Hai cô gái lập tức híp mắt lại hưởng thụ, biểu cảm giống như một chú mèo con được chủ nhân âu yếm.
" Hôm nay, sau khi onii-sama rời đi, vì chán quá nên em đã đi đến Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá mua lấy một ít sách cổ về đọc "
Hưởng thụ thì hưởng thụ, Merlin vẫn không quên trả lời câu hỏi của Lâm Minh.
Đến lúc này hắn mới nhớ là trước khi đi có để lại chiếc nhẫn trữ vật chứa kim tệ cho họ, đồng thời cũng bảo là có thể đi dạo xung quanh mua lấy những gì mình thích.
Tất nhiên, Merlin cũng giấu nhẹm đi việc trên đường mình đánh tàn phế hoặc giết chết bao nhiêu tên ruồi bọ không có mắt, việc nhỏ này đối với cô không đáng để nhắc đến trước mặt onii-sama.
" Em phát hiện ra hai thứ rất thú vị, một cái chính là Hóa Hình thảo cùng Hóa Hình đan "
" Vậy Thải Nhi...?"
Lâm Minh có vẻ đã hiểu ra câu chuyện.
" Đúng vậy chủ nhân, em vừa chở chị Merlin bay một vòng đến cái nơi gọi là Hắc Giác vực gì gì đó, sau khi bắt cóc... à nhầm là mời lấy một vị Đan sư tên Hàn Phong thì lại đến Ma Thú Sâm Lâm tìm kiếm Hóa Hình Thảo cho hắn luyện Hóa Hình đan, kết quả là Thải Nhi có thể hóa thành hình người rồi nè!! Chủ nhân thấy sao?"
Thải Nhi hào hứng nhanh mồm nhanh miệng chen vào, biểu cảm như một đứa bé vòi vĩnh cha mẹ khen ngợi.
À mà, xét về hình dáng hiện giờ thì cô bé cũng quả thật chỉ là một tiểu nữ hài chín mười tuổi mà thôi.
" Tốt, Thải Nhi rất đáng yêu!!"
Lâm Minh vui vẻ vuốt mũi cô nhóc một cái, khiến cô cười lên khanh khách.
" Vậy tên Hàn Phong đó đâu rồi!"
Lâm Minh không mấy để ý hỏi, nếu hắn nhớ không lầm tên này hình như là một hòn đá đặt chân cho Tiêu Viêm sau này thì phải, cũng là đệ tử của Dược Lão, à nhầm gọi Dược Nương đúng hơn, cũng tu luyện Phần Quyết.
Quan trọng hơn, có vẻ trong người hắn có một ngọn dị hỏa là Hải Tâm Viêm.
Lâm Minh còn dự định khi nào rảnh rỗi thì đi kiếm đối phương cướp giật một chuyến, không ngờ giờ lại vô tình nghe đến.
" Chết rồi!"
Merlin tỉnh bơ nói, khiến Lâm Minh cũng bó tay rồi, cô nhóc này trừ lúc trên giường ra thì lúc nào cũng một bộ lạnh lùng vô cảm như vậy.
Chỉ có hắn mới biết, một khi động tình thì Merlin sẽ điên cuồng đến như thế nào.
" Tại sao?"
" Hắn dám có ý định chạm vào người Thải Nhi nên bị em một tát đập chết!"
Thải Nhi một mặt ủy khuất nói, tên kia vậy mà thấy hai người không để ý dám rắc dâm hương ra không khí, sau đó định sàm sỡ cả hai.
Nhưng rất tiếc, hai vị Đế cấp cường giả đâu phải hắn có thể nhúng chàm, kết quả bị Thải Nhi tiện tay một tát đánh thành mưa máu, đi cùng hắn còn có cả một cánh rừng hơn mười dặm.
" Trong người hắn, em phát hiện thứ này!"
Merlin lật tay ra, trong lòng bàn tay một ngọn lửa mà U Lam bốc cháy lên, ánh lửa trong suốt từ từ lan tỏa như sóng biển, khí tức đại hải nồng nặc tràn ra.
Lâm Minh quan sát một hồi, sau đó âm thầm cảm thán
" Quả nhiên không hổ là bảo vật của thế giới này, bên trong ẩn chứa một tia Thủy Hỏa pháp tắc. Kẻ tạo nên Đấu Ma thế giới chắc chắn không phải một vị Ma thần vô danh!"
Cũng như Bàn Cổ tạo nên Hồng Hoang, mỗi thế giới trong vũ trụ này đều do một vị Ma Thần hi sinh bản thân tạo thành, ý chí người đó cũng sẽ trở thành thiên đạo chấp chưởng thế giới, cho đến khi có một kẻ tu vi siêu việt họ sinh ra.
Mà mỗi vị Thần Ma đều là Vĩnh Hằng chân thần, so với Lâm Minh hiện giờ cũng hơn một cấp độ lớn, dù sao hắn cũng vẫn chỉ là một kẻ chuyển thế trùng sinh, hơn nữa có vẻ còn thất bại dẫn đến ý thức bản nguyên biến mất.
" Em muốn xin onii-sama cho em giữ lấy nó, bởi khả năng tạo nước của thứ này rất thích hợp cho Tu Di tiểu giới của em!"
Merlin nói với Lâm Minh, sau đó giơ lên một viên ngọc lục bảo, bên trong dường như có cảnh tượng một mảnh rừng rậm như ẩn như hiện.
" Đây là??"
Lâm Minh hứng thú cầm lấy nó, đưa ý thức vào thì phát hiện ra một không gian rộng hơn 500 dặm, có cây cối, sông hồ đồi núi, động vật và cả ma thú đang sinh sống bên trong.
" Đây là phát hiện thứ hai của em, một thứ Ma pháp cụ gọi là Tu Di thế giới. Có thể phong ấn một vùng không gian vào trong vật phẩm đặc thù, hơn nữa còn có thể cho sinh vật sống tồn tại!"
Merlin nhẹ giọng nói, sau đó còn bổ sung thêm.
" Em cũng đã dùng ma pháp tạo ra mặt trời, mặt trăng nhân tạo, đất đai cũng có ma pháp chuyển đổi để giữ độ phì, chỉ có nước là cần có thứ này để làm tâm ma pháp mới sản sinh ra được!"
" Nếu cần thì em cứ lấy, nó khá là vô dụng với ta, đợi Lâm Mị về thì em có thể giữ luôn cả Thanh Liên Địa Tâm Viêm kia, thậm chí... là tất cả dị hỏa trên thế giới!"
" Vâng, cảm ơn onii-sama, yêu anh nhất!!"
Merlin chủ động dâng lên môi thơm, Lâm Minh cũng nhiệt tình đáp lại, nồng nàn ướt át.
" Vậy, em có thể nói ta biết! Vì sao lại muốn tạo ra Tu Di giới này không?"
Kết thúc nụ hôn, Lâm Minh híp mắt cười nhìn Merlin, hắn mới không tin cô gái nhỏ này lại bỗng nhiên vô cớ rãnh rỗi như vậy.
Bởi vì những lúc rãnh, cô nàng đều chỉ nghĩ đến mỗi một việc đó là " Làm thế nào phục vụ onii-sama tốt hơn!".
" Thật ra thì... "
Mary đứng phía sau bất ngờ lên tiếng.
".... em và Merlin đã quyết định sẽ tiến vào bên trong Tu Di giới để sống, thời gian bên trong và bên ngoài có thể tùy theo ý muốn em ấy chênh lệch nên onii-sama có thể vào với chúng em bất cứ lúc nào!!"
" Tại sao??". Lâm Minh bất ngờ
" Bởi vì... bên ngoài này có khí tức của một thứ gì đó cực kỳ khiến chúng em chán ghét!! Nó giống như khí tức từ... hai người kia!"
Mary bỗng nhiên chỉ vào hai cô gái đang hôn mê, trong giọng nói để lộ ra một sự khó chịu không hề nhẹ.
Lâm Minh thoáng cái đã hiểu rồi, sau đó hắn thoải mái tươi cười.
" Hóa ra là hạt giống sa đọa và hạt giống tinh khiết bài xích nhau sao? Mà thôi cũng được, sau này có thu thập thêm nhiều người cũng có thể đưa vào Tu Di giới, đỡ phải dắt theo một dàn mỹ nữ chạy lung tung!! Xem như là nhất cử lưỡng tiện đi!!"
" Cảm ơn, onii-sama!!"
Mary cũng khom người từ sau ôm lấy Lâm Minh, đặt một nụ hôn cháy bỏng lên môi hắn
Trong lòng, Thải Nhi cắn lấy một ngón tay trợn tròn mắt đáng yêu nhìn hai người, sau đó dùng giọng manh manh đát hô lớn
" Hôn hôn, chủ nhân, Thải Nhi cũng muốn hôn hôn!!"
Lâm Minh: "...."
Ps: Tác không phải loli con, nhưng lại rất thích điều giáo từ bé. Trừ việc cuối cùng ra thì cái gì nên làm chắc chắn sẽ có làm... há há há!!