Chương 2: Nguyên Khởi : Nguồn Gốc (Thượng)(2)
Còn câu chuyện của Triệu Thư Hàng và Chúc Bảo Nhi cũng đi trên chiều hướng đó nhưng giới tính thân phận đảo ngược.Dĩ nhiên, Chúc Bảo Nhi không tệ đến vậy.Không phải tệ như thế?Triệu Thư Hàng cười khổ trong lòng, sở dĩ có ấn tượng "không tệ như thế" hẳn là vì Chúc Bảo Nhi sở hữu một khuôn mặt cực kì xinh đẹp.Thông thường, những người có nhan sắc quá đẹp, sẽ dễ làm người ta liên tưởng và bị gán cho những cụm từ như "tính công kích" và "phát quang tứ phía", thế nhưng những đường nét trên khuôn mặt Chúc Bảo Nhi lại chẳng liên quan đến những điều đó.Các nhà thơ nói rằng, vẻ đẹp của Bảo Nhi giống như áng mây đầy sắc màu, mềm mại lộng lẫy, mỏng manh dịu dàng.Con người lúc nào cũng tôn thờ cái đẹp.Có lẽ, do vẻ ngoài của Bảo Nhi quá đẹp, cho nên những việc cô ấy làm "không quá tệ như vậy".Triệu Thư Anh, chị gái Triệu Thư Hàng, làm việc trong ngành giáo dục, có tiếng là người dịu dàng tốt tính.Nhưng cho đến giờ cô ấy cũng không hề muốn nhắc đến cái tên Chúc Bảo Nhi, như vậy thôi là đủ hiểu, vợ của anh đã đã gây ra bao nhiêu rắc rối giày vò.Chúc Bảo Nhi tuyên bố rằng, cô đã yêu Triệu Thư Hàng từ cái nhìn đầu tiên.Cái gọi là nhất kiến chung tình này là như thế nào? Sau nửa năm kết hôn cả 2 đã có cuộc tụ tập bạn bè."Đột nhiên xuất hiện một nam nhân không để tôi vào mắt, khiến tôi cực kỳ phấn khích". Chúc Bảo Nhi nói như vậy ngay trước mặt anh mà không một chút kiêng kị.Khung cảnh ồn ào nháy mắt lặng im sau lời nói của cô."Quả thật, lúc đó em cực kỳ hứng thú với anh, nhìn mà xem, anh nhìn như một tên mọt sách khoa học ngốc nghếch vậy". Đôi mắt ngấn nước không chút tạp vị ở trong lòng anh cười khanh khách.Cực kỳ hứng thú tương đương với nhất kiến chung tình, đây là quan điểm tình cảm của Chúc Bảo Nhi."Nhất kiến chung tình" thậm chí cũng chưa khiến cho Chúc Bảo Nhi nghĩ đến chuyện kết hôn. Theo đuổi 2 tháng không kết quả, một ngày nọ , tên khoa học gia mọt sách kia trưng ra bộ mặt lạnh lùng đập nát chiếc xe thể thao tuyệt đẹp mà cô tặng anh, đồng thời lấy tội danh "quấy rối tình dục " để tống cô vào cục cảnh sát, ngay khi rời khỏi nơi tạm giam, không một phút chậm trễ, Chúc Bảo Nhi đã cầu hôn Triệu Thư Hàng.Đứng ở cổng ký túc xá, cô mặc quần Jean áo T-shirt trắng gọn gàng sạch sẽ nói, Triệu Thư Hàng, chúng ta kết hôn đi , bởi vì...."Anh có thể quản được em".Đây là lần đầu tiên, Triệu Thư Hàng thực sự nghiêm túc nhìn cô gái ấy, lần đầu anh có khái niệm rõ ràng thế nào là "đẹp", "ưa nhìn", "xinh xắn", "quyến rũ" của người khác giới.Hẳn như bạn bè của anh nói, Chúc Bảo Nhi đích thực là mỹ nhân."Khi còn rất nhỏ, em đã luôn mong ngóng có một người có thể quản được em, nhưng không hề, đã rất lâu rồi chưa từng có người như vậy xuất hiện. Em càn quấy gây rắc rối, vĩnh viễn là do người khác sai. Trong nhà một đám người hầu, người cũ vừa đi nhóm mới lại đến, nhưng phòng của chủ nhân 360 ngày đều luôn để không. Cứ cách một thời gian, trên tin tức, lại có tin bố cùng một người phụ nữ trẻ bí mật gặp mặt. Trên truyền hình, mẹ cười tựa như tranh vẽ, còn em gây tai họa càng lúc càng lớn, lớn đến mức bản thân em cũng phải sợ hãi". Một giọt nước rơi xuống từ khóe mắt Chúc Bảo Nhi .Giọt lệ đến quá đột ngột, vừa lúc Triệu Thư Hàng đang chăm chú nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô."Có lẽ, một ngày nào đó anh sẽ hiểu được "anh có thể quản được em" có ý nghĩa chừng nào với em" . Khi đó Chúc Bảo Nhi còn nói như vậy.Cầu hôn vào mùa hè, đến mùa thu , họ tiến vào lễ đường. Không biết có phải là do giọt nước mắt đột ngột rơi xuống kia hay không, hay là để giải quyết những khốn cảnh trong cuộc sống hiện tại của anh.Cái gọi là khốn cảnh cảnh này đều do một tay Chúc Bảo Nhi ban tặng. Cô ấy lợi dụng mọi mối quan hệ của người nhà để gây khó khăn cho anh, dần dần anh cũng mệt mỏi khi phải xử lý chúng.