Chương : 8
Edit: Lily_Carlos
Vì thay đổi huyết thống mà dung mạo của Huyền Nữ cũng có một chút biến hóa, ngũ quan sắc sảo hơn nhiều, trên người Huyền Nữ có thêm một nét đẹp rất khác biệt rất thu hút ánh nhìn.
Bạch Chân đương nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi một mặt mê say hãm vào. Trong mắt hắn tràn ngập thương tiếc, hắn nhẹ nhàng hôn từ cái trán của nàng rồi xuống đôi mắt, chóp mũi, cuối cùng dừng lại ở đôi môi đỏ tươi mọng nước của nàng mà triền miên.
Huyền Nữ ôm lấy cổ hắn động tình đáp lại, suýt nữa là phải sinh ly tử biệt nàng mới hiểu rõ tầm quan trọng của lạc thú trước mắt, thiếu chút nữa, thiếu chút nữa nàng đã bỏ lỡ tứ ca……
Nàng đáp lại làm Bạch Chân cảm thấy như được cổ vũ động tác trên tay càng mạnh bạo hơn.
Thực nhanh bọn bọ đã thẳng thắn gặp nhau.
Theo động tác của Bạch Chân nhiệt độ trong không khí không ngừng bay lên, Cuối cùng bọn họ đột phá phòng tuyến cuối cùng, Huyền Nữ đau đến mức nhíu mày, Bạch Chân thương tiếc hôn môi nàng, săn sóc không động đậy, côn thịt sưng to dưới thân đang được ấm áp của nàng bao lấy, cảm giác xa lạ làm hắn như xúc động đến phát điên.
Vất vả lắm mới chờ được đôi lông mày của Huyền Nữ thả lỏng ra hắn mới bắt đầu luật động. Mới biết tư vị làm cho Bạch Chân đắm chìm vào trong cảm giác tuyệt vời này, hắn không tiết chế mà muốn nàng rất nhiều lần cho đến khi Huyền Nữ khóc lóc van xin thì hắn mới không cam tâm tình nguyện dừng lại.
Sau một trận mây mưa hai người mới ý thức được bản thân làm chuyện này ở trong phòng thuốc của Chiết Nhan, nhất thời Huyền Nữ cảm thấy vô cùng xấu hổ đến mức chôn mặt vào trong ngực Bạch Chân.
Bạch Chân cũng xấu hổ ho một tiếng rồi vuốt ve thân hình mảnh khảnh của Huyền Nữ an ủi nàng: “Không sao hết, chốc nữa vi phu rửa sạch sẽ chỗ này nhất định Chiết Nhan sẽ không phát hiện ra đâu.”
Huyền Nữ vừa chui ra khỏi ngực Bạch Chân lại thấy hắn xưng hô như vậy thì hờn dỗi đấm đấm lồng ngực hắn: “Muội đã nói muốn gả cho huynh sao?”
Thật tốt, hỏa khí trên người vừa bị Bạch Chân áp xuống lại bùng lên, Bạch Chân mặc kệ cự phản đối của Huyền Nữ mà đè nàng xuống: “Không gả cho huynh, muội còn muốn gả cho ai? Muộn phải tin tưởng tứ ca vì chúng ta phù hợp ở mọi phương diện.”
Nói xong còn vô cùng hạ lưu đỉnh đỉnh nàng.
Huyền Nữ bị hắn làm như vậy có chút không chịu được nên cũng chỉ có thể theo hắn muốn làm gì thì làm dù sao người mất mặt không chỉ có mình nàng.
Cuối cùng sau khi họ dọn sạch “Chiến trường” ra ngoài thì đã rất khuya, bây giờ chỉ sợ quỷ cũng đã biết các nàng làm cái gì ở bên trước!
Không giống như Bạch Chân đang xuân phong đắc ý thần thanh khí sảng mà Huyền Nữ chỉ có thể lén lút quay về phòng của mình.
Muốn làm cho Chiết Nhan không biết cái gì là chuyện không thể vì đây là địa bàn của hắn. Nhưng mà với cái tính của hắn thì tất nhiên cũng sẽ không để ý đến dù sao âm dương điều hòa là chuyện bình thường mà! Cho dù có là thần tiên cũng không ngoại lệ nếu không thì làm sao vẫn có chuyện song tu chứ!
Bạch Chân không hề bất ngờ khi thấy Chiết Nhan đang uống rượu trong rừng đào, hắn không khách khí bước đến rót cho chính mình một chén dù sao hắn cũng đang khát đây!
Chiết Nhan nhìn hắn lắc đầu: “Quá mức rồi!”
Bạch Chân cảm thấy hơi áy náy nhưng mà da mặt hắn luôn rất dày nên dấu nhẹm cảm xúc này vào trong lòng giữa nam nhân không phải nói nhiều như vậy, hắn ngẩng đầu nhìn Chiết Nhan cười: “Huynh chờ uống rượu mừng đi!”
Chiết Nhan nhìn khuôn mặt không còn trắng bệch như ban ngày của Bạch Chân nói: “Âm dương điều hòa không tồi, máu đầu tim này đúng là không phí công đưa.”
Bạch Chân suýt nữa phun ngụm rượu trong miệng ra, hắn không được tự nhiên lau miệng.
Chiết Nhan thấy bộ dáng chật vật này của Bạch Chân thì bất giác dễ chịu hơn nhiều, hắn bình tĩnh giải thích: “Nguyên dương của nam tử và nguyên âm của nam tử giao hòa với nhau đối với cả hai đều có chỗ tốt, ngươi điều động chân khí mà xem có khi giọt máu đầu tim kia đã bỏ xung hơn nửa.”
Nghe vậy Bạch Chân thử làm linh lực di chuyển một vòng, Chiết Nhan nói quả nhiên không sai, không nói đến chuyện khác cảm giác tắc nghẽn khi di chuyển linh lực đã biến mất. Cho nên hắn cũng nên thuận thế chữa thương ở đây dù sao Huyền Nữ vẫn còn tức giận.
Mà Huyền Nữ cũng phát hiện ra vẫn đề này, lần đầu tiên nàng biết đến chuyện làm chuyện đó cũng có chỗ tốt, nàng cũng không oán trách Bạch Chân không biết tiết chế nữa, nàng vui vẻ ngồi xuống vận khí chữa lành những vết thương khi độ kiếp của nàng.
Tha thứ cho hải tử đáng thương này du kiếp trước nàng đã thành thân còn sinh cho Ly Kính một đứa con nhưng đáng tiếc hắn là một người đa tình nên không biết nguyên dương của hắn đã tiết cho người nào rồi, cho nên Huyền Nữ cũng không nhận được chỗ tốt nào từ việc này.
Sáng sớm hôm sau, Huyền Nữ đã thức cả một đêm để tu luyện, nàng thoải mái quyết định sẽ đi ngâm suối nước nóng.
Mà Bạch Chân sau khi tu luyện cả đêm sáng sớm cũng đi tìm nàng thấy nàng ra khỏi cửa nên cũng tò mò đi theo.
Đi theo một lát hắn lại cảm thấy con đường này quen thuộc đến vậy, đến khi Huyền Nữ dừng lại trước cửa một sơn động hắn mới nhớ ra đây là chỗ nào.
Lão xử nam mấy vạn năm mới khai trai lén lút cười, lúc Huyền Nữ sắp bố trí xong kết giới thì hắn bay vào duỗi tay ôm eo nàng.
Huyền Nữ không hề phòng bị mà kinh hô một tiếng, cũng may nàng ngửi thấy mùi vị Bạch Chân nếu không nàng đã ra tay rồi.
Mà việc nàng không chống cự hiển nhiên làm cho cái người tinh trùng lên não là Bạch Chân cho là nàng cam chịu, hắn cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ xa cách suốt một đêm.
Huyền Nữ vô lực chống trả nên cũng ỡm ờ việc bị hắn vừa đi vừa hôn đến bên cạnh suối nước nóng, một thân váy áo trên người nàng đã sắp rơi xuống đất, y phục nửa kín nửa hở như vậy càng hút mắt người nhìn.
Bạch Chân thừa dịp nàng bị hôn đến mức mơ mơ màng màng nhanh chóng cởi hết những trói buộc trên người nàng, sau đó ôm nàng nhảy vào trong làn nước ấm.
Huyền Nữ bị dòng nước ấm áp vây quanh cả người cũng trở nên thanh tỉnh hơn rất nhiều, nàng đẩy Bạch Chân ra giận dữ trừng mắt nhìn hắn: “Tứ ca, huynh cũng quá hoang đường rồi.”
Da mặt Bạch Chân vô cùng dày hắn cười xấu xa, cầm đôi tay non mềm của nàng cho lên miệng hôn làm cho Huyền Nữ đỏ bừng mặt, trong lòng không ngừng nói yêu nghiệt!
Như vậy còn chưa đủ, Bạch Chân còn nghịch ngợm thổi khí bên tai nàng: “Với muội thì tứ ca làm gì cũng không hề cảm thấy hoang đường.”
Trời ạ! Cả người Huyền Nữ mềm nhũn gục lên ngực Bạch Chân, không không thể tin được mình vừa nghe thấy cái gì? Đây vẫn là tứ ca dịu dàng ấm áp sao? Huynh ấy nói những lời âu yếm như vậy làm cho nàng không thể chống cự nổi?
Bạch Chân thuận thế đoạt lại quyền chủ động, đôi tay xấu xa không ngừng du tẩu trên thân thể Huyền Nữ làm cho nàng liên tục thở dốc.
Lúc Huyền Nữ động tình dựa hoàn toàn lên người hắn thì hắn mới đưa tiểu Bạch Chân đang đứng thẳng vào trong thiên đường hắn luôn mơ ước.
Huyền Nữ đã sớm mềm như một bãi nước xuân mặc kệ cho hắn tiến công……
Lúc Huyền Nữ vẫn mơ mơ màng màng hùa theo động tác của hắn thì Bạch Chân gian sảo dừng lại hôn lên khóe miệng nàng hỏi: “Huyền Nữ, gả cho tứ ca được không? Về Thanh Khâu với tứ ca có được không tứ ca sẽ đối xử thật tốt với nàng……”
Lúc này trong đầu Huyền Nữ trống rỗng chỉ biết kẹp chặt hai chân không để cho hắn đi, miệng bất giác đáp vài tiếng.
Bạch Chân thấy nàng đã đồng ý thì lại tiếp tục dùng sức đưa đẩy.
Chờ hắn cảm thấy đủ Huyền Nữ đã mệt đến mức không muốn động ngón tay, nàng không hề phát hiện bản thân vừa mơ hồ đáp ứng cái gì.
Tác giả có lời muốn nói: Tra tác giả: Các ngươi muốn thịt, tiểu thiên sứ nhóm xem còn vừa lòng sao? Vừa lòng liền thỉnh các ngươi nâng lên trân quý tay nhỏ có người phủng cá nhân tràng có tiền phủng cái tiền tràng được sao? (′▽`ʃƪ)
Vì thay đổi huyết thống mà dung mạo của Huyền Nữ cũng có một chút biến hóa, ngũ quan sắc sảo hơn nhiều, trên người Huyền Nữ có thêm một nét đẹp rất khác biệt rất thu hút ánh nhìn.
Bạch Chân đương nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi một mặt mê say hãm vào. Trong mắt hắn tràn ngập thương tiếc, hắn nhẹ nhàng hôn từ cái trán của nàng rồi xuống đôi mắt, chóp mũi, cuối cùng dừng lại ở đôi môi đỏ tươi mọng nước của nàng mà triền miên.
Huyền Nữ ôm lấy cổ hắn động tình đáp lại, suýt nữa là phải sinh ly tử biệt nàng mới hiểu rõ tầm quan trọng của lạc thú trước mắt, thiếu chút nữa, thiếu chút nữa nàng đã bỏ lỡ tứ ca……
Nàng đáp lại làm Bạch Chân cảm thấy như được cổ vũ động tác trên tay càng mạnh bạo hơn.
Thực nhanh bọn bọ đã thẳng thắn gặp nhau.
Theo động tác của Bạch Chân nhiệt độ trong không khí không ngừng bay lên, Cuối cùng bọn họ đột phá phòng tuyến cuối cùng, Huyền Nữ đau đến mức nhíu mày, Bạch Chân thương tiếc hôn môi nàng, săn sóc không động đậy, côn thịt sưng to dưới thân đang được ấm áp của nàng bao lấy, cảm giác xa lạ làm hắn như xúc động đến phát điên.
Vất vả lắm mới chờ được đôi lông mày của Huyền Nữ thả lỏng ra hắn mới bắt đầu luật động. Mới biết tư vị làm cho Bạch Chân đắm chìm vào trong cảm giác tuyệt vời này, hắn không tiết chế mà muốn nàng rất nhiều lần cho đến khi Huyền Nữ khóc lóc van xin thì hắn mới không cam tâm tình nguyện dừng lại.
Sau một trận mây mưa hai người mới ý thức được bản thân làm chuyện này ở trong phòng thuốc của Chiết Nhan, nhất thời Huyền Nữ cảm thấy vô cùng xấu hổ đến mức chôn mặt vào trong ngực Bạch Chân.
Bạch Chân cũng xấu hổ ho một tiếng rồi vuốt ve thân hình mảnh khảnh của Huyền Nữ an ủi nàng: “Không sao hết, chốc nữa vi phu rửa sạch sẽ chỗ này nhất định Chiết Nhan sẽ không phát hiện ra đâu.”
Huyền Nữ vừa chui ra khỏi ngực Bạch Chân lại thấy hắn xưng hô như vậy thì hờn dỗi đấm đấm lồng ngực hắn: “Muội đã nói muốn gả cho huynh sao?”
Thật tốt, hỏa khí trên người vừa bị Bạch Chân áp xuống lại bùng lên, Bạch Chân mặc kệ cự phản đối của Huyền Nữ mà đè nàng xuống: “Không gả cho huynh, muội còn muốn gả cho ai? Muộn phải tin tưởng tứ ca vì chúng ta phù hợp ở mọi phương diện.”
Nói xong còn vô cùng hạ lưu đỉnh đỉnh nàng.
Huyền Nữ bị hắn làm như vậy có chút không chịu được nên cũng chỉ có thể theo hắn muốn làm gì thì làm dù sao người mất mặt không chỉ có mình nàng.
Cuối cùng sau khi họ dọn sạch “Chiến trường” ra ngoài thì đã rất khuya, bây giờ chỉ sợ quỷ cũng đã biết các nàng làm cái gì ở bên trước!
Không giống như Bạch Chân đang xuân phong đắc ý thần thanh khí sảng mà Huyền Nữ chỉ có thể lén lút quay về phòng của mình.
Muốn làm cho Chiết Nhan không biết cái gì là chuyện không thể vì đây là địa bàn của hắn. Nhưng mà với cái tính của hắn thì tất nhiên cũng sẽ không để ý đến dù sao âm dương điều hòa là chuyện bình thường mà! Cho dù có là thần tiên cũng không ngoại lệ nếu không thì làm sao vẫn có chuyện song tu chứ!
Bạch Chân không hề bất ngờ khi thấy Chiết Nhan đang uống rượu trong rừng đào, hắn không khách khí bước đến rót cho chính mình một chén dù sao hắn cũng đang khát đây!
Chiết Nhan nhìn hắn lắc đầu: “Quá mức rồi!”
Bạch Chân cảm thấy hơi áy náy nhưng mà da mặt hắn luôn rất dày nên dấu nhẹm cảm xúc này vào trong lòng giữa nam nhân không phải nói nhiều như vậy, hắn ngẩng đầu nhìn Chiết Nhan cười: “Huynh chờ uống rượu mừng đi!”
Chiết Nhan nhìn khuôn mặt không còn trắng bệch như ban ngày của Bạch Chân nói: “Âm dương điều hòa không tồi, máu đầu tim này đúng là không phí công đưa.”
Bạch Chân suýt nữa phun ngụm rượu trong miệng ra, hắn không được tự nhiên lau miệng.
Chiết Nhan thấy bộ dáng chật vật này của Bạch Chân thì bất giác dễ chịu hơn nhiều, hắn bình tĩnh giải thích: “Nguyên dương của nam tử và nguyên âm của nam tử giao hòa với nhau đối với cả hai đều có chỗ tốt, ngươi điều động chân khí mà xem có khi giọt máu đầu tim kia đã bỏ xung hơn nửa.”
Nghe vậy Bạch Chân thử làm linh lực di chuyển một vòng, Chiết Nhan nói quả nhiên không sai, không nói đến chuyện khác cảm giác tắc nghẽn khi di chuyển linh lực đã biến mất. Cho nên hắn cũng nên thuận thế chữa thương ở đây dù sao Huyền Nữ vẫn còn tức giận.
Mà Huyền Nữ cũng phát hiện ra vẫn đề này, lần đầu tiên nàng biết đến chuyện làm chuyện đó cũng có chỗ tốt, nàng cũng không oán trách Bạch Chân không biết tiết chế nữa, nàng vui vẻ ngồi xuống vận khí chữa lành những vết thương khi độ kiếp của nàng.
Tha thứ cho hải tử đáng thương này du kiếp trước nàng đã thành thân còn sinh cho Ly Kính một đứa con nhưng đáng tiếc hắn là một người đa tình nên không biết nguyên dương của hắn đã tiết cho người nào rồi, cho nên Huyền Nữ cũng không nhận được chỗ tốt nào từ việc này.
Sáng sớm hôm sau, Huyền Nữ đã thức cả một đêm để tu luyện, nàng thoải mái quyết định sẽ đi ngâm suối nước nóng.
Mà Bạch Chân sau khi tu luyện cả đêm sáng sớm cũng đi tìm nàng thấy nàng ra khỏi cửa nên cũng tò mò đi theo.
Đi theo một lát hắn lại cảm thấy con đường này quen thuộc đến vậy, đến khi Huyền Nữ dừng lại trước cửa một sơn động hắn mới nhớ ra đây là chỗ nào.
Lão xử nam mấy vạn năm mới khai trai lén lút cười, lúc Huyền Nữ sắp bố trí xong kết giới thì hắn bay vào duỗi tay ôm eo nàng.
Huyền Nữ không hề phòng bị mà kinh hô một tiếng, cũng may nàng ngửi thấy mùi vị Bạch Chân nếu không nàng đã ra tay rồi.
Mà việc nàng không chống cự hiển nhiên làm cho cái người tinh trùng lên não là Bạch Chân cho là nàng cam chịu, hắn cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ xa cách suốt một đêm.
Huyền Nữ vô lực chống trả nên cũng ỡm ờ việc bị hắn vừa đi vừa hôn đến bên cạnh suối nước nóng, một thân váy áo trên người nàng đã sắp rơi xuống đất, y phục nửa kín nửa hở như vậy càng hút mắt người nhìn.
Bạch Chân thừa dịp nàng bị hôn đến mức mơ mơ màng màng nhanh chóng cởi hết những trói buộc trên người nàng, sau đó ôm nàng nhảy vào trong làn nước ấm.
Huyền Nữ bị dòng nước ấm áp vây quanh cả người cũng trở nên thanh tỉnh hơn rất nhiều, nàng đẩy Bạch Chân ra giận dữ trừng mắt nhìn hắn: “Tứ ca, huynh cũng quá hoang đường rồi.”
Da mặt Bạch Chân vô cùng dày hắn cười xấu xa, cầm đôi tay non mềm của nàng cho lên miệng hôn làm cho Huyền Nữ đỏ bừng mặt, trong lòng không ngừng nói yêu nghiệt!
Như vậy còn chưa đủ, Bạch Chân còn nghịch ngợm thổi khí bên tai nàng: “Với muội thì tứ ca làm gì cũng không hề cảm thấy hoang đường.”
Trời ạ! Cả người Huyền Nữ mềm nhũn gục lên ngực Bạch Chân, không không thể tin được mình vừa nghe thấy cái gì? Đây vẫn là tứ ca dịu dàng ấm áp sao? Huynh ấy nói những lời âu yếm như vậy làm cho nàng không thể chống cự nổi?
Bạch Chân thuận thế đoạt lại quyền chủ động, đôi tay xấu xa không ngừng du tẩu trên thân thể Huyền Nữ làm cho nàng liên tục thở dốc.
Lúc Huyền Nữ động tình dựa hoàn toàn lên người hắn thì hắn mới đưa tiểu Bạch Chân đang đứng thẳng vào trong thiên đường hắn luôn mơ ước.
Huyền Nữ đã sớm mềm như một bãi nước xuân mặc kệ cho hắn tiến công……
Lúc Huyền Nữ vẫn mơ mơ màng màng hùa theo động tác của hắn thì Bạch Chân gian sảo dừng lại hôn lên khóe miệng nàng hỏi: “Huyền Nữ, gả cho tứ ca được không? Về Thanh Khâu với tứ ca có được không tứ ca sẽ đối xử thật tốt với nàng……”
Lúc này trong đầu Huyền Nữ trống rỗng chỉ biết kẹp chặt hai chân không để cho hắn đi, miệng bất giác đáp vài tiếng.
Bạch Chân thấy nàng đã đồng ý thì lại tiếp tục dùng sức đưa đẩy.
Chờ hắn cảm thấy đủ Huyền Nữ đã mệt đến mức không muốn động ngón tay, nàng không hề phát hiện bản thân vừa mơ hồ đáp ứng cái gì.
Tác giả có lời muốn nói: Tra tác giả: Các ngươi muốn thịt, tiểu thiên sứ nhóm xem còn vừa lòng sao? Vừa lòng liền thỉnh các ngươi nâng lên trân quý tay nhỏ có người phủng cá nhân tràng có tiền phủng cái tiền tràng được sao? (′▽`ʃƪ)