Chương 4 : Bí ẩn của không gian kỳ lạ
Sau khi tỉnh táo lại Tiêu Sơn biết trời đã sáng. Tinh thần hắn lúc này vô cùng phấn chấn giống, hắn cảm giác được thân thể vô cùng khỏe mạnh. Hắn nhảy bật xuống giường. Hắn nhanh chóng tiến về phía phòng của mẫu thân hắn. Ở đây hắn gặp được một nha hoàn không ngờ Tiêu Chiên lại là một người giữ lời hứa như vậy. Ngay khi trời còn tờ mờ sáng hắn muốn đi xem xét mẫu thân của hắn thì đã có một ả nha hoàn túc trực ở đó rồi. Tiêu Sơn cảm khái trong lòng.
Hắn lúc này trở lại giường bắt đầu tiến vào không gian kỳ lạ kia. Bất ngờ làm hắn có chút giật mình vì không biết lúc nào một cây linh chi đã mọc ở đó vô cùng khỏe mãnh. Lý Sơn kinh hãi, hắn bước trên mảnh đất xanh trong khu vực không gian kỳ lạ này. Không gian này có khá nhiều điều kỳ lạ mà hắn không biết được nó giống như giới hạn ở mảnh đất này, hắn đã thử tiến vào khu vực rộng lớn bóng tối kia nhưng không làm sao mà tiến được vào đó. Lại nói đến gốc linh chi kỳ lạ này, hắn cảm giác được nó dạt dào sức sống vô cùng mạnh mẽ. Lý Sơn quan sát kỹ đây không phải là gốc linh chi ngày hôm qua hắn trong lúc bất cẩn khi tu luyện trong ngọc dịch. Lúc đó hắn cầm trong tay cây linh chi này mà tiến vào hỗn độn không gian bắt đầu tu luyện hay sao.
Nó chính là cây linh chi còn thừa trong luyện dược. Nghĩ đến đây Tiêu Sơn vô cùng kinh hãi, hắn thử chạy ra ngoài kiếm lấy một cây cỏ gần đó rồi chạy vào phòng sau đó đóng cửa lại. Tâm niệm vừa động lúc này xuất hiện trong tay Lý Sơn là một cây cỏ đúng là hắn đã nhổ ngoài vườn. Hắn nhanh chóng đưa cây cỏ trồng trên mảnh đất xanh không ngờ ngay lập tức cây cỏ này phát triển với tốc độ mắt thường trông thấy được. Tiêu Sơn ngay lập tức nhổ nó lên sau đó ra khỏi không gian kỳ lạ kia. Xuất hiện trong tay hắn là một cây cỏ kỳ lạ hơn nữa cây cỏ còn phát ra nồng đậm khí tức. Cái này chẳng phải là một dược viên di động ư?
Tiêu Sơn càng nghĩ càng kinh hỉ. Bất quá hắn hiện giờ bỏ qua ý nghĩ này trước tiên. Hắn cần là một loại đạn dược chữa thương. Hắn nhẹ nhàng tiến vào trong khu luyện đan thiên ở ngọc giản khổng lồ đang lơ lửng giữa mảnh đất xanh. Hắn xem xét qua đầy đủ các loại đan dược cao cấp trở xuống. Hắn tất nhiên không nghĩ mình sẽ luyện được đan dược loại bảo đan gì cả thế nên hắn chỉ cần luyện từ đan dược cao giai trở xuống. Hơn nữa manh đan dược cấp cao cho Tiêu Yến có khi hắn bị nghi ngờ. Rất nhanh có một loại đan dược phù hợp với cái tên rất kêu Tiêu thương đan.
Tiêu thương thượng phẩm đan dược (so với cấp bạc đan của đấu khí đại lục không rõ) có khả năng chữa trị nội thương tốt, kinh mạch bị tôn thương nhẹ cũng có thể chữa khỏi. Ngoài ra đan dược còn có thể cải thiện nhỏ đối với thể chất tăng khả năng tu luyện của thể chất người phục dụng. Dược liệu yêu cầu huyết ma đằng, tam trĩ thảo, huyết niên mộc... Cách thức luyện chế...
Sau khi xem xong loại đan dược này thì Tiêu Sơn con mắt mở to tròn mừng rỡ. Bất quá đột nhiên hắn nhớ đến một điều, hắn không còn tiền. Hiện giờ hắn gần như nhẵn túi. So sánh một chút việc này thì đúng là quá nan giải. Hắn suy ngẫm một chút cách giải quyết vấn đề này. Vậy thì đi vay nhưng hắn với Tiêu gia đâu có quen biết rộng rãi hơn nữa ai cho hắn vay đây. Vay mẫu thân hắn, cái ý định này sớm lên bỏ a. Tiêu Sơn gãi gãi mũi cau mày suy nghĩ. Hắn phất tay nhếch miệng cười: "Có rồi đến Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá thứ nhất đánh giá đan dược thứ hai nếu đấu giá thành công rất có thể kiếm được số tiền lớn a..." Tiêu Sơn con mắt sáng lên hắn suy nghĩ là làm. Hắn cũng rất muốn biết đan dược tương ứng cấp độ của đấu khí đại lục với luyện đan thiên của hắn.
Nhưng mà Tiêu Sơn lại cau mày lần nữa. Hắn nhớ đến một điều với hình dáng tiểu hài tử mà đi sao? Ai tin hắn bán đan dược. Trong mấy bộ phim Trung Quốc thì thế ngoại cao nhân đều là một bộ dạng già nua. Làm sao mà đóng giả được đây. Tiêu Sơn càng suy nghĩ càng đau đầu. Hắn đột nhiên sực nhớ có xem qua dịch dung thuật trong Bàng môn tả đạo thiên. Tiêu Sơn vô cùng mừng rỡ hắn nhanh chóng tiến vào không gian kỳ lạ đó bắt đầu tiến vào ngọc giản đọc lấy phần Bàng môn tả đạo thiên, dịch dung thuật.
Dịch dung thuật tu luyện có nhiều loại giống như tu luyện cơ xương cùng cơ mặt có thể biến đổi các loại hình dạng. Có thể sử dụng các loại đan dược để phục dụng thay đổi diện mạo. Trong đó có một loại mà Tiêu Sơn cảm giác được nó vô cùng dễ dàng tu luyện đó là khô bì công. Khô bì công là loại kỹ năng dùng thiên hà nguyên lực thứ mà hắn đang tu luyện. Đọc đến phần này Tiêu Sơn có hơi kinh ngạc năng lực của hắn cứ tưởng là chân nguyên lực, chân khí đại loại gì đó không ngờ lại là thiên hà nguyên lực. Sử dụng thiên hà nguyên lực làm cho da trở nên khô nhăn nheo giống như một lão nhân kết hợp với đổi âm thanh giọng nói là không vấn đề gì.
Tiêu Sơn khoanh chân lại bắt đầu vận chuyển khô bì công. Thiên hà nguyên lực bắt đầu tác dụng lên làn da làm cho nó nhăn nheo. Theo khô bì công ghi chép muốn giữ vững trạng thái này cần tiêu hao thiên hà nguyên lực. Tùy lượng thiên hà nguyên lực cung cấp bao nhiêu thì duy trì được bấy nhiêu. Với năng lượng cua Tiêu Sơn thì hắn hoàn toàn có thể giữ trong vòng một ngày không có vấn đề gì. Hắn cũng bắt đầu sử dụng thiên hà nguyên lực tác lên âm thanh tại cổ họng khiến cho giọng nói của hắn trở lên khàn khàn. Tiêu Sơn nhìn vào gương mà hắn cũng không nhận ra nổi mình nữa. Một mãi tóc bạc trắng với âm thanh khàn khàn giống như mấy lão nhân, khuôn mặt nhăn nheo như lão nhân bảy mươi tuổi. Tiêu Sơn thỏa mãn nhếch miệng cười: "Thành công!"
Hắn lúc này mặc một bộ đồ đen che kín khuôn mặt. Hắn bước vào con đường lớn của Ô Thản thành. Hắn hướng phía trung tâm của Ô Thản thành mà bước đi. Tiêu Sơn ngước nhìn về phía một tòa nhà thiết kế theo kiểu Tây Âu thời trung cổ vô cùng hoa lệ. Ngoài cổng hai vệ sĩ đứng gác thực lực không hệ yếu kém. Nhưng Tiêu Sơn lại cảm giác được thực lực của hai người này chênh nhau khoảng bao nhiều nhưng hắn cũng không rõ thực lực của người này là bao nhiêu vì hắn không biết căn cứ thực lực phán đoán như thế nào. Chỉ đoán là hai người này mạnh hơn Tiêu Uy nhiều nhưng lại yếu hơn Tiêu tộc trưởng nhiều.
Đặc thước nhĩ phòng đấu giá, phòng đấu giá lớn nhất ô thản thành, đồng thời cũng thuộc về gia tộc giàu có nhất gia mã đế quốc: đặc thước nhĩ gia tộc.
Đặc thước nhĩ gia tộc đã có lịch sử lâu đời, tại gia mã đế quốc phát triển đã có mấy trăm năm, quan hệ có thể nói là rất rộng rãi, mà theo một vài tin đồn, gia tộc giàu có này tựa hồ còn có quan hệ với Hoàng thất.
Ở đế quốc, đặc thước nhĩ gia tộc, cùng nạp lan gia tộc, nhân đặc nhĩ gia tộc được xưng là gia mã tam cự đầu, tâm đại gia tộc, tại đế quốc kinh tế, quân sự đều có thế lực không nhỏ.
Cho nên, có đặc thước nhĩ gia tộc đứng đằng sau, cho dù phòng đấu giá lợi nhuận rất cao, khiến không ít người thèm thuồng, nhưng bọn họ cũng là không dám động tới.
Nhìn phòng đấu giá ở cuối ngã tu đường, Tiêu Sơn nhanh chóng giảo bước tiến về phía trước. Hắn dựa theo kiến thức ít ỏi của mình về đấu khí đại lục thì Tiêu Nam rất có thể đang giữ trong tay một bảo vật. Nếu như có người có khả năng sử dụng chúng để bài trừ độc tố tăng thể chất của người tu luyện lên thì đối với gia tộc phải nói đây là một cái lợi ích gì. Dựa theo Tiêu Sơn thì rất có thể là một đồ vật có thể khiến cho tất cả các gia tộc trên Gia Mã đế quốc này lâm vào điên cuồng. Hắn đoán trên đấu khí đại lục chắc chắn có chỉ là chính tại Ô Thản thành Tiêu Sơn chưa có thấy bất cứ gia tộc nào có. Nếu có cũng có thể là các gia tộc giữ gìn như bí mật bất truyền điều này hắn cũng không biết được.
Tiêu Sơn bắt đầu hướng về phòng đấu giá bước vào bên trong. Mấy hộ vệ canh cửa cảnh giác nhìn về phía hắn, nhưng hắn không thèm để ý vì thông qua những người như trưởng lão và một số người khác hắn biết thiên hà nguyên lực của hắn không thể bị nhận ra chính xác là cấp bậc của hắn không có người sẽ nhận ra. Vì công pháp của hắn tu luyện là thiên hà nguyên lực chứ không phải đấu khí. Tiêu Sơn cắn răng bước vào bên trong loại bọ nỗi sợ hãi trong lòng.
Vừa vào trong, cảm giác nóng bức giống như là bay đi đâu mất, thay vào đó là một loại cảm giác mát lạnh tuyệt vời, bên trong và bên ngoài quả thật khác xa nhau.
Ánh mắt tại đại sảnh đảo qua, Tiêu Sơn quay về một căn phòng đi tới, trên cửa phòng có khắc 3 chữ to “Giám Bảo Thất.”
Đẩy cửa vào, trong phòng rất trống trải, chỉ có một vị trung niên nhân đang có chút nhàm chán ngồi trên ghế. Nghe được tiếng đẩy cửa, trung niên nhân ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhân ảnh toàn thân mặc hắc bào, mày có chút nhăn lại, nhưng ngay sau đó hắn mỉm cười nói: "Tiên sinh ngài đến đây giám bảo sao?"
Tiêu Sơn kéo lại xuống hắc bào để nộ ra khuôn mặt già nua, hắn mỉm cười nói: "Không sai là giám bảo!" Hắn từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra khoảng năm bình ngọc màu xanh đặt trước trung niên nhân, giọng nói khò khè như lão già: "khà lão nhân đây muốn đấu giá chúng không biết có thể không?"
"Nga" trung niên nhân nghi hoặc nhìn lão nhân trước mặt này, con mắt nháy vài cái. Hắn thử mở ra bình dược sau đó đưa mũi lại hít hít vài hơi. Khuôn mặt hắn trở nên kịch biến, hắn mở ra to tròn con mắt nhìn về phía Tiêu Sơn lên tiếng hỏi: "Ngài, tiên sinh ngài là luyện dược sư?"
Tiêu Sơn gật đầu đáp lại với giọng già nua: "Không sai!" Chính xác mà nói thì hắn mệnh danh là luyện đan sư mới đúng nhưng mà luyện dược sư cũng là một cách gọi của đấu khí đại lục. Hắn không biết là đan dược ở đây với thể chất giả của người đấu khí đại lục sẽ như thế nào. Tiêu Sơn nhưng dám chắc tám chín phần nó có hiểu quả vì chính hắn đã dùng qua rồi.
Nghe thấy lời này trung niên nhân kính cẩn với lão nhân trước mắt: "Thưa tiên sinh không biến bình đan dược này của tiên sinh là đan dược gì? Nó có tác dụng gì vậy?"
Âm thanh khàn khàn từ miệng lão nhân phát ra: "Tẩy kinh phạt tủy linh dịch. Tác dụng sao? Khụ khụ, cũng không có hiệu quả quá lớn giúp người tu luyện bài trừ tạp chất trong quá trình tu luyện, nâng cao tốc độ tu luyện trên phạm vi nhỏ cại thiển thể chất. Có thể sử dụng bới bất kỳ cấp bậc nào nhưng tốt nhất dành cho lứa tuổi thiếu niên thiếu nữ trong thời gian đánh trụ cột tu luyện đấu khí, đặc biệt là giai đoạn đoạn đấu khí trước khi ngưng tụ đấu khí toàn bước vào đấu giả. Hơn nữa nó còn có tác dụng bài trừ một lượng nhỏ tệ đoan do sử dụng dược vật tăng lên tu vi"
“A! có thể tăng lên tốc độ tu luyện đấu khí? tăng lên thể chất tu luyện giả?” Nghe xong, trung niên nhân có chút động dung, đấu khí chỉ có thể án theo quy củ tu luyện, hơn nữa trong giai đoạn đầu, kinh mạch trong cơ thể cực kỳ yếu ớt, một khi dược lực quá mạnh sẽ dẫn đến đứt đoạn kinh mạch mà chết vô cùng thê thảm.
Tiêu Sơn nhíu mày lên tiếng hỏi: "Ngươi không tin tưởng sao?"
Nghe xong thấy thế trung niên nhân lên tiếng nói: "Ngạch cái này chẳng lẽ đại nhân không biết rằng trong những giai đoạn đầu kinh mạch yếu ớt sử dụng sẽ rất nguy hiểm sao?"
Tiêu Sơn gãi gãi mùi sau đó hắn cười sắc sụa với giọng già nua: "Cái này thì ngươi yên tâm đi, bất cứ ai cũng có thể tu luyện được đấy. Dược lực vô cùng ôn hòa, chẳng qua nó có một số tác dụng phụ nho nhỏ gây ra chút đau đớn khi tu luyện mà thôi. Dược lực vô cùng ôn hòa, tẩy kinh phạt tủy linh dịch còn rèn luyện kinh mạch khiến kinh mạch trở nên lớn hơn và cứng cáp hơn..." Tiêu Sơn mỉm cười nhìn về phía trung niên nhân.
Nghe thấy thế trung niên nhân con mắt lại một lần nữa to tròn hơn, hắn nhẹ nhàng đặt bình ngọc lên bàn sau đó hắn cung kính với Tiêu Sơn nói: "Đại nhân có thể đợi trong chốc lát được không? Ta muốn mời Cốc Ni đại sư của phòng đấu giá chúng ta tới giám định linh dịch này!"
Tiêu Sơn mỉm cười nói: "Không vấn đề gì! Ta có thể đợi được..." Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống ghế nhắm mắt lại dưỡng thần.
Trung niên nhân nhanh chóng vội vàng rời khỏi ghế ra khỏi phòng. Tiêu Sơn cũng có chút lo lắng này giờ quả thực mình thể hiện ra có chút thái qua đây là lần đầu tiên hắn đến đây. Lúc này hai tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi. Hắn không biết sao mình có thể diễn xuất được giởi đến như vậy, Hiện giờ cả lưng hắn ướt sũng nếu như không có chiếc áo choàng khoác bên ngoài rất dễ phát hiện lưng hắn đã ướt đẫm mồ hôi.
Đợi trong phòng cả nửa ngày, trung niên nhân lại quay lại, bất quá, lần này hắn mang theo một vị lão giả áo xanh. Ánh mắt tại lão giả trên người đảo qua, cuối cùng dừng lại ở trước ngực, không có kim tinh, ngược lại là một loại đan dược nào đó, hai đạo sóng gợn phát ra xa hoa đắt tiền.
“Đại nhân, vị này là Cốc Ni đại sư của phòng đấu giá chúng tôi, đại sư là một vị tam tinh đại đấu sư, cũng là một vị nhị phẩm luyện dược sư.” Trung niên nhân cung kính giới thiệu.
Tiêu Sơn hơi cau mày nhìn về phía lão nhân trước mặt này. Đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp mặt một luyện dược sư. Lão giả vẻ mặt hồng hào, bộ áo xanh trên người nhìn như bình thường nhưng mơ hồ ẩn chứa quang mang lưu động, hiển nhiên, bộ quần áo này được gia trì qua ma tinh phong hộ. Bộ mặt già nua không thể che dấu nổi sự cao ngạo, thứ mà mọi luyện dược sư đều có.
Trong khi Tiêu Sơn quan sát người phía trước thì đồng thời hắn cũng bị đối phương quan sát. Phải hiểu một luyện dược sư không giống mấy tên tu luyện giả. Dù là luyện dược sư cấp thấp nhất cũng được các đại gia tộc mời chào, tùy tiện một luyện dược sư cũng để cho các gia tộc tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán. Thế nên Cốc Ni đang đánh giá thân phận của đối phương.
Trung niên nhân cung kích cầm lấy bình đan dược để tại bàn hướng về phía vị Cốc Ni đại sư. Cốc Ni đại sư mở nắp bình ra hít ngửi mất hơi sau đó hắn mới nhẹ nhàng đổ một vài giọt chất lỏng màu nâu nhạt lên lòng ban tay. Không biết từ đâu trong tay của của Cốc Ni đã xuất hiện một cây châm màu bạc. Tiêu Sơn lúc này vô cùng lo lắng nhìn cảnh tượng trước mặt. Cây châm có ẩn chứa năng lượng đấu khí bắt đầu rung lên ba động một cách dị thường. Lão nhẹ nhàng châm vào giọt chất lỏng màu nâu sau đó khuấy nó lên một cách nhẹ nhàng, cẩn thận.
Càng ngày khuôn mặt của Cốc Ni đại sư càng ngưng trong, hắn nhìn chăm chú vào giọt chất lỏng. Sau đó hắn ngừng lại thở ra một hơi rồi đổ chất lọng lại vào trong bình ngọc. Sau đó hắn mở miệng hướng về phía trung niên nhân nói: "Linh dịch đã đạt đến cấp bậc nhị phẩm đan dược, lời nói của vị đại nhân lúc trước có lẽ không giả?" Những lời này Tiêu Sơn hiển nhiên là họ còn nghi ngờ về tác dụng của thuốc rồi.
Tiêu Sơn nghe thấy thế thì mở miệng nói: "Vậy không biết ta có thể mang bốn binh tẩy kinh phạt tủy linh dịch này ra đấu giá được không?" Tiêu Sơn nhìn về phía Cốc Ni, hắn biết thân phận của Cốc Ni tại đây không thấp mới mở miệng tiếp tục nói: "Ta muốn sử dụng một bình đan dược này trước mặt mọi người để cho một người thử qua không biết các vị có thể an bài được việc này không?"
Nghe thấy thế trung niên nhân và Cốc Ni đại sư nhìn nhau. Cốc Ni lên tiếng nói: "Nếu như vậy chúng tôi sẽ làm theo ý kiến đại nhân!"
Tiêu Sơn mỉm cười: "Vậy cứ như vậy đi. Tẩy kinh phạt tủy linh dịch cần phải pha vào nước dùng cho tu luyện, các vị có thể kiếm hộ ta một người dưới đấu giả hơn nữa là người có khả năng chịu đựng một chút vì khi sử dụng linh dịch có một số tác dụng phụ gây ra đau đớn cho người sử dụng..."
Cốc Ni nghe thấy vậy cũng hơi nhíu mày sau đó tiếp tục nói: "Chuyện này chúng tôi an bài được thưa đại nhân..."
“Việc này tự nhiên không thành vấn đề, đại nhân cứ cầm thứ này đến phòng đấu giá số 1, nơi đó còn đang cử hành đấu giá. Linh dịch của ngài, sẽ đợi để đưa ra.” Trung niên nhân cười nói, đưa ra một khối thiết vài đen nhánh.
Tiêu Sơn mỉm cười: "Vậy được rồi!" Tiêu Sơn theo chỉ dẫn bước ra khỏi phòng.
Nhìn thấy Tiêu Sơn ra khỏi phòng trung niên nhân không nhịn được tò mò mà hỏi: "Cốc Ni đại sư hắn là một luyện dược sư?"
“Đúng, đích thật là một gã luyện dược sư, cỗ nhạy cảm linh hồn lực đó, không sai được...” Cốc Ni gật đầu, có chút nghi hoặc lẩm bẩm:” Hắn thuộc phương thế lực nào nhỉ? Không nghe nói qua khi nào lại có một người luyện chế đựoc nhị phẩm đan dược cả?"
Trung niên nhân nghe thấy thế mở miệng hỏi: "Có cần điều tra một chút lại lịch của hắn không?"
Cốc Ni mắt híp lại, thoáng suy nghĩ, lắc đầu nói: “tạm thời không nên, luyện dược sư tính tình đều có chút cổ quái, nếu điều tra mà để hắn phá hiện, sợ rằng làm hắn có ấn tượng không tốt về phòng đấu giá; tuỳ ý đắc tội một vị cấp bậc không biết luyện dược sư là một hành động không sáng suốt."
Quay đầu, liếc trung niên nhân một cái, Cốc Ni thản nhiên nói: “Làm thế nào để hắn sinh hảo cảm đối với chúng ta, ngươi hẳn là rõ chứ?”
“Vâng, hiểu thưa đại nhân.”
“Nhớ kỹ, cho dù không thể giao hảo, vạn lần cũng không thể đắc tội, nếu không...” Thản nhiên nói xong một câu với ngữ khí lạnh như băng, Cốc Ni đi ra ngoài...
Được một thị nữ dẫn đường Tiêu Sơn tiến vào phòng đấu giá. Phòng đấu giá đang được cử hành. Khi hắn bước vào bên trong thì tiếng huyên náo không ngừng làm cho đầu óc của Tiêu Sơn cũng phải ong ong lên.
Phòng đấu giá rất lớn, dung nạp ngàn người cũng không thành vấn đề, lúc này, tại trung tâm phòng đấu giá, ở dưới ngọn đèn, một nữ nhân xinh đẹp mặc bộ quần áo màu đỏ đang đứng, dùng vẻ vũ mị khiến mọi người ngây ngắt mà giảng giải cho những người bán ra. Tiêu Sơn cảm giác cái này sao giống vũ trường nếu thêm mấy màn thoát y nữa thì hắn cũng không lạ...
Với giọng nói yêu kiều của nữ nhân nó mấy món đồ mà Tiêu Sơn cảm giác giá cũng không cao nhưng lại được người mua với giá cả trên trời đây là điều mà Tiêu Sơn cảm giác khó hiểu. Chắc hẳn là mấy tên t*ng trùng lên não a. Tiêu Sơn thầm mắng nữ nhân này: "Đúng là đồ yêu tinh!"
Tiêu Sơn tìm một chỗ ít người bắt đầu ngồi xuống. Hắn thấy rõ ràng một số nam nhân đến đây chẳng qua vì nữ nhân này bất quá người như Tiêu Sơn chưa phát dục lấy đâu ra hoocmon mà có cảm giác gì. Dù hắn muốn cũng không làm gì được. Tiêu Sơn ngồi xuống lặng lẽ tham gia đấu giá. Hắn theo trí nhớ Tiêu Sơn tuy là người ít ra ngoài nhưng hắn biết nữ nhân này là ai.
Thước đặc nhỉ thủ tịch đấu giá sư: Nhã Phi. Mỹ nhân mà gần như cả Ô Thản thành không ai không biết, sự thành thục mỹ lệ, đủ để làm cho rất nhiều nam nhân sẵn sàng phủ phục dưới gấu quần nàng. Tiêu Sơn yên lặng ngồi, mày bỗng nhiên nhíu lại, nhìn tới một chỗ cách mình không xa, một nam tử đang ngồi ẩn trong bóng tối. Hắn đang nuốt nước bọt ánh mắt cháy bỏng nhìn về phía Nhã Phi, môi khẽ mĩm lại dưới quân liên tục tủng động. Tiêu Sơn nhếch miệng: "Tinh trung lên não, huh!?" Nhìn những đường cong mê người trong cái áo bó sát màu đỏ của Nhã Phi,Tiêu Sơn thầm thông cảm cho người này.
Tiêu Sơn nhẹ nhàng nhìn qua mấy đồ vật trên tay của Nhã Phi hầu hết nhưng đồ này hắn không có cần thiết. mà nếu có hắn cũng không ngu ngốc mà ở đây mua mấy loại như thế, đặt hơn đến cả trăm lần so với bình thường. Bất quá phải công nhận nữ nhân có nhiều nam nhân đeo đuổi như Nhã Phi hẳn phải biết rằng nó có cảm giác chinh phục vô cùng lớn. Chính xác là vô cùng có cảm giác giác thành tựu nếu như có nữ nhân này trong tay. Đây là tâm lý chung của cánh đàn ông rồi.
Tiêu Sơn quan sát một chút đám người chung quanh. Hắn giật mình vì lần này không ngờ lại tập trung đầy đủ cả ba gia tộc lớn của Ô Thản thành phân biệt là Tiêu gia gia tộc của hắn đang ở hiện nay, hai đối thủ gia tộc Gia Liệt gia tộc và Áo Ba gia tộc.
Tiêu Sơn gãi gãi mũi nghi hoặc lên tiếng hỏi: "Tộc trưởng cũng đến đây sao?" Hắn thấy khá là lạ vì thường thường Tiêu Chiến khá là bận rộng hiếm khi đi đến mấy nơi như thế này. Thường thường Tiêu Chiên đến cũng là phường thị giao dịch của Tiêu gia. Thật không hiểu nổi hôm nay hắn đến đây làm gì?
Tiêu Sơn lại tiếp tục quan sát cuộc đấu giá. Không phải không công nhận một điều về nữ nhân Nhã Phi này. Mỗi khi nàng cười, đều làm phía dưới đấu giá sôi trào lên, mà nhất thời, người đàn bà này còn có thể liếc mắt đưa tình về phía người vừa đưa ra giới cách, khiến cho hắn dù rất đau lòng cũng không khỏi phấn chấn tinh thần. Không khí của đấu giá trong phòng này vô cùng cao trào.
“Các vị, phòng đấu giá của chùng tôi vừa nhận được một vật phẩm mới, mọi người nhất định sẽ cảm thấy hứng thú với nó...” Vừa đấu giá xong một vật phẩm, Nhã Phi vừa cười nói, vừa vung tay lên, nhất thời một gã người hầu liền bưng theo một cái mâm ngọc cùng với năm chiếc bình ngọc ở trên đó. Cùng lúc đó là một thanh niên khoảng hai mười tuổi bức vào, khi hắn bước vào khuôn mặt trở nên đỏ bừng vì xấu hổ.
“Đây là nhị phẩm đan dược.” Nhẹ nhàng cầm lấy cái bình, thanh âm vũ mị của Nhã Phi, nhất thời làm cho toàn trường yên tĩnh, một lát sau, âm thanh bàn tán vang lên, tại trên đại lục này, thứ mà mọi người truy cầu nhất, chính là đan dược mà các luyện dược sư điều chế ra.
“Vật này tên là tẩy kinh phạt tủy linh dịch, có hữu hiệu với bất kỳ tu luyện giả nào, dùng thứ này cho vào nước rồi tu luyện trong đó, có thể giúp tu luyện giả cải thiện thế chất, loại bỏ tạp chất trong quá trình tu luyện tăng lên cường độ và độ rộng của kinh mạch...!! Các vị nếu muốn cho tử tôn mình trở thành một thiếu niên thiên tài vậy thì các vị không thể bỏ qua vật này".
Đôi môi đỏ mọng tràn đầy hấp dẫn của Nhã Phi nhẹ mở, âm thanh nũng nịu vang lên, khiến cho không ít kẻ đầu khớp xương như mềm cả ra.
“Tẩy kinh phạt tủy linh dịch? Có thể tăng lên tốc độ tu luyện đấu khí? Cải thiện thể chất? Loại bỏ tạp chất trong cơ thể? Tăng cường độ lớn của kinh mạch? Ngay cả đấu giả cũng có thể phục dụng? Công hiệu chẳng lẽ lại thần kỳ như vậy? Nhã phi tiểu tỷ, ở giai đoạn đó, tựa hồ không thể dùng đan dược được?” không ít người không nhịn được hỏi lại.
“Thứ linh dịch này đã được Cốc Ni đại sư của phòng đấu giá chúng ta thẩm định qua, phẩm giai là nhị phẩm, tuyệt đối không có vấn đề gì, các vị xin cứ yên tâm.” Nhã Phi cười nói. Sau đó nàng chỉ vào thiếu niên đứng trước mặt này nói: "Hơn nữa người đưa cho chúng tôi linh dịch hiện nay vẫn tại đấu giá hội. Chúng tôi sẽ chỉ bán đấu giá ra bốn bình đan dược?"
Một người dưới đài lên tiếng hỏi: "Nhưng rõ ràng ở đó có năm bình mà?"
Nhã Phi nở ra nụ cười vũ mị về phía âm thanh phát ra. Nàng tiếp tục câu chuyện: "Câu hỏi rất hay. Vậy còn thừa một bình để làm gì?" Nhã Phi vừa dứt lời thì từ phía sau đã mang theo chậu nước. Nhã Phi tiếp tục câu chuyện: "Chính phòng đấu giá Mễ Đặc Nhĩ gia tộc chúng tôi sẽ sử dụng linh dịch này kiểm chứng ngay trước mặt các vị... Như vậy các vị hẳn không còn thắc mắc gì chứ?"
Một chiếc bồn chứa đựng nước ngay trước mắt người thanh niên này. Hắn xấu hổ nhìn về phía Nhã Phi. Nhã Phi nhìn hắn nở ra một nụ cười. Hắn nhẹ nhàng cởi bỏ y phục của bản thân. Mấy tộc trưởng nhìn hắn vận khởi đấu khí một chút thì phát hiện người này là đấu khí chín đoạn đỉnh phong. Thị nữ lúc này lấy ra một bình ngọc hướng về phía thanh niên kia đưa. Hai má của thị nữ khi nhìn thấy thân thể nam tính còn mỗi một chiếc khố quần của thanh niên kia thì hai má nàng đỏ bừng. Hắn nhanh chóng cầm lấy bình ngọc run run mở ra miệng bình đổ xuống bình thuốc. Từng giọt từng giọt chất lỏng màu nâu nhạt nhỏ lên chiếc bồn gỗ làm cho nước trong bồn chuyển sang màu nâu nhạt.
Nhã Phi hướng về phía Tiêu Chiến lên tiếng: "Tiêu Chiên tộc trưởng không ngại giúp Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá kiểm tra thân thể người thanh niên này một chút!?"
Tiêu Chiên gật đầu nói: "Không ngại". Trung niên nhân bắt đầu hướng phía đại đi đến. Hắn nhẹ nhàng đặt một tay lên vai của người thanh niên đang cởi trần. Một luồng đấu khí truyền vào thân thể của thanh niên kiểm tra tư chất của hắn. Tiêu Chiến mở miệng: "Cửu đoạn đấu khí đỉnh phong!?" Nghe thấy thế mọi người gật đầu. Tiêu Chiên bắt đầu bước xuống đài trở lại ghế ngồi.
Hắn nhẹ nhàng bước vào trong bồn. Khi chạm vào bồn hắn cảm giác được cũng giống của Tiêu Sơn trải qua. Nhưng hắn là người đã được phòng Mễ Đặc Nhĩ chọn, hắn chẳng qua là một người giúp việc trong Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá lần này nghe nói là một cơ hội lớn lên hắn tự nguyện tham gia. Hắn nghe nói khi sử dụng loại linh dịch này sẽ dẫn đến đau đớn là tác dụng phụ không ngờ khi hắn luyện đấu khí thì lại cảm giác được từng cơn đau vô cùng lớn chuyền tới.
Nhưng đây là mệnh lệnh của cấp trên truyền xuống hắn phải cắn răng chịu đựng. Cốc Ni đã nói nếu như hắn không chịu được sẽ bị đuổi việc khỏi phòng đấu giá của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc. Thanh niên chỉ biết cắn chăng điên cuồng tu luyện đấu khí trong bồn linh dịch. Trước con mắt của mọi người thì thấy từ cơ thể hắn bốc ra mùi hôi thối, hơn nữa bắt đầu tiết ra chất màu đen. Linh dịch màu nâu dần dần chuyển sang màu đen. Hắn vẫn cắn răng kiên trì tu luyện. Hắn cảm giác được cơ thể mình mất đi một lượng lớn đấu khí nhưng đấu khí của cơ thể lại trở nên tinh thuẫn hơn. Rõ ràng cấp bậc đấu khí của hắn biến áo vô cùng đang từ cấp chín đấu khí rới xuống còn cấp tám đoạn đấu khí sau đó tiếp tục tăng lên rồi lại tiếp tục giảm xuống vô cùng quỷ dị.
Mấy người không hiểu lên tiếng hỏi: "Đây, đây là chuyện gì Nhã Phi tỷ?"
Nhã Phi cố gắng trấn an mọi người nói: "Mọi người yên tâm đi đây chẳng qua là do tác dụng phụ của linh dịch xin mọi người hãy chờ đợi kết quả cuối cùng..."
Mọi người lúc này hít thở có chút không thông. Mùi hôi thồi trong nước ngày một nhiều tỏa ra khắp nơi. Nhiều người không khỏi bịt mũi lại. Sau hơn một giờ đồng hồ người thanh niên mới từ từ mở mắt ra. Hắn kiếm tra một chút cơ thể mình rồi nở ra nụ cười nhợt nhạt. Khi hắn bước ra khỏi bồn gỗ thì da hắn trở nên trắng giống như nữ nhân vậy. Nhã Phi hiện giờ đang đứng xa một chút cũng phải nhíu mày vì sự hôi thối của hắn. Hắn bước ra khỏi bồn tắm. Một lần nữa Nhã Phi lại hướng về phía Tiêu Chiên lên tiếng nói: "Tiêu tộc trưởng không ngại Nhã Phi làm phiền giúp người thanh niên này kiểm tra thân thể một lần nữa chứ?"
Tiêu Chiên gật đầu, hắn lại một lần nữa bước lên đài. Hắn nhẹ nhàng đưa một luồng đấu khí vào trong cơ thể thanh niên kia. Tiêu Chiến hơi nhíu nhíu mày: "Tại sao chỉ có cửu đoạn đấu khí sơ kỳ!? Thật kỳ lạ..." nghe thấy thế Nhã Phi khuôn mặt cũng trở nên khó coi.
Mấy người dưới đài lớn tiếng nói: "Không thể nào chẳng lẽ đây là đan dược giả. Mễ Đặc Nhĩ phòng đấu giá bán đan được giả?" Tiêu Sơn thấy thế thì toát cả mồ hôi. Điều này không thể nào làm sao có chuyện như vậy được. Hắn đan dược tuyệt đối không có tình trạng như thế...
Đột nhiên Tiêu Chiến khuôn mặt trở lên kinh ngạc nói lớn: "Đấu khí thật là tinh thuẫn, so với trước kia còn tinh thuần hơn mấy lơn hơn nữa kinh mạch, kinh mạch..." Tiêu Chiến run giọng nói: "Kinh mạch lớn hơn gấp rưỡi thì phải??"
Mấy người dưới đó đều há hốc miệng lên hét lớn: "Cái gì, điều này sao có thể?"
Tiêu Sơn thở dài một hơi. Linh dịch này chẳng qua là bài trự tạp chất kích thích tiềm năng của con người, có hiệu quả nhỏ trong việc cải tạo cơ thể. Chẳng qua lần đầu là như vậy nhưng nếu như là lần sau thì không thể nào đạt được kết quả như thế. Hắn cũng không ngờ Mễ Đặc Nhĩ gia tộc lại có thể bỏ thời gian lãng phí hơn một giờ để giúp hắn ban ra linh dịch. Chà có vẻ như cái thân phân luyện dược sư khá là hữu ích. Có lẽ chuyện này cũng là một chuyện tốt.
Nhã Phi mỉm cười, nàng đặc biệt hướng về phía ba đại tộc trưởng. nàng biết rõ ba người này mới là nhân vật chính của buổi cạnh tranh hôm nay, Nhã Phi lên tiếng nói: "Xin nhắc lại linh dịch này có tác dụng với mọi tu luyện giả." Nàng cố ý nói lớn câu này để nhắc lại moi người chú ý, nàng tiếp tục câu chuyện: "Chúng tôi sẽ chia bốn bình linh dịch làm hai lượt, mỗi lượt là hai bình, giá khới điểm đấu giá là hai vạn kim tệ..."
Nhã Phi vừa nói xong thì dưới đài đã có một người đứng ra hô lớn: "Hai vạn rưỡi"
Một âm thanh khác lại tăng lên: "Ba vạn"
Chỉ trong chốc lát hai bình linh dịch này đã bị đẩy lên giá mười vạn. Ba tộc trưởng nhìn nhau giống như những con sói đói tranh mồi vậy. Nhưng họ vẫn còn chưa ra giá. Tiêu Chiên lúc này ngồi im giống như một vị lão nhân cao thâm đột nhiên mở mắt hét lớn: "Ba mươi vạn"
Báo giá vừa ra, thanh âm trong sân lập tức lắng xuống, một vài người nhìn thấy lão giả này, không khỏi uể oải ngồi xuống, bọn họ thật là không có thực lực cùng Tiêu gia tộc tranh đoạt a.
Gia Liệt Tất ngay lập tức hô: "Ba mươi mốt vạn"
Một gã trung niên lên tiếng cười nói: "Gia Liệt Tất không phải người đến đây tranh dành tụ khí tán cho con trai ngươi với chúng ta đấy chứ? Hiện giờ tại sao lại bỏ số tiền lớn như vậy để mua linh dịch này a?"
Gia Liệt Tất khinh thường nói: "Linh dịch này ngươi biết rõ rồi còn hỏi? Thứ này so với tụ khí tán còn trân quý hơn nhiều nếu ngươi là ta liệu ngươi có muốn bỏ qua"
Áo Ba Mạt cười cười nói với Gia Liệt Tất: "Hahaha ngươi nói không sai thứ này ta cũng muốn" đột nhiên hắn hét lớn: "Ba mươi mốt một kim tê"
Gia Liệt cáu giận nhìn về phía Áo Ba Mạt. Mấy người trong khung cảnh cũng quay về phía Áo Ba Mạt đây rõ ràng là trắng trợn khiêu chiến. Vì Nhã Phi không nói rõ đấu giá cần tăng lượng là bao nhiêu lên mọi người lại không có ý kiến gì dù có tăng lên một kim tê vẫn là hơn đối thủ. Gia Liệt Tất cáu giận quát lớn: "Áo Ba Mạt ngươi đừng có khinh người quá đáng"
Áo Ba Mạt cười nói: "Vậy thì xem ngươi có đủ tư cách đó không. Nếu như ngươi trả giá cao hơn ta thì nó sẽ thuộc về ngươi. Ngươi cũng có thể trả giá ba mươi mốt vạn hai kim tê mà!". Gia Liệt Tất hai hàm răng nghiến vào nhau ken két. Hắn ngồi xuống ghế tức giận nhìn Áo Ba Mạt dù hắn có da mặt dày cũng tuyệt đối không được bằng hắn.
Tiêu Chiên lúc này không quan tâm đến hai người đầu khẩu lắm, hắn lại lớn tiếng hét lớn: "Ba mươi năm vạn"
Gia Liệt Tất lại hét lớn: "Bốn mươi vạn"
Áo Ba Mạt lớn tiếng nói: "Bốn mươi vạn một kim tê" mọi người nhìn về phía Áo Ba Mạt người này cũng quá da mặt dày đi.
Tiêu Chiên tiếp tục lớn tiếng hét: "Bốn mươi năm vạn"
"Bốn mươi sáu vạn"
"Bốn mươi sáu vạn một kim tệ"
"Năm mươi vạn"
Gia Liệt Tất nhìn về phía Tiêu Chiến lớn tiếng nói: "Tiêu Chiến có vẻ như ngươi nhất quyết muốn tranh giành với ta?"
Tiêu Chiến liếc mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói: “Ngươi muốn, thì ra giá đi, ta tuyệt đối sẽ không theo đâu.” Gia Liệt Đoàn Tất da mặt khẽ run, tựa hồ đang tự hỏi xem Tiêu Chiến nói thật hay giả, một lát sau, hắn lắc đầu, lần này hắn đến là vì tụ khí tán dành cho con trai của hắn đánh vào đấu giả. Con trai của hắn đã gần hai mươi tuổi. Nếu so sánh với mấy thứ này hắn cũng có chút động tâm nhưng nghĩ đến tụ khí tán không phải lúc nào hắn cũng không đành lòng.
Áo Ba Mạt nhìn lại với Gia Liệt Tất có vẻ lần này Gia Liệt Tất đã từ bỏ. Mặc dù hắn biết mấy thứ này đến ngay cả bản thân cũng hữu dụng nhưng là hắn muốn không phải thứ đó cũng không phải tụ khí tán. Vừa rồi nghe Nhã Phi nói luyện dược sự hiện giờ vẫn còn ở đấu giá hội. Tại sao luyện dược sư phải đem mấy thứ này ra đấu giá đây. Hắn đoán rất có thể hiện nay luyện dược sư này vẫn là một người tự do nếu như nhanh chân trước mời được người này trở thành cung phụng của Áo Ba Mạt thì muốn có bao nhiêu mà chẳng được. Tất nhiên là không ngoại trừ người đem bán chỉ là người bính thường không phải là luyện dược sư rồi. Nhưng tên Áo Ba mạt này vô cùng linh mẫn, hắn đã ngửi được mùi cái gọi là luyện dược sư... Hệ thống mạng lưới tai mặt của Ao Ba Mạt gia tộc không hề nhỏ.
Tiêu Chiên nhìn về phía Áo Ba Mạt sau đó nhíu mày, hắn nói về phía người hầu phía sau mấy tiếng. Người hầu nhanh chóng rời đi. Gia Liệt Tất thấy vậy cũng cảm giác có chút nghi hoặc.
“Tiêu Chiến tộc trưởng ra giá năm mươi vạn kim tệ, còn ai tăng giá không?” nhìn trong sân yên tĩnh, Nhã Phi mỉm cười nói. “Nếu không có người tăng giá, hai bình tẩy kinh phạt tủy linh dịch này, do Tiêu Chiến tộc trưởng mua được.” Thấy không ai lên tiếng, Nhã Phi khẽ đập nhẹ chiếc búa nhỏ trong tay lên trên bàn, tẩy kinh phạt tủy linh dịch, định hạ người mua rồi.
Nhã Phi mỉm cười tiếp tục nói: "Vậy tôi sẽ tiếp tục đấu giá đợt linh dịch thứ hai, giá khởi điểm là bốn vạn kim tê mỗi lần tăng giá không được ít hơn một nghìn kim tê"
Bạn đang xem truyện được sao chép tại: STTruyen.com chấm c.o.m