Chương : 17
Lúc hắn xuất hiện thì thấy cửa phòng của người cai quản tàng thư các của gia tộc đã mở ra từ lâu.
Dương Văn Đức nhìn vào bên trong phòng thì thấy ông lão đang nằm ở trên giường giống như ông lão đang nghỉ ngơi vậy.
- "Diệp lão!Cháu lựa công pháp thích hợp cho cháu dùng xong rồi.Cháu trở lại đây để đăng ký mượn công pháp."Dương Văn Đức cung kính đối với ông lão đang nằm ở trên giường nói.
Hắn thanh âm vừa dứt,ông lão mở mắt và nhanh chóng ngồi dậy.Ông lão xoay người về phía thanh niên đang đứng ở trước cửa phòng ông mở miệng hỏi người thanh niên trước mặt:"Thiếu chủ!Ngài ăn cơm trưa chưa?Thế là lựa chọn công pháp có tên là gì vậy?"
Ông lão vừa hỏi thanh niên chính là Diệp lão-người cai quản tàng thư các của gia tộc người thanh niên đang đứng trước mặt kia.
Dương Văn Đức nghe thấy Diệp lão hỏi bản thân mình như vậy liền trả lời:"Cháu vẫn chưa ăn!
"Đây là cuốn công pháp mà bản thân hắn lựa chọn ở trong tàng thư các của gia tộc."
Nói xong,Dương Văn Đức liền đưa cuốn công pháp ra.
Diệp lão cầm lấy cuốn công pháp từ tay thiếu chủ đang đứng ở trước cửa phòng của mình sau đó lập tức nhìn vào bìa cuốn công pháp,nhìn xong ngẩng đầu lên nhìn thanh niên trước mặt nói:"Thiếu chủ định tu cuốn hoàng cấp trung phẩm thiên phong kiếm quyết này sao?"
- "Đúng vậy!Cháu định tu cuốn thiên phong kiếm quyết này!"Dương Văn Đức nói.
- "Trả lại thiếu chủ cuốn công pháp này!Quy củ của tàng thư các ngài hiểu rồi chứ.Trong vòng một tháng nhất định phải trả lại cuốn công pháp về tàng thư các."Diệp lão lấy tay của mình đưa cuốn sách ra rồi nói.
- "Vâng!Cháu hiểu lão nói gì rồi!"Dương Văn Đức cầm lấy cuốn sách rồi nói.
- "Thôi cháu trở về phòng đây!"Dương Văn Đức lại nói tiếp.Nói xong Dương Văn Đức cất cuốn công pháp vào túi trữ vật của mình,sau đó lại cất chiếc túi trở lại vị trí cũ rồi rời khỏi tàng thư các của gia tộc hướng về phía tiểu viện của bản thân mà đi tới.
Lúc Dương Văn Đức trở lại trong sân của tiểu viện mình thì cũng là lúc mặt trời đã lên tới đỉnh điểm.
Dương Văn Đức nhìn lên trên trời cao sau đó liền không nhìn nữa thầm nghĩ trong lòng:"Đã 12 giờ trưa rồi sao.Như vậy chỉ còn 2 ngày rưỡi nữa là bản thân mình phải rời khỏi gia tộc trở về môn phái tu luyện và bắt đầu làm công việc của một vị chưởng môn đồng thời cũng tiếp tục tu luyện sao cho có thể nhanh chóng phi thăng lên tiên giới trong nay mai."
- "Linh Tuyết!Muội dọn thức ăn ra đi!"Dương Văn Đức nhìn vô trong kiến trúc của tiểu viện nói.
- "Thiếu chủ!Thức ăn đã chuẩn bị xong cả rồi.Ngài đi rửa ráy tay chân rồi vô nhà bếp ăn bữa trưa!"Linh Tuyết từ trong phòng ra nhìn thanh nien đứng ở trong sân nói.
- "Ta biết rồi!Tý nữa muội cùng ăn với ta"Dương Văn Đức nói.
Tại sao Dương Văn Đức lại rủ thị nữ của mình ăn cùng là vì việc hắn duy trì ở trong môn phái.Đồng thời cũng vì kiếp trước của bản thân ở địa cầu.
Suốt tám năm ở Thanh Vân Môn-ngày qua ngày hắn và mọi người trong môn phái cùng nhau ăn cơm.Tám năm nay,thành viên của môn phái không có sự thay đổi.Dương Văn Đức cùng chúng sư đệ sư muội,hai vợ chồng bác Triệu làm công việc hậu cần trong môn phái và sư phụ của hắn-cũng là chưởng môn của môn phái Thanh Vân Môn cùng ăn,nói chuyện vui vẻ.
Nói xong,Dương Văn Đức ra giếng ở trong góc sân rửa ráy chân tay còn Linh Tuyết-thị nữ hầu hạ Dương Văn Đức đi vào trong bếp lấy chén đũa ra.
Rất nhanh,Dương Văn Đức đã rửa ráy tay chân xong.Dương Văn Đức dùng tay tắt vòi nước rồi hướng về phía nhà bếp ở trong tiểu viện của hắn mà đi.
Không bao lâu sau,Dương Văn Đức đã xuất hiện ở trong nhà bếp.Lúc này,Linh Tuyết đã ngồi ở trên một chiếc ghế với cái chén ở trước mặt.
Dương Văn Đức ngồi ở chiếc ghế đối diện với thị nữ của mình đang ngồi.
- "Mẹ của ta có đưa ngân lượng cho muội không?"Dương Văn Đức sau khi ngồi yên vị ở trên ghế xong liền đối với người đối diện hỏi.
- "Phu nhân đưa 2000 lượng bạc cho muội rồi!Ăn xong,muội đi lấy cho huynh."Linh Tuyết nói.
Dương Văn Đức nghe xong liền nói:"Ta ở đây trong vòng hai ngày rưỡi nữa.Đến ngày thứ ba ta phải trở về môn phái tu luyện rồi.Muội có muốn đi cùng ta trở về môn phái không?"
- "Muội có!Nhưng bản thân muội không biết là mình có khả năng tu tiên không?"Linh Tuyết nói.
- "Muội có khả năng tu tiên!Chỉ là muội chưa nhận ra điều đó thôi."Dương Văn Đức nói.
- "Ý của huynh là trong người muội có linh căn phải không?"Linh Tuyết hỏi vị thiếu chủ của cô đang ngồi ở phía đối diện.
- "Phải!Trong người của muội có linh căn mà trong người của muội mang hai loại linh căn-một là đơn thuộc tính hỏa linh căn và cái linh căn còn lại là phong thuộc tính biến dị linh căn."Dương Văn Đức nhìn Linh Tuyết nói.
- "Hai ta cũng nên ăn thôi!Không đồ ăn lại nguội hết,mất ngon."Dương Văn Đức nhìn xuống bàn thức ăn sau đó lại nói.
Linh Tuyết nghe thiếu gia của mình nói vậy liền gật đầu đồng ý.Cả hai người ngay sau đó liền bắt đầu dùng bữa trưa.
Ba mươi phút sau(tức hai khắc đồng hồ sau).Cả Dương Văn Đức và Linh Tuyết đã hoàn thành xong bữa cơm trưa.
"Thiếu gia!Thiếu gia dọn hộ muội.Muội đi lấy đồ cho huynh."Linh Tuyết nhìn thiếu gia của cô nói.
Nói xong,cô liền đứng dậy rời khỏi nhà bếp đi lấy đồ cho thiếu gia của mình.
Dương Văn Đức nghe Linh Tuyết nói vậy gật đầu đồng ý sau đó liền đi dọn dẹp các thứ trên bàn ăn lại và đi rửa các thứ đó.
Dương Văn Đức để rổ chén đũa vừa rửa ở ngoài sân xong liền đi vào trong phòng bếp.Lúc này,Dương Văn Đức nhìn thấy thân ảnh của Linh Tuyết đang ngồi ở trên ghế cùng với trước mặt là một cái túi vải.
Dương Văn Đức nhanh chóng đi tới bên cạnh thân thể của Linh Tuyết và cầm lấy túi vải lên để vô trong trữ vật giới chỉ.Tiếp theo hắn liền cất trữ vật giới chỉ trở lại vị trí ban đầu sau đó bế thân thể của Linh Tuyết lên hướng về phòng ngủ của cô ấy mà cất bước.
Rất nhanh,Dương Văn Đức đã bế Linh Tuyết về chính phòng của cô ấy và đặt cô ấy ở trên giường.
Sau đó Dương Văn Đức ra khỏi phòng của cô ấy về phòng của bản thân mình ở ngay bên cạnh.Dương Văn Đức sau khi xuất hiện ở trong phòng của mình liền đi đến tủ của chính mình lấy giấy bút lông cùng với nghiên mực sau đó để các đồ vật đó lên bàn của mình.
- "May là mình vẫn mang vài bản sao chép của trấn phái bí tịch môn phái mình.Chiều nay mình có thể hướng dẫn ba người theo mình trở về môn phái tu luyện.Chỉ tiếc là trong tay của mình không có công pháp tu tiên thuộc hệ phong"Dương Văn Đức thầm nghĩ nói.
Từ trong túi trữ vật lấy ra cuốn công pháp võ mà bản thân hắn đã mượn từ tàng thư các của gia tộc và tiến hành sao chép công pháp.
Một lúc lâu sau,Dương Văn Đức đã hoàn thành công việc sao chép.Dương Văn Đức để túi trữ vật của mình lên mặt bàn sau đó liền lên giường rồi bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức.
"Nơi này là nơi nào vậy?"Dương Văn Đức nhìn xung quanh nói.
Thật lâu sau,Dương Văn Đức ánh mắt nhìn ở giữa khung trung.
Giữa khung trung đang treo lơ lửng một quyển sách nằm ngang đồng thời trên cuốn sách một trăm mét là một hình mặt trăng.Hình mặt trăng này không phải là hình mặt trăng tròn là hình của một cái trăng non.Có một nữ tử dựa lưng vào trăng non hình lưỡi liềm đó,trên tay có cầm một chiếc gương đối với hắn nháy mắt.
- "Cô nương!Cô nương là ai vậy?"Dương Văn Đức nhìn nữ tử ở trên cao nói.
"Ta là nguyệt thần!"nữ tử nói.
- "Ngươi là ánh trăng chi thần có phải không?"
Dương Văn Đức kinh ngạc hỏi nữ tử.
Dương Văn Đức nhìn vào bên trong phòng thì thấy ông lão đang nằm ở trên giường giống như ông lão đang nghỉ ngơi vậy.
- "Diệp lão!Cháu lựa công pháp thích hợp cho cháu dùng xong rồi.Cháu trở lại đây để đăng ký mượn công pháp."Dương Văn Đức cung kính đối với ông lão đang nằm ở trên giường nói.
Hắn thanh âm vừa dứt,ông lão mở mắt và nhanh chóng ngồi dậy.Ông lão xoay người về phía thanh niên đang đứng ở trước cửa phòng ông mở miệng hỏi người thanh niên trước mặt:"Thiếu chủ!Ngài ăn cơm trưa chưa?Thế là lựa chọn công pháp có tên là gì vậy?"
Ông lão vừa hỏi thanh niên chính là Diệp lão-người cai quản tàng thư các của gia tộc người thanh niên đang đứng trước mặt kia.
Dương Văn Đức nghe thấy Diệp lão hỏi bản thân mình như vậy liền trả lời:"Cháu vẫn chưa ăn!
"Đây là cuốn công pháp mà bản thân hắn lựa chọn ở trong tàng thư các của gia tộc."
Nói xong,Dương Văn Đức liền đưa cuốn công pháp ra.
Diệp lão cầm lấy cuốn công pháp từ tay thiếu chủ đang đứng ở trước cửa phòng của mình sau đó lập tức nhìn vào bìa cuốn công pháp,nhìn xong ngẩng đầu lên nhìn thanh niên trước mặt nói:"Thiếu chủ định tu cuốn hoàng cấp trung phẩm thiên phong kiếm quyết này sao?"
- "Đúng vậy!Cháu định tu cuốn thiên phong kiếm quyết này!"Dương Văn Đức nói.
- "Trả lại thiếu chủ cuốn công pháp này!Quy củ của tàng thư các ngài hiểu rồi chứ.Trong vòng một tháng nhất định phải trả lại cuốn công pháp về tàng thư các."Diệp lão lấy tay của mình đưa cuốn sách ra rồi nói.
- "Vâng!Cháu hiểu lão nói gì rồi!"Dương Văn Đức cầm lấy cuốn sách rồi nói.
- "Thôi cháu trở về phòng đây!"Dương Văn Đức lại nói tiếp.Nói xong Dương Văn Đức cất cuốn công pháp vào túi trữ vật của mình,sau đó lại cất chiếc túi trở lại vị trí cũ rồi rời khỏi tàng thư các của gia tộc hướng về phía tiểu viện của bản thân mà đi tới.
Lúc Dương Văn Đức trở lại trong sân của tiểu viện mình thì cũng là lúc mặt trời đã lên tới đỉnh điểm.
Dương Văn Đức nhìn lên trên trời cao sau đó liền không nhìn nữa thầm nghĩ trong lòng:"Đã 12 giờ trưa rồi sao.Như vậy chỉ còn 2 ngày rưỡi nữa là bản thân mình phải rời khỏi gia tộc trở về môn phái tu luyện và bắt đầu làm công việc của một vị chưởng môn đồng thời cũng tiếp tục tu luyện sao cho có thể nhanh chóng phi thăng lên tiên giới trong nay mai."
- "Linh Tuyết!Muội dọn thức ăn ra đi!"Dương Văn Đức nhìn vô trong kiến trúc của tiểu viện nói.
- "Thiếu chủ!Thức ăn đã chuẩn bị xong cả rồi.Ngài đi rửa ráy tay chân rồi vô nhà bếp ăn bữa trưa!"Linh Tuyết từ trong phòng ra nhìn thanh nien đứng ở trong sân nói.
- "Ta biết rồi!Tý nữa muội cùng ăn với ta"Dương Văn Đức nói.
Tại sao Dương Văn Đức lại rủ thị nữ của mình ăn cùng là vì việc hắn duy trì ở trong môn phái.Đồng thời cũng vì kiếp trước của bản thân ở địa cầu.
Suốt tám năm ở Thanh Vân Môn-ngày qua ngày hắn và mọi người trong môn phái cùng nhau ăn cơm.Tám năm nay,thành viên của môn phái không có sự thay đổi.Dương Văn Đức cùng chúng sư đệ sư muội,hai vợ chồng bác Triệu làm công việc hậu cần trong môn phái và sư phụ của hắn-cũng là chưởng môn của môn phái Thanh Vân Môn cùng ăn,nói chuyện vui vẻ.
Nói xong,Dương Văn Đức ra giếng ở trong góc sân rửa ráy chân tay còn Linh Tuyết-thị nữ hầu hạ Dương Văn Đức đi vào trong bếp lấy chén đũa ra.
Rất nhanh,Dương Văn Đức đã rửa ráy tay chân xong.Dương Văn Đức dùng tay tắt vòi nước rồi hướng về phía nhà bếp ở trong tiểu viện của hắn mà đi.
Không bao lâu sau,Dương Văn Đức đã xuất hiện ở trong nhà bếp.Lúc này,Linh Tuyết đã ngồi ở trên một chiếc ghế với cái chén ở trước mặt.
Dương Văn Đức ngồi ở chiếc ghế đối diện với thị nữ của mình đang ngồi.
- "Mẹ của ta có đưa ngân lượng cho muội không?"Dương Văn Đức sau khi ngồi yên vị ở trên ghế xong liền đối với người đối diện hỏi.
- "Phu nhân đưa 2000 lượng bạc cho muội rồi!Ăn xong,muội đi lấy cho huynh."Linh Tuyết nói.
Dương Văn Đức nghe xong liền nói:"Ta ở đây trong vòng hai ngày rưỡi nữa.Đến ngày thứ ba ta phải trở về môn phái tu luyện rồi.Muội có muốn đi cùng ta trở về môn phái không?"
- "Muội có!Nhưng bản thân muội không biết là mình có khả năng tu tiên không?"Linh Tuyết nói.
- "Muội có khả năng tu tiên!Chỉ là muội chưa nhận ra điều đó thôi."Dương Văn Đức nói.
- "Ý của huynh là trong người muội có linh căn phải không?"Linh Tuyết hỏi vị thiếu chủ của cô đang ngồi ở phía đối diện.
- "Phải!Trong người của muội có linh căn mà trong người của muội mang hai loại linh căn-một là đơn thuộc tính hỏa linh căn và cái linh căn còn lại là phong thuộc tính biến dị linh căn."Dương Văn Đức nhìn Linh Tuyết nói.
- "Hai ta cũng nên ăn thôi!Không đồ ăn lại nguội hết,mất ngon."Dương Văn Đức nhìn xuống bàn thức ăn sau đó lại nói.
Linh Tuyết nghe thiếu gia của mình nói vậy liền gật đầu đồng ý.Cả hai người ngay sau đó liền bắt đầu dùng bữa trưa.
Ba mươi phút sau(tức hai khắc đồng hồ sau).Cả Dương Văn Đức và Linh Tuyết đã hoàn thành xong bữa cơm trưa.
"Thiếu gia!Thiếu gia dọn hộ muội.Muội đi lấy đồ cho huynh."Linh Tuyết nhìn thiếu gia của cô nói.
Nói xong,cô liền đứng dậy rời khỏi nhà bếp đi lấy đồ cho thiếu gia của mình.
Dương Văn Đức nghe Linh Tuyết nói vậy gật đầu đồng ý sau đó liền đi dọn dẹp các thứ trên bàn ăn lại và đi rửa các thứ đó.
Dương Văn Đức để rổ chén đũa vừa rửa ở ngoài sân xong liền đi vào trong phòng bếp.Lúc này,Dương Văn Đức nhìn thấy thân ảnh của Linh Tuyết đang ngồi ở trên ghế cùng với trước mặt là một cái túi vải.
Dương Văn Đức nhanh chóng đi tới bên cạnh thân thể của Linh Tuyết và cầm lấy túi vải lên để vô trong trữ vật giới chỉ.Tiếp theo hắn liền cất trữ vật giới chỉ trở lại vị trí ban đầu sau đó bế thân thể của Linh Tuyết lên hướng về phòng ngủ của cô ấy mà cất bước.
Rất nhanh,Dương Văn Đức đã bế Linh Tuyết về chính phòng của cô ấy và đặt cô ấy ở trên giường.
Sau đó Dương Văn Đức ra khỏi phòng của cô ấy về phòng của bản thân mình ở ngay bên cạnh.Dương Văn Đức sau khi xuất hiện ở trong phòng của mình liền đi đến tủ của chính mình lấy giấy bút lông cùng với nghiên mực sau đó để các đồ vật đó lên bàn của mình.
- "May là mình vẫn mang vài bản sao chép của trấn phái bí tịch môn phái mình.Chiều nay mình có thể hướng dẫn ba người theo mình trở về môn phái tu luyện.Chỉ tiếc là trong tay của mình không có công pháp tu tiên thuộc hệ phong"Dương Văn Đức thầm nghĩ nói.
Từ trong túi trữ vật lấy ra cuốn công pháp võ mà bản thân hắn đã mượn từ tàng thư các của gia tộc và tiến hành sao chép công pháp.
Một lúc lâu sau,Dương Văn Đức đã hoàn thành công việc sao chép.Dương Văn Đức để túi trữ vật của mình lên mặt bàn sau đó liền lên giường rồi bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức.
"Nơi này là nơi nào vậy?"Dương Văn Đức nhìn xung quanh nói.
Thật lâu sau,Dương Văn Đức ánh mắt nhìn ở giữa khung trung.
Giữa khung trung đang treo lơ lửng một quyển sách nằm ngang đồng thời trên cuốn sách một trăm mét là một hình mặt trăng.Hình mặt trăng này không phải là hình mặt trăng tròn là hình của một cái trăng non.Có một nữ tử dựa lưng vào trăng non hình lưỡi liềm đó,trên tay có cầm một chiếc gương đối với hắn nháy mắt.
- "Cô nương!Cô nương là ai vậy?"Dương Văn Đức nhìn nữ tử ở trên cao nói.
"Ta là nguyệt thần!"nữ tử nói.
- "Ngươi là ánh trăng chi thần có phải không?"
Dương Văn Đức kinh ngạc hỏi nữ tử.