Chương : 176
Dịch: Hoàng Hi Bình
***
4:34 sáng, Ngày 29 tháng 5.
Một chiếc McLaren GT đậu trước nhà thờ.
Bên trong nhà thờ.
Bầu không khí rất nghiêm túc.
Đeo ba lô, Đỗ Duy bình tĩnh nhìn Tom và Cha Tony, đặc biệt là nhìn chằm chằm cổ của bọn họ một lúc.
Trên cổ của 2 người họ có những dấu siết cổ rõ ràng, và có máu rướm ở mô dưới da.
Rõ ràng, trước khi mình trở về, họ đều đã bị tấn công bởi ác linh.
Hắn có chút bất dắc dĩ nói: "Hai người còn tệ hơn cả tôi nghĩ. Nếu hôm nay tôi không về, cả hai sẽ chết trong nhà thờ sao?"
Linh mục và cảnh sát bị ác linh giết ngay trong nhà thờ, điều này thật nực cười.
Và Cha Tony càng xấu hổ hơn.
Trước khi Đỗ Duy trở về, bọn họ đã bị ác linh tấn công, tuy rằng không có nguy hiểm nhưng vô cùng chật vật.
Dù là nhân viên hậu cần, nhưng không nên quá bị động khi đối mặt với ác linh.
Về phần sĩ quan Tom, anh ta sắp hoảng loạn.
Đang yên đang lành, cô hàng xóm xinh đẹp treo cổ tự tử, mình đã yêu thầm một cái xác được 3 ngày, cái này cũng coi như bỏ đi.
Đi đến khu đèn đỏ để xxx, đột nhiên phát hiện cái chết của cô hàng xóm xinh đẹp hình như có liên quan đến Vidar, đồng thời còn biến thành ác linh, không hiểu tại sao cứ săn giết anh ta.
Tất nhiên……
Tom không đơn độc, vì Cha Tony cũng đã trở thành mục tiêu.
Lúc này, cha Tony đưa tấm vải trắng cho Đỗ Duy: "Nhìn cái này trước..."
Đỗ Duy lấy tấm vải trắng, hắn nhận ra những vết cháy xém hình sợi dây, cùng biểu tượng ngôi sao sáu cánh.
Cẩn thận xem xét một lúc.
Hắn trở nên nghiêm túc hơn một chút.
Tất cả những thành viên của Vidar ở New York này đều chết một cách gián tiếp, hoặc trực tiếp trong tay của họmình
Nhưng trước đó, không ai biết Vidar đã làm gì.
Và trong trạng thái Quỷ Nhãn, Đỗ Duy có thể thấy nhiều hơn.
Biểu tượng ngôi sao sáu cánh cháy xém, toát lên ác ý nhàn nhạt, cho hắn cảm giác, rất giống khi đối mặt với ác thi.
Giọng điệu của Đỗ Duy có chút kỳ lạ: "Giống như là một lời nguyền có ác ý. Người của Vidar dường như đang tạo ra ác linh."
Lúc trước, khi đi xe buýt, hắn nhìn thấy một ác linh đặc biệt. Chính mắt nhìn thấy nó xuống xe, và đến một bia mộ có biểu tượng ngôi sao 6 cánh.
Vào thời điểm đó, hắn nghi ngờ rằng Vidar đang tạo ra những ác linh.
Không ngờ nhanh như vậy, đã gặp chuyện tương tự.
Hơn nữa, mục tiêu của ác linh đã biến thành 2 người có quan hệ tốt với hắn.
Cha Tony gật đầu: "Cha cũng nghĩ vậy, nhưng giáo đồ của Vidar ở New York đã chết hết, Cha không tài nào hiểu được mục đích của họ khi làm điều này."
Tom ở bên tức giận nói: "Mấy tên mất trí chết tiệt này, tôi đã báo cảnh sát New York điều tra những chuyện này. Đừng để tôi bắt được mấy mụ điên này, nếu không nhất định phải cho chúng biết đau khổ là gì."
Có trời mới biết, khi nhìn thấy ác linh, anh đã sợ hãi đến mức gần như mất đi năng lực của một người đàn ông.
Khi một người đàn ông gặp phải chuyện như vậy, anh ta sẽ có tâm lý trả thù rất mạnh.
Đỗ Duy bình tĩnh nói với hai người: "Hai người cứ bình tĩnh, trước tiên tôi sẽ xử lý ác linh này, sau đó chúng ta sẽ nói đến Vidar."
Nói xong, Đỗ Duy nhìn qua đầu của Cha Tony, và sĩ quan Tom.
2 sợi dây không nhìn thấy bằng mắt thường lơ lửng trong không khí, và chúng có thể rơi xuống bất cứ lúc nào, siết cổ họ đến chết.
Nhìn lên trên nữa.
Đó là một nữ ác linh bị treo ngược, đầu hướng xuống dưới, mái tóc rũ xuống rất dài, cực kỳ khủng khiếp.
Nhưng ánh mắt của Đỗ Duy vẫn lạnh lẽo như cũ, hắn bình tĩnh đến đáng sợ.
Ánh mắt của hắn lưu lại ở vị trí tay của nó một lúc.
Đó là đầu nguồn của 2 sợi dây thừng.
Khi vừa bước vào nhà thờ, Đỗ Duy đã phát hiện ra điều gì đó không ổn. Chẳng qua hắn luôn tập trung quan sát và chú ý để xác định mức độ đáng sợ của ác linh này, hòng nghĩ cách giải quyết nó.
Đến giờ, hắn cơ bản đã đoán ra được mức độ nguy hiểm của ác linh này.
Đối với những người bình thường, và những tân Người Đuổi Quỷ, nó thực sự rất dữ, bởi nó có khả năng lây lan khá mạnh, và tần suất ra tay cũng không hề thấp.
Nhưng hắn là Hunter.
Về độ nguy hiểm...
Có lẽ mạnh hơn khuôn mặt của ả đàn bà bị nhét vào trong gương, rồi trực tiếp bị ác linh Đỗ Duy bóp nát một chút.
Mà mình, có thể dùng cánh tay phải ác linh hoá để trực tiếp nắm lấy nó.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy đi tới bên dưới của ác linh, ngẩng đầu vừa nhìn, nói: "Cha Tony, Cha còn bột xương không?"
"Tất nhiên..."
Cha Tony biết Đỗ Duy có Quỷ Nhãn, nghe thế, bèn đoán được ý định của hắn. Lập tức bước sang một bên, cầm lấy 1 cái lọ được đậy nắp kỹ.
Ừm... toàn là bột xương.
Đây là hàng dự trữ cuối cùng ở New York.
Đỗ Duy thản nhiên cầm lấy cái lọ, nói: "Cha cứ ra ngoài trước, chỗ này giao cho con, nhớ kỹ cho dù xảy ra chuyện gì, cũng đừng nhìn lại."
Cha Tony và Tom nhìn nhau, và rời đi không do dự.
Những vấn đề chuyên môn nên để cho người chuyên nghiệp làm.
Và bây giờ, không có Người Đuổi Quỷ chuyên nghiệp nào ngoài Đỗ Duy.
Ngay sau đó.
Hai người cảm thấy một luồng hơi thở kinh khủng từ phía sau phả ra, còn u ám và đáng sợ hơn là ác linh sắp ập đến.
Sau đó, có một âm thanh kỳ lạ, giống như miếng vải trắng bay trong không khí, nhưng chỉ trong chốc lát, đã biến mất.
Hai người đều biết, hẳn là Đỗ Duy đã làm gì đó, nhưng vẫn nghe lời, không hề quay đầu nhìn lại, cứ đi về phía cửa.
Đằng sau họ.
Lúc này, Đỗ Duy đã tiến vào trạng thái ác linh hoá, cực kỳ lạnh lùng, tàn nhẫn quấn cuộn vải trắng quanh ác linh.
Dưới tấm vải trắng, bóng dáng quỷ dị của ác linh lập tức hiện ra, 2 sợi dây thừng điên cuồng run rẩy.
Dấu vết cháy xém, chẳng mấy chốc đã dần lộ ra.
Nó cố vùng vẫy nhưng vô ích.
Bởi vì cánh tay phải ác linh hoá của Đỗ Duy đã nắm chặt sợi dây, dù có chạy thế nào cũng không thoát ra được.
"Xem ra, mày chỉ vừa mới sinh ra. Nói mày là ác linh, chẳng bằng nói là bán thành phẩm thì đúng hơn."
Đỗ Duy bình tĩnh phán đoán, nhưng không từ bỏ ý định phá hủy nó.
Đổ bột xương lên toàn bộ tấm vải trắng, trong phút chốc bèn có làn khói trắng bốc lên như bị axit sunfuric. Toàn bộ tấm vải trắng cũng rơi trên mặt đất, nhưng trên đó lờ mờ hiện ra một người đàn bà nóng bỏng.
Nếu không biết dưới tấm vải trắng là ác linh, bất cứ thanh niên cứng nào nhìn thấy cảnh tượng này, đều sẽ cảm thấy muốn vào tù ngay lập tức.
Tuy nhiên……
Đây là ác linh.
Vậy nên Đỗ Duy đã làm những gì nên làm.
Ấn bật lửa.
Ngọn lửa đỏ tươi ngay lập tức đốt cháy toàn bộ tấm vải trắng, và ngay cả bột xương cũng đang cháy một cách điên cuồng.
Những ác linh dưới lớp vải trắng cũng đang điên cuồng vặn vẹo, giãy dụa.
Những sợi dây vốn chỉ có thể nhìn thấy trong trạng thái Quỷ Nhãn, cũng dần bị ngọn lửa nuốt chửng.
Trong ngọn lửa, khuôn mặt dữ tợn của một người phụ nữ lờ mờ hiện lên, nó ngoác mồm nhìn Đỗ Duy, ác ý dần biến mất.
"Buổi đuổi quỷ kết thúc..."
***
4:34 sáng, Ngày 29 tháng 5.
Một chiếc McLaren GT đậu trước nhà thờ.
Bên trong nhà thờ.
Bầu không khí rất nghiêm túc.
Đeo ba lô, Đỗ Duy bình tĩnh nhìn Tom và Cha Tony, đặc biệt là nhìn chằm chằm cổ của bọn họ một lúc.
Trên cổ của 2 người họ có những dấu siết cổ rõ ràng, và có máu rướm ở mô dưới da.
Rõ ràng, trước khi mình trở về, họ đều đã bị tấn công bởi ác linh.
Hắn có chút bất dắc dĩ nói: "Hai người còn tệ hơn cả tôi nghĩ. Nếu hôm nay tôi không về, cả hai sẽ chết trong nhà thờ sao?"
Linh mục và cảnh sát bị ác linh giết ngay trong nhà thờ, điều này thật nực cười.
Và Cha Tony càng xấu hổ hơn.
Trước khi Đỗ Duy trở về, bọn họ đã bị ác linh tấn công, tuy rằng không có nguy hiểm nhưng vô cùng chật vật.
Dù là nhân viên hậu cần, nhưng không nên quá bị động khi đối mặt với ác linh.
Về phần sĩ quan Tom, anh ta sắp hoảng loạn.
Đang yên đang lành, cô hàng xóm xinh đẹp treo cổ tự tử, mình đã yêu thầm một cái xác được 3 ngày, cái này cũng coi như bỏ đi.
Đi đến khu đèn đỏ để xxx, đột nhiên phát hiện cái chết của cô hàng xóm xinh đẹp hình như có liên quan đến Vidar, đồng thời còn biến thành ác linh, không hiểu tại sao cứ săn giết anh ta.
Tất nhiên……
Tom không đơn độc, vì Cha Tony cũng đã trở thành mục tiêu.
Lúc này, cha Tony đưa tấm vải trắng cho Đỗ Duy: "Nhìn cái này trước..."
Đỗ Duy lấy tấm vải trắng, hắn nhận ra những vết cháy xém hình sợi dây, cùng biểu tượng ngôi sao sáu cánh.
Cẩn thận xem xét một lúc.
Hắn trở nên nghiêm túc hơn một chút.
Tất cả những thành viên của Vidar ở New York này đều chết một cách gián tiếp, hoặc trực tiếp trong tay của họmình
Nhưng trước đó, không ai biết Vidar đã làm gì.
Và trong trạng thái Quỷ Nhãn, Đỗ Duy có thể thấy nhiều hơn.
Biểu tượng ngôi sao sáu cánh cháy xém, toát lên ác ý nhàn nhạt, cho hắn cảm giác, rất giống khi đối mặt với ác thi.
Giọng điệu của Đỗ Duy có chút kỳ lạ: "Giống như là một lời nguyền có ác ý. Người của Vidar dường như đang tạo ra ác linh."
Lúc trước, khi đi xe buýt, hắn nhìn thấy một ác linh đặc biệt. Chính mắt nhìn thấy nó xuống xe, và đến một bia mộ có biểu tượng ngôi sao 6 cánh.
Vào thời điểm đó, hắn nghi ngờ rằng Vidar đang tạo ra những ác linh.
Không ngờ nhanh như vậy, đã gặp chuyện tương tự.
Hơn nữa, mục tiêu của ác linh đã biến thành 2 người có quan hệ tốt với hắn.
Cha Tony gật đầu: "Cha cũng nghĩ vậy, nhưng giáo đồ của Vidar ở New York đã chết hết, Cha không tài nào hiểu được mục đích của họ khi làm điều này."
Tom ở bên tức giận nói: "Mấy tên mất trí chết tiệt này, tôi đã báo cảnh sát New York điều tra những chuyện này. Đừng để tôi bắt được mấy mụ điên này, nếu không nhất định phải cho chúng biết đau khổ là gì."
Có trời mới biết, khi nhìn thấy ác linh, anh đã sợ hãi đến mức gần như mất đi năng lực của một người đàn ông.
Khi một người đàn ông gặp phải chuyện như vậy, anh ta sẽ có tâm lý trả thù rất mạnh.
Đỗ Duy bình tĩnh nói với hai người: "Hai người cứ bình tĩnh, trước tiên tôi sẽ xử lý ác linh này, sau đó chúng ta sẽ nói đến Vidar."
Nói xong, Đỗ Duy nhìn qua đầu của Cha Tony, và sĩ quan Tom.
2 sợi dây không nhìn thấy bằng mắt thường lơ lửng trong không khí, và chúng có thể rơi xuống bất cứ lúc nào, siết cổ họ đến chết.
Nhìn lên trên nữa.
Đó là một nữ ác linh bị treo ngược, đầu hướng xuống dưới, mái tóc rũ xuống rất dài, cực kỳ khủng khiếp.
Nhưng ánh mắt của Đỗ Duy vẫn lạnh lẽo như cũ, hắn bình tĩnh đến đáng sợ.
Ánh mắt của hắn lưu lại ở vị trí tay của nó một lúc.
Đó là đầu nguồn của 2 sợi dây thừng.
Khi vừa bước vào nhà thờ, Đỗ Duy đã phát hiện ra điều gì đó không ổn. Chẳng qua hắn luôn tập trung quan sát và chú ý để xác định mức độ đáng sợ của ác linh này, hòng nghĩ cách giải quyết nó.
Đến giờ, hắn cơ bản đã đoán ra được mức độ nguy hiểm của ác linh này.
Đối với những người bình thường, và những tân Người Đuổi Quỷ, nó thực sự rất dữ, bởi nó có khả năng lây lan khá mạnh, và tần suất ra tay cũng không hề thấp.
Nhưng hắn là Hunter.
Về độ nguy hiểm...
Có lẽ mạnh hơn khuôn mặt của ả đàn bà bị nhét vào trong gương, rồi trực tiếp bị ác linh Đỗ Duy bóp nát một chút.
Mà mình, có thể dùng cánh tay phải ác linh hoá để trực tiếp nắm lấy nó.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy đi tới bên dưới của ác linh, ngẩng đầu vừa nhìn, nói: "Cha Tony, Cha còn bột xương không?"
"Tất nhiên..."
Cha Tony biết Đỗ Duy có Quỷ Nhãn, nghe thế, bèn đoán được ý định của hắn. Lập tức bước sang một bên, cầm lấy 1 cái lọ được đậy nắp kỹ.
Ừm... toàn là bột xương.
Đây là hàng dự trữ cuối cùng ở New York.
Đỗ Duy thản nhiên cầm lấy cái lọ, nói: "Cha cứ ra ngoài trước, chỗ này giao cho con, nhớ kỹ cho dù xảy ra chuyện gì, cũng đừng nhìn lại."
Cha Tony và Tom nhìn nhau, và rời đi không do dự.
Những vấn đề chuyên môn nên để cho người chuyên nghiệp làm.
Và bây giờ, không có Người Đuổi Quỷ chuyên nghiệp nào ngoài Đỗ Duy.
Ngay sau đó.
Hai người cảm thấy một luồng hơi thở kinh khủng từ phía sau phả ra, còn u ám và đáng sợ hơn là ác linh sắp ập đến.
Sau đó, có một âm thanh kỳ lạ, giống như miếng vải trắng bay trong không khí, nhưng chỉ trong chốc lát, đã biến mất.
Hai người đều biết, hẳn là Đỗ Duy đã làm gì đó, nhưng vẫn nghe lời, không hề quay đầu nhìn lại, cứ đi về phía cửa.
Đằng sau họ.
Lúc này, Đỗ Duy đã tiến vào trạng thái ác linh hoá, cực kỳ lạnh lùng, tàn nhẫn quấn cuộn vải trắng quanh ác linh.
Dưới tấm vải trắng, bóng dáng quỷ dị của ác linh lập tức hiện ra, 2 sợi dây thừng điên cuồng run rẩy.
Dấu vết cháy xém, chẳng mấy chốc đã dần lộ ra.
Nó cố vùng vẫy nhưng vô ích.
Bởi vì cánh tay phải ác linh hoá của Đỗ Duy đã nắm chặt sợi dây, dù có chạy thế nào cũng không thoát ra được.
"Xem ra, mày chỉ vừa mới sinh ra. Nói mày là ác linh, chẳng bằng nói là bán thành phẩm thì đúng hơn."
Đỗ Duy bình tĩnh phán đoán, nhưng không từ bỏ ý định phá hủy nó.
Đổ bột xương lên toàn bộ tấm vải trắng, trong phút chốc bèn có làn khói trắng bốc lên như bị axit sunfuric. Toàn bộ tấm vải trắng cũng rơi trên mặt đất, nhưng trên đó lờ mờ hiện ra một người đàn bà nóng bỏng.
Nếu không biết dưới tấm vải trắng là ác linh, bất cứ thanh niên cứng nào nhìn thấy cảnh tượng này, đều sẽ cảm thấy muốn vào tù ngay lập tức.
Tuy nhiên……
Đây là ác linh.
Vậy nên Đỗ Duy đã làm những gì nên làm.
Ấn bật lửa.
Ngọn lửa đỏ tươi ngay lập tức đốt cháy toàn bộ tấm vải trắng, và ngay cả bột xương cũng đang cháy một cách điên cuồng.
Những ác linh dưới lớp vải trắng cũng đang điên cuồng vặn vẹo, giãy dụa.
Những sợi dây vốn chỉ có thể nhìn thấy trong trạng thái Quỷ Nhãn, cũng dần bị ngọn lửa nuốt chửng.
Trong ngọn lửa, khuôn mặt dữ tợn của một người phụ nữ lờ mờ hiện lên, nó ngoác mồm nhìn Đỗ Duy, ác ý dần biến mất.
"Buổi đuổi quỷ kết thúc..."