Chương : 179
Dịch: Hoàng Hi Bình
***
Trong phòng bệnh xảy ra một cảnh tượng kỳ lạ, mà Đỗ Duy không hề biết.
Nếu không, khi nhìn thấy đôi mắt đó, hắn sẽ cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Bởi vì đôi mắt mà James không thể khống chế được, rất giống với ánh mắt của mình, chính xác hơn là ánh mắt của ác linh Đỗ Duy.
Và vẻ lạnh lùng đó càng thiên về ác linh Đỗ Duy...
...
Đỗ xe ở cổng phòng khám tư vấn.
Đỗ Duy lấy smartphastory ra xem thời gian, gần 7 giờ sáng, hắn có cả ngày để giải quyết việc riêng.
Vào ngày mai, giám mục được giáo hội cử tới sẽ đến Quận Bắc Brook.
Sau đó hắn phải hợp tác với cuộc điều tra của 2 vị giám mục.
Trước đó, hắn phải cố gắng đối phó với Annabelle, và gặp lại ác linh Đỗ Duy.
Lấy chìa khóa ra, mở cửa.
Ngôi nhà vẫn bình thường.
Trên tường vẫn treo chiếc đồng hồ cổ, những chiếc kim chồng lên nhau xoay đều đặn.
Annabelle thua cược, thành thật ở trong tủ đóng khung, trừ phi có ngoại lực, nếu không không thể tự ý rời khỏi tủ đóng khung.
Còn về Cái Bóng...
Đỗ Duy liếc nhìn khu vực có bóng râm ở đầu cầu thang tầng một.
Ở đó, một đôi mắt đỏ ngầu lặng lẽ chìm vào trong bóng tối rồi biến mất.
Đây là ban ngày...
Lũ ác linh không thích hoạt động vào ban ngày.
Trong trường hợp bình thường, 3 ác linh trong nhà chỉ hoạt động mạnh vào ban đêm, và dường như yên tĩnh hơn vào ban ngày.
Tất nhiên, nếu Đỗ Duy không phải đang đeo xách ba lô và cầm ô đen, gần như chắc chắn Cái Bóng vẫn sẽ kiên trì tấn công, và tìm cách giết hắn.
Ác linh này lì lợm hơn bất kỳ ác linh nào mà Đỗ Duy từng gặp.
Cách...
Đỗ Duy đóng cửa lại, ánh đèn tầng một mờ đi.
Nhưng ánh mắt của Cái Bóng lặng lẽ hiện lên trên cầu thang, nhìn chằm chằm Đỗ Duy.
Loại ánh mắt hiểm độc kia không hề có ý định che giấu.
Đỗ Duy không thèm để ý tới nó, tự mình bước đến sô pha, đặt chiếc ô đen lên bàn cà phê, sau đó lấy từ trong ba lô ra 2 chiếc mặt nạ, và 2 lá Joker đặt riêng biệt.
Giờ trên người hắn không có nhiều vật phẩm đặc biệt.
Nhưng hầu hết chúng đều có một số vấn đề.
Nhìn chằm chằm vào chiếc mặt nạ bị nứt, đôi mắt hắn dừng lại một lúc.
Vẻ mặt của Đỗ Duy khá lạnh lùng.
Chiếc mặt nạ này lúc đầu tồn tại như một môi giới cho ác linh Đỗ Duy.
Dù sau này trở thành chủ nhân của chiếc mặt nạ, nhưng khi ở thành phố Massas. Không ngờ sau khi đeo chiếc mặt nạ, ác linh Đỗ Duy cũng có thể chia sẻ thị giác của mình, thông qua chiếc mặt nạ này.
"Đây chắc không phải là tất cả thủ đoạn của mày, nếu không, thật sự rất thất vọng..."
Đỗ Duy nói, gần như mọi lần chiếc mặt nạ này đã mang đến cho hắn rất nhiều trợ giúp, chỉ cần hắn đeo vào là có thể cho hắn thân phận của một ác linh.
Thân phận này rất hữu dụng, giờ xem ra sau này đeo mặt nạ vào, phải đặc biệt chú ý tình huống lúc đó, có những tin tức nhất định không được để cho ác linh Đỗ Duy biết.
Nếu có thể tận dụng tốt điều này, thì việc tiêu diệt ác linh Đỗ Duy sẽ là một việc vô cùng đơn giản.
Thậm chí, còn có thể lựa chọn để ác linh Đỗ Duy biết được một số thông tin, lừa gạt nó có những phán đoán sai lầm.
Sau đó Đỗ Duy đưa mắt nhìn vào chiếc mặt nạ kia.
Cũng trắng và chói mắt như nhau, nhưng mặt nạ này không có ngũ quan.
Và lờ mờ, Đỗ Duy có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo toát ra từ nó lúc nào không hay.
Thứ này nên được gọi là mặt nạ của ác linh.
Bởi vì trong mặt nạ có ác linh không thể chui ra, nhưng cũng không dễ tiêu diệt.
Tại thời điểm này, ánh mắt của Đỗ Duy bị lá Joker ở bên cạnh thu hút.
Đó là lá bài Joker có thể thực hiện điều ước.
Trên thẻ, không biết khi nào, người mặc lễ phục lại thay đổi.
Bộ dáng của người đàn ông này căn bản giống với Đỗ Duy, nhưng không biết từ lúc nào, trong tay xuất hiện một chiếc mặt nạ màu trắng không có sắc mặt, hắn chậm rãi đeo lên mặt.
Cùng lúc đó, phía sau nó, trên cánh cửa có vô số cánh tay thối rữa siết chặt, 3 cánh tay đột nhiên buông lỏng ngay lúc nó đeo mặt nạ.
Ngay giây tiếp theo, dưới ánh mắt khó hiểu của Đỗ Duy, hắn nhìn 3 cánh tay từ từ tóm lấy người đàn ông đeo mặt nạ.
3 cánh tay thối rữa nắm lấy vai và eo của nó, như thể định kéo nó vào cánh cổng vàng son lộng lẫy.
Thấy vậy, Đỗ Duy lắc đầu, dựa vào sô pha, dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt kính bàn cà phê.
Vừa gõ, hắn vừa nghĩ: "Mặc dù chức năng của 2 lá Joker khác nhau, nhưng ngoại hình của chúng về cơ bản là giống nhau. Người mặc tuxedo trên lá bài tượng trưng cho trạng thái của người sở hữu nó, con sói và những cánh tay này, tượng trưng cho số lần sử dụng và mức độ bị tà linh đồng bộ hoá."
"Một khi bị sói dữ giết chết, hoặc sau khi bị đống cánh tay này kéo vào cửa, tà linh sẽ trực tiếp tấn công."
“Nhưng mình chưa bao giờ sử dụng lá Joker để thực hiện một điều ước. Vì vậy, kẻ trong lá bài không chỉ đại diện cho mình, mà còn là ác linh đeo mặt nạ do mình tạo ra."
"Mặt nạ ác linh... nó không thể thoát ra khỏi lá bài. Theo một nghĩa nào đó, tính an toàn của nó đối với mình, chỉ đứng sau ô đen và zippo."
"Và để đối phó với Annabelle, mình phải sử dụng sức mạnh của nó."
Nói đến đây, Đỗ Duy nhướng mày, lấy zippo trong túi ra, châm một điếu thuốc cho mình.
Hắn đã phải chịu rất nhiều áp lực trong thời gian gần đây, nên thường xuyên hút thuốc hơn trước.
"Phù……"
Nhẹ nhàng phun ra một làn khói.
Đỗ Duy không thả nút bật lửa, mà quay đầu nhìn về phía sau.
Trong tầm mắt, đó là một đôi mắt đỏ ngầu.
Nó là Cái Bóng...
Nhưng Đỗ Duy thậm chí biểu cảm cũng không có chút biến hoá, hắn cầm zippo bằng tay phải, ánh mắt bình tĩnh.
"Tao có thể cho mày một cơ hội giết tao, nhưng tiếc là mày không làm được."
Giọng nói của hắn lạnh nhạt, hắn đang ám chỉ đến ác linh Đỗ Duy.
Bóng đen là một ác linh, chắc chắn nó không thể cho Đỗ Duy một câu trả lời.
Một người và một ác linh nhìn nhau như thế này.
Ngọn lửa đỏ của zippo cháy mạnh hơn.
Cái Bóng đứng sau ghế sô pha, nhìn chằm chằm Đỗ Duy đang xoay đầu lại, có vẻ do dự, như đang sợ cái gì đó.
Cả ngôi nhà chìm vào tĩnh lặng.
Tất cả những gì ta có thể nghe là tiếng kim đồng hồ đang quay.
Về phần Annabelle, nó giống như một con búp bê, nằm bất động trong chiếc tủ đóng khung.
Sau một lúc lâu.
Cái Bóng vẫn chậm rãi vươn tay về phía Đỗ Duy.
Ác ý trực tiếp bùng phát...
Đỗ Duy chú ý tới hướng Cái Bóng đen duỗi tay tới là đầu của mình, hai mắt híp lại.
Hắn biết rằng con ma này sẽ phá nát đầu mình.
Giống như ở thành phố Massas, nó đang cố gắng bẻ gãy đầu của ác linh Mike Stowe.
Không nhịn được, Đỗ Duy cười nhạo: "Xem ra trước khi giải quyết Annabelle, tao phải lấy mày làm thí nghiệm trước.”
Trong giây tiếp theo, hắn trực tiếp cầm chiếc mặt nạ không có ngũ quan, rồi đeo lên mặt.
***
Trong phòng bệnh xảy ra một cảnh tượng kỳ lạ, mà Đỗ Duy không hề biết.
Nếu không, khi nhìn thấy đôi mắt đó, hắn sẽ cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Bởi vì đôi mắt mà James không thể khống chế được, rất giống với ánh mắt của mình, chính xác hơn là ánh mắt của ác linh Đỗ Duy.
Và vẻ lạnh lùng đó càng thiên về ác linh Đỗ Duy...
...
Đỗ xe ở cổng phòng khám tư vấn.
Đỗ Duy lấy smartphastory ra xem thời gian, gần 7 giờ sáng, hắn có cả ngày để giải quyết việc riêng.
Vào ngày mai, giám mục được giáo hội cử tới sẽ đến Quận Bắc Brook.
Sau đó hắn phải hợp tác với cuộc điều tra của 2 vị giám mục.
Trước đó, hắn phải cố gắng đối phó với Annabelle, và gặp lại ác linh Đỗ Duy.
Lấy chìa khóa ra, mở cửa.
Ngôi nhà vẫn bình thường.
Trên tường vẫn treo chiếc đồng hồ cổ, những chiếc kim chồng lên nhau xoay đều đặn.
Annabelle thua cược, thành thật ở trong tủ đóng khung, trừ phi có ngoại lực, nếu không không thể tự ý rời khỏi tủ đóng khung.
Còn về Cái Bóng...
Đỗ Duy liếc nhìn khu vực có bóng râm ở đầu cầu thang tầng một.
Ở đó, một đôi mắt đỏ ngầu lặng lẽ chìm vào trong bóng tối rồi biến mất.
Đây là ban ngày...
Lũ ác linh không thích hoạt động vào ban ngày.
Trong trường hợp bình thường, 3 ác linh trong nhà chỉ hoạt động mạnh vào ban đêm, và dường như yên tĩnh hơn vào ban ngày.
Tất nhiên, nếu Đỗ Duy không phải đang đeo xách ba lô và cầm ô đen, gần như chắc chắn Cái Bóng vẫn sẽ kiên trì tấn công, và tìm cách giết hắn.
Ác linh này lì lợm hơn bất kỳ ác linh nào mà Đỗ Duy từng gặp.
Cách...
Đỗ Duy đóng cửa lại, ánh đèn tầng một mờ đi.
Nhưng ánh mắt của Cái Bóng lặng lẽ hiện lên trên cầu thang, nhìn chằm chằm Đỗ Duy.
Loại ánh mắt hiểm độc kia không hề có ý định che giấu.
Đỗ Duy không thèm để ý tới nó, tự mình bước đến sô pha, đặt chiếc ô đen lên bàn cà phê, sau đó lấy từ trong ba lô ra 2 chiếc mặt nạ, và 2 lá Joker đặt riêng biệt.
Giờ trên người hắn không có nhiều vật phẩm đặc biệt.
Nhưng hầu hết chúng đều có một số vấn đề.
Nhìn chằm chằm vào chiếc mặt nạ bị nứt, đôi mắt hắn dừng lại một lúc.
Vẻ mặt của Đỗ Duy khá lạnh lùng.
Chiếc mặt nạ này lúc đầu tồn tại như một môi giới cho ác linh Đỗ Duy.
Dù sau này trở thành chủ nhân của chiếc mặt nạ, nhưng khi ở thành phố Massas. Không ngờ sau khi đeo chiếc mặt nạ, ác linh Đỗ Duy cũng có thể chia sẻ thị giác của mình, thông qua chiếc mặt nạ này.
"Đây chắc không phải là tất cả thủ đoạn của mày, nếu không, thật sự rất thất vọng..."
Đỗ Duy nói, gần như mọi lần chiếc mặt nạ này đã mang đến cho hắn rất nhiều trợ giúp, chỉ cần hắn đeo vào là có thể cho hắn thân phận của một ác linh.
Thân phận này rất hữu dụng, giờ xem ra sau này đeo mặt nạ vào, phải đặc biệt chú ý tình huống lúc đó, có những tin tức nhất định không được để cho ác linh Đỗ Duy biết.
Nếu có thể tận dụng tốt điều này, thì việc tiêu diệt ác linh Đỗ Duy sẽ là một việc vô cùng đơn giản.
Thậm chí, còn có thể lựa chọn để ác linh Đỗ Duy biết được một số thông tin, lừa gạt nó có những phán đoán sai lầm.
Sau đó Đỗ Duy đưa mắt nhìn vào chiếc mặt nạ kia.
Cũng trắng và chói mắt như nhau, nhưng mặt nạ này không có ngũ quan.
Và lờ mờ, Đỗ Duy có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo toát ra từ nó lúc nào không hay.
Thứ này nên được gọi là mặt nạ của ác linh.
Bởi vì trong mặt nạ có ác linh không thể chui ra, nhưng cũng không dễ tiêu diệt.
Tại thời điểm này, ánh mắt của Đỗ Duy bị lá Joker ở bên cạnh thu hút.
Đó là lá bài Joker có thể thực hiện điều ước.
Trên thẻ, không biết khi nào, người mặc lễ phục lại thay đổi.
Bộ dáng của người đàn ông này căn bản giống với Đỗ Duy, nhưng không biết từ lúc nào, trong tay xuất hiện một chiếc mặt nạ màu trắng không có sắc mặt, hắn chậm rãi đeo lên mặt.
Cùng lúc đó, phía sau nó, trên cánh cửa có vô số cánh tay thối rữa siết chặt, 3 cánh tay đột nhiên buông lỏng ngay lúc nó đeo mặt nạ.
Ngay giây tiếp theo, dưới ánh mắt khó hiểu của Đỗ Duy, hắn nhìn 3 cánh tay từ từ tóm lấy người đàn ông đeo mặt nạ.
3 cánh tay thối rữa nắm lấy vai và eo của nó, như thể định kéo nó vào cánh cổng vàng son lộng lẫy.
Thấy vậy, Đỗ Duy lắc đầu, dựa vào sô pha, dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt kính bàn cà phê.
Vừa gõ, hắn vừa nghĩ: "Mặc dù chức năng của 2 lá Joker khác nhau, nhưng ngoại hình của chúng về cơ bản là giống nhau. Người mặc tuxedo trên lá bài tượng trưng cho trạng thái của người sở hữu nó, con sói và những cánh tay này, tượng trưng cho số lần sử dụng và mức độ bị tà linh đồng bộ hoá."
"Một khi bị sói dữ giết chết, hoặc sau khi bị đống cánh tay này kéo vào cửa, tà linh sẽ trực tiếp tấn công."
“Nhưng mình chưa bao giờ sử dụng lá Joker để thực hiện một điều ước. Vì vậy, kẻ trong lá bài không chỉ đại diện cho mình, mà còn là ác linh đeo mặt nạ do mình tạo ra."
"Mặt nạ ác linh... nó không thể thoát ra khỏi lá bài. Theo một nghĩa nào đó, tính an toàn của nó đối với mình, chỉ đứng sau ô đen và zippo."
"Và để đối phó với Annabelle, mình phải sử dụng sức mạnh của nó."
Nói đến đây, Đỗ Duy nhướng mày, lấy zippo trong túi ra, châm một điếu thuốc cho mình.
Hắn đã phải chịu rất nhiều áp lực trong thời gian gần đây, nên thường xuyên hút thuốc hơn trước.
"Phù……"
Nhẹ nhàng phun ra một làn khói.
Đỗ Duy không thả nút bật lửa, mà quay đầu nhìn về phía sau.
Trong tầm mắt, đó là một đôi mắt đỏ ngầu.
Nó là Cái Bóng...
Nhưng Đỗ Duy thậm chí biểu cảm cũng không có chút biến hoá, hắn cầm zippo bằng tay phải, ánh mắt bình tĩnh.
"Tao có thể cho mày một cơ hội giết tao, nhưng tiếc là mày không làm được."
Giọng nói của hắn lạnh nhạt, hắn đang ám chỉ đến ác linh Đỗ Duy.
Bóng đen là một ác linh, chắc chắn nó không thể cho Đỗ Duy một câu trả lời.
Một người và một ác linh nhìn nhau như thế này.
Ngọn lửa đỏ của zippo cháy mạnh hơn.
Cái Bóng đứng sau ghế sô pha, nhìn chằm chằm Đỗ Duy đang xoay đầu lại, có vẻ do dự, như đang sợ cái gì đó.
Cả ngôi nhà chìm vào tĩnh lặng.
Tất cả những gì ta có thể nghe là tiếng kim đồng hồ đang quay.
Về phần Annabelle, nó giống như một con búp bê, nằm bất động trong chiếc tủ đóng khung.
Sau một lúc lâu.
Cái Bóng vẫn chậm rãi vươn tay về phía Đỗ Duy.
Ác ý trực tiếp bùng phát...
Đỗ Duy chú ý tới hướng Cái Bóng đen duỗi tay tới là đầu của mình, hai mắt híp lại.
Hắn biết rằng con ma này sẽ phá nát đầu mình.
Giống như ở thành phố Massas, nó đang cố gắng bẻ gãy đầu của ác linh Mike Stowe.
Không nhịn được, Đỗ Duy cười nhạo: "Xem ra trước khi giải quyết Annabelle, tao phải lấy mày làm thí nghiệm trước.”
Trong giây tiếp theo, hắn trực tiếp cầm chiếc mặt nạ không có ngũ quan, rồi đeo lên mặt.