Chương : 5
Bảy lính đánh thuê ở lại tuy không thể dùng từ đám ô hợp để hình dung, nhưng mà bản lĩnh còn thật là không quá cao, tuy rằng tố chất thân thể của lính đánh thuê không có đấu khí vẫn hơn người thường vài lần, kỹ xảo chiến đấu cũng có một chút, mỗi người cũng am hiểu kỹ năng riêng, có lẽ cũng chẳng phải ở phương diện chiến đấu, nhưng rốt cuộc vẫn không thể so với Xavier hằng năm lăn lộn ở trong rừng rậm cùng Diệp Lâm có được thân thể vô cùng không bình thường gần như không thể xưng là nhân loại.
Có đấu khí cùng không có đấu khí, đó là hoàn toàn khác biệt, cho dù là một kiếm sĩ cấp một, có lẽ Xavier cùng Diệp Lâm cũng phải cẩn thận một chút, đáng tiếc Lenny đã mang hết kiếm sĩ cùng ma pháp học đồ trong đám người kia đi.
Dưới bóng đêm, Diệp Lâm tay cầm song kiếm nhanh nhẹn khởi vũ dưới ánh trăng, qua lâu như vậy, Diệp Lâm đã sớm chết lặng, lúc đầu thể chất choáng chuyển động tròn khiến y chịu nhiều đau khổ, hiện tại lại có thể không để ý chút nào mà quay vòng cả ngày.
Xavier vẫn khoác cái áo choàng đầy bụi kia như trước, vết máu đỏ tươi nhỏ giọt xuống từ chủy thủ đen nhánh trên tay, từng giọt nhỏ vào trong bùn đất, hắn đi về phía Diệp Lâm, “Đi thôi.”
Diệp Lâm thở dài, “Ừ.”
Ngày xưa y cũng là thanh niên tốt xuất thân từ gia đình bần nông, nhưng hôm nay nhìn thấy những thi thể đã sớm không có dấu hiệu sống này, lại có thể vẫn thờ ơ, lần đầu tiên nhìn thấy buôn lậu ngầm giết người tàn nhẫn, máu tươi khắp nơi cùng tiếng cười tràn ngập ác ý khiến y mơ ác mộng gần nửa tháng, lần đầu tiên giết người lại càng là cả tháng cũng không ngủ ngon, lúc đó y không nghĩ ra vì sao những nhân vật chính xuyên qua, tỷ như nhân vật nam chính Ngạo Thiên của quyển sách này, có thể vì nữ nhân hắn thích mà mắt cũng không chớp lấy một cái liền tiêu diệt một thành thị.
Diệp Lâm không biết liệu có thể có một ngày mình cũng biến thái đến loại trình độ đó hay không, nhưng mà ít nhất hiện tại y vẫn là không làm được. Y có thể làm được, chỉ là bình tĩnh hiện tại mà thôi.
“Kim long tín không phải dễ đến tay như vậy.” Xavier nhẹ giọng nói, “Mấy năm nay ta đi thăm dò chừng chục lần, cho dù là hai chúng ta đi, cũng là vừa nguy lại hiểm, cần nhờ năng lực trị liệu cực mạnh của ngươi có lẽ mới có chút hy vọng.”
Diệp Lâm nghe sơ qua lời này có chút không dễ chịu, ngày xưa làm bộ tộc nhân yêu(1) chơi acc nữ trong môn phái thuần nữ tính, y đương nhiên là mỹ tú sắc bén, nhưng mà, bất luận một trị liệu nào cũng đều có một trái tim tấn công, năm đó đánh cạnh kỹ trường(2) y bị bắt cắt trị liệu, nhưng y vẫn là Băng Tâm càng yêu đánh bạo lực a!
… Chẳng lẽ nói xuyên thành cái bề ngoài nương pháo này, còn chạy đến trong một thế giới văn chủng mã đã định trước không cua được em gái nào, là y nhiều năm chơi acc nhân yêu bị báo, ứng, sao!
Cái báo ứng này không khỏi quá nặng một chút a!
Xavier mẫn cảm phát hiện cảm xúc Diệp Lâm có chút biến hóa, dường như sa sút trong nháy mắt, trong lòng không khỏi nói thầm, Lạc đại thúc từng nói, tâm tư nữ tử nhân loại khó đoán nhất, nhưng y không phải là một nam sao? Làm sao cũng khó hiểu như vậy?
Ah, nguyên nhân đại khái là bởi vì lớn lên giống một nữ nhân…
Nếu Diệp Lâm biết phỏng đoán trong lòng Xavier hiện tại, chỉ sợ phải lập tức bùng nổ!
Hai người vội vàng đuổi đến nơi có kim long tín, mặc kệ mấy vị kiếm sĩ cùng ma pháp học đồ kia lợi hại cỡ nào, ít nhất trong mắt hai người lăn lộn trong rừng rậm lâu như vậy kia, bọn họ thật đúng là để lại không ít dấu vết, chẳng qua có lẽ cũng là bởi vì thực lực của bọn họ quá mạnh, căn bản là khinh thường che dấu?
Chính như Xavier đã nói, kim long tín sinh trưởng ở trong một đầm lầy, bốn phía là cây bách hương mọc thành mảng, hoa cây bách hương là một loại thực vật đặc biệt mà ma thú long văn xà(3) yêu thích nhất, cũng chính vì có da lột của long văn xà làm chất dinh dưỡng, mới mọc ra kim long tín, bản thân long văn xà có kịch độc, da lột của chúng nó tự nhiên cũng hàm chứa chất độc đặc biệt nào đó, kim long tín là một loài thực vật đặc biệt dễ hỏng, nhu cầu loại độc tố này không thể quá nhiều, bằng không chưa đợi cây trưởng thành đã héo rũ, cũng không thể quá ít, quá ít căn bản là cây không mọc nổi, cho nên đủ loại điều kiện hà khắc khiến cho loại tài liệu này trở nên dị thường khó đến tay.
Bản thân long văn xà không phải ma thú phẩm cấp rất cao, chỉ là cấp hai mà thôi, đừng nói là kiếm sĩ có đấu khí, chỉ có một mình Xavier cũng có thể đấu, nhưng là thành trăm hơn ngàn con long văn xà?
Trình độ nguy hiểm của nó cũng không đơn giản như một thêm một bằng hai vậy!
Mùa này đúng là mùa kim long tín trưởng thành, cũng là mùa sinh sản mẫn cảm nhất của long văn xà, gần như chỉ vừa bước vào rừng bách hương là sẽ gặp phải long văn xà tấn công, sở dĩ Lenny muốn thừa dịp đêm nay chạy tới, cũng chính bởi vì long văn xà không giống các loài rắn bình thường, loài ma thú này là động vật nhật hành(4), thị lực vào ban đêm sẽ yếu đi rất nhiều, tuy rằng trên thực tế, tầm mắt nhân loại vào ban đêm cũng không được tốt lắm, nhưng vẫn tốt hơn so với long văn xà một chút, ít nhất hành động sẽ tiện lợi hơn ban ngày.
Nhìn rừng cây gần như hiện lên ánh sáng bạc nhàn nhạt dưới ánh trăng cách đó không xa, Diệp Lâm không khỏi cảm thán, đây quả thực giống như là cây đoàn tụ(5) bị bệnh bạch tạng a, nhưng thật ra rất đẹp mắt…
Ừ, không cần trông cậy vào học sinh khoa học tự nhiên có bao nhiêu tế bào nghệ thuật, ý tưởng duy nhất của Diệp Lâm cũng chỉ có cái này mà thôi.
Toàn thân cây bách hương trắng nõn, ngay cả lá cây, đóa hoa, thậm chí quả kết ra cũng là thuần một màu trắng, ở dưới ánh trăng tự nhiên càng thêm có vẻ xinh đẹp xuất trần, hơn nữa bởi vì tới gần đầm lầy, còn bao phủ một tầng hơi nước nhàn nhạt, dường như có loại không nhiễm một hạt bụi như có như không, ánh trăng, rừng cây màu trắng, đêm yên lặng, tất cả nhìn tới đều vô cùng yên bình.
“Cẩn thận.” Xavier thấp giọng nói, sau đó thật cẩn thận cầm mũi tên dài đẩy bụi cỏ ra, “Chỉ cần không phát ra âm thanh, vào buổi tối thì trên cơ bản là long văn xà không nhìn thấy.”
Diệp Lâm híp mắt nhìn nhìn ánh trăng thật đẹp đêm nay, lập tức hiểu vì sao Lenny lại chọn tới vào hôm nay, ánh trăng sáng ngời như vậy, đối với nhân loại mà nói là rất có ưu thế a.
“Bọn họ đi con đường này.” Diệp Lâm chỉ ra dấu vết hơi hơi lộn xộn.
Xavier gật gật đầu, “Chúng ta đi theo dấu chân bọn họ.”
Hai người rơi xuống đất hầu như không có tiếng động, lặng yên đi vào trong rừng cây màu trắng.
Xavier là tinh linh, bất kể là bạch tinh linh hay là ám tinh linh, đó đều là tinh linh, vốn là cực kỳ nhẹ nhàng, có thể đạp tuyết vô ngân lăng thủy(6) mà qua, Diệp Lâm cũng không phải nhân loại bình thường, y không biết hiện tại mình nặng bao nhiêu, nhưng môn phái chân dài giống như Thất Tú này, nổi danh tránh né cao thân pháp nhanh, múa vốn yêu cầu thân nhẹ như yến, tuy rằng hiện tại trên bản chất thì y vẫn là một nam nhân, thế nhưng mà… Y cảm thấy y còn không nặng bằng mấy em gái ở cái tuổi này! Đây cũng không phải ảo giác!
Phối hợp lâu như vậy, lại sinh hoạt ở rừng rậm nơi chốn gặp nguy hiểm trong thời gian dài, hai người hành động gần như không phát ra nửa điểm tiếng vang, đại khái đi vào rừng cây được khoảng mười lăm phút đồng hồ thì nghe được động tĩnh.
Lặng lẽ tránh phía sau một cây bách hương cao lón, Diệp Lâm nhìn thấy cách đó không xa đang đánh đến khí thế hừng hực, mảng lớn mảng lớn long văn xà vây tụ về phía trước, trong mảnh rừng cây thuần trắng này, cái loại hoa văn sặc sỡ tươi đẹp đến lóa mắt này của long văn xà càng thêm lộ ra hiệu quả xúc chỉ nhìn thôi cũng thấy ghê, đặc biệt khi rậm rạp chằng chịt một mảnh, Diệp Lâm chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy tóc gáy dựng thẳng hết cả lên, cái loại cảm giác ghê tởm này không thể nói rõ!
Mẹ nó, y ghét rắn!
Làm như thế nào? Y dùng ánh mắt ra hiệu cho Xavier, tỏ vẻ y tuyệt đối không muốn đến gần!
Xavier nhìn năm người cách đó không xa, tình trạng của bọn họ hiển nhiên không tốt đi đâu, bỗng nhiên, ánh mắt hắn chợt ngưng lại, đè thấp thanh âm nói: “Ngươi nhìn ở giữa đàn rắn kia!”
Diệp Lâm nhịn cảm giác buồn nôn xuống, nhìn lướt qua phía đàn rắn, cái con thân rắn đầu mào gà kia là cái gì!
… Nhìn thật ghê tởm…
“Hẳn là xà vương(7).” Xavier thận trọng nói, lập tức chế nhạo nói. “Những người này thật đúng là khinh thường, xà vương này không dễ xuất hiện, sẽ không phải là bọn họ cứ thế mà đi rầm rầm vào trong mới chọc phải xà vương này chứ! Nếu không hái chút kim long tín thì sẽ không quấy nhiễu đến nó mới đúng.”
Long văn xà vương không phải ma thú cấp hai, so với long văn xà bình thường thì nó mạnh mẽ hơn nhiều, cho dù là long văn xà vương mới sinh cũng có tiêu chuẩn cấp bốn cấp năm, long văn xà vương này hiển nhiên không phải nhỏ tuổi, Xavier phỏng đoán sơ sơ thì nó cũng có trình độ gần cấp sáu!
Ma thú cấp sáu!
Ở trong mảnh rừng rậm này, chỉ cần không đi vào sâu trong rừng rậm, ma thú thông thường cũng sẽ không vượt qua cấp năm, nếu gặp phải ma thú cấp năm, Diệp Lâm cùng Xavier đều là quay đầu bước đi, hiện giờ lại có thể nhìn thấy long văn xà vương cấp sáu!
Trong đám năm người Lenny, bản thân Amyson, thân là ma pháp học đồ, thân thể yếu ớt, cùng Lenny đồng thời được ba kiếm sĩ Fager, Ecabod, Bảo Lâm bảo vệ ở bên trong, Lenny tuy rằng miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, nhưng sắc mặt tái nhợt cùng hai chân run rẩy cũng bại lộ sợ hãi trong lòng hắn, Ecabod thân là kiếm sĩ cấp ba, một vết thương thật dài trên người đang chảy máu ào ạt, nhìn cũng không chịu đựng được bao lâu, Fager là người mạnh nhất trong ba vị kiếm sĩ, đấu khí trên thanh kiếm lớn cũng chỉ còn lại một tầng sáng trắng mỏng manh, tình huống Bảo Lâm là không xong nhất, trên mặt đã hiện lên màu xanh tím nhàn nhạt, hiển nhiên tiêu hao lượng lớn đấu khí khiến hắn thậm chí không thể ức chết độc tố của long văn xà, chỉ sợ chẳng còn giữ mạng được bao lâu.
Amyson cố gắng lại thả ra một hỏa cầu(8) nhỏ ép mấy con long văn xà lui lại, nhưng căn bản là chẳng có tác dụng gì, long văn xà vương căn bản là không e ngại hỏa cầu nhỏ yếu ớt như vậy của hắn, mà thân là ma pháp học đồ, bản thân Amyson sẽ không pháp lực rất cao, cũng chỉ biết một phép thuật nhỏ là hỏa cầu mà thôi, lúc này pháp lực gần như khô kiệt, hỏa cầu nhỏ chỉ cháy được vài giây liền “xèo” một tiếng rồi tan biến.
“Bọn họ không xong.” Diệp Lâm nhíu mày.
Xavier lạnh lùng mỉm cười, “Nói cho cùng thì cũng là kiếm sĩ cấp ba nhỉ, còn có một ma pháp học đồ biết phép thuật hỏa cầu, xem đi, long văn xà vương sắp cuồng bạo, bị thương cũng không nhẹ.”
Trong lòng Diệp Lâm khẽ động, lưỡng bại câu thương(9) kiếm lợi cái gì, không phải tình tiết chuẩn bị trên đường phát triển của nhân vật chính sao?
Khi y đang nghĩ thì chợt nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết, mấy người vốn đã đang hết sức chống đỡ, long văn xà vương vừa cuồng bạo, năm người lập tức chơi xong, Fager thực lực cao nhất trong đó cũng như vậy, căn bản không thể ngăn cản nọc độc của long văn xà vương, giây lát đã bị long văn xà vương một hơi nuốt vào bụng một người, nhưng không biết vì cái gì, nó cắn chết Lenny, lại không ăn thịt hắn, chỉ là ghét bỏ mà ném thi thể hắn tại chỗ.
Trái tim Diệp Lâm như mặt nước phẳng lặng, đừng nói bọn họ không phải người tốt, cho dù là người không quen biết, y cũng sẽ không ra ngoài vào thời điểm long văn xà vương đang cuồng bạo, y cùng Xavier còn chưa mạnh đến cái mức đó, Fager thân là kiếm sĩ cấp ba còn không thể ngăn cản, bọn họ có xông lên chẳng qua cũng chỉ là một vật hy sinh.
Cái gì cũng không quan trọng bằng mạng sống của mình, ý tưởng này tuy rằng ích kỷ, nhưng Diệp Lâm vốn chính là một người chỉ cần có một chút hy vọng liền tuyệt sẽ không vứt bỏ sống sót như vậy.
Chỉ trong nháy mắt, y đã biết cái ảo tưởng gọi là trai cò tranh chấp ngư ông đắc lợi tan biến.
Quả nhiên, bọn họ cũng không phải là nhân vật chính, chuyện tốt như kiếm lợi vậy cũng không đến lượt bọn họ.
Tuy rằng long văn xà vương bị thương không nhẹ, nhưng vẫn uốn lượn bò đi vào trong rừng rậm dưới sự vây quanh của đàn long văn xà, không biết có phải Diệp Lâm ảo giác hay không, cái bướu thịt giống như mào gà trên đầu nó kia đỏ đến gần như có thể nhỏ ra máu, thoạt nhìn càng thêm ghê tởm, thân thể to khỏe dài hơn trăm mét chỉ nhìn đã cảm thấy đáng sợ.
“Đi!”
Hai người lặng lẽ mò đến đầm lầy phía trước, Diệp Lâm nhịn không được nhìn về phía Lenny.
“Vì sao long văn xà vương không ăn hắn?”
Xavier nhìn thân hình béo mập của Lenny, nghiêm túc nói: “Có lẽ là bởi vì mỡ béo quá dày nên xà vương không thích ăn?”
…
… Mỡ quá dày, chẳng lẽ con xà vương kia còn đang giảm béo chắc?!
Bỗng nhiên tưởng tượng con rắn lớn đầu có cái mào gà đỏ tươi sặc sỡ một hơi nuốt người vào bụng thành một em gái giảm béo, Diệp Lâm bị cái ý nghĩ đột nhiên nhảy ra của mình này lôi đến hung hăng rùng mình một cái.
Giảm béo em gái ngươi ấy!
(1) Nhân yêu: Những người là nam nhưng chơi acc nữ trong game. Ngược lại nữ chơi acc nam thì gọi yêu nhân.
(2) Cạnh kỹ trường: Là một hình thức chiến đấu trong game
(3) Long văn xà: Rắn có vân trên người giống như vảy rồng
(4) Nhật hành: Hoạt động vào ban ngày
(6) Đạp tuyết vô ngân lăng thủy: Đạp trên tuyết mà không có dấu chân, lướt qua mặt nước
(7) Xà vương: Vua của đàn rắn
(8) Hỏa cầu: Quả cầu lửa
(9) Lưỡng bại câu thương: Cả hai cùng thiệt
Có đấu khí cùng không có đấu khí, đó là hoàn toàn khác biệt, cho dù là một kiếm sĩ cấp một, có lẽ Xavier cùng Diệp Lâm cũng phải cẩn thận một chút, đáng tiếc Lenny đã mang hết kiếm sĩ cùng ma pháp học đồ trong đám người kia đi.
Dưới bóng đêm, Diệp Lâm tay cầm song kiếm nhanh nhẹn khởi vũ dưới ánh trăng, qua lâu như vậy, Diệp Lâm đã sớm chết lặng, lúc đầu thể chất choáng chuyển động tròn khiến y chịu nhiều đau khổ, hiện tại lại có thể không để ý chút nào mà quay vòng cả ngày.
Xavier vẫn khoác cái áo choàng đầy bụi kia như trước, vết máu đỏ tươi nhỏ giọt xuống từ chủy thủ đen nhánh trên tay, từng giọt nhỏ vào trong bùn đất, hắn đi về phía Diệp Lâm, “Đi thôi.”
Diệp Lâm thở dài, “Ừ.”
Ngày xưa y cũng là thanh niên tốt xuất thân từ gia đình bần nông, nhưng hôm nay nhìn thấy những thi thể đã sớm không có dấu hiệu sống này, lại có thể vẫn thờ ơ, lần đầu tiên nhìn thấy buôn lậu ngầm giết người tàn nhẫn, máu tươi khắp nơi cùng tiếng cười tràn ngập ác ý khiến y mơ ác mộng gần nửa tháng, lần đầu tiên giết người lại càng là cả tháng cũng không ngủ ngon, lúc đó y không nghĩ ra vì sao những nhân vật chính xuyên qua, tỷ như nhân vật nam chính Ngạo Thiên của quyển sách này, có thể vì nữ nhân hắn thích mà mắt cũng không chớp lấy một cái liền tiêu diệt một thành thị.
Diệp Lâm không biết liệu có thể có một ngày mình cũng biến thái đến loại trình độ đó hay không, nhưng mà ít nhất hiện tại y vẫn là không làm được. Y có thể làm được, chỉ là bình tĩnh hiện tại mà thôi.
“Kim long tín không phải dễ đến tay như vậy.” Xavier nhẹ giọng nói, “Mấy năm nay ta đi thăm dò chừng chục lần, cho dù là hai chúng ta đi, cũng là vừa nguy lại hiểm, cần nhờ năng lực trị liệu cực mạnh của ngươi có lẽ mới có chút hy vọng.”
Diệp Lâm nghe sơ qua lời này có chút không dễ chịu, ngày xưa làm bộ tộc nhân yêu(1) chơi acc nữ trong môn phái thuần nữ tính, y đương nhiên là mỹ tú sắc bén, nhưng mà, bất luận một trị liệu nào cũng đều có một trái tim tấn công, năm đó đánh cạnh kỹ trường(2) y bị bắt cắt trị liệu, nhưng y vẫn là Băng Tâm càng yêu đánh bạo lực a!
… Chẳng lẽ nói xuyên thành cái bề ngoài nương pháo này, còn chạy đến trong một thế giới văn chủng mã đã định trước không cua được em gái nào, là y nhiều năm chơi acc nhân yêu bị báo, ứng, sao!
Cái báo ứng này không khỏi quá nặng một chút a!
Xavier mẫn cảm phát hiện cảm xúc Diệp Lâm có chút biến hóa, dường như sa sút trong nháy mắt, trong lòng không khỏi nói thầm, Lạc đại thúc từng nói, tâm tư nữ tử nhân loại khó đoán nhất, nhưng y không phải là một nam sao? Làm sao cũng khó hiểu như vậy?
Ah, nguyên nhân đại khái là bởi vì lớn lên giống một nữ nhân…
Nếu Diệp Lâm biết phỏng đoán trong lòng Xavier hiện tại, chỉ sợ phải lập tức bùng nổ!
Hai người vội vàng đuổi đến nơi có kim long tín, mặc kệ mấy vị kiếm sĩ cùng ma pháp học đồ kia lợi hại cỡ nào, ít nhất trong mắt hai người lăn lộn trong rừng rậm lâu như vậy kia, bọn họ thật đúng là để lại không ít dấu vết, chẳng qua có lẽ cũng là bởi vì thực lực của bọn họ quá mạnh, căn bản là khinh thường che dấu?
Chính như Xavier đã nói, kim long tín sinh trưởng ở trong một đầm lầy, bốn phía là cây bách hương mọc thành mảng, hoa cây bách hương là một loại thực vật đặc biệt mà ma thú long văn xà(3) yêu thích nhất, cũng chính vì có da lột của long văn xà làm chất dinh dưỡng, mới mọc ra kim long tín, bản thân long văn xà có kịch độc, da lột của chúng nó tự nhiên cũng hàm chứa chất độc đặc biệt nào đó, kim long tín là một loài thực vật đặc biệt dễ hỏng, nhu cầu loại độc tố này không thể quá nhiều, bằng không chưa đợi cây trưởng thành đã héo rũ, cũng không thể quá ít, quá ít căn bản là cây không mọc nổi, cho nên đủ loại điều kiện hà khắc khiến cho loại tài liệu này trở nên dị thường khó đến tay.
Bản thân long văn xà không phải ma thú phẩm cấp rất cao, chỉ là cấp hai mà thôi, đừng nói là kiếm sĩ có đấu khí, chỉ có một mình Xavier cũng có thể đấu, nhưng là thành trăm hơn ngàn con long văn xà?
Trình độ nguy hiểm của nó cũng không đơn giản như một thêm một bằng hai vậy!
Mùa này đúng là mùa kim long tín trưởng thành, cũng là mùa sinh sản mẫn cảm nhất của long văn xà, gần như chỉ vừa bước vào rừng bách hương là sẽ gặp phải long văn xà tấn công, sở dĩ Lenny muốn thừa dịp đêm nay chạy tới, cũng chính bởi vì long văn xà không giống các loài rắn bình thường, loài ma thú này là động vật nhật hành(4), thị lực vào ban đêm sẽ yếu đi rất nhiều, tuy rằng trên thực tế, tầm mắt nhân loại vào ban đêm cũng không được tốt lắm, nhưng vẫn tốt hơn so với long văn xà một chút, ít nhất hành động sẽ tiện lợi hơn ban ngày.
Nhìn rừng cây gần như hiện lên ánh sáng bạc nhàn nhạt dưới ánh trăng cách đó không xa, Diệp Lâm không khỏi cảm thán, đây quả thực giống như là cây đoàn tụ(5) bị bệnh bạch tạng a, nhưng thật ra rất đẹp mắt…
Ừ, không cần trông cậy vào học sinh khoa học tự nhiên có bao nhiêu tế bào nghệ thuật, ý tưởng duy nhất của Diệp Lâm cũng chỉ có cái này mà thôi.
Toàn thân cây bách hương trắng nõn, ngay cả lá cây, đóa hoa, thậm chí quả kết ra cũng là thuần một màu trắng, ở dưới ánh trăng tự nhiên càng thêm có vẻ xinh đẹp xuất trần, hơn nữa bởi vì tới gần đầm lầy, còn bao phủ một tầng hơi nước nhàn nhạt, dường như có loại không nhiễm một hạt bụi như có như không, ánh trăng, rừng cây màu trắng, đêm yên lặng, tất cả nhìn tới đều vô cùng yên bình.
“Cẩn thận.” Xavier thấp giọng nói, sau đó thật cẩn thận cầm mũi tên dài đẩy bụi cỏ ra, “Chỉ cần không phát ra âm thanh, vào buổi tối thì trên cơ bản là long văn xà không nhìn thấy.”
Diệp Lâm híp mắt nhìn nhìn ánh trăng thật đẹp đêm nay, lập tức hiểu vì sao Lenny lại chọn tới vào hôm nay, ánh trăng sáng ngời như vậy, đối với nhân loại mà nói là rất có ưu thế a.
“Bọn họ đi con đường này.” Diệp Lâm chỉ ra dấu vết hơi hơi lộn xộn.
Xavier gật gật đầu, “Chúng ta đi theo dấu chân bọn họ.”
Hai người rơi xuống đất hầu như không có tiếng động, lặng yên đi vào trong rừng cây màu trắng.
Xavier là tinh linh, bất kể là bạch tinh linh hay là ám tinh linh, đó đều là tinh linh, vốn là cực kỳ nhẹ nhàng, có thể đạp tuyết vô ngân lăng thủy(6) mà qua, Diệp Lâm cũng không phải nhân loại bình thường, y không biết hiện tại mình nặng bao nhiêu, nhưng môn phái chân dài giống như Thất Tú này, nổi danh tránh né cao thân pháp nhanh, múa vốn yêu cầu thân nhẹ như yến, tuy rằng hiện tại trên bản chất thì y vẫn là một nam nhân, thế nhưng mà… Y cảm thấy y còn không nặng bằng mấy em gái ở cái tuổi này! Đây cũng không phải ảo giác!
Phối hợp lâu như vậy, lại sinh hoạt ở rừng rậm nơi chốn gặp nguy hiểm trong thời gian dài, hai người hành động gần như không phát ra nửa điểm tiếng vang, đại khái đi vào rừng cây được khoảng mười lăm phút đồng hồ thì nghe được động tĩnh.
Lặng lẽ tránh phía sau một cây bách hương cao lón, Diệp Lâm nhìn thấy cách đó không xa đang đánh đến khí thế hừng hực, mảng lớn mảng lớn long văn xà vây tụ về phía trước, trong mảnh rừng cây thuần trắng này, cái loại hoa văn sặc sỡ tươi đẹp đến lóa mắt này của long văn xà càng thêm lộ ra hiệu quả xúc chỉ nhìn thôi cũng thấy ghê, đặc biệt khi rậm rạp chằng chịt một mảnh, Diệp Lâm chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy tóc gáy dựng thẳng hết cả lên, cái loại cảm giác ghê tởm này không thể nói rõ!
Mẹ nó, y ghét rắn!
Làm như thế nào? Y dùng ánh mắt ra hiệu cho Xavier, tỏ vẻ y tuyệt đối không muốn đến gần!
Xavier nhìn năm người cách đó không xa, tình trạng của bọn họ hiển nhiên không tốt đi đâu, bỗng nhiên, ánh mắt hắn chợt ngưng lại, đè thấp thanh âm nói: “Ngươi nhìn ở giữa đàn rắn kia!”
Diệp Lâm nhịn cảm giác buồn nôn xuống, nhìn lướt qua phía đàn rắn, cái con thân rắn đầu mào gà kia là cái gì!
… Nhìn thật ghê tởm…
“Hẳn là xà vương(7).” Xavier thận trọng nói, lập tức chế nhạo nói. “Những người này thật đúng là khinh thường, xà vương này không dễ xuất hiện, sẽ không phải là bọn họ cứ thế mà đi rầm rầm vào trong mới chọc phải xà vương này chứ! Nếu không hái chút kim long tín thì sẽ không quấy nhiễu đến nó mới đúng.”
Long văn xà vương không phải ma thú cấp hai, so với long văn xà bình thường thì nó mạnh mẽ hơn nhiều, cho dù là long văn xà vương mới sinh cũng có tiêu chuẩn cấp bốn cấp năm, long văn xà vương này hiển nhiên không phải nhỏ tuổi, Xavier phỏng đoán sơ sơ thì nó cũng có trình độ gần cấp sáu!
Ma thú cấp sáu!
Ở trong mảnh rừng rậm này, chỉ cần không đi vào sâu trong rừng rậm, ma thú thông thường cũng sẽ không vượt qua cấp năm, nếu gặp phải ma thú cấp năm, Diệp Lâm cùng Xavier đều là quay đầu bước đi, hiện giờ lại có thể nhìn thấy long văn xà vương cấp sáu!
Trong đám năm người Lenny, bản thân Amyson, thân là ma pháp học đồ, thân thể yếu ớt, cùng Lenny đồng thời được ba kiếm sĩ Fager, Ecabod, Bảo Lâm bảo vệ ở bên trong, Lenny tuy rằng miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, nhưng sắc mặt tái nhợt cùng hai chân run rẩy cũng bại lộ sợ hãi trong lòng hắn, Ecabod thân là kiếm sĩ cấp ba, một vết thương thật dài trên người đang chảy máu ào ạt, nhìn cũng không chịu đựng được bao lâu, Fager là người mạnh nhất trong ba vị kiếm sĩ, đấu khí trên thanh kiếm lớn cũng chỉ còn lại một tầng sáng trắng mỏng manh, tình huống Bảo Lâm là không xong nhất, trên mặt đã hiện lên màu xanh tím nhàn nhạt, hiển nhiên tiêu hao lượng lớn đấu khí khiến hắn thậm chí không thể ức chết độc tố của long văn xà, chỉ sợ chẳng còn giữ mạng được bao lâu.
Amyson cố gắng lại thả ra một hỏa cầu(8) nhỏ ép mấy con long văn xà lui lại, nhưng căn bản là chẳng có tác dụng gì, long văn xà vương căn bản là không e ngại hỏa cầu nhỏ yếu ớt như vậy của hắn, mà thân là ma pháp học đồ, bản thân Amyson sẽ không pháp lực rất cao, cũng chỉ biết một phép thuật nhỏ là hỏa cầu mà thôi, lúc này pháp lực gần như khô kiệt, hỏa cầu nhỏ chỉ cháy được vài giây liền “xèo” một tiếng rồi tan biến.
“Bọn họ không xong.” Diệp Lâm nhíu mày.
Xavier lạnh lùng mỉm cười, “Nói cho cùng thì cũng là kiếm sĩ cấp ba nhỉ, còn có một ma pháp học đồ biết phép thuật hỏa cầu, xem đi, long văn xà vương sắp cuồng bạo, bị thương cũng không nhẹ.”
Trong lòng Diệp Lâm khẽ động, lưỡng bại câu thương(9) kiếm lợi cái gì, không phải tình tiết chuẩn bị trên đường phát triển của nhân vật chính sao?
Khi y đang nghĩ thì chợt nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết, mấy người vốn đã đang hết sức chống đỡ, long văn xà vương vừa cuồng bạo, năm người lập tức chơi xong, Fager thực lực cao nhất trong đó cũng như vậy, căn bản không thể ngăn cản nọc độc của long văn xà vương, giây lát đã bị long văn xà vương một hơi nuốt vào bụng một người, nhưng không biết vì cái gì, nó cắn chết Lenny, lại không ăn thịt hắn, chỉ là ghét bỏ mà ném thi thể hắn tại chỗ.
Trái tim Diệp Lâm như mặt nước phẳng lặng, đừng nói bọn họ không phải người tốt, cho dù là người không quen biết, y cũng sẽ không ra ngoài vào thời điểm long văn xà vương đang cuồng bạo, y cùng Xavier còn chưa mạnh đến cái mức đó, Fager thân là kiếm sĩ cấp ba còn không thể ngăn cản, bọn họ có xông lên chẳng qua cũng chỉ là một vật hy sinh.
Cái gì cũng không quan trọng bằng mạng sống của mình, ý tưởng này tuy rằng ích kỷ, nhưng Diệp Lâm vốn chính là một người chỉ cần có một chút hy vọng liền tuyệt sẽ không vứt bỏ sống sót như vậy.
Chỉ trong nháy mắt, y đã biết cái ảo tưởng gọi là trai cò tranh chấp ngư ông đắc lợi tan biến.
Quả nhiên, bọn họ cũng không phải là nhân vật chính, chuyện tốt như kiếm lợi vậy cũng không đến lượt bọn họ.
Tuy rằng long văn xà vương bị thương không nhẹ, nhưng vẫn uốn lượn bò đi vào trong rừng rậm dưới sự vây quanh của đàn long văn xà, không biết có phải Diệp Lâm ảo giác hay không, cái bướu thịt giống như mào gà trên đầu nó kia đỏ đến gần như có thể nhỏ ra máu, thoạt nhìn càng thêm ghê tởm, thân thể to khỏe dài hơn trăm mét chỉ nhìn đã cảm thấy đáng sợ.
“Đi!”
Hai người lặng lẽ mò đến đầm lầy phía trước, Diệp Lâm nhịn không được nhìn về phía Lenny.
“Vì sao long văn xà vương không ăn hắn?”
Xavier nhìn thân hình béo mập của Lenny, nghiêm túc nói: “Có lẽ là bởi vì mỡ béo quá dày nên xà vương không thích ăn?”
…
… Mỡ quá dày, chẳng lẽ con xà vương kia còn đang giảm béo chắc?!
Bỗng nhiên tưởng tượng con rắn lớn đầu có cái mào gà đỏ tươi sặc sỡ một hơi nuốt người vào bụng thành một em gái giảm béo, Diệp Lâm bị cái ý nghĩ đột nhiên nhảy ra của mình này lôi đến hung hăng rùng mình một cái.
Giảm béo em gái ngươi ấy!
(1) Nhân yêu: Những người là nam nhưng chơi acc nữ trong game. Ngược lại nữ chơi acc nam thì gọi yêu nhân.
(2) Cạnh kỹ trường: Là một hình thức chiến đấu trong game
(3) Long văn xà: Rắn có vân trên người giống như vảy rồng
(4) Nhật hành: Hoạt động vào ban ngày
(6) Đạp tuyết vô ngân lăng thủy: Đạp trên tuyết mà không có dấu chân, lướt qua mặt nước
(7) Xà vương: Vua của đàn rắn
(8) Hỏa cầu: Quả cầu lửa
(9) Lưỡng bại câu thương: Cả hai cùng thiệt