Chương : 4
Đây là?
Nguyệt Hi nghi hoặc nhìn cự ưng.
“Giúp ta chăm sóc nó, yêu đan của ta liền cho ngươi…” Cự ưng ngừng lại, dường như sợ Nguyệt Hi từ chối nó liền tiếp tục kêu lên.
“Ta cũng không để ngươi chịu thiệt, ta giúp ngươi khế ước nó.”
Nguyệt Hi trầm lặng, khế ước thú thông qua trí nhớ của chủ nhân trước cơ thể này nàng cũng có thể hiểu rõ một hai.
Khế ước thú có hai loại, chia ra làm khế ước linh hồn cùng khế ước bản mệnh.
Nếu khế ước linh hồn, yêu thú bị khế ước sẽ hoàn toàn nghe lệnh chủ nhân, nếu yêu thú phản bội lập tức linh hồn thiêu đốt mà mất mạng. Chính vì vậy nhiều yêu thú mới thà chết chứ không chịu khế ước linh hồn như vậy.
Nhưng khế ước bản mệnh lại khác, khế ước bản mệnh là một loại khế ước vô cùng nghiêm nghị, trừ khi là do yêu thú tự nguyện, nếu không thì không thể cưỡng ép mà khế ước được, hơn nữa một khi khế ước yêu thú bản mệnh, như vậy hai bên sẽ cộng hưởng tính mệnh, đặc biệt nếu một người tử vong bên kia sẽ cùng tử vong nhưng nếu một bên có lợi bên kia cũng sẽ lợi.
Cự ưng đẩy quả trứng lên trước, quả trứng hiện lên hoa văn kì dị, sau đó lại nhìn về Nguyệt Hi.
“Nhỏ lên một giọt máu.”
Nguyệt Hi nghe vậy, cố gắng vươn tay về phía trước, máu tươi chảy từ cánh tay rơi xuống, quả trứng liền hiện lên kim sắc run lên từng hồi sau đó kim sắc càng lúc càng tản đi chỉ để lại một quả trứng bình thường ngoại trừ kích thước có hơi lớn.
Cự ưng tiếp tục cầm lấy hai viên yêu đan, vừa thấy Nguyệt Hi hé miệng, chớp mắt hai viên yêu đan liền rơi xuống bụng.
Còn chưa kịp phản ứng, ngay sau đó hai yêu đan như hóa thành chất lỏng rót sâu vào đan điền, một chất lỏng nóng như lửa đốt cháy trong thân thể nàng, trong khoảng khắc cơ thể nàng trở nên nóng bừng, mồ hôi hột không ngừng đổ xuống, cả cơ thể hô khan, sắc môi nhợt nhạt khô nứt.
Đau đớn đến muốn ngất, cũng may cơn nóng đột nhiên ngừng lại, sắc mặt cuối cùng được thả lỏng nhưng lần nữa chất lỏng còn lại lạnh lẽo như băng đánh ập tới, ngay lập tức làm thân hình nàng kết thành một khối băng.
Trong cơ thể nàng có hai dòng năng lượng không ngừng lan tỏa. Hai năng lượng nóng lạnh luân phiên nhau, vài phút trước như ngồi trong lò bát quái thì chỉ vài phút sau liền như ngồi trong tuyết sơn vĩnh cửu, nóng lạnh cứ thế đan xen nàng muốn kêu thảm thiết nhưng cũng không thể phát ra âm thanh nào.
Dạo qua quỷ môn quan không biết bao nhiêu lần, đến khi Nguyệt Hi tưởng mình sắp ngất đi thì chiếc nhẫn trên tay đột nhiên sáng đến kịch liệt, trong đầu dường như thông suốt, thần thức xuất hiện một quyển sách, nàng dựa theo công pháp bên trong mới trấn giữ được năng lượng trong cơ thể.
Hai dòng nóng lạnh cuối cùng cũng được hòa tan, như rót một dòng nước ấm từ đan điền chạy thẳng lên khắp kinh mạch, cho mãi đến khi nàng ngất đi, kinh mạch của nàng đã hoàn toàn được đả thông.
Sáng sớm hôm sau, thiếu nữ bạch y nằm trên bờ tỉnh lại, phượng mâu mở ra không giấu nổi một tia kinh hoàng.
Nàng vậy mà chưa chết.
Không chỉ vậy hai chân đã có cảm giác, đôi tay bị gãy cũng được khôi phục, từ trên xuống dưới ngoài trừ vết máu khô đọng lại thì không tìm thấy một vết thương nhỏ nào.
Cả cơ thể như được thoát thai hoàn cốt, cảm thấy thư thái vô cùng.
Thấy thân thể khôi phục, chuyện này nhất định có liên quan đến hai viên yêu đan, yêu đan quý giá tất nhiên có thể có tác dụng thần kỳ.
Chỉ là hai yêu thú đã không biết biến đi đâu mất, thậm chí quả trứng cũng không thấy nếu không phải cảm nhận được khế ước bản mệnh vẫn còn, với chiến tích còn sót lại của hai yêu thú thì nàng cũng tưởng chừng tất cả sự việc hôm qua cũng chỉ là một giấc mộng.
Trước hết nàng cần phải rời khỏi nơi này.
Nguyệt Hi vất vả bò lên bờ, đối diện với hồ nước lạnh.
Trong hồ nước chiếu ra một bóng dáng hoàn toàn xa lạ.
Y phục váy dài màu bạch sắc, thoạt nhìn thanh nhã thoát tục,trên mặt váy thêu lên những đoá hoa mai tinh xảo,thắt lưng được bao quanh bởi đai lưng màu đen, hoàn mỹ buộc gọn vòng eo con kiến cùng ôm trọn bầu ngực nhỏ nhắn của nàng.
Mái tóc ẩm ướt sớm mất đi trâm cài được xõa tung càng thêm phong tình vạn chủng.
Thân hình dù có chút non nớt nhưng rất dễ dàng nhận ra bóng dáng mỹ nhân bại hoại tương lai, chỉ là cơ thể như vậy như thế nào có thể gọi là xú nữ.
Cho đến khi nhìn thấy gương mặt này nàng mới lập tức hiểu ra, thần sắc tái nhợt gần như trong suốt, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ bằng một bàn tay, làn da trắng nõn phảng phất có thể nặn ra thủy.
Gương mặt xinh đẹp như vậy mà lại xuất hiện một vết bớt màu đen kéo dài hơn nửa khuôn mặt, phá tan diện mạo tuyệt diễm, nghiễm nhiên trở thành xú nữ, khiến cho người nhìn không khỏi than thở, một tuyệt thế mĩ nữ cứ như vậy liền đem hỏng thật là quá đáng tiếc.
Nguyệt Hi nghi hoặc nhìn cự ưng.
“Giúp ta chăm sóc nó, yêu đan của ta liền cho ngươi…” Cự ưng ngừng lại, dường như sợ Nguyệt Hi từ chối nó liền tiếp tục kêu lên.
“Ta cũng không để ngươi chịu thiệt, ta giúp ngươi khế ước nó.”
Nguyệt Hi trầm lặng, khế ước thú thông qua trí nhớ của chủ nhân trước cơ thể này nàng cũng có thể hiểu rõ một hai.
Khế ước thú có hai loại, chia ra làm khế ước linh hồn cùng khế ước bản mệnh.
Nếu khế ước linh hồn, yêu thú bị khế ước sẽ hoàn toàn nghe lệnh chủ nhân, nếu yêu thú phản bội lập tức linh hồn thiêu đốt mà mất mạng. Chính vì vậy nhiều yêu thú mới thà chết chứ không chịu khế ước linh hồn như vậy.
Nhưng khế ước bản mệnh lại khác, khế ước bản mệnh là một loại khế ước vô cùng nghiêm nghị, trừ khi là do yêu thú tự nguyện, nếu không thì không thể cưỡng ép mà khế ước được, hơn nữa một khi khế ước yêu thú bản mệnh, như vậy hai bên sẽ cộng hưởng tính mệnh, đặc biệt nếu một người tử vong bên kia sẽ cùng tử vong nhưng nếu một bên có lợi bên kia cũng sẽ lợi.
Cự ưng đẩy quả trứng lên trước, quả trứng hiện lên hoa văn kì dị, sau đó lại nhìn về Nguyệt Hi.
“Nhỏ lên một giọt máu.”
Nguyệt Hi nghe vậy, cố gắng vươn tay về phía trước, máu tươi chảy từ cánh tay rơi xuống, quả trứng liền hiện lên kim sắc run lên từng hồi sau đó kim sắc càng lúc càng tản đi chỉ để lại một quả trứng bình thường ngoại trừ kích thước có hơi lớn.
Cự ưng tiếp tục cầm lấy hai viên yêu đan, vừa thấy Nguyệt Hi hé miệng, chớp mắt hai viên yêu đan liền rơi xuống bụng.
Còn chưa kịp phản ứng, ngay sau đó hai yêu đan như hóa thành chất lỏng rót sâu vào đan điền, một chất lỏng nóng như lửa đốt cháy trong thân thể nàng, trong khoảng khắc cơ thể nàng trở nên nóng bừng, mồ hôi hột không ngừng đổ xuống, cả cơ thể hô khan, sắc môi nhợt nhạt khô nứt.
Đau đớn đến muốn ngất, cũng may cơn nóng đột nhiên ngừng lại, sắc mặt cuối cùng được thả lỏng nhưng lần nữa chất lỏng còn lại lạnh lẽo như băng đánh ập tới, ngay lập tức làm thân hình nàng kết thành một khối băng.
Trong cơ thể nàng có hai dòng năng lượng không ngừng lan tỏa. Hai năng lượng nóng lạnh luân phiên nhau, vài phút trước như ngồi trong lò bát quái thì chỉ vài phút sau liền như ngồi trong tuyết sơn vĩnh cửu, nóng lạnh cứ thế đan xen nàng muốn kêu thảm thiết nhưng cũng không thể phát ra âm thanh nào.
Dạo qua quỷ môn quan không biết bao nhiêu lần, đến khi Nguyệt Hi tưởng mình sắp ngất đi thì chiếc nhẫn trên tay đột nhiên sáng đến kịch liệt, trong đầu dường như thông suốt, thần thức xuất hiện một quyển sách, nàng dựa theo công pháp bên trong mới trấn giữ được năng lượng trong cơ thể.
Hai dòng nóng lạnh cuối cùng cũng được hòa tan, như rót một dòng nước ấm từ đan điền chạy thẳng lên khắp kinh mạch, cho mãi đến khi nàng ngất đi, kinh mạch của nàng đã hoàn toàn được đả thông.
Sáng sớm hôm sau, thiếu nữ bạch y nằm trên bờ tỉnh lại, phượng mâu mở ra không giấu nổi một tia kinh hoàng.
Nàng vậy mà chưa chết.
Không chỉ vậy hai chân đã có cảm giác, đôi tay bị gãy cũng được khôi phục, từ trên xuống dưới ngoài trừ vết máu khô đọng lại thì không tìm thấy một vết thương nhỏ nào.
Cả cơ thể như được thoát thai hoàn cốt, cảm thấy thư thái vô cùng.
Thấy thân thể khôi phục, chuyện này nhất định có liên quan đến hai viên yêu đan, yêu đan quý giá tất nhiên có thể có tác dụng thần kỳ.
Chỉ là hai yêu thú đã không biết biến đi đâu mất, thậm chí quả trứng cũng không thấy nếu không phải cảm nhận được khế ước bản mệnh vẫn còn, với chiến tích còn sót lại của hai yêu thú thì nàng cũng tưởng chừng tất cả sự việc hôm qua cũng chỉ là một giấc mộng.
Trước hết nàng cần phải rời khỏi nơi này.
Nguyệt Hi vất vả bò lên bờ, đối diện với hồ nước lạnh.
Trong hồ nước chiếu ra một bóng dáng hoàn toàn xa lạ.
Y phục váy dài màu bạch sắc, thoạt nhìn thanh nhã thoát tục,trên mặt váy thêu lên những đoá hoa mai tinh xảo,thắt lưng được bao quanh bởi đai lưng màu đen, hoàn mỹ buộc gọn vòng eo con kiến cùng ôm trọn bầu ngực nhỏ nhắn của nàng.
Mái tóc ẩm ướt sớm mất đi trâm cài được xõa tung càng thêm phong tình vạn chủng.
Thân hình dù có chút non nớt nhưng rất dễ dàng nhận ra bóng dáng mỹ nhân bại hoại tương lai, chỉ là cơ thể như vậy như thế nào có thể gọi là xú nữ.
Cho đến khi nhìn thấy gương mặt này nàng mới lập tức hiểu ra, thần sắc tái nhợt gần như trong suốt, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ bằng một bàn tay, làn da trắng nõn phảng phất có thể nặn ra thủy.
Gương mặt xinh đẹp như vậy mà lại xuất hiện một vết bớt màu đen kéo dài hơn nửa khuôn mặt, phá tan diện mạo tuyệt diễm, nghiễm nhiên trở thành xú nữ, khiến cho người nhìn không khỏi than thở, một tuyệt thế mĩ nữ cứ như vậy liền đem hỏng thật là quá đáng tiếc.