Chương : 1
Editor: Họa Đến Vô Tình
Sân huấn luyện băng vũ tại thành phố A.
“Tiểu Nhã, em chú ý vòng nhảy một chút! Độ cao không đủ, lập lại một lần nữa!”
“Không tệ, tiếp tục giữ nguyên, thân thể ngửa ra sau, độ cong tăng thêm một chút!”
“Thấm Lan, đây không phải là một mình em trượt, phải chút ý cùng phối hợp! Động tác không quy phạm, lực độ xoay tròn quá lớn!”
Tiếng nói mượt mà, véo von không ngừng vang lên tại sân băng, nhìn mọi người trên sân băng luyện tập hăng say, Đoàn Cẩm Sơ khẽ mím môi cười một tiếng, cuối tuần này cô sẽ tham gia thi đấu trượt băng trong tỉnh, để chuẩn bị cho ngày này, cô đã tỉ mỉ chuẩn bị ba tháng, hi vọng. . . . .
“Đoàn lão sư, uống nước!”
Nhân viên công tác trên sân băng đưa qua một chai nước khoáng, Đoàn Cẩm Sơ thu hồi suy nghĩ, tiếp nhận mỉm cười nói: “Lão Trương, cảm ơn!”
“Haha, không cần khách khí.”
Lão Trương vừa mới đi, chuông điện thoại di động trong túi xách liền vang lên, Đoàn Cẩm Sơ vội cầm điện thoại đi tới khu nghỉ ngơi, nhìn đến dãy số quen thuộc kia, không khỏi nhíu mày, chần chờ một chút, mới bấm xuống phím nhận nghe, “Alo? Cẩm Trung, có chuyện gì sao? Chị đang huấn luyện.”
“Chị, em bị Hưng đại ca đòi nợ đánh bạc, trong tay chị còn tiền hay không, giúp em một chút!”
Trong điện thoại truyền đến âm thanh lo lắng của em trai, Đoàn Cẩm Sơ nhíu mày càng sâu, chỉ cảm thấy ở lồng ngực một cơn tức đang tăng lên, âm thanh không khỏi bén nhọn, trách mắng: “Đoàn Cẩm Trung, cậu lại cờ bạc? Cậu còn có đầu óc hay không! Cậu cho là tôi mở ngân hàng hay sao?”
“Chị, em là em trai duy nhất của chị a, chị cứu em với, nếu không trả được tiền, Hưng đại ca nói sẽ phế bỏ một tay của em, em van cầu chị, em thề, em sẽ không cờ bạc nữa, nhất định nghe lời chị và ba mẹ nói, làm việc cho giỏi, lần này sẽ là lần cuối cùng, có được hay không?”
“Khốn khiếp! Bao nhiêu tiền của tôi đã mất trong tay cậu rồi hả? Cậu muốn đem người một nhà tức chết mới cam tâm có phải hay không?”
“Chị, em sai rồi, em không dám nói với ba mẹ, cũng chỉ có thể tìm chị, chị là chị ruột của em nha, chị cũng không nỡ nhìn em trai chị bị người ta phế bỏ một tay chứ? Nếu không có tay, em còn có khả năng làm gì nha? Chị, lần cuối chị cứu em được không? Chị!”
“Đoàn Cẩm Trung, tôi cho cậu biết, chuyện này tuyệt đối là lần cuối cùng, nếu còn có lần sau, tôi sẽ trực tiếp đưa cậu đi cục công an!”
“Được được được, em nhớ kỹ, em sẽ nghe lời chị nói, tuyệt đối không đánh bạc nữa!”
“Muốn bao nhiêu tiền?”
“Ba vạn.”
“Đáng chết, khốn khiếp! Tôi chỉ còn tổng cộng ba vạn gửi ngân hàng!”
“Chị, cha nói dì Lưu giới thiệu cho chị một người trẻ tuổi hiện đang làm phó tổng của một công ty lớn, kêu chị buổi tối đi đến quán cà phê Lam Hải, chị ăn mặc đẹp một chút, nếu hôn sự này thành. . .”
“Cút! Nếu tôi lấy người giàu có, cậu liền có tiền để đánh bạc có đúng hay không? Đoàn Cẩm Trung, cậu ít đánh vào chủ ý này! Chi phiếu của tôi đang trong tay mẹ, chính cậu đi lấy!”
Nghiến răng nghiến lợi rống xong, Đoàn Cẩm Sơ trực tiếp tắt điện thoại, cô tức giận cơ hồ muốn quăng điện thoại đi.
Cực khổ để dành một ít tiền, vốn là muốn mang ba mẹ ra ngoài đi du lịch, đều vì tên phá gia chi tử này, tất cả đều không còn! Chán chường ngồi ở trên ghế xoay tròn, Đoàn Cẩm Sơ không khỏi muốn khóc, đi xem mắt ư. . . . . Một xu cũng không có, cô lấy cái gì ăn mặc đẹp a?
“Đoàn lão sư, làm phiền cô làm mẫu cho chúng em động tác nhảy ba vòng nữa ạ!”
Mấy đội viên tới đây mời, Đoàn Cẩm Sơ điều chỉnh lại tâm tình một chút, gật gật đầu, đứng dậy đi tới sân huấn luyện.
“Ba ba ba!”
Đổi lại giày trượt băng, Đoàn Cẩm Sơ vỗ tay ba cái, lớn tiếng nói, “Mọi người chú ý nhìn! Hiện tại tôi sẽ làm mẫu nhảy ba vòng một lần nữa!”
Nói xong, Đoàn Cẩm Sơ trượt vào giữa sân, động tác liền mạch lưu loát, hoàn mỹ nối liền, duyên dáng làm người ta xem thế là đủ rồi, trong sân ngay lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, các đội viên kích động đều kêu, “Đoàn lão sư, làm một lần nữa đi!”
“Được.”
Đoàn Cẩm Sơ cười một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp sáng ngời, dáng người lại ở sân băng múa, ai ngờ, tiếng chuông điện thoại di động chói tay vang lên!
Trong nháy mắt, nghĩ đến chuyện vừa rồi, đại não giống như bị sấm đánh, toàn bộ đột nhiên trở nên trống rỗng, chỉ thấy tất cả đội viên trước mắt liền hướng cô chạy tới, ngực hít thở không thông, dưới chân Đoàn Cẩm Sơ mất đi thăng bằng, “Ầm!” Một tiếng, thân mình ngã xuống mặt băng, cái ót đập thật mạnh trên băng, trước mắt tối sầm, bất tỉnh nhân sự. . . . . . . .
Sân huấn luyện băng vũ tại thành phố A.
“Tiểu Nhã, em chú ý vòng nhảy một chút! Độ cao không đủ, lập lại một lần nữa!”
“Không tệ, tiếp tục giữ nguyên, thân thể ngửa ra sau, độ cong tăng thêm một chút!”
“Thấm Lan, đây không phải là một mình em trượt, phải chút ý cùng phối hợp! Động tác không quy phạm, lực độ xoay tròn quá lớn!”
Tiếng nói mượt mà, véo von không ngừng vang lên tại sân băng, nhìn mọi người trên sân băng luyện tập hăng say, Đoàn Cẩm Sơ khẽ mím môi cười một tiếng, cuối tuần này cô sẽ tham gia thi đấu trượt băng trong tỉnh, để chuẩn bị cho ngày này, cô đã tỉ mỉ chuẩn bị ba tháng, hi vọng. . . . .
“Đoàn lão sư, uống nước!”
Nhân viên công tác trên sân băng đưa qua một chai nước khoáng, Đoàn Cẩm Sơ thu hồi suy nghĩ, tiếp nhận mỉm cười nói: “Lão Trương, cảm ơn!”
“Haha, không cần khách khí.”
Lão Trương vừa mới đi, chuông điện thoại di động trong túi xách liền vang lên, Đoàn Cẩm Sơ vội cầm điện thoại đi tới khu nghỉ ngơi, nhìn đến dãy số quen thuộc kia, không khỏi nhíu mày, chần chờ một chút, mới bấm xuống phím nhận nghe, “Alo? Cẩm Trung, có chuyện gì sao? Chị đang huấn luyện.”
“Chị, em bị Hưng đại ca đòi nợ đánh bạc, trong tay chị còn tiền hay không, giúp em một chút!”
Trong điện thoại truyền đến âm thanh lo lắng của em trai, Đoàn Cẩm Sơ nhíu mày càng sâu, chỉ cảm thấy ở lồng ngực một cơn tức đang tăng lên, âm thanh không khỏi bén nhọn, trách mắng: “Đoàn Cẩm Trung, cậu lại cờ bạc? Cậu còn có đầu óc hay không! Cậu cho là tôi mở ngân hàng hay sao?”
“Chị, em là em trai duy nhất của chị a, chị cứu em với, nếu không trả được tiền, Hưng đại ca nói sẽ phế bỏ một tay của em, em van cầu chị, em thề, em sẽ không cờ bạc nữa, nhất định nghe lời chị và ba mẹ nói, làm việc cho giỏi, lần này sẽ là lần cuối cùng, có được hay không?”
“Khốn khiếp! Bao nhiêu tiền của tôi đã mất trong tay cậu rồi hả? Cậu muốn đem người một nhà tức chết mới cam tâm có phải hay không?”
“Chị, em sai rồi, em không dám nói với ba mẹ, cũng chỉ có thể tìm chị, chị là chị ruột của em nha, chị cũng không nỡ nhìn em trai chị bị người ta phế bỏ một tay chứ? Nếu không có tay, em còn có khả năng làm gì nha? Chị, lần cuối chị cứu em được không? Chị!”
“Đoàn Cẩm Trung, tôi cho cậu biết, chuyện này tuyệt đối là lần cuối cùng, nếu còn có lần sau, tôi sẽ trực tiếp đưa cậu đi cục công an!”
“Được được được, em nhớ kỹ, em sẽ nghe lời chị nói, tuyệt đối không đánh bạc nữa!”
“Muốn bao nhiêu tiền?”
“Ba vạn.”
“Đáng chết, khốn khiếp! Tôi chỉ còn tổng cộng ba vạn gửi ngân hàng!”
“Chị, cha nói dì Lưu giới thiệu cho chị một người trẻ tuổi hiện đang làm phó tổng của một công ty lớn, kêu chị buổi tối đi đến quán cà phê Lam Hải, chị ăn mặc đẹp một chút, nếu hôn sự này thành. . .”
“Cút! Nếu tôi lấy người giàu có, cậu liền có tiền để đánh bạc có đúng hay không? Đoàn Cẩm Trung, cậu ít đánh vào chủ ý này! Chi phiếu của tôi đang trong tay mẹ, chính cậu đi lấy!”
Nghiến răng nghiến lợi rống xong, Đoàn Cẩm Sơ trực tiếp tắt điện thoại, cô tức giận cơ hồ muốn quăng điện thoại đi.
Cực khổ để dành một ít tiền, vốn là muốn mang ba mẹ ra ngoài đi du lịch, đều vì tên phá gia chi tử này, tất cả đều không còn! Chán chường ngồi ở trên ghế xoay tròn, Đoàn Cẩm Sơ không khỏi muốn khóc, đi xem mắt ư. . . . . Một xu cũng không có, cô lấy cái gì ăn mặc đẹp a?
“Đoàn lão sư, làm phiền cô làm mẫu cho chúng em động tác nhảy ba vòng nữa ạ!”
Mấy đội viên tới đây mời, Đoàn Cẩm Sơ điều chỉnh lại tâm tình một chút, gật gật đầu, đứng dậy đi tới sân huấn luyện.
“Ba ba ba!”
Đổi lại giày trượt băng, Đoàn Cẩm Sơ vỗ tay ba cái, lớn tiếng nói, “Mọi người chú ý nhìn! Hiện tại tôi sẽ làm mẫu nhảy ba vòng một lần nữa!”
Nói xong, Đoàn Cẩm Sơ trượt vào giữa sân, động tác liền mạch lưu loát, hoàn mỹ nối liền, duyên dáng làm người ta xem thế là đủ rồi, trong sân ngay lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, các đội viên kích động đều kêu, “Đoàn lão sư, làm một lần nữa đi!”
“Được.”
Đoàn Cẩm Sơ cười một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp sáng ngời, dáng người lại ở sân băng múa, ai ngờ, tiếng chuông điện thoại di động chói tay vang lên!
Trong nháy mắt, nghĩ đến chuyện vừa rồi, đại não giống như bị sấm đánh, toàn bộ đột nhiên trở nên trống rỗng, chỉ thấy tất cả đội viên trước mắt liền hướng cô chạy tới, ngực hít thở không thông, dưới chân Đoàn Cẩm Sơ mất đi thăng bằng, “Ầm!” Một tiếng, thân mình ngã xuống mặt băng, cái ót đập thật mạnh trên băng, trước mắt tối sầm, bất tỉnh nhân sự. . . . . . . .