Chương : 67
Lúc Harry đến bên cạnh Bella, cô đang trợn to mắt nhìn một người một sói đấu nhau, trên mặt lộ ra biểu cảm khó tin.
Được rồi, mình cảm thấy cô ấy quả thật muốn điên rồi!
Harry từ phía sau giữ chặt cánh tay em gái mình.
Bella hét ầm lên, nhìn lại là anh trai mình, sắc mặt nhất thời trở nên có thể dùng trắng bệch để hình dung, “Harry...”
“Bella, rốt cuộc sao lại thế này? Em có phải đã biết Jacob là người sói mấy hôm trước không?” Harry kéo em gái lui về phía sau hơn mười mét, ánh mắt lại chăm chú nhìn con sói to màu nâu đang đánh nhau với Edward.
“Em... Harry...” Bella ôm thật chặt cánh tay anh trai mình, toàn thân gần như đều dựa vào trên người Harry, run rẩy nói, “Anh nhờ Edward đến đón em... Sau đó...”
“Sau đó Jacob hiểu lầm, có phải không? Sao em không sớm nói cho anh biết Jacob là người sói!” Harry nghiến răng nói.
Bên kia, con sói lớn màu nâu phát ra tiếng gầm gừ trong cổ họng, mạnh mẽ đánh tới, Edward ngay từ đầu đa số chỉ trốn tránh, sau đó cũng dần dần nghiêm túc.
“Em... trước đó Jacob không có như vậy, nhưng không biết vì cái gì lần này vừa thấy Edward liền...” Bella cắn chặt răng, một lúc sau cô bỗng nhiên nhìn lại anh trai mình, “Harry, em vẫn chưa hỏi anh! Jacob... cậu ta là người sói, vậy... Edward, anh ta là cái gì?”
Lúc này, bạn trai của anh mình đang vì tránh né móng vuốt của dã thú, một chân đạp lên mặt đất, nháy mắt đã xuất hiện cách đó mấy mét. Để lại một cái hố to thật sâu.
“Này, em gái! Nghe anh nói này, Bella, bình tĩnh một chút!”
Có lẽ mấy ngày hôm trước lúc nhìn thấy Edward, Jacob vẫn chưa thức tỉnh. Cho nên cậu ta không nhận ra thanh niên đẹp trai đứng trước mặt mình là ma cà rồng.
Nhưng lần này lại không giống, nhìn thấy kẻ địch trời sinh lại thêm là “tình địch”, khiến Jacob vẫn chưa thể khống chế tốt bị mất lý trí.
“Được rồi, nếu em đã biết...” Harry đỡ lấy bả vai em gái mình, trong lòng xem thường, “Đã có người sói tồn tại, như vậy em cho rằng Edward sẽ là cái gì? Là kẻ địch trời sinh trong truyền thuyết của người sói!”
“Hút... Ma cà rồng...” Giọng nói kinh ngạc của Bella bỗng nhiên bình tĩnh lại, cô lập tức ngẩng đầu nhìn anh mình, “Anh đã sớm biết!”
Bella tức giận! Trong đôi mắt màu nâu ngày thường luôn im lặng đã tràn đầy ngọn lửa điên cuồng.
Cậu quả thật muốn giấu cô lâu hơn, Harry có chút chột dạ tránh ánh mắt em gái.
Nhưng bây giờ không phải lúc giải thích.
Nghe nói sau khi biến thành người sói, bầy sói có tâm linh tương thông. Nếu người ở La Push có 1 người biến thành sói, vậy bọn họ rất nhanh sẽ biết trận chiến này...
“Này, Bella, chờ anh, ở đây đừng nhúc nhích!” Harry đẩy em gái ra sau thân cây, chạy về phía người sói và ma cà rồng đang đánh nhau.
“Đừng đi! Harry, rất nguy hiểm.” Bella giữ chặt anh trai mình, sắc mặt tái nhợt nhìn những thân cây lớn bị đánh gãy.
“Đừng lo lắng!” Harry bỏ tay Bella ra.
Bây giờ cậu cũng không quan tâm việc che giấu trước mặt Bella.
Rút đũa phép giấu ở trong tay áo ra, Harry hướng về phía chiến trường chạy tới.
“Dừng tay! Jacob, Edward!”
“Harry, đừng tới đây!” Edward thấy Harry dần dần tiếp cận, né tránh sự tấn công của con sói lớn, chạy về phía Harry.
Con sói màu nâu phẫn nộ rít gào, lại tấn công.
“Edward!”
“Trốn đi, con chó này điên rồi!” Đôi mắt lạnh lẽo của anh, cũng lóe lên sự phẫn nộ.
“Thật là...” Harry trong lòng nâng trán thở dài, giơ tay.
Nhanh chóng giơ lên đũa phép, tung ra 1 câu Impedimenta.
Vốn 1 người 1 thú sắp đụng phải nhau, nhưng con sói kia như đột nhiên bị cái gì đó ngăn cản, bỗng nhiên giảm tốc độ.
Bởi vì cơ thể người sói kháng lại phép thuật, Harry quyết định thận trọng hơn.
Ngay sau đó, cậu tung cùng lúc một câu Stupety, 1 câu Petrificus Totalus, và một câu thần chú trói buộc.
… những câu thần chú này không chút nhân nhượng liên tiếp nện vào người con sói màu nâu đang phẫn nộ.
Về phần tại sao chỉ hướng về phía Jacob...
Đó đương nhiên bởi vì Harry không đành lòng dùng phép thuật đối phó Edward. Hơn nữa trận đánh này thật nhảm nhí, chủ yếu là bởi vì Jacob ghen tuông mà mất đi lý trí tạo thành. Đương nhiên, Harry và Edward cố ý giấu quan hệ của họ cũng là một nguyên nhân quan trọng.
Nhưng dù thế nào, ít nhất phải làm cho nó bình tĩnh trước đã!
Vì thế, con sói to đang phóng lên bỗng nhiên nghiên đi, phát ra tiếng rít gào thê lương té xuống đất.
Bởi vì quán tính, nên bị trượt về phía trước, tạo thành 1 rãnh sâu, dừng bên chân Edward, chung quanh tóe lên vô số bùn đất và cành khô. Cuối cùng thần chú trói buộc hóa thành dây thừng trói chặt lấy nó, siết vào bộ lông nâu.
Harry cau mày đi đến bên cạnh Edward, cúi đầu nhìn con sói trên mặt đất.
Loại thần chú đơn giản này không thể trói được 1 con sói đang phẫn nộ, nhưng Jacob dường như đã bị sự việc bất thình lình làm kinh ngạc, cũng không giãy dụa.
Nó quỳ rạp trên mặt đất ngơ ngác nhìn Harry đang đứng trước mặt mình. Ngay sau đó, một cột nước đổ lên mình nó, xối thẳng xuống đầu, con sói màu nâu liền ướt sũng.
Con sói to đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
“Khụ —— tỉnh táo chưa, Jacob?” Đọc xong thần chú hóa nước, tay phải Harry nắm chặt đũa phép, tay trái đẩy mắt kính bị trượt xuống mũi.
Bởi vì phải giữ bí mật, Jacob Black lại biến thành người sói muộn hơn nên rõ ràng là không được biết mọi chuyện từ những người khác.
Đối với kết quả này, Harry khá vừa lòng.
Có được đũa phép, sức mạnh và tốc độ của phép thuật đều tăng lên trên phạm vi lớn, điều này làm cho cậu cảm thấy mình cuối cùng cũng giống một phù thủy chân chính.
Trong cổ họng con sói phát ra tiếng ừng ực phẫn nộ, Edward liền vội vàng kéo Harry lui về phía sau hai bước, cảnh giác nhìn chằm chằm nó.
“Này —— Jacob, cậu nên nghe lời đi. Nếu không tôi sẽ biến cậu thành con cóc...” Harry quơ đũa phép, nheo mắt lại chậm rãi nói.
Dù kiếp này hay kiếp trước, Harry cũng chưa từng biến ai thành cóc. Nhưng cậu phát hiện cách nói này rất hữu dụng, vì thế những lời này gần như đã trở thành câu cửa miệng uy hiếp người khác của cậu.
Con sói to chậm rãi đứng lên lập tức nhảy tránh, dây thừng bị đứt từng khúc, nhưng không tiếp tục nhào tới.
Nhìn thấy nó cuối cùng cũng tìm lại lý trí của mình.
“Nó tỉnh rồi, còn rất tò mò thân phận của em.” Nhờ khả năng đọc suy nghĩ Edward thấp giọng nói bên tai Harry.
“Có lẽ, điểm này cậu nên hỏi nhóm của Sam, tôi nghĩ bọn họ sẽ nói cho cậu biết, cứ nói tôi cho phép. Nhưng, cậu có phải là nên biến trở lại trước hay không, Jacob.” Harry thấp giọng nói.
“Anh nghĩ, con chó này không có quần áo. Nó không muốn trần truồng trước mặt Bella!” Trên gương mặt đẹp trai của Edward lộ ra tươi cười, trong đôi mắt màu vàng có một tia vui sướng khi người gặp họa.
Con sói màu nâu rõ ràng nghe được, nó phẫn nộ rít gào, làm động tác tiếp tục đánh.
“Hey, hey, Jacob, bình tĩnh một chút. Chúng ta cần nói chuyện rõ ràng, cậu nên biết bầy sói các cậu và gia đình Cullen có hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau. Edward không hề trái với hiệp ước, lần này là vấn đề của cậu.” Harry giơ đũa phép hướng cái quần bò bị biến dạng trên mặt đất dùng 1 câu “Sửa chữa!”.
Con sói giương mắt nhìn cậu 1 lát, cúi đầu ngậm lấy quần bò chạy đến phía sau thân cây.
Harry nhẹ nhàng thở ra, xoay người nói với Edward: “Dù là người sói hay ma cà rồng, lúc mới ra đời đều khó chơi như vậy sao?”
“Không kém bao nhiêu đâu, thời gian ma cà rồng khó có thể tự kiềm chế hơi dài hơn 1 chút. Nhưng, Harry, em không phải nên giải quyết vấn đề em gái mình trước sao?” Anh thở dài nói.
Harry vội vàng quay đầu lại, thấy em gái song sinh của mình đứng cách đó không xa lạnh lùng nhìn cậu, cậu lập tức đau đầu.
“Này, Bella, em có khỏe không?”
“Đương nhiên...” Bella chậm rãi nói, biểu cảm trên mặt trông có rất bình tĩnh, “Bây giờ anh có thể nói cho em biết, Jacob là người sói, Edward là ma cà rồng, vậy còn anh là cái gì?”
Cô nhìn lướt qua đũa phép trong tay Harry, nâng mắt nhìn cậu, dường như muốn chọc 1 cái lỗ trên người cậu.
Lúc đó Jacob từ phía sau cái cây xông ra. Khôi phục hình người, Jacob nửa thân trần đi đến trước mặt ba người, vừa muốn nói chuyện, rồi lại im lặng.
Harry đưa mắt nhìn em gái của mình, bất đắc dĩ mở miệng nói: “Khụ ——, hãy nghe anh nói, Bella. Anh sẽ nói cho em biết... Được rồi, anh là một phù thủy.”
Bella 1 lúc lâu cũng không nói gì.
Harry lo lắng nhìn cô.
Một lúc sau Bella mới bình tĩnh mở miệng nói: “Chuyện khi nào?”
“Năm trước, trước khi anh đến thị trấn Forks. Chính là thứ sự cố vòi rồng...” Harry thật cẩn thận nói.
“... Tốt lắm.” Bella lập tức xoay người sang chỗ khác, bỗng nhiên toàn thân run rẩy.
“Này, Bella!” Harry vội vàng chạy tới, ôm lấy bả vai em gái, “Thở đi, em gái, thở sâu vào!”
“Trời ạ, em quả thật điên rồi!” Bella bỗng dưng vươn tay nắm lấy áo anh mình, “Trời ạ, Harry, em có phải đang sống trong thế giới trước nay không? Harry, anh nói cho em biết đi, đây là tiểu thuyết khoa học viễn tưởng sao?”
“Thật đáng tiếc, em gái à, không phải.” Harry quay đầu đi chỗ khác, vừa an ủi em gái mình, vừa lo lắng có phải dùng 1 câu “Obliviate” với cô hay không.
Nhưng Jacob có lẽ sẽ không đồng ý.
Đúng lúc này, Edward bỗng căng thẳng, quay đầu nhìn vào rừng.
“Sao vậy, Edward?” Phát hiện biểu tình của Edward không đúng, Harry buông Bella ra đi tới.
1 lúc lâu, anh mới chậm nói: “Bầy sói đến đây!”
Ngay sau đó, một con dã thú thật lớn xuất hiện ở cuối rừng cây, mạnh mẽ và nhanh nhẹn xuyên qua rừng cây.
Ngay sau đó là bên kia.
Một con lại 1 con... Năm sáu dã thú khổng lồ, xếp thành hình bán nguyệt bao vây phiến rừng.
Rõ ràng, vừa rồi chúng nó có thông qua tâm linh cảm ứng, đã biết cuộc chiến kia.
Harry vẻ mặt nghiêm túc đứng cạnh Edward.
“Harry...” Bella có chút khẩn trương nhìn cậu.
“Không sao đâu.” Harry đem Bella kéo đến phía sau mình, lại rút đũa phép ra.
Mặc dù có hiệp ước, nhưng 2 chủng tộc “nhìn nhau đã ghét” có thể nói chuyện trước khi đánh hay không thì không ai chắc được.
Bỗng nhiên Jacob giống như phát hiện cái gì đó, nhanh chóng lui về phía bầy sói.
Phía sau xuất hiện tiếng sàn sạt, Harry lập tức quay đầu lại. Liền thấy bóng dáng nhỏ xinh của Alice Cullen hiện ra trong tầm mắt.
“Mọi người có sao không? Edward, Harry... và Bella.”
“Alice!” Harry kinh ngạc.
Edward lại không có biểu cảm kinh ngạc, dường như đã sớm phát hiện ra cô ấy.
“Không chỉ mình tớ...” Alice nháy mắt với Harry, chỉ chỉ phía sau mình, “Khả năng nhìn thấy tương lai của tớ mặc dù đối với đám người sói và cậu không có tác dụng, nhưng vẫn có thể cảm giác được Edward gặp chuyện.”
Kế tiếp là Carlisle, Rosalie, Jasper, Emmet cũng xuất hiện giữa rừng cây. Hiển nhiên, những thành viên tham gia săn bắn hôm nay đã đến đông đủ.
“Chúng ta đương nhiên sẽ không để cho anh em của mình đơn độc đối đầu với đám chó ngu xuẩn này!” Rosalie chán ghét đưa mắt nhìn bầy sói, trên gương mặt lạnh lùng xinh đẹp trưng ra nụ cười chế nhạo.
“Được rồi, bây giờ nhân số chúng ta tương đương rồi, đám chó kia!” Emmet trên mặt đầy sự hưng phấn...
=======================================
sr các nàng, hum qua ta quá mệt nên không có online vì thế đã trễ hẹn^^, các nàng thông cảm nha^^. Chương mới đã có rùi đấy, tuần sau sẽ không trễ hẹn nữa đâu^^
Được rồi, mình cảm thấy cô ấy quả thật muốn điên rồi!
Harry từ phía sau giữ chặt cánh tay em gái mình.
Bella hét ầm lên, nhìn lại là anh trai mình, sắc mặt nhất thời trở nên có thể dùng trắng bệch để hình dung, “Harry...”
“Bella, rốt cuộc sao lại thế này? Em có phải đã biết Jacob là người sói mấy hôm trước không?” Harry kéo em gái lui về phía sau hơn mười mét, ánh mắt lại chăm chú nhìn con sói to màu nâu đang đánh nhau với Edward.
“Em... Harry...” Bella ôm thật chặt cánh tay anh trai mình, toàn thân gần như đều dựa vào trên người Harry, run rẩy nói, “Anh nhờ Edward đến đón em... Sau đó...”
“Sau đó Jacob hiểu lầm, có phải không? Sao em không sớm nói cho anh biết Jacob là người sói!” Harry nghiến răng nói.
Bên kia, con sói lớn màu nâu phát ra tiếng gầm gừ trong cổ họng, mạnh mẽ đánh tới, Edward ngay từ đầu đa số chỉ trốn tránh, sau đó cũng dần dần nghiêm túc.
“Em... trước đó Jacob không có như vậy, nhưng không biết vì cái gì lần này vừa thấy Edward liền...” Bella cắn chặt răng, một lúc sau cô bỗng nhiên nhìn lại anh trai mình, “Harry, em vẫn chưa hỏi anh! Jacob... cậu ta là người sói, vậy... Edward, anh ta là cái gì?”
Lúc này, bạn trai của anh mình đang vì tránh né móng vuốt của dã thú, một chân đạp lên mặt đất, nháy mắt đã xuất hiện cách đó mấy mét. Để lại một cái hố to thật sâu.
“Này, em gái! Nghe anh nói này, Bella, bình tĩnh một chút!”
Có lẽ mấy ngày hôm trước lúc nhìn thấy Edward, Jacob vẫn chưa thức tỉnh. Cho nên cậu ta không nhận ra thanh niên đẹp trai đứng trước mặt mình là ma cà rồng.
Nhưng lần này lại không giống, nhìn thấy kẻ địch trời sinh lại thêm là “tình địch”, khiến Jacob vẫn chưa thể khống chế tốt bị mất lý trí.
“Được rồi, nếu em đã biết...” Harry đỡ lấy bả vai em gái mình, trong lòng xem thường, “Đã có người sói tồn tại, như vậy em cho rằng Edward sẽ là cái gì? Là kẻ địch trời sinh trong truyền thuyết của người sói!”
“Hút... Ma cà rồng...” Giọng nói kinh ngạc của Bella bỗng nhiên bình tĩnh lại, cô lập tức ngẩng đầu nhìn anh mình, “Anh đã sớm biết!”
Bella tức giận! Trong đôi mắt màu nâu ngày thường luôn im lặng đã tràn đầy ngọn lửa điên cuồng.
Cậu quả thật muốn giấu cô lâu hơn, Harry có chút chột dạ tránh ánh mắt em gái.
Nhưng bây giờ không phải lúc giải thích.
Nghe nói sau khi biến thành người sói, bầy sói có tâm linh tương thông. Nếu người ở La Push có 1 người biến thành sói, vậy bọn họ rất nhanh sẽ biết trận chiến này...
“Này, Bella, chờ anh, ở đây đừng nhúc nhích!” Harry đẩy em gái ra sau thân cây, chạy về phía người sói và ma cà rồng đang đánh nhau.
“Đừng đi! Harry, rất nguy hiểm.” Bella giữ chặt anh trai mình, sắc mặt tái nhợt nhìn những thân cây lớn bị đánh gãy.
“Đừng lo lắng!” Harry bỏ tay Bella ra.
Bây giờ cậu cũng không quan tâm việc che giấu trước mặt Bella.
Rút đũa phép giấu ở trong tay áo ra, Harry hướng về phía chiến trường chạy tới.
“Dừng tay! Jacob, Edward!”
“Harry, đừng tới đây!” Edward thấy Harry dần dần tiếp cận, né tránh sự tấn công của con sói lớn, chạy về phía Harry.
Con sói màu nâu phẫn nộ rít gào, lại tấn công.
“Edward!”
“Trốn đi, con chó này điên rồi!” Đôi mắt lạnh lẽo của anh, cũng lóe lên sự phẫn nộ.
“Thật là...” Harry trong lòng nâng trán thở dài, giơ tay.
Nhanh chóng giơ lên đũa phép, tung ra 1 câu Impedimenta.
Vốn 1 người 1 thú sắp đụng phải nhau, nhưng con sói kia như đột nhiên bị cái gì đó ngăn cản, bỗng nhiên giảm tốc độ.
Bởi vì cơ thể người sói kháng lại phép thuật, Harry quyết định thận trọng hơn.
Ngay sau đó, cậu tung cùng lúc một câu Stupety, 1 câu Petrificus Totalus, và một câu thần chú trói buộc.
… những câu thần chú này không chút nhân nhượng liên tiếp nện vào người con sói màu nâu đang phẫn nộ.
Về phần tại sao chỉ hướng về phía Jacob...
Đó đương nhiên bởi vì Harry không đành lòng dùng phép thuật đối phó Edward. Hơn nữa trận đánh này thật nhảm nhí, chủ yếu là bởi vì Jacob ghen tuông mà mất đi lý trí tạo thành. Đương nhiên, Harry và Edward cố ý giấu quan hệ của họ cũng là một nguyên nhân quan trọng.
Nhưng dù thế nào, ít nhất phải làm cho nó bình tĩnh trước đã!
Vì thế, con sói to đang phóng lên bỗng nhiên nghiên đi, phát ra tiếng rít gào thê lương té xuống đất.
Bởi vì quán tính, nên bị trượt về phía trước, tạo thành 1 rãnh sâu, dừng bên chân Edward, chung quanh tóe lên vô số bùn đất và cành khô. Cuối cùng thần chú trói buộc hóa thành dây thừng trói chặt lấy nó, siết vào bộ lông nâu.
Harry cau mày đi đến bên cạnh Edward, cúi đầu nhìn con sói trên mặt đất.
Loại thần chú đơn giản này không thể trói được 1 con sói đang phẫn nộ, nhưng Jacob dường như đã bị sự việc bất thình lình làm kinh ngạc, cũng không giãy dụa.
Nó quỳ rạp trên mặt đất ngơ ngác nhìn Harry đang đứng trước mặt mình. Ngay sau đó, một cột nước đổ lên mình nó, xối thẳng xuống đầu, con sói màu nâu liền ướt sũng.
Con sói to đã hoàn toàn bình tĩnh lại.
“Khụ —— tỉnh táo chưa, Jacob?” Đọc xong thần chú hóa nước, tay phải Harry nắm chặt đũa phép, tay trái đẩy mắt kính bị trượt xuống mũi.
Bởi vì phải giữ bí mật, Jacob Black lại biến thành người sói muộn hơn nên rõ ràng là không được biết mọi chuyện từ những người khác.
Đối với kết quả này, Harry khá vừa lòng.
Có được đũa phép, sức mạnh và tốc độ của phép thuật đều tăng lên trên phạm vi lớn, điều này làm cho cậu cảm thấy mình cuối cùng cũng giống một phù thủy chân chính.
Trong cổ họng con sói phát ra tiếng ừng ực phẫn nộ, Edward liền vội vàng kéo Harry lui về phía sau hai bước, cảnh giác nhìn chằm chằm nó.
“Này —— Jacob, cậu nên nghe lời đi. Nếu không tôi sẽ biến cậu thành con cóc...” Harry quơ đũa phép, nheo mắt lại chậm rãi nói.
Dù kiếp này hay kiếp trước, Harry cũng chưa từng biến ai thành cóc. Nhưng cậu phát hiện cách nói này rất hữu dụng, vì thế những lời này gần như đã trở thành câu cửa miệng uy hiếp người khác của cậu.
Con sói to chậm rãi đứng lên lập tức nhảy tránh, dây thừng bị đứt từng khúc, nhưng không tiếp tục nhào tới.
Nhìn thấy nó cuối cùng cũng tìm lại lý trí của mình.
“Nó tỉnh rồi, còn rất tò mò thân phận của em.” Nhờ khả năng đọc suy nghĩ Edward thấp giọng nói bên tai Harry.
“Có lẽ, điểm này cậu nên hỏi nhóm của Sam, tôi nghĩ bọn họ sẽ nói cho cậu biết, cứ nói tôi cho phép. Nhưng, cậu có phải là nên biến trở lại trước hay không, Jacob.” Harry thấp giọng nói.
“Anh nghĩ, con chó này không có quần áo. Nó không muốn trần truồng trước mặt Bella!” Trên gương mặt đẹp trai của Edward lộ ra tươi cười, trong đôi mắt màu vàng có một tia vui sướng khi người gặp họa.
Con sói màu nâu rõ ràng nghe được, nó phẫn nộ rít gào, làm động tác tiếp tục đánh.
“Hey, hey, Jacob, bình tĩnh một chút. Chúng ta cần nói chuyện rõ ràng, cậu nên biết bầy sói các cậu và gia đình Cullen có hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau. Edward không hề trái với hiệp ước, lần này là vấn đề của cậu.” Harry giơ đũa phép hướng cái quần bò bị biến dạng trên mặt đất dùng 1 câu “Sửa chữa!”.
Con sói giương mắt nhìn cậu 1 lát, cúi đầu ngậm lấy quần bò chạy đến phía sau thân cây.
Harry nhẹ nhàng thở ra, xoay người nói với Edward: “Dù là người sói hay ma cà rồng, lúc mới ra đời đều khó chơi như vậy sao?”
“Không kém bao nhiêu đâu, thời gian ma cà rồng khó có thể tự kiềm chế hơi dài hơn 1 chút. Nhưng, Harry, em không phải nên giải quyết vấn đề em gái mình trước sao?” Anh thở dài nói.
Harry vội vàng quay đầu lại, thấy em gái song sinh của mình đứng cách đó không xa lạnh lùng nhìn cậu, cậu lập tức đau đầu.
“Này, Bella, em có khỏe không?”
“Đương nhiên...” Bella chậm rãi nói, biểu cảm trên mặt trông có rất bình tĩnh, “Bây giờ anh có thể nói cho em biết, Jacob là người sói, Edward là ma cà rồng, vậy còn anh là cái gì?”
Cô nhìn lướt qua đũa phép trong tay Harry, nâng mắt nhìn cậu, dường như muốn chọc 1 cái lỗ trên người cậu.
Lúc đó Jacob từ phía sau cái cây xông ra. Khôi phục hình người, Jacob nửa thân trần đi đến trước mặt ba người, vừa muốn nói chuyện, rồi lại im lặng.
Harry đưa mắt nhìn em gái của mình, bất đắc dĩ mở miệng nói: “Khụ ——, hãy nghe anh nói, Bella. Anh sẽ nói cho em biết... Được rồi, anh là một phù thủy.”
Bella 1 lúc lâu cũng không nói gì.
Harry lo lắng nhìn cô.
Một lúc sau Bella mới bình tĩnh mở miệng nói: “Chuyện khi nào?”
“Năm trước, trước khi anh đến thị trấn Forks. Chính là thứ sự cố vòi rồng...” Harry thật cẩn thận nói.
“... Tốt lắm.” Bella lập tức xoay người sang chỗ khác, bỗng nhiên toàn thân run rẩy.
“Này, Bella!” Harry vội vàng chạy tới, ôm lấy bả vai em gái, “Thở đi, em gái, thở sâu vào!”
“Trời ạ, em quả thật điên rồi!” Bella bỗng dưng vươn tay nắm lấy áo anh mình, “Trời ạ, Harry, em có phải đang sống trong thế giới trước nay không? Harry, anh nói cho em biết đi, đây là tiểu thuyết khoa học viễn tưởng sao?”
“Thật đáng tiếc, em gái à, không phải.” Harry quay đầu đi chỗ khác, vừa an ủi em gái mình, vừa lo lắng có phải dùng 1 câu “Obliviate” với cô hay không.
Nhưng Jacob có lẽ sẽ không đồng ý.
Đúng lúc này, Edward bỗng căng thẳng, quay đầu nhìn vào rừng.
“Sao vậy, Edward?” Phát hiện biểu tình của Edward không đúng, Harry buông Bella ra đi tới.
1 lúc lâu, anh mới chậm nói: “Bầy sói đến đây!”
Ngay sau đó, một con dã thú thật lớn xuất hiện ở cuối rừng cây, mạnh mẽ và nhanh nhẹn xuyên qua rừng cây.
Ngay sau đó là bên kia.
Một con lại 1 con... Năm sáu dã thú khổng lồ, xếp thành hình bán nguyệt bao vây phiến rừng.
Rõ ràng, vừa rồi chúng nó có thông qua tâm linh cảm ứng, đã biết cuộc chiến kia.
Harry vẻ mặt nghiêm túc đứng cạnh Edward.
“Harry...” Bella có chút khẩn trương nhìn cậu.
“Không sao đâu.” Harry đem Bella kéo đến phía sau mình, lại rút đũa phép ra.
Mặc dù có hiệp ước, nhưng 2 chủng tộc “nhìn nhau đã ghét” có thể nói chuyện trước khi đánh hay không thì không ai chắc được.
Bỗng nhiên Jacob giống như phát hiện cái gì đó, nhanh chóng lui về phía bầy sói.
Phía sau xuất hiện tiếng sàn sạt, Harry lập tức quay đầu lại. Liền thấy bóng dáng nhỏ xinh của Alice Cullen hiện ra trong tầm mắt.
“Mọi người có sao không? Edward, Harry... và Bella.”
“Alice!” Harry kinh ngạc.
Edward lại không có biểu cảm kinh ngạc, dường như đã sớm phát hiện ra cô ấy.
“Không chỉ mình tớ...” Alice nháy mắt với Harry, chỉ chỉ phía sau mình, “Khả năng nhìn thấy tương lai của tớ mặc dù đối với đám người sói và cậu không có tác dụng, nhưng vẫn có thể cảm giác được Edward gặp chuyện.”
Kế tiếp là Carlisle, Rosalie, Jasper, Emmet cũng xuất hiện giữa rừng cây. Hiển nhiên, những thành viên tham gia săn bắn hôm nay đã đến đông đủ.
“Chúng ta đương nhiên sẽ không để cho anh em của mình đơn độc đối đầu với đám chó ngu xuẩn này!” Rosalie chán ghét đưa mắt nhìn bầy sói, trên gương mặt lạnh lùng xinh đẹp trưng ra nụ cười chế nhạo.
“Được rồi, bây giờ nhân số chúng ta tương đương rồi, đám chó kia!” Emmet trên mặt đầy sự hưng phấn...
=======================================
sr các nàng, hum qua ta quá mệt nên không có online vì thế đã trễ hẹn^^, các nàng thông cảm nha^^. Chương mới đã có rùi đấy, tuần sau sẽ không trễ hẹn nữa đâu^^