Chương 48: Giờ Tới Phiên Anh Sảng (H)
Chỉ thấy Lý Thần Niên dịch lên trước nửa bước, một tay chống bên tai cô, một tay đỡ lấy côn thịt, hạ thấp eo, đưa côn thịt tới bên miệng cô, trầm giọng nói: “Há miệng.”Vừa rồi anh khẩu giao cho cô, hiện tại lại muốn cô khẩu giao đáp trả?Trong lòng Tần Nùng mơ hồ có chút thất vọng, nhưng có thể tiếp xúc với côn thịt của anh rể ở khoảng cách gần như vậy, trong lòng cô vẫn có chút ngượng ngùng, ánh mắt hơi trốn tránh, không dám đối diện với anh.Lý Thần Niên hơi nhíu cặp mày kiếm, hệt như có chút mất kiên nhẫn. Anh dùng côn thịt màu đỏ tím của mình cọ cọ trên mặt Tần Nùng, cọ tới mặt cô dính đầy thể dịch sền sệt, lại thúc giục: “Mau liếm.”Liếm thì liếm, cũng không phải cô chưa từng liếm bao giờ. Lần đầu khi vào nhầm phòng khách sạn, Tần Nùng đã nắm lấy côn thịt của anh rể bú liếm. Không nghĩ tới vòng đi vòng lại, cuối cùng lại liếm được côn thịt của anh rể.Côn thịt đã tiến tới bên miệng, thoạt nhìn lại càng thêm thô to, nặng trĩu, nóng hầm hập, mang theo vị tanh nồng chỉ đàn ông mới có nhưng cũng không khó ngửi.Nước miếng nhanh chóng lan tràn trong khoang miệng của Tần Nùng, phảng phất như nó rất khát vọng được ăn thứ này.Cô liếm liếm khóe môi, sau đó mới chậm rãi hé miệng, vươn đầu lưỡi ra, liếm mạnh vài cái lên quy đầu của anh.“Hít…” Lý Thần Niên ở phía trên phát ra một tiếng hít sâu sảng khoái, sau đó anh lại nhịn xuống, chọc chọc vần eo, cường thế mà cắm đại quy đầu to bằng nắm tay của anh vào trong miệng cô.Tần Nùng bị nghẹn tới khó chịu, chỉ có thể cố gắng hết sức há to miệng cất chứa nó. Sau khi ngậm lấy quy đầu, đầu lưỡi lại liếm liếm vào đỉnh quy đầu, lập tức liếm được tinh vị sền sệt, nhám nhám, tanh nồng, mùi rất nặng.Cô nuốt nước bọt, lại dùng đầu lưỡi quét qua vài lần, nhưng quy đầu của anh thật sự quá lớn, sau khi cắm vào miệng cô lại khiến cô như bị tắc tới tràn đầy. Mà hiển nhiên người đàn ông không thỏa mãn với hiện trạng. Anh đỡ lấy đầu cô, chậm rãi hạ eo xuống, rất cường thế mà từng chút từng chút cắm côn thịt vào nơi càng sâu trong miệng cô hơn.“Ưm ưm…” Tần Nùng lắc đầu tỏ vẻ kháng nghị, thật sự không thể cắm vào sâu thêm nữa, cô vốn ăn không tiêu.Lý Thần Niên từ trên cao nhìn xuống cô, hệt như vương giả đang dõi mắt nhìn nô bộc. Ánh mắt anh thâm thúy, khóe môi hiện lên ý cười thanh lãnh, dịu dàng nói: “Em nuốt vào đi, ngoan…”Vừa nói, phần eo vừa tiếp tục đè xuống.Tần Nùng chỉ cảm thấy côn thịt thô to kia một phát cắm thẳng tới cổ họng của cô, cô bị nghẹn tới khó chịu, cuối cùng không thể không làm ra động tác như đang nuốt đồ vật. Cũng đúng lúc này, yết hầu cô hơi thả lỏng, côn thịt của Lý Thần Niên lại nhân cơ hội xông thẳng vào!Chỉ nháy mắt, hô hấp như bị lấp kín, cảm giác khó thở theo đó mà đến. Ngay lúc cô muốn giãy giụa, Lý Thần Niên lại mau chóng rút côn thịt ra ngoài. Nhìn gương mặt bị nghẹn tới đỏ bừng của cô, Lý Thần Niên dùng côn thịt cọ cọ bên môi cô, cười nhẹ: “Thật vô dụng.”Tinh dịch trong suốt trộn lẫn nước bọt của Tần Nùng bị anh bôi đầy khắp môi cô. Côn thịt của Lý Thần Niên cọ cọ bên môi cô một hồi rồi mới lại cắm vào trong miệng cô, thấp giọng dụ hoặc: “Ngoan, ngoan ngoãn liếm nó, liếm bắn sẽ có thưởng.”