Chương : 9
Tiểu quái thú đang soi gương, mớ tóc ngắn ngủn trên đầu bị nó vuốt nước ướt nhẹp, lát thì chia lệch ngôi, chốc lại bổ giữa.
Quái thú mama đang bưng điểm tâm qua, bị nó gọi lại: “Mama, con như thế này có đẹp không ạ?”
Quái thú mama nheo mắt nhìn trên nhìn dưới, “Đẹp, con của mẹ lúc nào cũng đẹp. Sao bỗng dưng lại muốn làm dáng thế này?”
“Hôm qua, Ultraman khen con đó.” Tiểu quái thú tiếp tục nghịch tóc trước gương.
“Vậy sao, cậu ta nói gì?”
“Anh ấy nói con giống người lớn.” Tiểu quái thú trong gương nhoẻn miệng cười, một nụ cười vô cùng tươi tắn.
Quái thú mama đang bưng điểm tâm qua, bị nó gọi lại: “Mama, con như thế này có đẹp không ạ?”
Quái thú mama nheo mắt nhìn trên nhìn dưới, “Đẹp, con của mẹ lúc nào cũng đẹp. Sao bỗng dưng lại muốn làm dáng thế này?”
“Hôm qua, Ultraman khen con đó.” Tiểu quái thú tiếp tục nghịch tóc trước gương.
“Vậy sao, cậu ta nói gì?”
“Anh ấy nói con giống người lớn.” Tiểu quái thú trong gương nhoẻn miệng cười, một nụ cười vô cùng tươi tắn.