Chương : 24
Toàn bộ giáo sư đang ngồi tại dãy ghế giáo sư đều bị tiếng thét chói tai này chấn đến có chút thất thố, giáo sư McGonagall tay run lên một cái, tấm da dê liền bị xé rách hơn phân nửa, mắt kính của Dumbledore có chút sai lệch, mà giáo sư Filius càng là trực tiếp té từ trên ghế xuống.
Đây là… tình huống gì, đứa bé trai này có thân phận thế nào vậy?
Các giáo sư đầu tiên là cẩn thận nhìn bề ngoài của cậu bé này một chút. Ừ, đích xác rất xuất chúng, nhất là khí chất lấp lánh và quang mang tỏa ra từ thần thái của đối phương, phảng phất như trời sinh đã thích hợp để mọi người ngưỡng mộ.
Thế nhưng cũng không đến mức… thét to đến như vậy đi.
Dumbledore đã có nhiều kinh nghiệm với những học sinh có gương mặt xuất chúng, trong đầu ông đầu tiên hiện lên tình cảnh lúc Abraxas và Voldemort nhập học, mọi người cũng chỉ là ánh mắt sáng hơn một chút, nhiệt tình hơn một chút, người hào phóng nhất cũng chỉ huýt gió vài tiếng, vứt sang một ánh mắt đùa giỡn mà thôi.
Không giống như bây giờ… Ai u, bọn nhỏ giọng ghê gớm thật, lỗ tai của ông còn có chút nhói lên đây.
Hơn nữa ánh mắt tinh minh của Dumbledore còn phát hiện, những người đứng lên kích động thét chói tai nam nữ đều có, thế nhưng toàn bộ đều thuộc về ba học viện rvl, Hufflepuff, và Gryffindor, còn Slytherin… một người cũng không có.
Bọn họ và những học sinh không có động tĩnh khác đều giống nhau, khiếp sợ, nghi hoặc, thậm chí bởi vì tình cảnh hiện tại mà đột nhiên có chút mơ hồ.
Mà Peter vốn trở thành tiêu điểm lại vẫn là biểu tình không hề thay đổi tiếp tục bởi vì về phía giáo sư McGonagall, dọc theo đường đi còn không quên gật đầu giao tiếp với người hâm mộ.
“Vương tử Raphael?” Một nữ sinh Ravenclaw nhịn không được gọi to, cả người không ngừng run rẩy, phảng phất như chỉ một khắc sau liền có thể kích động đến ngất đi.
Vương tử?
Toàn bộ những người không hiểu tình hình đều nhìn về phía Dumbledore, vô luận là giáo sư hay học sinh.
Nếu như trường học nhận vào một học sinh có bối cảnh vương thất, hiệu trưởng không thể không biết được. Mà Dumbledore thật sự rất muốn lắc đầu, chỉ là hành động tiếp theo của Peter lại rất nhanh khiến ông gần như là bị bẽ mặt.
Chỉ thấy y quay về phía cô bé kia nở ra một nụ cười làm say lòng người.”Lhasa tát vĩnh viễn cùng chúng ta tồn tại.”
Lời thoại kinh điển nhất, nụ cười mê người nhất, nữ sinh Ravenclaw kia liền “A” một tiếng, hạnh phúc hôn mê bất tỉnh. May là sau lưng cô còn có bạn học nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy.
Ồ, vị này nhất định là fan trung thành.
Severus đứng ở cuối hàng rất muốn quẹt mũi hừ lạnh một tiếng, trào phúng bạn tốt quả là rất biết ra vẻ. Thế nhưng hắn cũng hiểu rất rõ, ở trước mặt người hâm mộ tuyệt đối không nên biểu thị bất cứ hành động bất mãn nào đối với thần tượng của bọn họ, nếu không ngươi sẽ biết rõ cái gì gọi là mất lý trí công kích.
Những lời này vừa thốt lên, những người không hiểu vẫn như trước không hiểu, Dumbledore thật ra lại có chút phân vân, này… những lời đó là đang thừa nhận, đứa bé này thật sự là vương tử gì đó sao?
Khẳng định không phải hoàng thất Anh quốc, như vậy là nước khác… Kỳ quái, Bộ pháp thuật cũng không có gởi thư thông báo đến, hơn nữa nếu là vương tử của vương quốc nhỏ, vì sao lại có nhiều học sinh Hogwarts biết đến đứa bé này như vậy?
Mặc kệ phản ứng của những người khác, nhìn thấy có fan ngất xỉu Peter cũng là thoáng hoảng sợ. Trong thế giới mà y quen thuộc, tuy rằng y đã leo đến đỉnh cao, hào quang rạng rỡ, thế nhưng những fan điện ảnh cho dù có điên cuồng thế nào cũng đã học được cách dùng lý trí đối mặt với thần tượng của mình.
Sự tồn tại của internet khiến fan và thần tượng càng có thêm nhiều cơ hội giao lưu, vì vậy nếu bất ngờ có thể gặp mặt ngoài đời cũng không có nhiều fan sẽ kích động tới mức ngất xỉu như vậy.
Cho nên nói, đây thật sự là lần đầu tiên y gặp phải tình huống có fan vì mình mà ngất xỉu như vậy, may mà cô gái kia cũng chỉ choáng đi một giây liền tự động tỉnh lại, hiển nhiên không muốn làm lỡ cơ hội trực tiếp nhìn thấy thần tượng.
Peter cũng bước về phía đó vài bước, gởi đến ánh mắt quan tâm, lần thứ hai khiến cô bé fan trung thành kia mềm nhũn cả chân, si mê nhìn y.
Mà nguyên nhân khiến Peter không có trực tiếp bước qua chính là… giáo sư McGonagall vẫn còn đang nhìn chằm chằm vào y nha.
Đây cũng không phải là buổi họp mặt fan của y, đây là ngày y nhập học Hogwarts, nếu ngay lần gặp mặt đầu tiên đã đắc tội với giáo sư môn Biến hình kiêm Phó hiệu trưởng, đồng thời còn làm rối loạn lễ phân viện… như vậy hẳn là không tốt lắm đâu.
Bất quá, cho dù y nghĩ như vậy, những người hâm mộ lại cũng không nghĩ như vậy..
“Vương tử Raphael.” Chỉ một ánh mắt ân cần vừa rồi liền lập tức đốt sáng nhiệt tình của mọi người, chỉ là những người hâm mộ vốn ngồi trên bàn ăn còn bị dãy bàn và những học sinh khác ngăn một chút. Thế nhưng, những người vốn đứng trong đội ngũ tân sinh kia…
Tỷ như vị nào đó họ có thứ tự cực thiên về cuối, còn chưa kịp phân viện, xuất thân Muggle, nhiệt tình rộng rãi, dám yêu dám hận, bạn học Lily.[1]
Cô bé tóc đỏ này hiện tại đang đứng rất gần Peter, cô cũng đã kích động đến không thể nhúc nhích. Thấy Peter đang chậm rãi bước lên từng chút tách ra (Bé con, cậu ta chỉ là muốn tiếp tục nghi lễ phân viện), cô bé lập tức nhào tới ôm lấy y.
Tuy rằng cô cái gì cũng không nói, thế nhưng vẻ mặt hạnh phúc đó đã đủ để kích thích tất cả fan ở hiện trường.
“Chờ một chút, mọi người bình tĩnh, chuyện này… mọi người…” Peter nỗ lực thoát khỏi vòng vây của người hâm mộ, thế nhưng gần như không có chút hiệu quả gì.
Fan gặp được thần tượng, chuyện muốn làm nhất là gì? Ký tên, chụp ảnh, ôm một cái.
Hiện tại ký tên đã không được rồi, đây là lễ khai giảng, bút lông chim và gì đó đều còn ở trong hành lý không thể lấy ra, trừ phi cắn ngón tay dùng máu ký. Chụp ảnh chung… đừng nói nữa, hiện tại máy chụp ảnh còn chưa quá phổ biến đã đành, đây là giới phù thủy, cái đồ chơi kia là hoàn toàn không có tung tích được không. Về phần ôm một cái… bây giờ không phải đang ôm sao?
Vì vậy cách thức tối cao liền xuất hiện —— lấy được một món đồ trên người thần tượng về làm kỷ niệm, caravat, cúc áo, đai lưng… vải vụn cũng tốt nha.
Từ bàn tay mờ ám đầu tiên sờ lên Peter liền cảm giác không ổn. Merlin ở trên, bọn họ đều là một đám trẻ con, điên cuồng như vậy là không hợp lý có được không!
Vứt một ánh mắt cầu cứu về dãy bàn giáo sư… Này, thật xin lỗi, các giáo sư vẫn còn chìm trong khiếp sợ đâu, bọn họ đã dạy ở Hogwarts nhiều năm như vậy, thật đúng là chưa từng nhìn thấy tình huống này.
Cuối cùng vẫn là bạn tốt đáng tin nhất, vì vậy Severus liền thở dài, cái gì cũng bất kể nhanh chóng bước tới, nhắm vào chân một vị nam sinh Gryffindor đang nỗ lực bắt lấy tay thần tượng… hung hăng giẫm mạnh.
“A a a a a!!!”
Severus, lần này cậu dẫm cũng là đủ ác mà, tất cả mọi người đều bị tiếng thét chói tai kia làm cho giật mình, động tác trên tay cũng dừng lại một chút. Peter liền nhân cơ hội đó lập tức chạy trốn, rúc vào sau lưng Severus, sau khi thoáng chỉnh lại đồng phục liền bắt đầu thay Severus nghĩ cách điều đình.
Mặc dù hiện tại toàn bộ khí thế của tiểu giáo sư đều đã mở ra khiến người hâm mộ bị trấn trụ, thế nhưng Severus cũng không phải là trợ lý của y, mà người đối diện cũng không phải chỉ đơn thuần là fan, mọi người tương lai đều là bạn học.
“Được mọi người yêu mến như vậy tớ rất vui vẻ, bất quá tớ cũng không phải Vương tử Raphael mà là Peter Pettigrew, là học sinh năm nhất của Hogwarts. Tớ sẽ cùng mọi người làm bạn học rất nhiều năm, nếu muốn chữ ký hay ảnh chụp lúc nào cũng có thể đến tìm tớ.” Sau đó liền hướng về phía mọi người lộ ra nụ cười áy náy, cố gắng trấn an tâm tình của bọn họ, tiếp theo là hướng về phía nam sinh vừa rồi bị dẫm chân tiến hành an ủi.
“Xin lỗi, Sev chỉ là quá lo lắng cho tớ mà thôi…” Ánh mắt mang theo một chút đau thương khổ sở, nam sinh kia liền lập tức giương cờ đầu hàng thậm chí còn bắt đầu sám hối, tự trách mình lúc nãy quá lỗ mãng, quấy rầy nghi lễ phân viện của Vương tử.
Phân viện! Đúng vậy, còn đang trong nghi thức phân viện mà. Vì vậy toàn bộ những fan đã vây bắt Peter liền lập tức hổ thẹn không chịu được, bọn họ cư nhiên quấy rầy nghi thức phân viện của Vương tử điện hạ, đây quả thực là tội không thể tha thứ.
“Không biết, sau lễ khai giảng, anh có nguyện ý vì em giới thiệu hoàn cảnh của Hogwarts không?” Đây là phúc lợi dành cho vị học sinh Gryffindor bị dẫm chân, đối phương lập tức cao hứng đến cái gì cũng không nhớ được, chỉ hận không thể đưa cái chân còn lại ra cho Severus đạp thêm một chút. Về phần ánh mắt ước ao đố kỵ của những người khác, cái đó có gì đáng chú ý!! Ha ha ha.
Vương tử Raphael muốn nhờ cậu dẫn mình đi tham quan trường học, vui đến chết rồi, khi về phòng liền viết thư cho người nhà, bọn họ tuyệt đối sẽ ghen tỵ đến chết.
Sau khi an ủi người hâm mộ xong, Peter cuối cùng còn đưa ngón trỏ đặt lên môi, tạo ra một biểu cảm đẹp đẽ.”Chuyện tớ là phù thủy… mọi người phải giữ bí mật nha “
“Dạ! Vương tử Raphael.”
“Này… mọi người cứ gọi tên của tớ là được.”
“Pettigrew điện hạ!”
“… …” Được rồi, hiện tại nhiệt tình của bọn họ đang dâng trào, vấn đề xưng hô sau này hẳn bàn lại.
Mọi người trong nháy mắt đều quay về vị trí, mà Peter rốt cục cũng có thể tiếp tục đi về phía trước, còn áy náy nhìn giáo sư McGonagall gật đầu một chút, sau đó mới hơi chột dạ đội mũ phân viện lên đầu.
Ai… không biết nón phân viện sẽ phân y đến chỗ nào, về phần chuyện xuyên việt kia y căn bản không hề lo lắng. Trước không nói y từ nhỏ đã không ngừng nỗ lực luyện tập Bế quan bí thuật, chỉ cần nhìn Sirius Black lúc nãy là biết, không phải cũng không có chuyện gì sao.
Nhìn Peter đội mũ lên, toàn bộ những người hâm mộ đều đồng loạt bắt đầu cầu khẩn, hy vọng nón phân viện phải phân vương tử đến nhà của mình.
Mà những người khác đều là ôm theo tâm tình phức tạp.
Nhân vật phức tạp thứ nhất, James Potter, cô bé xinh đẹp cậu vừa gặp được trên xe lửa đối với người khác ôm ấp hâm mộ, đối phương lại còn là tiểu nhân âm hiểm mà Sirius đã nhiều lần nhấn mạnh. Càng khiến cậu khó chịu hơn chính là, cô bé xinh đẹp nọ sau khi tách khỏi người kia liền bắt đầu tán gẫu với cái tên tóc đen âm trầm là hoắc. Hừ chết tiệt, cái tên kia vậy mà lại dám không phản ứng lại Lily!
Nhân vật phức tạp thứ hai, Sirius Black. Sau khi phân viện xong hắn vẫn đang vì biểu hiện của thân nhân không giống đời trước mà bị vây trong giai đoạn mờ mịt. Cái loại cảm giác một bên mong muốn đối phương đối xử không tốt với mình, để mình có thể tiếp tục đối xử đối xử tệ hại với họ, một bên lại không hy vọng người nhà bỏ mặc mình cực kỳ quỷ dị nà trước hết để qua một bên, mà cái tên Peter Pettigrew kia thành công kéo hắn trở về thực tế.
Tiếp theo chính là một trận khiếp sợ và hóa đá không khó tưởng tượng. Cái tên Peter hớn vẫn không tìm được ở trên xe lửa lại chính là người kia, người đã cùng bọn họ thoáng chạm mặt trong tiệm bán vạc.
Sự việc sau đó lại càng lúc càng khiến người không thể tưởng tượng nổi, cái xưng hào vương tử kia là có ý gì? Mọi người vì sao… đều thích y như vậy? Tại sao khi nhìn thấy y lại kích động như vậy?
Cho dù là sau này, khi James và hắn vì Hogwarts thu được giải thưởng Quidditch thì tất cả mọi người cũng chưa từng kích động đến vậy. Nhất là… vì sao Lily lại đối với y ôm đầy ngưỡng mộ như vậy, bọn họ rõ ràng là chưa hề quen biết mà! Chuyện này làm sao ăn nói với James đây?
Còn nữa, còn nữa, cái tên kia vì sao lại biến hóa lớn như vậy??!!!
Nếu như bỏ qua hai vị phía trên, những người có tâm trạng phức tạp còn lại có thể chia thành từng nhóm.
Nhóm người phức tạp thứ nhất: Andromeda, Narcissa, Lucius… Andromeda bởi vì phải ngồi ở toa quý tộc tiến hành một ít hoạt động giao lưu cần thiết nên không có gặp mặt bọn họ trên tàu, vì vậy phản ứng của cô và nhóm quý tộc khác đều giống nhau.
Peter, thích chụp ảnh, bình thường còn chơi đùa thiết kế vài vở kịch nhỏ, người này từ lúc nào lại có sức ảnh hưởng lớn như vậy rồi.
Nhất là Lucius, ở trong ấn tượng của anh, Peter vẫn chỉ là đứa bé nồng nặc hơi sữa chỉ huy anh cởi quần áo năm nào, chỉ một hơi thở liền đòi đến mấy trăm galleon. Mà bây giờ… không thể không nói, Lucius luôn được đẩy lên vị trí cao nhất trong vòng xã giao cảm thấy có chút đố kỵ, trước giờ anh đều là người được kẻ khác tán thưởng, thế nhưng vẫn chưa từng cảm nhận được sự theo đuổi và sùng bái nồng đậm như vậy..
Nhóm người phức tạp thứ hai: Frankie, Alice, Simon, Lawton, bọn họ cuối cùng cũng hiểu được vì sao Peter phải hóa trang đến quê mùa như vậy khi lên xe lửa rồi.
Nhóm người phức tạp tứ ba: Tất cả giáo sư của Hogwarts, lý do bọn họ cảm thấy phức tạp rất đơn giản, ‘Ai có thể giải thích xem, đây rốt cuộc là chuyện gì không?!
“Hufflepuff!” Trong sự phức tạp và tâm tình mong đợi của mọi người, nón phân viện nhanh chóng đưa ra đáp án, ngoại trừ Slytherin vốn không sao cả, Gryffindor và Ravenclaw đều bị đã kích nghiêm trọng.
Trong Hufflepuff không phải không có người nổi bật, bất quá bọn họ vẫn luôn mờ nhạt hơn những học viện khác vài phần, huống chi, đám phù thủy nhỏ chờ đợi thần tượng đến nhà của mình đương nhiên sẽ cảm thấy nhà của bọn họ là tốt nhất.
Hiện tại đám fan Ravenclaw và Gryffindor bị đả kích nghiêm trọng rất muốn biểu đạt sự bất mãn với Hufflepuff. Thế nhưng… thế nhưng … nón phân viện đã phân Peter đến Hufflepuff rồi, nếu như nói Hufflepuff không tốt chẳng phải là đem cả Peter cũng vơ vào sao.
“Chính trực, trung trinh, thiện lương… Không hổ là Pettigrew điện hạ.” Đây là Lily còn chưa có phân viện thốt ra, nhất thời khiến cho những học sinh của Hufflepuff và những học viện khác cũng thoải mái không ít.
Nghĩ như vậy… tính cách tiêu biểu của Hufflepuff thật sự… rất hợp với điện hạ mà
Peter ở trên đài mỉm cười ấm áp nhìn Lily, sau đó ở trong tiếng vỗ tay vang dội của Hufflepuff chậm rãi tiến về bàn của bọn họ.
Trên thực tế, lý do y được phân vào đây cũng rất đơn giản, quyết định của nón phân viện là kết hợp cá tính và ý nguyện của mỗi người.
Thứ nhất, Gryffindor nhất định là không đi, Sirius Black còn đợi ở bên kia nha. Thứ hai, Slytherin cũng không được, nơi đó vừa vào liền trở thành quân dự bị của Tử thần thực tử rồi, một thần tượng của Muggle như y đi vào đơn giản là tự tìm chết. Thứ ba, Ravenclaw… cũng không phải là y thiếu thông tuệ, rất hiển nhiên, nón phân viện cho rằng y không có phẩm chất vì tìm kiếm sự thật và tri thức mà liều lĩnh, ngay cả bản thân y cũng cho rằng không có. Còn dư lại cũng chỉ có nhà Hufflepuff mà thôi.
Thật ra Peter đối với nhà Hufflepuff hoàn toàn không có chút bất mãn nào, y là một diễn viên, nếu như muốn phát triển ở nhiều phương diện thì còn có thể lựa chọn ca sĩ và MC, nhưng đây đều là phương hướng của tương lai. Hiện tại đối với một diễn viên, cái gì là quan trọng nhất? Đương nhiên là khán giả.
Không phải bài hát cũng đã hát như vậy sao? Không có ta, người vẫn có thể tiếp tục chờ đợi. Không có người, ta chỉ còn lại khoảng không trống rỗng.
Hufflepuff nhiều người, y rất hài lòng!
Dùng một nụ cười rực rỡ đến an ủi toàn thể nhóm fan đã rục rịch khó nhịn, sau đó Peter liền bắt đầu bữa cơm đầu tiên của mình tại Hogwarts. Này, được rồi, Severus quả nhiên vẫn đến Slytherin, sự ảnh hưởng của dì Eileen với hắn vẫn là rất lớn. nếu nói giấc mơ thời thơ ấu của Severus là Hogwarts còn không bằng nói, giấc mơ của hắn là Slytherin.
Nhắc tới Slytherin, Peter không khỏi liếc mắt sang nhìn Sirius vẫn giữ nguyên biểu tình hung ác trừng mình. Ôi chao, lễ khai giảng này thật sự quá náo nhiệt rồi.
–
“Abra, cậu đã gởi thư cho Dumbledore chưa?”
“Nếu cậu muốn đảm nhiệm môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám này, vì sao không trực tiếp đi tìm Dumbledore trước khai giảng?”
“Giáo sư Merrythought hy vọng có thể làm giáo sư của Hogwarts đủ ba mươi năm. Đây là nguyện vọng cả đời của thầy ấy, ta vẫn nên thỏa mãn. Hơn nữa ta cũng không vội vàng gì một năm như vậy. “
“Cậu có nắm chắc có thể thuyết phục được Dumbledore?”
“Nếu như ông ta không muốn mỗi năm đều phải thay đổi giáo viên mà nói… Cậu đang nhìn ta làm gì?” Voldemort phát hiện bạn tốt bỗng dưng im bặt, sau đó đối với một lá thư lộ ra biểu tình kỳ quái.
“Hiện tại hẳn là đêm khai giảng, Lucius có chuyện quan trọng gì lại phải gởi thư cho cậu ngay vào lúc này?”
————-
1/ Họ của Lily là Evans, mình cũng không hiểu vì sao tác giả lại viết cô được phân viện sau Peter, thế nhưng chi tiết này cũng không quá quan trọng, vậy nên mọi người cứ xem như cô họ Yvans đi.
Đây là… tình huống gì, đứa bé trai này có thân phận thế nào vậy?
Các giáo sư đầu tiên là cẩn thận nhìn bề ngoài của cậu bé này một chút. Ừ, đích xác rất xuất chúng, nhất là khí chất lấp lánh và quang mang tỏa ra từ thần thái của đối phương, phảng phất như trời sinh đã thích hợp để mọi người ngưỡng mộ.
Thế nhưng cũng không đến mức… thét to đến như vậy đi.
Dumbledore đã có nhiều kinh nghiệm với những học sinh có gương mặt xuất chúng, trong đầu ông đầu tiên hiện lên tình cảnh lúc Abraxas và Voldemort nhập học, mọi người cũng chỉ là ánh mắt sáng hơn một chút, nhiệt tình hơn một chút, người hào phóng nhất cũng chỉ huýt gió vài tiếng, vứt sang một ánh mắt đùa giỡn mà thôi.
Không giống như bây giờ… Ai u, bọn nhỏ giọng ghê gớm thật, lỗ tai của ông còn có chút nhói lên đây.
Hơn nữa ánh mắt tinh minh của Dumbledore còn phát hiện, những người đứng lên kích động thét chói tai nam nữ đều có, thế nhưng toàn bộ đều thuộc về ba học viện rvl, Hufflepuff, và Gryffindor, còn Slytherin… một người cũng không có.
Bọn họ và những học sinh không có động tĩnh khác đều giống nhau, khiếp sợ, nghi hoặc, thậm chí bởi vì tình cảnh hiện tại mà đột nhiên có chút mơ hồ.
Mà Peter vốn trở thành tiêu điểm lại vẫn là biểu tình không hề thay đổi tiếp tục bởi vì về phía giáo sư McGonagall, dọc theo đường đi còn không quên gật đầu giao tiếp với người hâm mộ.
“Vương tử Raphael?” Một nữ sinh Ravenclaw nhịn không được gọi to, cả người không ngừng run rẩy, phảng phất như chỉ một khắc sau liền có thể kích động đến ngất đi.
Vương tử?
Toàn bộ những người không hiểu tình hình đều nhìn về phía Dumbledore, vô luận là giáo sư hay học sinh.
Nếu như trường học nhận vào một học sinh có bối cảnh vương thất, hiệu trưởng không thể không biết được. Mà Dumbledore thật sự rất muốn lắc đầu, chỉ là hành động tiếp theo của Peter lại rất nhanh khiến ông gần như là bị bẽ mặt.
Chỉ thấy y quay về phía cô bé kia nở ra một nụ cười làm say lòng người.”Lhasa tát vĩnh viễn cùng chúng ta tồn tại.”
Lời thoại kinh điển nhất, nụ cười mê người nhất, nữ sinh Ravenclaw kia liền “A” một tiếng, hạnh phúc hôn mê bất tỉnh. May là sau lưng cô còn có bạn học nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy.
Ồ, vị này nhất định là fan trung thành.
Severus đứng ở cuối hàng rất muốn quẹt mũi hừ lạnh một tiếng, trào phúng bạn tốt quả là rất biết ra vẻ. Thế nhưng hắn cũng hiểu rất rõ, ở trước mặt người hâm mộ tuyệt đối không nên biểu thị bất cứ hành động bất mãn nào đối với thần tượng của bọn họ, nếu không ngươi sẽ biết rõ cái gì gọi là mất lý trí công kích.
Những lời này vừa thốt lên, những người không hiểu vẫn như trước không hiểu, Dumbledore thật ra lại có chút phân vân, này… những lời đó là đang thừa nhận, đứa bé này thật sự là vương tử gì đó sao?
Khẳng định không phải hoàng thất Anh quốc, như vậy là nước khác… Kỳ quái, Bộ pháp thuật cũng không có gởi thư thông báo đến, hơn nữa nếu là vương tử của vương quốc nhỏ, vì sao lại có nhiều học sinh Hogwarts biết đến đứa bé này như vậy?
Mặc kệ phản ứng của những người khác, nhìn thấy có fan ngất xỉu Peter cũng là thoáng hoảng sợ. Trong thế giới mà y quen thuộc, tuy rằng y đã leo đến đỉnh cao, hào quang rạng rỡ, thế nhưng những fan điện ảnh cho dù có điên cuồng thế nào cũng đã học được cách dùng lý trí đối mặt với thần tượng của mình.
Sự tồn tại của internet khiến fan và thần tượng càng có thêm nhiều cơ hội giao lưu, vì vậy nếu bất ngờ có thể gặp mặt ngoài đời cũng không có nhiều fan sẽ kích động tới mức ngất xỉu như vậy.
Cho nên nói, đây thật sự là lần đầu tiên y gặp phải tình huống có fan vì mình mà ngất xỉu như vậy, may mà cô gái kia cũng chỉ choáng đi một giây liền tự động tỉnh lại, hiển nhiên không muốn làm lỡ cơ hội trực tiếp nhìn thấy thần tượng.
Peter cũng bước về phía đó vài bước, gởi đến ánh mắt quan tâm, lần thứ hai khiến cô bé fan trung thành kia mềm nhũn cả chân, si mê nhìn y.
Mà nguyên nhân khiến Peter không có trực tiếp bước qua chính là… giáo sư McGonagall vẫn còn đang nhìn chằm chằm vào y nha.
Đây cũng không phải là buổi họp mặt fan của y, đây là ngày y nhập học Hogwarts, nếu ngay lần gặp mặt đầu tiên đã đắc tội với giáo sư môn Biến hình kiêm Phó hiệu trưởng, đồng thời còn làm rối loạn lễ phân viện… như vậy hẳn là không tốt lắm đâu.
Bất quá, cho dù y nghĩ như vậy, những người hâm mộ lại cũng không nghĩ như vậy..
“Vương tử Raphael.” Chỉ một ánh mắt ân cần vừa rồi liền lập tức đốt sáng nhiệt tình của mọi người, chỉ là những người hâm mộ vốn ngồi trên bàn ăn còn bị dãy bàn và những học sinh khác ngăn một chút. Thế nhưng, những người vốn đứng trong đội ngũ tân sinh kia…
Tỷ như vị nào đó họ có thứ tự cực thiên về cuối, còn chưa kịp phân viện, xuất thân Muggle, nhiệt tình rộng rãi, dám yêu dám hận, bạn học Lily.[1]
Cô bé tóc đỏ này hiện tại đang đứng rất gần Peter, cô cũng đã kích động đến không thể nhúc nhích. Thấy Peter đang chậm rãi bước lên từng chút tách ra (Bé con, cậu ta chỉ là muốn tiếp tục nghi lễ phân viện), cô bé lập tức nhào tới ôm lấy y.
Tuy rằng cô cái gì cũng không nói, thế nhưng vẻ mặt hạnh phúc đó đã đủ để kích thích tất cả fan ở hiện trường.
“Chờ một chút, mọi người bình tĩnh, chuyện này… mọi người…” Peter nỗ lực thoát khỏi vòng vây của người hâm mộ, thế nhưng gần như không có chút hiệu quả gì.
Fan gặp được thần tượng, chuyện muốn làm nhất là gì? Ký tên, chụp ảnh, ôm một cái.
Hiện tại ký tên đã không được rồi, đây là lễ khai giảng, bút lông chim và gì đó đều còn ở trong hành lý không thể lấy ra, trừ phi cắn ngón tay dùng máu ký. Chụp ảnh chung… đừng nói nữa, hiện tại máy chụp ảnh còn chưa quá phổ biến đã đành, đây là giới phù thủy, cái đồ chơi kia là hoàn toàn không có tung tích được không. Về phần ôm một cái… bây giờ không phải đang ôm sao?
Vì vậy cách thức tối cao liền xuất hiện —— lấy được một món đồ trên người thần tượng về làm kỷ niệm, caravat, cúc áo, đai lưng… vải vụn cũng tốt nha.
Từ bàn tay mờ ám đầu tiên sờ lên Peter liền cảm giác không ổn. Merlin ở trên, bọn họ đều là một đám trẻ con, điên cuồng như vậy là không hợp lý có được không!
Vứt một ánh mắt cầu cứu về dãy bàn giáo sư… Này, thật xin lỗi, các giáo sư vẫn còn chìm trong khiếp sợ đâu, bọn họ đã dạy ở Hogwarts nhiều năm như vậy, thật đúng là chưa từng nhìn thấy tình huống này.
Cuối cùng vẫn là bạn tốt đáng tin nhất, vì vậy Severus liền thở dài, cái gì cũng bất kể nhanh chóng bước tới, nhắm vào chân một vị nam sinh Gryffindor đang nỗ lực bắt lấy tay thần tượng… hung hăng giẫm mạnh.
“A a a a a!!!”
Severus, lần này cậu dẫm cũng là đủ ác mà, tất cả mọi người đều bị tiếng thét chói tai kia làm cho giật mình, động tác trên tay cũng dừng lại một chút. Peter liền nhân cơ hội đó lập tức chạy trốn, rúc vào sau lưng Severus, sau khi thoáng chỉnh lại đồng phục liền bắt đầu thay Severus nghĩ cách điều đình.
Mặc dù hiện tại toàn bộ khí thế của tiểu giáo sư đều đã mở ra khiến người hâm mộ bị trấn trụ, thế nhưng Severus cũng không phải là trợ lý của y, mà người đối diện cũng không phải chỉ đơn thuần là fan, mọi người tương lai đều là bạn học.
“Được mọi người yêu mến như vậy tớ rất vui vẻ, bất quá tớ cũng không phải Vương tử Raphael mà là Peter Pettigrew, là học sinh năm nhất của Hogwarts. Tớ sẽ cùng mọi người làm bạn học rất nhiều năm, nếu muốn chữ ký hay ảnh chụp lúc nào cũng có thể đến tìm tớ.” Sau đó liền hướng về phía mọi người lộ ra nụ cười áy náy, cố gắng trấn an tâm tình của bọn họ, tiếp theo là hướng về phía nam sinh vừa rồi bị dẫm chân tiến hành an ủi.
“Xin lỗi, Sev chỉ là quá lo lắng cho tớ mà thôi…” Ánh mắt mang theo một chút đau thương khổ sở, nam sinh kia liền lập tức giương cờ đầu hàng thậm chí còn bắt đầu sám hối, tự trách mình lúc nãy quá lỗ mãng, quấy rầy nghi lễ phân viện của Vương tử.
Phân viện! Đúng vậy, còn đang trong nghi thức phân viện mà. Vì vậy toàn bộ những fan đã vây bắt Peter liền lập tức hổ thẹn không chịu được, bọn họ cư nhiên quấy rầy nghi thức phân viện của Vương tử điện hạ, đây quả thực là tội không thể tha thứ.
“Không biết, sau lễ khai giảng, anh có nguyện ý vì em giới thiệu hoàn cảnh của Hogwarts không?” Đây là phúc lợi dành cho vị học sinh Gryffindor bị dẫm chân, đối phương lập tức cao hứng đến cái gì cũng không nhớ được, chỉ hận không thể đưa cái chân còn lại ra cho Severus đạp thêm một chút. Về phần ánh mắt ước ao đố kỵ của những người khác, cái đó có gì đáng chú ý!! Ha ha ha.
Vương tử Raphael muốn nhờ cậu dẫn mình đi tham quan trường học, vui đến chết rồi, khi về phòng liền viết thư cho người nhà, bọn họ tuyệt đối sẽ ghen tỵ đến chết.
Sau khi an ủi người hâm mộ xong, Peter cuối cùng còn đưa ngón trỏ đặt lên môi, tạo ra một biểu cảm đẹp đẽ.”Chuyện tớ là phù thủy… mọi người phải giữ bí mật nha “
“Dạ! Vương tử Raphael.”
“Này… mọi người cứ gọi tên của tớ là được.”
“Pettigrew điện hạ!”
“… …” Được rồi, hiện tại nhiệt tình của bọn họ đang dâng trào, vấn đề xưng hô sau này hẳn bàn lại.
Mọi người trong nháy mắt đều quay về vị trí, mà Peter rốt cục cũng có thể tiếp tục đi về phía trước, còn áy náy nhìn giáo sư McGonagall gật đầu một chút, sau đó mới hơi chột dạ đội mũ phân viện lên đầu.
Ai… không biết nón phân viện sẽ phân y đến chỗ nào, về phần chuyện xuyên việt kia y căn bản không hề lo lắng. Trước không nói y từ nhỏ đã không ngừng nỗ lực luyện tập Bế quan bí thuật, chỉ cần nhìn Sirius Black lúc nãy là biết, không phải cũng không có chuyện gì sao.
Nhìn Peter đội mũ lên, toàn bộ những người hâm mộ đều đồng loạt bắt đầu cầu khẩn, hy vọng nón phân viện phải phân vương tử đến nhà của mình.
Mà những người khác đều là ôm theo tâm tình phức tạp.
Nhân vật phức tạp thứ nhất, James Potter, cô bé xinh đẹp cậu vừa gặp được trên xe lửa đối với người khác ôm ấp hâm mộ, đối phương lại còn là tiểu nhân âm hiểm mà Sirius đã nhiều lần nhấn mạnh. Càng khiến cậu khó chịu hơn chính là, cô bé xinh đẹp nọ sau khi tách khỏi người kia liền bắt đầu tán gẫu với cái tên tóc đen âm trầm là hoắc. Hừ chết tiệt, cái tên kia vậy mà lại dám không phản ứng lại Lily!
Nhân vật phức tạp thứ hai, Sirius Black. Sau khi phân viện xong hắn vẫn đang vì biểu hiện của thân nhân không giống đời trước mà bị vây trong giai đoạn mờ mịt. Cái loại cảm giác một bên mong muốn đối phương đối xử không tốt với mình, để mình có thể tiếp tục đối xử đối xử tệ hại với họ, một bên lại không hy vọng người nhà bỏ mặc mình cực kỳ quỷ dị nà trước hết để qua một bên, mà cái tên Peter Pettigrew kia thành công kéo hắn trở về thực tế.
Tiếp theo chính là một trận khiếp sợ và hóa đá không khó tưởng tượng. Cái tên Peter hớn vẫn không tìm được ở trên xe lửa lại chính là người kia, người đã cùng bọn họ thoáng chạm mặt trong tiệm bán vạc.
Sự việc sau đó lại càng lúc càng khiến người không thể tưởng tượng nổi, cái xưng hào vương tử kia là có ý gì? Mọi người vì sao… đều thích y như vậy? Tại sao khi nhìn thấy y lại kích động như vậy?
Cho dù là sau này, khi James và hắn vì Hogwarts thu được giải thưởng Quidditch thì tất cả mọi người cũng chưa từng kích động đến vậy. Nhất là… vì sao Lily lại đối với y ôm đầy ngưỡng mộ như vậy, bọn họ rõ ràng là chưa hề quen biết mà! Chuyện này làm sao ăn nói với James đây?
Còn nữa, còn nữa, cái tên kia vì sao lại biến hóa lớn như vậy??!!!
Nếu như bỏ qua hai vị phía trên, những người có tâm trạng phức tạp còn lại có thể chia thành từng nhóm.
Nhóm người phức tạp thứ nhất: Andromeda, Narcissa, Lucius… Andromeda bởi vì phải ngồi ở toa quý tộc tiến hành một ít hoạt động giao lưu cần thiết nên không có gặp mặt bọn họ trên tàu, vì vậy phản ứng của cô và nhóm quý tộc khác đều giống nhau.
Peter, thích chụp ảnh, bình thường còn chơi đùa thiết kế vài vở kịch nhỏ, người này từ lúc nào lại có sức ảnh hưởng lớn như vậy rồi.
Nhất là Lucius, ở trong ấn tượng của anh, Peter vẫn chỉ là đứa bé nồng nặc hơi sữa chỉ huy anh cởi quần áo năm nào, chỉ một hơi thở liền đòi đến mấy trăm galleon. Mà bây giờ… không thể không nói, Lucius luôn được đẩy lên vị trí cao nhất trong vòng xã giao cảm thấy có chút đố kỵ, trước giờ anh đều là người được kẻ khác tán thưởng, thế nhưng vẫn chưa từng cảm nhận được sự theo đuổi và sùng bái nồng đậm như vậy..
Nhóm người phức tạp thứ hai: Frankie, Alice, Simon, Lawton, bọn họ cuối cùng cũng hiểu được vì sao Peter phải hóa trang đến quê mùa như vậy khi lên xe lửa rồi.
Nhóm người phức tạp tứ ba: Tất cả giáo sư của Hogwarts, lý do bọn họ cảm thấy phức tạp rất đơn giản, ‘Ai có thể giải thích xem, đây rốt cuộc là chuyện gì không?!
“Hufflepuff!” Trong sự phức tạp và tâm tình mong đợi của mọi người, nón phân viện nhanh chóng đưa ra đáp án, ngoại trừ Slytherin vốn không sao cả, Gryffindor và Ravenclaw đều bị đã kích nghiêm trọng.
Trong Hufflepuff không phải không có người nổi bật, bất quá bọn họ vẫn luôn mờ nhạt hơn những học viện khác vài phần, huống chi, đám phù thủy nhỏ chờ đợi thần tượng đến nhà của mình đương nhiên sẽ cảm thấy nhà của bọn họ là tốt nhất.
Hiện tại đám fan Ravenclaw và Gryffindor bị đả kích nghiêm trọng rất muốn biểu đạt sự bất mãn với Hufflepuff. Thế nhưng… thế nhưng … nón phân viện đã phân Peter đến Hufflepuff rồi, nếu như nói Hufflepuff không tốt chẳng phải là đem cả Peter cũng vơ vào sao.
“Chính trực, trung trinh, thiện lương… Không hổ là Pettigrew điện hạ.” Đây là Lily còn chưa có phân viện thốt ra, nhất thời khiến cho những học sinh của Hufflepuff và những học viện khác cũng thoải mái không ít.
Nghĩ như vậy… tính cách tiêu biểu của Hufflepuff thật sự… rất hợp với điện hạ mà
Peter ở trên đài mỉm cười ấm áp nhìn Lily, sau đó ở trong tiếng vỗ tay vang dội của Hufflepuff chậm rãi tiến về bàn của bọn họ.
Trên thực tế, lý do y được phân vào đây cũng rất đơn giản, quyết định của nón phân viện là kết hợp cá tính và ý nguyện của mỗi người.
Thứ nhất, Gryffindor nhất định là không đi, Sirius Black còn đợi ở bên kia nha. Thứ hai, Slytherin cũng không được, nơi đó vừa vào liền trở thành quân dự bị của Tử thần thực tử rồi, một thần tượng của Muggle như y đi vào đơn giản là tự tìm chết. Thứ ba, Ravenclaw… cũng không phải là y thiếu thông tuệ, rất hiển nhiên, nón phân viện cho rằng y không có phẩm chất vì tìm kiếm sự thật và tri thức mà liều lĩnh, ngay cả bản thân y cũng cho rằng không có. Còn dư lại cũng chỉ có nhà Hufflepuff mà thôi.
Thật ra Peter đối với nhà Hufflepuff hoàn toàn không có chút bất mãn nào, y là một diễn viên, nếu như muốn phát triển ở nhiều phương diện thì còn có thể lựa chọn ca sĩ và MC, nhưng đây đều là phương hướng của tương lai. Hiện tại đối với một diễn viên, cái gì là quan trọng nhất? Đương nhiên là khán giả.
Không phải bài hát cũng đã hát như vậy sao? Không có ta, người vẫn có thể tiếp tục chờ đợi. Không có người, ta chỉ còn lại khoảng không trống rỗng.
Hufflepuff nhiều người, y rất hài lòng!
Dùng một nụ cười rực rỡ đến an ủi toàn thể nhóm fan đã rục rịch khó nhịn, sau đó Peter liền bắt đầu bữa cơm đầu tiên của mình tại Hogwarts. Này, được rồi, Severus quả nhiên vẫn đến Slytherin, sự ảnh hưởng của dì Eileen với hắn vẫn là rất lớn. nếu nói giấc mơ thời thơ ấu của Severus là Hogwarts còn không bằng nói, giấc mơ của hắn là Slytherin.
Nhắc tới Slytherin, Peter không khỏi liếc mắt sang nhìn Sirius vẫn giữ nguyên biểu tình hung ác trừng mình. Ôi chao, lễ khai giảng này thật sự quá náo nhiệt rồi.
–
“Abra, cậu đã gởi thư cho Dumbledore chưa?”
“Nếu cậu muốn đảm nhiệm môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám này, vì sao không trực tiếp đi tìm Dumbledore trước khai giảng?”
“Giáo sư Merrythought hy vọng có thể làm giáo sư của Hogwarts đủ ba mươi năm. Đây là nguyện vọng cả đời của thầy ấy, ta vẫn nên thỏa mãn. Hơn nữa ta cũng không vội vàng gì một năm như vậy. “
“Cậu có nắm chắc có thể thuyết phục được Dumbledore?”
“Nếu như ông ta không muốn mỗi năm đều phải thay đổi giáo viên mà nói… Cậu đang nhìn ta làm gì?” Voldemort phát hiện bạn tốt bỗng dưng im bặt, sau đó đối với một lá thư lộ ra biểu tình kỳ quái.
“Hiện tại hẳn là đêm khai giảng, Lucius có chuyện quan trọng gì lại phải gởi thư cho cậu ngay vào lúc này?”
————-
1/ Họ của Lily là Evans, mình cũng không hiểu vì sao tác giả lại viết cô được phân viện sau Peter, thế nhưng chi tiết này cũng không quá quan trọng, vậy nên mọi người cứ xem như cô họ Yvans đi.