Chương : 263
Ầm!
Một tiếng phá vỡ vang lên, không gian giới chỉ của Lý Vân Tiêu bị nổ vỡ thành năm mảnh, một không gian độc lập không lớn hiện lên trong chớp mắt, liền trực tiếp sụp xuống.
– Uống! Định cho ta!
Tiêu Khinh Vương hét lớn một tiếng, đột nhiên chân khí toàn thân hội tụ vào lòng bàn tay, hướng về không gian kia đập xuống. Lực lượng sụp đổ kia phảng phất chịu đến trở ngại, đình trệ một chớp mắt, lúc này mới sụp xuống biến mất.
Tiêu Khinh Vương chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh quy tắc khó có thể chống đối, trong nháy mắt liền đem sức mạnh của mình phản chấn trở về, tâm thần chấn động, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Một đòn toàn lực của Vũ Tông cường giả, dĩ nhiên chỉ chống đỡ chớp mắt!
Ngay trong nháy mắt đó, Lạc Vân Thường, Kế Mông, Y An cùng Lý Trường Phong đồng loạt ra tay, dùng tốc độ nhanh nhất từ trong không gian lấy đồ vật ra, dù vậy, cũng chỉ lấy ra không tới một phần ba.
Sắc mặt bốn người đều cực kỳ khó coi, căng thẳng không ngớt, chỉ lo bên trong đồ vật mình lấy không có Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan.
Tiêu Khinh Vương thở dài một tiếng nói:
– Thành sự tại thiên, Trương đại sư, ngươi xem trong này có đan dược gì có thể cứu mạng hay không.
Trương Thanh Phàm căng thẳng tra xem từng cái, bốn người Lạc Vân Thường cũng là tìm chút đồ vật loại hình lọ hộp vồ lấy. Rất nhanh, ở trong một đống chai lọ thất thất bát bát, Trương Thanh Phàm lấy ra một viên đan dược màu vàng nhạt, lộ ra vẻ vui mừng, ở dưới mũi nghe một trận, vì trăm phần trăm xác định, còn để Hứa Hàn kiểm nghiệm một lần, lúc này mới khẳng định nói:
– Đây chính là Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan!
– Đánh cược đúng rồi!
Tất cả mọi người là một trận đại hỉ, Tiêu Khinh Vương vội vàng cầm lấy đan dược đi vào trong trận pháp cho Lý Vân Tiêu nuốt vào, sau đó dùng chân khí hóa ra.
Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan chính là thánh dược chữa thương cấp bốn, coi như là Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn vừa thăng cấp Thuật Luyện Sư cấp bốn cũng không cách nào luyện chế ra, trong đó không rõ luyện phương không nói, hơn nữa bên trong luyện phương ẩn chứa vài loại thủ pháp cực kỳ quái lạ, bọn họ căn bản không thi triển ra được.
Mọi người một mặt chờ mong, nhưng không thấy Lý Vân Tiêu có phản ứng chút nào, chỉ là da thịt bắt đầu từ loại trạng thái hoá đá kia thoáng khôi phục bình thường một chút, sắc mặt vẫn như cũ là hết sức trắng xám, hôn mê bất tỉnh.
– Chuyện này…
Trương Thanh Phàm cũng sửng sốt, vốn cho rằng sau khi tìm tới Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan liền vạn sự đại cát, không nghĩ tới thiên tân vạn khổ lấy ra, tất cả vẫn là trở lại nguyên điểm.
Hứa Hàn chỉ cảm thấy trên lưng mơ hồ rét run, lúc trước Kế Mông hầu như là chỉ nửa bước liền bước vào Quỷ Môn Quan, một viên Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan đều đầy đủ. Lý Vân Tiêu là vì bảo đảm tu vi của hắn không rơi xuống, lúc này mới bố trí Vạn Mộc Hồi Xuân sinh mệnh đại trận. Không nghĩ tới bây giờ ném xuống Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan, Lý Vân Tiêu vẻn vẹn là có chút khởi sắc mà thôi.
Tiêu Khinh Vương triệt để nổi giận, hầu như là gầm hét lên:
– Đồng dạng là Thuật Luyện Sư, hắn chỉ là cấp ba, hai người các ngươi là cấp bốn, làm sao chênh lệch lại lớn như vậy?
Sắc mặt Trương Thanh Phàm có chút trắng bệch, từ khi trở thành Thuật Luyện Sư cấp ba liền chưa từng bị người mắng qua như vậy. Nhưng lần này không chỉ không có một chút tức giận, trái lại xấu hổ không chịu nổi, xấu hổ nói:
– Ta xác thực là tên rác rưởi, Vân Tiêu đại sư thành như vậy, ta một chút biện pháp cũng không có!
Đột nhiên vẻ mặt Hứa Hàn hơi động, mở miệng nói:
– Trương lão, ta đột nhiên nghĩ đến một đan phương, ngươi có nhớ lúc trước ngươi cho ta xem qua, cái kia ẩn sâu ở trong vương cung…
Trương Thanh Phàm sững sờ, trong đôi mắt lập tức tuôn ra tinh mang, cả người nhảy lên thật cao, mạnh mẽ vỗ trán mình, tự trách nói:
– Ta thật là một ngu xuẩn! Làm sao ngay cả cái này cũng quên!
Hắn vội vàng cùng mọi người giải thích:
– Trước đây ta ở trong bảo khố vương cung, trong lúc vô tình phát hiện qua một đan phương, mặt trên ghi chép chính là một loại đan dược cải tử hồi sinh, đẳng cấp là cấp bốn. Bởi vì lúc đó cảm thấy mình đời này không thể lên cấp bốn, vì lẽ đó cũng không quá mức lưu ý. Toa thuốc này hiện tại còn khắc ở trong đầu của ta, ta liền cùng Hứa Hàn luyện chế, nhất định phải cứu Vân Tiêu đại sư trở về!
Hắn nói xong vội vàng cùng Hứa Hàn chạy ra ngoài, chí ít nhìn thấy một chút hy vọng, hai người lập tức phấn chấn lên.
Giờ khắc này ở trong Viêm Vũ Thành, Hồng Binh đã bắt đầu đâu vào đấy khôi phục công tác. Đầu tiên phong tỏa toàn bộ Viêm Vũ Thành, không cho bất luận người nào ra vào, như vậy có thể tránh cho tin tức cấp tốc tiết ra ngoài, đưa tới cường địch càng to lớn hơn. Thứ hai phái người ra ngoài thành vận chuyển lượng lớn đất đá vào, san lấp hố to ở trung tâm kia.
Tiền Đa Đa lẳng lặng ở trên đỉnh một tòa kiến trúc nhìn tất cả những chuyện này, hắn vạn phần kinh ngạc dùng thần thức quét khắp toàn thành, cũng không có phát hiện bóng dáng mọi người Lý Vân Tiêu, lập tức hiểu được đối phương nhất định là tiến vào trong không gian độc lập.
Vừa nãy trận chiến đấu kia còn sâu sắc ở trong đầu hắn, làm sao cũng không thể tin được một tên Võ sư, lại có thể có sức chiến đấu mãnh liệt như vậy. Cuối cùng hư ảnh hỏa điểu công kích kia, nếu đối phương không phải Vũ Tông, đổi lại là mình, sợ rằng đã biến thành tro bụi.
– Phượng Hoàng sao? Kia hẳn là Chân Linh trong truyền thuyết, Phượng Hoàng hư ảnh.
Tiền Đa Đa tự lẩm bẩm, trong mắt tất cả đều là vẻ khiếp sợ khó có thể che giấu.
Thượng cổ Chân Linh, đều là tồn tại Thập phương Thần Cảnh. Đã sớm dập tắt ở trong dòng sông lịch sử, hiện tại còn lại chỉ là một ít truyền thuyết, không nghĩ tới lại có thể nhìn thấy một tia dấu vết.
– Vị thành chủ này của các ngươi, đến cùng là người thế nào a?
Tiền Đa Đa cảm nhận được bên người nhiều hơn một tia khí tức, cau mày hỏi.
Hồng Binh sững sờ, lập tức lộ ra ý cười, nhìn phía dưới có thứ tự khôi phục nói.
– Vị thành chủ này của các ngươi? Hiện tại cũng là thành chủ đại nhân của ngươi đi. Nói thật, ta cũng không rõ ràng. Hắn đến Viêm Vũ Thành mới nửa tháng thời gian. Thế nhưng…
Ánh mắt Hồng Binh đột nhiên híp lại, ngưng thần nói:
– Thế nhưng ta tin tưởng, ở dưới lãnh đạo của hắn, Viêm Vũ Thành nhất định sẽ trở thành một địa phương ghê gớm!
– Ghê gớm?
Tiền Đa Đa không tỏ rõ ý kiến, xem thường nở nụ cười.
– Ở trong mắt ngươi, cái gì mới xem như là ghê gớm?
Hồng Binh nghe ra trong giọng nói hắn xem thường, trong lòng bay lên một tia tâm tình không thích, lãnh đạm nói:
– Ta cũng không biết cái gì mới là ghê gớm, thế nhưng chỉ cần hắn là Thành chủ một ngày, không chỉ trong phạm vi Hỏa Ô Đế Quốc, Viêm Vũ Thành sớm muộn sẽ trở thành thế lực nhất lưu của Thiên Vũ giới, thậm chí càng mạnh hơn!
– Thiết! Thế lực nhất lưu của Thiên Vũ giới? Ếch ngồi đáy giếng, ngươi biết Thiên Vũ giới lớn bao nhiêu sao?
Một tiếng phá vỡ vang lên, không gian giới chỉ của Lý Vân Tiêu bị nổ vỡ thành năm mảnh, một không gian độc lập không lớn hiện lên trong chớp mắt, liền trực tiếp sụp xuống.
– Uống! Định cho ta!
Tiêu Khinh Vương hét lớn một tiếng, đột nhiên chân khí toàn thân hội tụ vào lòng bàn tay, hướng về không gian kia đập xuống. Lực lượng sụp đổ kia phảng phất chịu đến trở ngại, đình trệ một chớp mắt, lúc này mới sụp xuống biến mất.
Tiêu Khinh Vương chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh quy tắc khó có thể chống đối, trong nháy mắt liền đem sức mạnh của mình phản chấn trở về, tâm thần chấn động, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi. Một đòn toàn lực của Vũ Tông cường giả, dĩ nhiên chỉ chống đỡ chớp mắt!
Ngay trong nháy mắt đó, Lạc Vân Thường, Kế Mông, Y An cùng Lý Trường Phong đồng loạt ra tay, dùng tốc độ nhanh nhất từ trong không gian lấy đồ vật ra, dù vậy, cũng chỉ lấy ra không tới một phần ba.
Sắc mặt bốn người đều cực kỳ khó coi, căng thẳng không ngớt, chỉ lo bên trong đồ vật mình lấy không có Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan.
Tiêu Khinh Vương thở dài một tiếng nói:
– Thành sự tại thiên, Trương đại sư, ngươi xem trong này có đan dược gì có thể cứu mạng hay không.
Trương Thanh Phàm căng thẳng tra xem từng cái, bốn người Lạc Vân Thường cũng là tìm chút đồ vật loại hình lọ hộp vồ lấy. Rất nhanh, ở trong một đống chai lọ thất thất bát bát, Trương Thanh Phàm lấy ra một viên đan dược màu vàng nhạt, lộ ra vẻ vui mừng, ở dưới mũi nghe một trận, vì trăm phần trăm xác định, còn để Hứa Hàn kiểm nghiệm một lần, lúc này mới khẳng định nói:
– Đây chính là Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan!
– Đánh cược đúng rồi!
Tất cả mọi người là một trận đại hỉ, Tiêu Khinh Vương vội vàng cầm lấy đan dược đi vào trong trận pháp cho Lý Vân Tiêu nuốt vào, sau đó dùng chân khí hóa ra.
Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan chính là thánh dược chữa thương cấp bốn, coi như là Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn vừa thăng cấp Thuật Luyện Sư cấp bốn cũng không cách nào luyện chế ra, trong đó không rõ luyện phương không nói, hơn nữa bên trong luyện phương ẩn chứa vài loại thủ pháp cực kỳ quái lạ, bọn họ căn bản không thi triển ra được.
Mọi người một mặt chờ mong, nhưng không thấy Lý Vân Tiêu có phản ứng chút nào, chỉ là da thịt bắt đầu từ loại trạng thái hoá đá kia thoáng khôi phục bình thường một chút, sắc mặt vẫn như cũ là hết sức trắng xám, hôn mê bất tỉnh.
– Chuyện này…
Trương Thanh Phàm cũng sửng sốt, vốn cho rằng sau khi tìm tới Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan liền vạn sự đại cát, không nghĩ tới thiên tân vạn khổ lấy ra, tất cả vẫn là trở lại nguyên điểm.
Hứa Hàn chỉ cảm thấy trên lưng mơ hồ rét run, lúc trước Kế Mông hầu như là chỉ nửa bước liền bước vào Quỷ Môn Quan, một viên Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan đều đầy đủ. Lý Vân Tiêu là vì bảo đảm tu vi của hắn không rơi xuống, lúc này mới bố trí Vạn Mộc Hồi Xuân sinh mệnh đại trận. Không nghĩ tới bây giờ ném xuống Lục Dương Hàng Lộ Kim Đan, Lý Vân Tiêu vẻn vẹn là có chút khởi sắc mà thôi.
Tiêu Khinh Vương triệt để nổi giận, hầu như là gầm hét lên:
– Đồng dạng là Thuật Luyện Sư, hắn chỉ là cấp ba, hai người các ngươi là cấp bốn, làm sao chênh lệch lại lớn như vậy?
Sắc mặt Trương Thanh Phàm có chút trắng bệch, từ khi trở thành Thuật Luyện Sư cấp ba liền chưa từng bị người mắng qua như vậy. Nhưng lần này không chỉ không có một chút tức giận, trái lại xấu hổ không chịu nổi, xấu hổ nói:
– Ta xác thực là tên rác rưởi, Vân Tiêu đại sư thành như vậy, ta một chút biện pháp cũng không có!
Đột nhiên vẻ mặt Hứa Hàn hơi động, mở miệng nói:
– Trương lão, ta đột nhiên nghĩ đến một đan phương, ngươi có nhớ lúc trước ngươi cho ta xem qua, cái kia ẩn sâu ở trong vương cung…
Trương Thanh Phàm sững sờ, trong đôi mắt lập tức tuôn ra tinh mang, cả người nhảy lên thật cao, mạnh mẽ vỗ trán mình, tự trách nói:
– Ta thật là một ngu xuẩn! Làm sao ngay cả cái này cũng quên!
Hắn vội vàng cùng mọi người giải thích:
– Trước đây ta ở trong bảo khố vương cung, trong lúc vô tình phát hiện qua một đan phương, mặt trên ghi chép chính là một loại đan dược cải tử hồi sinh, đẳng cấp là cấp bốn. Bởi vì lúc đó cảm thấy mình đời này không thể lên cấp bốn, vì lẽ đó cũng không quá mức lưu ý. Toa thuốc này hiện tại còn khắc ở trong đầu của ta, ta liền cùng Hứa Hàn luyện chế, nhất định phải cứu Vân Tiêu đại sư trở về!
Hắn nói xong vội vàng cùng Hứa Hàn chạy ra ngoài, chí ít nhìn thấy một chút hy vọng, hai người lập tức phấn chấn lên.
Giờ khắc này ở trong Viêm Vũ Thành, Hồng Binh đã bắt đầu đâu vào đấy khôi phục công tác. Đầu tiên phong tỏa toàn bộ Viêm Vũ Thành, không cho bất luận người nào ra vào, như vậy có thể tránh cho tin tức cấp tốc tiết ra ngoài, đưa tới cường địch càng to lớn hơn. Thứ hai phái người ra ngoài thành vận chuyển lượng lớn đất đá vào, san lấp hố to ở trung tâm kia.
Tiền Đa Đa lẳng lặng ở trên đỉnh một tòa kiến trúc nhìn tất cả những chuyện này, hắn vạn phần kinh ngạc dùng thần thức quét khắp toàn thành, cũng không có phát hiện bóng dáng mọi người Lý Vân Tiêu, lập tức hiểu được đối phương nhất định là tiến vào trong không gian độc lập.
Vừa nãy trận chiến đấu kia còn sâu sắc ở trong đầu hắn, làm sao cũng không thể tin được một tên Võ sư, lại có thể có sức chiến đấu mãnh liệt như vậy. Cuối cùng hư ảnh hỏa điểu công kích kia, nếu đối phương không phải Vũ Tông, đổi lại là mình, sợ rằng đã biến thành tro bụi.
– Phượng Hoàng sao? Kia hẳn là Chân Linh trong truyền thuyết, Phượng Hoàng hư ảnh.
Tiền Đa Đa tự lẩm bẩm, trong mắt tất cả đều là vẻ khiếp sợ khó có thể che giấu.
Thượng cổ Chân Linh, đều là tồn tại Thập phương Thần Cảnh. Đã sớm dập tắt ở trong dòng sông lịch sử, hiện tại còn lại chỉ là một ít truyền thuyết, không nghĩ tới lại có thể nhìn thấy một tia dấu vết.
– Vị thành chủ này của các ngươi, đến cùng là người thế nào a?
Tiền Đa Đa cảm nhận được bên người nhiều hơn một tia khí tức, cau mày hỏi.
Hồng Binh sững sờ, lập tức lộ ra ý cười, nhìn phía dưới có thứ tự khôi phục nói.
– Vị thành chủ này của các ngươi? Hiện tại cũng là thành chủ đại nhân của ngươi đi. Nói thật, ta cũng không rõ ràng. Hắn đến Viêm Vũ Thành mới nửa tháng thời gian. Thế nhưng…
Ánh mắt Hồng Binh đột nhiên híp lại, ngưng thần nói:
– Thế nhưng ta tin tưởng, ở dưới lãnh đạo của hắn, Viêm Vũ Thành nhất định sẽ trở thành một địa phương ghê gớm!
– Ghê gớm?
Tiền Đa Đa không tỏ rõ ý kiến, xem thường nở nụ cười.
– Ở trong mắt ngươi, cái gì mới xem như là ghê gớm?
Hồng Binh nghe ra trong giọng nói hắn xem thường, trong lòng bay lên một tia tâm tình không thích, lãnh đạm nói:
– Ta cũng không biết cái gì mới là ghê gớm, thế nhưng chỉ cần hắn là Thành chủ một ngày, không chỉ trong phạm vi Hỏa Ô Đế Quốc, Viêm Vũ Thành sớm muộn sẽ trở thành thế lực nhất lưu của Thiên Vũ giới, thậm chí càng mạnh hơn!
– Thiết! Thế lực nhất lưu của Thiên Vũ giới? Ếch ngồi đáy giếng, ngươi biết Thiên Vũ giới lớn bao nhiêu sao?