Chương 38: Hấp Linh Thú!
Theo tiếng hét của Hạ Uyển Nhi, từ bên trong thể nội lao ra từng dòng linh khí hùng hậu, chỉ thấy đoàn linh khí màu xanh dương di chuyển đến thanh kiếm, phút chốc hóa thành ba thanh kiếm giống nhau lơ lửng trước mặt, ba thanh kiếm màu xanh lao đến, nhắm thẳng vị trí Vũ Thuần Tử. Bên này, con ngươi Vũ Thuần Tử đột nhiên co rút, hắn cảm nhận được mùi vị tử vong từ chiêu thức này truyền đến, làm tim hắn đập nhanh hơn bao giờ hết, khí thế này khiến hắn như hóa đá tại chỗ. "Làm sao bây giờ?" Trong đầu liên tục xoay chuyển, lần đầu tiên đứng trước tử vong, tâm thần Vũ Thuần Tử loạn thành một vòng. Bất giác trong đầu hắn hiện lên công pháp Thập Nhị Kinh Thiên Đao Pháp. Chiêu đầu tiên, Nhất Đao Diệt Tâm Ma! Vũ Thuần Tử mặc kệ đã từng tu luyện nó hay chưa, ý định sẽ đem nó đánh ra, muốn xem xem có thể ngăn chặn chiêu thức này hay không. Dù sao hắn chỉ muốn tìm một cơ hội sống sót, dù chỉ là một phần trăm nho nhỏ. Vũ Thuần Tử đưa tay ra sau nắm chặt chuôi đao, chuẩn bị đánh ra một kích, đan điền đã khởi động toàn bộ chân khí còn sót lại. Hạ Uyển Nhi không hề đối với Vũ Thuần Tử lộ ra một tia thương cảm, trăm phần trăm khẳng định, người này sẽ không đón đỡ được. Rống!!! Ngay lúc cả hai đang quyết định một trận chiến, đột nhiên một tiếng rống vang trời rung lên, khiến Vũ Thuần Tử cùng Hạ Uyển Nhi kinh ngạc nhìn lại. Một thân ảnh màu vàng cao lớn nhảy ra ngoài, há to cái miệng rộng của nó, ngoạm lấy ba thanh kiếm màu xanh linh khí đang lao tới chỗ Vũ Thuần Tử nuốt xuống. Hạ Uyển Nhi cùng Vũ Thuần Tử triệt để há hốc mồm kinh ngạc, yêu thú này vậy mà đem ba tia linh khí màu xanh cắn nuốt? "Hấp Linh Thú!" Hạ Uyển Nhi nhận ra yêu thú này, đầu tiên là sững sờ sau đó lâm vào kinh hãi, Hấp Linh Thú vốn là yêu thú chuyên hấp thu toàn bộ linh khí, linh khí càng thuần túy chính là mồi ngon của nó. Bình thường sẽ không động đến nhân loại, trừ khi đến gần địa bàn của nó gây phiền toái, mà bọn họ lại vào nhầm địa bàn của Hấp Linh Thú. Thân hình Hấp Linh Thú cao ba mét, đầu giống sói, thân giống ngựa, đuôi giống cá sấu, toàn thân bao phủ bộ lông màu vàng đồng, khí tức mạnh mẽ tràn ra bên ngoài cơ thể, khiến hai người có chút hít thở không thông. Chỉ thấy nó đứng tại chính giữa, đối với hai người nhe ra hàm răng dài sắc bén gầm thét. Gào!!! Sắc mặt Hạ Uyển Nhi liền trầm xuống, Hấp Linh Thú này tu vi đã đạt tới Linh Tuyền cảnh nhất trọng, chắc hẳn vừa mới đột phá không lâu, nhưng như vậy cũng khiến Hạ Uyển Nhi cảm thấy nguy hiểm. Vũ Thuần Tử hiện tại khó thoát khỏi Hạ Uyển Nhi, bây giờ lại phát hiện nguy hiểm khác đột nhiên ập tới, xem ra hôm nay gặp xui xẻo lớn. Hắn chỉ mong Hấp Linh Thú đừng chú ý đến mình, tốt nhất tập trung vào Hạ Uyển Nhi, như vậy hắn liền có thời gian để rời khỏi. Hấp Linh Thú nhìn trái phải một lượt, dường như nó đang nhìn xem, ai là người mà nó nhắm đến đầu tiên. Chỉ thấy Hấp Linh Thú ánh mắt tập trung tại Hạ Uyển Nhi, con ngươi đỏ rực không ngừng quan sát con mồi của chính mình. Hạ Uyển Nhi trong lòng đánh cái lạnh run, xem ra lần này khó tránh khỏi một trận chiến, dù không biết có chạy thoát được hay không, nhưng nàng vẫn muốn mạo hiểm một phen. Thanh kiếm trong tay nàng ong ong kêu lên, dường như nó cảm nhận ý chí bất khuất từ Hạ Uyển Nhi truyền đến, đan điền bên trong thể nội âm thầm vận chuyển. Cảm giác linh khí lượn lờ quanh thân Hạ Uyển Nhi, Hấp Linh Thú lộ ra vẻ mặt tham lam, không ngừng liếm lấy đầu lưỡi. Hiển nhiên, Hạ Uyển Nhi phát ra tia linh khí này, chính là thứ đại bổ, nếu đem thiếu nữ ở trước mặt ăn thịt, như vậy sẽ trở nên mạnh mẽ hơn trước. Không đợi Hạ Uyển Nhi phát động tấn công, Hấp Linh Thú đã nhanh như chớp lao vào. Tốc độ cực kỳ nhanh, chớp mắt đã tiến lại gần Hạ Uyển Nhi, Hạ Uyển Nhi lông mày chợt nhíu, vung kiếm đánh ra từng chiêu thức. "Thiên Hoa Kiếm Quyết!!!" Hàng chục cánh hoa sắc bén tấn công vào thân thể to lớn, tựa như một cơn mưa, Hạ Uyển Nhi dùng chiêu này đã vận dụng năm phần công lực. Bành… Bành… Bành… Đột nhiên, từng cánh hoa sau khi chạm vào da thịt Hấp Linh Thú, ngay lập tức bị bắn văng ngược trở lại, hoặc nổ tung thành một đám linh khí nhỏ. Hấp Linh Thú há miệng, thừa cơ đem toàn bộ đốm linh khí này nuốt trọn. Vũ Thuần Tử trợn tròn mắt kinh ngạc, yêu thú này cũng quá biến thái. Hạ Uyển Nhi phút chốc nhảy người lên cao, uốn lượn một vòng, nắm chặt thanh kiếm chém vào đằng sau gáy Hấp Linh Thú. Đang… Nhát kiếm vừa chém lại không hề làm Hấp Linh Thú tổn thương được chút da lông nào, tựa như đang gãi ngứa cho nó. "Tam Thủy Kiếm Quyết!" Bành bành bành… Từng chiêu thức mạnh mẽ tấn công, Hấp Linh Thú dù không bị thương, nhưng cũng bị đẩy lùi được vài bước.