Chương : 11
Sau khi Lục Diễn rời đi, Tô Mạc vẫn ngồi ở vị trí cũ, không hề di chuyển, cũng không có biểu tình gì.
Tô Quyết rất nhanh đi tới, thấp giọng hỏi, “Anh, thế nào?”
Tô Mạc rốt cuộc động đậy, khẽ thở dài một cái, “Anh ta cự tuyệt.”
“Sao có thể chứ….” Tô Quyết có chút kinh ngạc, “Do cảm thấy điều kiện chưa đủ tốt sao? Lạt mềm buộc chặt?”
Tô Mạc ngẩng đầu nhìn cậu, lắc đầu, “Anh thấy không giống.”
“Vậy tiếp theo, làm như thế nào?”
“Quên đi.” Thật lâu sau, Tô Mạc phun ra một câu này, sau đó đứng lên, cầm áo khoác trên tay Tô Quyết, “Đi về trước đi.”
Hai người một trước một sau rời đi, Tô Quyết lái xe, Tô Mạc ngồi ghế phó lái. Anh em Tô gia đều không thích dùng tài xế, bình thường nếu không có tình huống gì đặc biệt, đều tự mình lái xe. Dọc đường đi, Tô Mạc không nói một câu, chỉ ngẩn người nhìn chằm chằm ngoài cửa xe.
Xe đi về nhà cũ của Tô gia, kỳ thật gần mấy năm qua, bởi vì bận việc công ty, hai anh em phần lớn thời gian đều ở riêng bên ngoài, chẳng qua cứ một thời gian lại cùng về nhà cũ.
Tô Quyết dừng xe trước cửa, định chờ Tô Mạc xuống thì lái xe đến gara.
Xe dừng lại một hồi lâu, vẫn không thấy Tô Mạc có động tĩnh gì, ngay khi Tô Quyết nhịn không được muốn mở miệng nhắc nhở, anh thấp giọng nói, “Ngày mai anh đi công tác, bên Châu Âu có một hợp đồng đang thời kỳ quan trọng, anh phải đi xem xem. Đại khái đi khoảng một tuần, trong khoảng thời gian này việc trong công ty em quản lý, cógì không chắc thì để lại cho anh, việc khẩn cấp thì gọi điện.”
Chờ Tô Quyết đáp ứng, anh cởi bỏ dây an toàn trên người, mở cửa xe đi ra ngoài.
Tô Quyết không lập tức tắt động cơ xe, mà là ghé vào tay lái lặng lẽ nhìn bóng dáng Tô Mạc. Dáng người Tô Mạc cao lớn, thân thể cũng khá rắn rỏi, kết hợp cùng tây trang được cắt may tỉ mỉ càng hiển lộ vai rộng eo nhỏ mông hẹp, tuyệt không thua kém người mẫu nam đi trên sàn catwalk. Bước đi của anh trầm ổn trước sau như một, Tô Quyết lại cảm thấy tấm lưng kia có chút cô đơn, đột nhiên có chút khổ sở.
Từ nhỏ đến lớn, Tô Quyết vô số lần nhìn thấy bóng dáng Tô Mạc, từ lúc gầy yếu cho tới bây giờ cao ngất, trong ấn tượng, bóng dáng này luôn luôn ở phía trước bảo vệ che chắn cho mình.
Tô Quyết vĩnh viễn đều nhớ rõ, khi cha mẹ đột nhiên qua đời, chỉ có một mình cậu ở nhà, anh trai còn học ở nước ngoài, các bác các chú không để ý đến việc cậu đau buồn khi vừa mất đi cha me, chỉ nghĩ cách chia tài sản cùng chiếm lấy công ty, những anh em họ hàng bình thường bị nhà họ áp chế cũng đứng một bên châm chọc khiêu khích khi người gặp họa, Tô Quyết nhịn không được cùng bọn họ đánh một trận, nhưng lại bị cho ăn đòn. Lúc ấy bất lực, anh hai giống như thiên sứ xuất hiện, nhìn vết thương trên người cậu nhíu nhíu mày, chỉ nói một câu, không phải sợ, đã có anh, về sau không ai có thể bắt nạt em. Quả nhiên, về sau, Tô Quyết không còn bị bất luận kẻ nào khi dễ. Sau đó Tô Quyết mới biết được, Tô Mạc biết tin tức trong nhà, vội vàng kết thúc việc học, dùng tốc độ nhanh nhất mà trở về, từ đó về sau dùng thân thể niên thiếu đồng dạng gầy yếu của anh mà gánh vác hết thảy gánh nặng.
Trong cảm nhận của Tô Quyết, anh hai cơ hồ là không gì không làm được, không có bất cứ việc gì có thể gây khó dễ cho anh ấy, ngoại trừ phương diện tình cảm. Bản thân Tô Quyết phong lưu không kềm chế được, kết giao cả trai lẫn gái, nhiều không đếm xuể. Nhưng mà cậu lại chưa từng nhìn thấy Tô Mạc cùng bất kì kẻ nào kết giao, cho dù là nam hay nữ, đều không có, thậm chí ngay cả 419 đều không. Thậm chí có đôi khi Tô Quyết nhịn không được mà phỏng đoán, khi có nhu cầu anh hai sẽ giải quyết như thế nào? Sẽ không phải là DIY chứ, Tô Quyết run rẩy, có chút không tưởng tượng được.
Quả thật, ngay từ đầu, Tô Quyết cũng hơi hứng thú với Lục Diễn, nhưng cũng chỉ là ở mức hứng thú mà thôi, bên cạnh Tô Quyết mỹ nhân vô số, thêm một người không nhiều mà bớt đi một người cũng chẳng ít. Nhưng Tô Mạc lại không giống, Tô Quyết biết anh của cậu kỳ thật có chút khiết phích trong chuyện tình cảm, nếu không cũng sẽ không độc thân nhiều năm như vậy, hiện nay cũng đã gần ba mươi, Tô Quyết còn chưa thấy có ai làm cho anh động tâm, lần này khó khăn lắm mới gặp được người có thể làm anh có chút cảm giác, vì vậy không thể dễ dàng buông tha.
Cho tới nay, đều là anh hai vì mình chống đỡ tất cả trời đất, hiện tại cũng nên vì anh làm cái gì đó đi. Ánh mắt Tô Quyết mờ ám, yên lặng bắt đầu tính toán.
Cho nên nói, kỳ thật Lục Diễn cũng đen đủi. Nếu người hắn cự tuyệt là Tô Quyết, tuy rằng Tô Quyết sẽ không nâng đỡ hắn, nhưng cũng không ngáng chân hắn; bất quá lại là Tô Mạc, hắn từ chối cũng đã từ chối, Tô Mạc lại không phải là người thích giở trò sau lưng, anh đã nói quên đi thì sẽ quên đi. Chính là tình hình hiện giờ, chỉ có thể nói, luyến huynh cái gì đó, thật sự là hại người không ngớt a.
Vì thế, ba ngày sau Lục Diễn không nhận được thông báo của đoàn phim, mà lại nhận được điện thoại của Cốc Dương.
Trong điện thoại Cốc Dương có chút lo lắng hỏi hắn dạo gần đây đắc tội với ai?
Lục Diễn sửng sốt một chút, trong lòng trầm xuống, “Làm sao vậy Dương ca?”
Cốc Dương thở dài, “Buổi sáng đạo diễn gọi điện cho tôi, nói vai diễn có người thích hợp, nhờ tôi nói với cậu một tiếng, về sau nếu có cơ hội sẽ cùng hợp tác. Mặt khác, việc hợp đồng với Hoàn Vũ có thể bị hoãn lại.”
Lục Diễn cúi đầu, lẳng lặng mà nghe, trong lòng giống như bị cái gì đó đập một cú, có chút nặng nề, thật lâu sau, chờ bên kia không có thanh âm, mới mở miệng, “Em đã biết.”
“Tiểu Lục, thật sự xin lỗi, không thể giúp gì cho cậu.” Thanh âm Cốc Dương tràn ngập xin lỗi.
Lục Diễn cười một chút, “Đừng nói như vậy Dương ca, anh đã giúp em rất nhiều.”
Cốc Dương ở bên kia muốn nói lại thôi, rốt cục vẫn nói ra, “Tiểu Lục, đừng trách tôi nhiều chuyện, cậu cẩn thận ngẫm lại, có đắc tội với ai không, nếu có thì liền hạ mình một chút, cậu còn trẻ, đừng hành động theo cảm tính. Cái vòng luẩn quẩn này chính là như vậy, chờ cậu có tiếng nói, không cần phụ thuộc người khác.”
Lục Diễn cười khổ một chút, thầm nghĩ chuyện cũng không đơn giản như vậy, miệng lại đáp, “Em biết rồi, cám ơn Dương ca.”
Cốc Dương có chút bất đắc dĩ, “Về sau nếu muốn tôi giúp việc gì cứ nói.”
Lục Diễn cười cười, “Em sẽ.”
Sau khi cúp máy, Lục Diễn có chút thất thần. Không nghĩ lại thất nghiệp như vậy, cũng may thù lao bộ phim đã nhận, tuy rằng không coi là nhiều, nhưng ít ra trong khoảng thời gian này không cần lo lắng vấn đề kiếm sống.
Chẳng qua Tô Mạc không độ lượng như vậy a, thật đúng là làm Lục Diễn có chút không thể tưởng được, hoặc là anh ta muốn dùng phương thức này để cảnh cáo mình, ép mình đi vào khuôn khổ? Nếu là như vậy, khóe miệng Lục Diễn gợi lên nét cười châm chọc, tính toán của anh ta tuyệt đối phải thất bại.
Lục Diễn đã không giống kiếp trước là một diễn viên nhỏ với hai bàn tay trắng, một lần sống lại chính là lợi thế cho hắn làm càn, sống lâu hơn vài năm nên hắn biết rất nhiều bí mật bây giờ còn chưa ai biết, đó cũng là lý do mặc dù hắn đắc tội với Tinh Không cũng không đáng sợ.
Tinh Không mặc dù là hiện nay là công ty giải trí lớn nhất, nhưng không phải duy nhất, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nó bây giờ là Hoa thị. Tuy rằng mấy năm qua, Tinh Không mới vùng lên ẩn ẩn có chút áp chế Hoa thị, nhưng Hoa thị dẫu sao cũng là công ty giải trí nổi tiếng lâu đời, chung quy nội lực vẫn rất vững chắc.
Mặc dù trên thương trường, không có bạn bè mãi mãi cũng không có địch nhân vĩnh viễn, tình hình hiện tại, mặc dù là đối thủ cạnh tranh, Hoa thị cũng sẽ không vì một diễn viên chưa nổi danh như Lục Diễn mà trở mặt với Tinh Không, nhưng nếu trên tay Lục Diễn nắm giữ bí mật thì tình huống sẽ khác.
Chủ tịch Hoa thị bên ngoài nuôi “vợ bé” nhiều năm, ngay cả con trai cũng đã lên đại học, chuyện này phải tới vài năm sau, mọi người mới biết, bởi vì khi đó chủ tịch Hoa thị đã công khai thừa nhận vợ bé cùng con trai. Chẳng qua hiện tại, vợ cả của hắn còn chưa bị bệnh nặng qua đời, đây chính là quả bom ngầm, một khi công khai, lực sát thương tuyệt đối không nhỏ.
Không phải đắc dĩ, Lục Diễn cũng không muốn dùng tới kế này, dù sao dùng thủ đoạn như vậy tuy rằng có thể đạt được ích lợi tạm thời nhưng dù sao ai cũng không muốn mình bị người khác uy hiếp, nhất là những kẻ tự cho mình ở địa vị cao.
Lục Diễn quyết định chờ một chút, nhìn xem Tinh Không đến tột cùng còn làm gì với mình. Cũng lắm thì xuất ra nước cờ cuối cùng này, Lục Diễn tin tưởng vì bảo vệ bí mật này, chủ tịch tập đoàn Hoa thị sẽ không để ý mà đắc tội với Tinh Không. Tuy rằng sẽ lưu lại ấn tượng xấu, nhưng Lục Diễn cũng có tin tưởng, với bí mật này có thể mượn cơ hội như vậy thể hiện năng lực của mình, đến lúc đó nếu như mình có thể mang đến lợi ích cho công ty, thương nhân đều là kẻ trục lợi, tự nhiên sẽ không so đo chút chuyện nhỏ.
Bởi vì có đường lui, giờ phút này trong tưởng tượng Tô Quyết sẽ nghĩ hắn hẳn là sứt đầu mẻ trán, khẩn cầu khắp nơi mà không có cửa, Lục Diễn thì lại như trước có thể thoải mái mà nhàn hạ, vừa xem phim điện ảnh mà mình yêu thích vừa thưởng thức đồ ăn ngon, giống như một người vô lo vô nghĩ!
Phily : Nói một chút về bản edit của mình, mấy chỗ ‘Lục ca’, ‘Dương ca’… có thể dịch lại là anh… chỉ là bạn nhỏ Phily rất rất thích từ ‘ca’ này cho nên lựa chọn dùng từ đó ^__^~
Tô Quyết rất nhanh đi tới, thấp giọng hỏi, “Anh, thế nào?”
Tô Mạc rốt cuộc động đậy, khẽ thở dài một cái, “Anh ta cự tuyệt.”
“Sao có thể chứ….” Tô Quyết có chút kinh ngạc, “Do cảm thấy điều kiện chưa đủ tốt sao? Lạt mềm buộc chặt?”
Tô Mạc ngẩng đầu nhìn cậu, lắc đầu, “Anh thấy không giống.”
“Vậy tiếp theo, làm như thế nào?”
“Quên đi.” Thật lâu sau, Tô Mạc phun ra một câu này, sau đó đứng lên, cầm áo khoác trên tay Tô Quyết, “Đi về trước đi.”
Hai người một trước một sau rời đi, Tô Quyết lái xe, Tô Mạc ngồi ghế phó lái. Anh em Tô gia đều không thích dùng tài xế, bình thường nếu không có tình huống gì đặc biệt, đều tự mình lái xe. Dọc đường đi, Tô Mạc không nói một câu, chỉ ngẩn người nhìn chằm chằm ngoài cửa xe.
Xe đi về nhà cũ của Tô gia, kỳ thật gần mấy năm qua, bởi vì bận việc công ty, hai anh em phần lớn thời gian đều ở riêng bên ngoài, chẳng qua cứ một thời gian lại cùng về nhà cũ.
Tô Quyết dừng xe trước cửa, định chờ Tô Mạc xuống thì lái xe đến gara.
Xe dừng lại một hồi lâu, vẫn không thấy Tô Mạc có động tĩnh gì, ngay khi Tô Quyết nhịn không được muốn mở miệng nhắc nhở, anh thấp giọng nói, “Ngày mai anh đi công tác, bên Châu Âu có một hợp đồng đang thời kỳ quan trọng, anh phải đi xem xem. Đại khái đi khoảng một tuần, trong khoảng thời gian này việc trong công ty em quản lý, cógì không chắc thì để lại cho anh, việc khẩn cấp thì gọi điện.”
Chờ Tô Quyết đáp ứng, anh cởi bỏ dây an toàn trên người, mở cửa xe đi ra ngoài.
Tô Quyết không lập tức tắt động cơ xe, mà là ghé vào tay lái lặng lẽ nhìn bóng dáng Tô Mạc. Dáng người Tô Mạc cao lớn, thân thể cũng khá rắn rỏi, kết hợp cùng tây trang được cắt may tỉ mỉ càng hiển lộ vai rộng eo nhỏ mông hẹp, tuyệt không thua kém người mẫu nam đi trên sàn catwalk. Bước đi của anh trầm ổn trước sau như một, Tô Quyết lại cảm thấy tấm lưng kia có chút cô đơn, đột nhiên có chút khổ sở.
Từ nhỏ đến lớn, Tô Quyết vô số lần nhìn thấy bóng dáng Tô Mạc, từ lúc gầy yếu cho tới bây giờ cao ngất, trong ấn tượng, bóng dáng này luôn luôn ở phía trước bảo vệ che chắn cho mình.
Tô Quyết vĩnh viễn đều nhớ rõ, khi cha mẹ đột nhiên qua đời, chỉ có một mình cậu ở nhà, anh trai còn học ở nước ngoài, các bác các chú không để ý đến việc cậu đau buồn khi vừa mất đi cha me, chỉ nghĩ cách chia tài sản cùng chiếm lấy công ty, những anh em họ hàng bình thường bị nhà họ áp chế cũng đứng một bên châm chọc khiêu khích khi người gặp họa, Tô Quyết nhịn không được cùng bọn họ đánh một trận, nhưng lại bị cho ăn đòn. Lúc ấy bất lực, anh hai giống như thiên sứ xuất hiện, nhìn vết thương trên người cậu nhíu nhíu mày, chỉ nói một câu, không phải sợ, đã có anh, về sau không ai có thể bắt nạt em. Quả nhiên, về sau, Tô Quyết không còn bị bất luận kẻ nào khi dễ. Sau đó Tô Quyết mới biết được, Tô Mạc biết tin tức trong nhà, vội vàng kết thúc việc học, dùng tốc độ nhanh nhất mà trở về, từ đó về sau dùng thân thể niên thiếu đồng dạng gầy yếu của anh mà gánh vác hết thảy gánh nặng.
Trong cảm nhận của Tô Quyết, anh hai cơ hồ là không gì không làm được, không có bất cứ việc gì có thể gây khó dễ cho anh ấy, ngoại trừ phương diện tình cảm. Bản thân Tô Quyết phong lưu không kềm chế được, kết giao cả trai lẫn gái, nhiều không đếm xuể. Nhưng mà cậu lại chưa từng nhìn thấy Tô Mạc cùng bất kì kẻ nào kết giao, cho dù là nam hay nữ, đều không có, thậm chí ngay cả 419 đều không. Thậm chí có đôi khi Tô Quyết nhịn không được mà phỏng đoán, khi có nhu cầu anh hai sẽ giải quyết như thế nào? Sẽ không phải là DIY chứ, Tô Quyết run rẩy, có chút không tưởng tượng được.
Quả thật, ngay từ đầu, Tô Quyết cũng hơi hứng thú với Lục Diễn, nhưng cũng chỉ là ở mức hứng thú mà thôi, bên cạnh Tô Quyết mỹ nhân vô số, thêm một người không nhiều mà bớt đi một người cũng chẳng ít. Nhưng Tô Mạc lại không giống, Tô Quyết biết anh của cậu kỳ thật có chút khiết phích trong chuyện tình cảm, nếu không cũng sẽ không độc thân nhiều năm như vậy, hiện nay cũng đã gần ba mươi, Tô Quyết còn chưa thấy có ai làm cho anh động tâm, lần này khó khăn lắm mới gặp được người có thể làm anh có chút cảm giác, vì vậy không thể dễ dàng buông tha.
Cho tới nay, đều là anh hai vì mình chống đỡ tất cả trời đất, hiện tại cũng nên vì anh làm cái gì đó đi. Ánh mắt Tô Quyết mờ ám, yên lặng bắt đầu tính toán.
Cho nên nói, kỳ thật Lục Diễn cũng đen đủi. Nếu người hắn cự tuyệt là Tô Quyết, tuy rằng Tô Quyết sẽ không nâng đỡ hắn, nhưng cũng không ngáng chân hắn; bất quá lại là Tô Mạc, hắn từ chối cũng đã từ chối, Tô Mạc lại không phải là người thích giở trò sau lưng, anh đã nói quên đi thì sẽ quên đi. Chính là tình hình hiện giờ, chỉ có thể nói, luyến huynh cái gì đó, thật sự là hại người không ngớt a.
Vì thế, ba ngày sau Lục Diễn không nhận được thông báo của đoàn phim, mà lại nhận được điện thoại của Cốc Dương.
Trong điện thoại Cốc Dương có chút lo lắng hỏi hắn dạo gần đây đắc tội với ai?
Lục Diễn sửng sốt một chút, trong lòng trầm xuống, “Làm sao vậy Dương ca?”
Cốc Dương thở dài, “Buổi sáng đạo diễn gọi điện cho tôi, nói vai diễn có người thích hợp, nhờ tôi nói với cậu một tiếng, về sau nếu có cơ hội sẽ cùng hợp tác. Mặt khác, việc hợp đồng với Hoàn Vũ có thể bị hoãn lại.”
Lục Diễn cúi đầu, lẳng lặng mà nghe, trong lòng giống như bị cái gì đó đập một cú, có chút nặng nề, thật lâu sau, chờ bên kia không có thanh âm, mới mở miệng, “Em đã biết.”
“Tiểu Lục, thật sự xin lỗi, không thể giúp gì cho cậu.” Thanh âm Cốc Dương tràn ngập xin lỗi.
Lục Diễn cười một chút, “Đừng nói như vậy Dương ca, anh đã giúp em rất nhiều.”
Cốc Dương ở bên kia muốn nói lại thôi, rốt cục vẫn nói ra, “Tiểu Lục, đừng trách tôi nhiều chuyện, cậu cẩn thận ngẫm lại, có đắc tội với ai không, nếu có thì liền hạ mình một chút, cậu còn trẻ, đừng hành động theo cảm tính. Cái vòng luẩn quẩn này chính là như vậy, chờ cậu có tiếng nói, không cần phụ thuộc người khác.”
Lục Diễn cười khổ một chút, thầm nghĩ chuyện cũng không đơn giản như vậy, miệng lại đáp, “Em biết rồi, cám ơn Dương ca.”
Cốc Dương có chút bất đắc dĩ, “Về sau nếu muốn tôi giúp việc gì cứ nói.”
Lục Diễn cười cười, “Em sẽ.”
Sau khi cúp máy, Lục Diễn có chút thất thần. Không nghĩ lại thất nghiệp như vậy, cũng may thù lao bộ phim đã nhận, tuy rằng không coi là nhiều, nhưng ít ra trong khoảng thời gian này không cần lo lắng vấn đề kiếm sống.
Chẳng qua Tô Mạc không độ lượng như vậy a, thật đúng là làm Lục Diễn có chút không thể tưởng được, hoặc là anh ta muốn dùng phương thức này để cảnh cáo mình, ép mình đi vào khuôn khổ? Nếu là như vậy, khóe miệng Lục Diễn gợi lên nét cười châm chọc, tính toán của anh ta tuyệt đối phải thất bại.
Lục Diễn đã không giống kiếp trước là một diễn viên nhỏ với hai bàn tay trắng, một lần sống lại chính là lợi thế cho hắn làm càn, sống lâu hơn vài năm nên hắn biết rất nhiều bí mật bây giờ còn chưa ai biết, đó cũng là lý do mặc dù hắn đắc tội với Tinh Không cũng không đáng sợ.
Tinh Không mặc dù là hiện nay là công ty giải trí lớn nhất, nhưng không phải duy nhất, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của nó bây giờ là Hoa thị. Tuy rằng mấy năm qua, Tinh Không mới vùng lên ẩn ẩn có chút áp chế Hoa thị, nhưng Hoa thị dẫu sao cũng là công ty giải trí nổi tiếng lâu đời, chung quy nội lực vẫn rất vững chắc.
Mặc dù trên thương trường, không có bạn bè mãi mãi cũng không có địch nhân vĩnh viễn, tình hình hiện tại, mặc dù là đối thủ cạnh tranh, Hoa thị cũng sẽ không vì một diễn viên chưa nổi danh như Lục Diễn mà trở mặt với Tinh Không, nhưng nếu trên tay Lục Diễn nắm giữ bí mật thì tình huống sẽ khác.
Chủ tịch Hoa thị bên ngoài nuôi “vợ bé” nhiều năm, ngay cả con trai cũng đã lên đại học, chuyện này phải tới vài năm sau, mọi người mới biết, bởi vì khi đó chủ tịch Hoa thị đã công khai thừa nhận vợ bé cùng con trai. Chẳng qua hiện tại, vợ cả của hắn còn chưa bị bệnh nặng qua đời, đây chính là quả bom ngầm, một khi công khai, lực sát thương tuyệt đối không nhỏ.
Không phải đắc dĩ, Lục Diễn cũng không muốn dùng tới kế này, dù sao dùng thủ đoạn như vậy tuy rằng có thể đạt được ích lợi tạm thời nhưng dù sao ai cũng không muốn mình bị người khác uy hiếp, nhất là những kẻ tự cho mình ở địa vị cao.
Lục Diễn quyết định chờ một chút, nhìn xem Tinh Không đến tột cùng còn làm gì với mình. Cũng lắm thì xuất ra nước cờ cuối cùng này, Lục Diễn tin tưởng vì bảo vệ bí mật này, chủ tịch tập đoàn Hoa thị sẽ không để ý mà đắc tội với Tinh Không. Tuy rằng sẽ lưu lại ấn tượng xấu, nhưng Lục Diễn cũng có tin tưởng, với bí mật này có thể mượn cơ hội như vậy thể hiện năng lực của mình, đến lúc đó nếu như mình có thể mang đến lợi ích cho công ty, thương nhân đều là kẻ trục lợi, tự nhiên sẽ không so đo chút chuyện nhỏ.
Bởi vì có đường lui, giờ phút này trong tưởng tượng Tô Quyết sẽ nghĩ hắn hẳn là sứt đầu mẻ trán, khẩn cầu khắp nơi mà không có cửa, Lục Diễn thì lại như trước có thể thoải mái mà nhàn hạ, vừa xem phim điện ảnh mà mình yêu thích vừa thưởng thức đồ ăn ngon, giống như một người vô lo vô nghĩ!
Hoàn chương 11
Phily : Nói một chút về bản edit của mình, mấy chỗ ‘Lục ca’, ‘Dương ca’… có thể dịch lại là anh… chỉ là bạn nhỏ Phily rất rất thích từ ‘ca’ này cho nên lựa chọn dùng từ đó ^__^~
☆,