Chương : 6
– “Cậu đang ở đâu?”– là Trương Khải Huy, hắn chưa bao giờ gọi di động cho tôi, hôm nay thế nào mà lại gọi?
– “Văn phòng”
– “Giờ này còn ở văn phòng làm gì?”
Lòng tôi run lên, không biết lần này trong hồ lô hắn định bán dược gì. “Có chuyện gì?”– sau đêm điên cuồng đó tôi không gọi tên hắn, cũng không xưng Trương tổng nữa
– “Xuống dưới, tôi đang ở bãi đỗ xe”– ngữ khí của hắn không để cho người khác thương lượng, nói xong liền cúp máy. Tôi thở dài đem văn kiện bỏ vào ngăn tủ, khóa kĩ rồi đi xuống
Chiếc Porsche của hắn đậu ngay lối vào tầng hầm, tôi ngồi vào, trong lòng lại bồn chồn lo lắng. Người này hôm nay định thi triển chiêu thức võ thuật nào nữa đây?
– “Tư liệu thế nào?”– hắn chăm chú nhìn đường
– “Đều tốt lắm”– không biết hắn định mang tôi đi đâu
– “Nghe nói trước kia cậu cũng hay gặp Kim Tri Nam”– hắn liếc tôi một cái rồi tiếp tục lái xe- “Hắn vì sao lại chỉ chịu gặp một mình cậu?”
Hắn thật sự vẫn không biết những tổn hại của tôi khi phải gặp tên gia hỏa kia sao? Nghe đến đây tôi liền bốc hỏa: “Anh gặp tôi chỉ để nói chuyện này? Nói cho anh biết, ngày mốt đàm phán nhất định tôi sẽ đi. Anh bớt tại đây mà luyên thuyên đi”
Hắn dường như đang vui vẻ không để ý đến khẩu khí của tôi: “Ha hả, nói thế nào nhỉ? Tiếng Trung của tôi không được tốt lắm”
– “Vờ vịt! Anh con mẹ nó muốn dẫn tôi đi chỗ nào?”
– “Cậu trước tiên nói cho tôi biết, Kim Tri Nam….”– tôi lập tức đánh gảy lời hắn
– “Con mẹ nhà anh muốn nói gì, lần trước cá cược, tôi thua, ăn cũng ăn xong rồi. Anh cứ việc yên tâm, tôi sẽ giúp anh thu phục Henry. Xong việc tôi sẽ đi”
Hắn lập tức dừng xe, vẻ mặt nghiêm túc: “Hôm nay tôi nghe được một ít lí do vì sao Kim Tri Nam nhất định chỉ đàm phán với cậu. Tôi nghĩ cậu cũng biết, vậy tốt hơn hết là nói cho tôi biết!”
– “Nga? tôi không nghĩ tin tức này anh cũng quan tâm nha”– tôi quay mặt ra cửa sổ nói
– “Nói cho tôi biết, đây là nguyên nhân cậu không muốn quay lại Hoàn Á phải không?”
Tôi quay đầu nhìn hắn: “Rốt cuộc anh đã nghe được gì?”
– “Hắn vì cái gì chỉ định phải gặp cậu? Trước kia tôi vẫn thấy…”
– “Vì sao à? Trương Khải Huy, tôi nói cho anh biết, trò cá cược ngày đó là tôi diễn tập, understand?”
Tôi mở cửa xe lao xuống, hắn cũng xuống xe đuổi theo, giữ lấy ánh tay tôi hắn nghiêm túc hỏi: “Kim Tri Nam muốn cậu?”
– “Anh buông tay. Hoàn Á không phải chỉ quan trọng kết quả, không quan tâm quá trình sao? Vương Hân tôi cũng chỉ biết tận lực thôi, chứ tôi không có phép thuật đâu”
Hắn bắt lấy hai vai tôi: “Ngày mốt tôi sẽ không để cậu đi”
Tôi dừng lại bên đường gỡ tay hắn ra. Giống như cún con bị chặt mất đuôi, tôi nhảy dựng lên: “Anh con mẹ nó muốn thi triển chiêu thức gì? Vương Hân tôi đã đồng ý thì không bao giờ nuốt lời! Tôi nói cho anh biết, tôi đối với nam nhân một chút hứng thú cũng không có, tên Kim Tri Nam kia đừng hòng chiếm tiện nghi của tôi. Nhưng tôi lấy danh dự ra bảo đảm, đàm phán nhất định thành công”
– “Không có hứng thú? Vậy hôm đó vì sao…?”– hắn phức tạp nhìn tôi
– “Vì sao lên giường cùng anh? Không phải anh rõ hơn tôi sao? Nhưng ngày mốt đàm phán nhất định tôi sẽ đi, không vì Hoàn Á, lại càng không vì anh…….”– tôi không nói hết câu, vì lần đùa giỡn kia tôi thua cũng rất thảm a
Tôi quay đầu bước đi, hắn vẫn đứng yên nhưng tôi cảm giác hắn đang nhìn chằm chằm vào tôi. Cuối cùng tôi gọi một chiếc taxi về nhà
– “Văn phòng”
– “Giờ này còn ở văn phòng làm gì?”
Lòng tôi run lên, không biết lần này trong hồ lô hắn định bán dược gì. “Có chuyện gì?”– sau đêm điên cuồng đó tôi không gọi tên hắn, cũng không xưng Trương tổng nữa
– “Xuống dưới, tôi đang ở bãi đỗ xe”– ngữ khí của hắn không để cho người khác thương lượng, nói xong liền cúp máy. Tôi thở dài đem văn kiện bỏ vào ngăn tủ, khóa kĩ rồi đi xuống
Chiếc Porsche của hắn đậu ngay lối vào tầng hầm, tôi ngồi vào, trong lòng lại bồn chồn lo lắng. Người này hôm nay định thi triển chiêu thức võ thuật nào nữa đây?
– “Tư liệu thế nào?”– hắn chăm chú nhìn đường
– “Đều tốt lắm”– không biết hắn định mang tôi đi đâu
– “Nghe nói trước kia cậu cũng hay gặp Kim Tri Nam”– hắn liếc tôi một cái rồi tiếp tục lái xe- “Hắn vì sao lại chỉ chịu gặp một mình cậu?”
Hắn thật sự vẫn không biết những tổn hại của tôi khi phải gặp tên gia hỏa kia sao? Nghe đến đây tôi liền bốc hỏa: “Anh gặp tôi chỉ để nói chuyện này? Nói cho anh biết, ngày mốt đàm phán nhất định tôi sẽ đi. Anh bớt tại đây mà luyên thuyên đi”
Hắn dường như đang vui vẻ không để ý đến khẩu khí của tôi: “Ha hả, nói thế nào nhỉ? Tiếng Trung của tôi không được tốt lắm”
– “Vờ vịt! Anh con mẹ nó muốn dẫn tôi đi chỗ nào?”
– “Cậu trước tiên nói cho tôi biết, Kim Tri Nam….”– tôi lập tức đánh gảy lời hắn
– “Con mẹ nhà anh muốn nói gì, lần trước cá cược, tôi thua, ăn cũng ăn xong rồi. Anh cứ việc yên tâm, tôi sẽ giúp anh thu phục Henry. Xong việc tôi sẽ đi”
Hắn lập tức dừng xe, vẻ mặt nghiêm túc: “Hôm nay tôi nghe được một ít lí do vì sao Kim Tri Nam nhất định chỉ đàm phán với cậu. Tôi nghĩ cậu cũng biết, vậy tốt hơn hết là nói cho tôi biết!”
– “Nga? tôi không nghĩ tin tức này anh cũng quan tâm nha”– tôi quay mặt ra cửa sổ nói
– “Nói cho tôi biết, đây là nguyên nhân cậu không muốn quay lại Hoàn Á phải không?”
Tôi quay đầu nhìn hắn: “Rốt cuộc anh đã nghe được gì?”
– “Hắn vì cái gì chỉ định phải gặp cậu? Trước kia tôi vẫn thấy…”
– “Vì sao à? Trương Khải Huy, tôi nói cho anh biết, trò cá cược ngày đó là tôi diễn tập, understand?”
Tôi mở cửa xe lao xuống, hắn cũng xuống xe đuổi theo, giữ lấy ánh tay tôi hắn nghiêm túc hỏi: “Kim Tri Nam muốn cậu?”
– “Anh buông tay. Hoàn Á không phải chỉ quan trọng kết quả, không quan tâm quá trình sao? Vương Hân tôi cũng chỉ biết tận lực thôi, chứ tôi không có phép thuật đâu”
Hắn bắt lấy hai vai tôi: “Ngày mốt tôi sẽ không để cậu đi”
Tôi dừng lại bên đường gỡ tay hắn ra. Giống như cún con bị chặt mất đuôi, tôi nhảy dựng lên: “Anh con mẹ nó muốn thi triển chiêu thức gì? Vương Hân tôi đã đồng ý thì không bao giờ nuốt lời! Tôi nói cho anh biết, tôi đối với nam nhân một chút hứng thú cũng không có, tên Kim Tri Nam kia đừng hòng chiếm tiện nghi của tôi. Nhưng tôi lấy danh dự ra bảo đảm, đàm phán nhất định thành công”
– “Không có hứng thú? Vậy hôm đó vì sao…?”– hắn phức tạp nhìn tôi
– “Vì sao lên giường cùng anh? Không phải anh rõ hơn tôi sao? Nhưng ngày mốt đàm phán nhất định tôi sẽ đi, không vì Hoàn Á, lại càng không vì anh…….”– tôi không nói hết câu, vì lần đùa giỡn kia tôi thua cũng rất thảm a
Tôi quay đầu bước đi, hắn vẫn đứng yên nhưng tôi cảm giác hắn đang nhìn chằm chằm vào tôi. Cuối cùng tôi gọi một chiếc taxi về nhà