Chương 171: Chương 171
Đen đủi hay không Nam Lâm không biết, cô ấy chỉ biết rằng hồi nhỏ cô ấy ở khu vườn Hoa Hồng kia, bác cả gái chưa từng bạc đãi mình, đó là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong cuộc đời của cô ấy.Nam Mẫn dặn dò Nam Lâm tắm xong rồi ngủ sớm, tốt nhất là đeo tai nghe vào, dù nghe thấy động tĩnh gì cũng đừng ra ngoài.Nam Lâm ngoan ngoãn gật đầu, biết chị cả e là lại muốn đi trừng phạt Nam Nhã.… Lúc này, Nam Nhã đang cầm chặt điện thoại di động chờ đợi tin tức, trái tim thấp thỏm bất an, trong miệng lầm bầm: “Chuyện gì xảy ra vậy? Sao không có một chút động tĩnh nào? Người rốt cuộc đã chết chưa?” Biết được tin tức Mễ Lộ bị phong sát, đợi Nam Mẫn vừa đi, cô ta liền gọi vào số của Mễ Lộ đầu tiên, nhưng đối phương lại không nghe.Cô ta gọi đi gọi lại, mãi đến xế chiều điện thoại mới thông.Mễ Lộ đang mở tiệc với một đám chị em trong câu lạc bộ, tiếng nhạc vang rung trời, cô ta gân giọng hỏi: “Cô hai nhà họ Nam, tìm tôi làm gì?” Trước kia cô ta đều gọi Nam Nhã là “cô cả nhà họ Nam”, cái tên “cô hai nhà họ Nam” này chính là châm chọc, lọt vào tai Nam Nhã chính là chói tai không nói thành lời.Ngày thường Nam Nhã thích giao du với những hot girl trên mạng này, hơn nữa ngày trước đều là bọn họ xoắn suýt chạy nịnh hót cô ta, một câu hai câu đều gọi “chị Nhã Nhã”, hận không thể quỳ xuống li3m chân cô ta, hôm nay Nam Mẫn vừa về, đám chị em xấu xa liền trở mặt không nhận người.Nhưng bây giờ cô ta chẳng buồn so đo với bọn họ, sớm muộn gì cũng có ngày gi3t chết Nam Mẫn, vị trí cô cả nhà họ Nam vẫn là cô ta, đám mắt chó dám coi thường người khác sẽ lại phải quấn quýt chạy lại quỳ li3m cô ta.Nam Nhã hỏi Mễ Lộ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Mễ Lộ hận Nam Mẫn phá hủy sự nghiệp của mình, dùng lời nói bẩn thỉu kể ra chuyện Nam Mẫn hắt rượu vào cô, lại oán hận nói: “Con đàn bà chết bầm kia hắt rượu vào tôi thì cũng thôi đi, không biết thế nào lại còn cấu kết với Dụ Lâm Hải của tập đoàn Dụ Thị, tổng giám đốc Dụ kia cũng là một kẻ không có hiểu biết, vì một đứa gái đi3m thối tha dám hủy hẹn với truyền thông Tinh Vực, hại cậu Bân nhà chúng tôi bị bố đánh một trận, cũng hại tôi thành nơi trút giận của anh ta…” Mễ Lộ vuốt v e mặt mình, Lý Bân tức giận không có chỗ chứa, vung tay trái phải giáng cho cô ta mấy cái bạt tai, cô ta bị đánh mà vẫn phải cười, gọi một đống chị em qua dỗ mình, tối nay cũng không biết sẽ bị hắn ta dày vò thế nào đây.“Tất cả mọi thứ đều do ai ban tặng?”, Mễ Lộ cười lạnh, đáy mắt b ắn ra tia độc tán loạn giống như bọ cạp: “Nam Mẫn phá hủy sự nghiệp tôi vất vả lắm mới gây dựng, thù này tôi nhất định phải tìm cô ta báo, phải gi3t chết cô ta!” Nam Nhã nghe thấy lời này, giống như tìm thấy đồng minh cùng chung chí hướng, lập tức gợi ý: “Vừa hay, tôi cũng muốn gi3t chết cô ta, hay là chúng ta hợp tác?” Cô ta và Mễ Lộ ăn nhịp với nhau, Nam Nhã phụ trách tiết lộ đường đi của Nam Mẫn cho Mễ Lộ, còn phía Mễ Lộ phụ trách thuyết phục Lý Bân, Lý Bân bị chọc cho tức giận như vậy, đang không có chỗ xả, hắn ta hừ lạnh: “Tôi không động nổi Dụ Lâm Hải, chẳng lẽ không động vào được một người phụ nữ sao? Xử cô ta!” Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao, cứ như vậy triển khai “Kế hoạch giết Nam Mẫn”, Nam Nhã không ra ngoài được, chỉ có thể chờ đợi tin tức, chờ tới chờ lui không chờ được tin Nam Mẫn chết, ngược lại cô còn về nhà yên bình..