Chương 262: Chương 262
Người thứ ba thứ tư trên đời này mặt mũi chẳng khác gì nhau, rõ ràng giành giật miếng ăn từ trong miệng người khác, ngược lại còn nói người ta không có bản lĩnh, không bảo vệ được thức ăn.Nam Lâm tức giận, còn muốn nói thêm nữa thì bị Nam Mẫn ngăn lại.“Lâm Lâm, đừng lãng phí miệng lưỡi.Với loại người không mặt mũi này, từ trước đến này không có đạo lý nào có thể nói, bởi vì bọn họ không nói tiếng người, cũng không nghe hiểu tiếng người”.Khuôn mặt đắc ý của Hà Hân lập tức trầm xuống.Cô ta nghe nói đứa cháu gái không biết từ đâu tới khiến hai ông chú bị bẽ mặt, trước kia Nam Ninh Trúc còn khoe khoang được thời đắc ý, kết quả từ sau khi Nam Mẫn quay về, quyền lợi của ông ta ở tập đoàn Nam Thị bị tước đoạt, đi Vân Nam một chuyến tiền đánh bạc bị thua hết không nói, hôm nay còn bị Nam Mẫn trực tiếp đuổi ra khỏi truyền thông Nam Tinh… Thật là đủ uất ức! Khi chú không đấu lại cháu mình, vậy người làm thím như cô ta phải dạy bảo một chút.Không thể ngờ cô cả nhà họ Nam này không giống với Nam Nhã dễ lừa đầu óc toàn là yêu đương, cũng không giống Nam Lâm như bánh bao mềm dễ bắt chẹt, cô cứng rắn và rất khó đối phó.Hà Hân giữ ổn định tâm trạng, cảm thấy mình cứ đứng như vậy cũng không có được khí thế gì, cô ta cũng ngồi xuống ghế, địa vị ngang hàng với Nam Mẫn.Cô ta chậm rãi cười nói: “Hôm nay tôi đến cũng không có ý gì khác.Con người chú ba cô mặc dù tuổi không còn nhỏ nữa, nhưng mang tính cách hấp dẫn, không biết có bao nhiêu cô gái trẻ tuổi không hiểu chuyện, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, đương nhiên tôi cũng phải nhìn một chút con bé Tống Dịch không hiểu quy tắc kia, qua đó dạy dỗ cô ta, chắc nhỏ Mẫn cháu sẽ không tính toán chứ?” Các nhân viên trong khu văn phòng nghe thấy lời này, tất cả đều đổ ánh mắt oán giận, hận không thể phun một bãi nước bọt ngâm chết cô ta! Còn tính cách hấp dẫn? Lão già khốn nạn Nam Ninh Trúc này gọi ông ta là người đã tốt rồi, còn tính cách hấp dẫn gì chứ? Một tên cặn bã.Nghệ sĩ trong công ty nào có ai không bị ông ta trong tối ngoài sáng đùa bỡn, ngay cả người môi giới cũng có thể gặp phải cái tay heo mặn của ông ta, nhưng ngại với thân phận ông ba Nam, nên chỉ giận mà không dám nói gì.Hà Hân này không nhìn nổi người đàn ông của mình, cô ta chạy đến đây làm khó họ, khoe vẻ giàu có của bà chủ, chơi cái gì vậy! Nam Mẫn lạnh lùng nhìn Hà Hân, trong mắt không có chút hơi ấm.“Tống Dịch là nghệ sĩ của công ty tôi, đừng nói cô ta không phạm sai lầm, dù cô ta phạm sai lầm đi chăng nữa cũng do tôi dạy dỗ, cô dựa vào đâu mà qua đây đánh người, có tư cách gì bảo tôi không tính toán?” Nam Mẫn không để cho một chút mặt mũi, khiến dáng vẻ bà ba Hà Hân cố gắng duy trì trước mặt mọi người lập tức không chịu nổi, đổ bể.“Cháu muốn bao che?” Nam Mẫn đáp lại đương nhiên: “Tôi vốn là một người bao che đấy, giờ cô biết có phải hơi muộn không?” Cô lạnh lùng giơ tay, dặn dò bảo vệ phía trước: “Lôi hai người này ra ngoài cho tôi, bọn họ ra tay đánh Tống Dịch thế nào thì cứ đánh lại như thế, đừng đánh chết người là được”..