Chương 255 : Thần binh xuất lô
Cái gì, chế tạo binh khí mà còn phải lấy máu?
Vân Thiên Hà kinh hãi, nhìn thấy ánh mắt của La Yến Liệt không vẻ gì là đùa giỡn cả không khỏi cảm thấy lạnh gáy nói:
- Cần nhiều hay ít, dùng để làm gì?
- Một chén!
La Yến Liệt giơ một ngón tay ra nói.
Vân Thiên Hà cảm giác ngón tray của La Yến Liệt giống như là một cây đao đang muốn lấy máu hắn vì vậy khẽ cắn môi nói:
- Cầm chén đến đây.
Lúc này một hán tử với khuôn mặt tươi cười, cổ quái bưng một "chén" lớn đặt trước mặt Vân Thiên Hà. Vân Thiên Hà vừa nhìn thấy cái bát kia liền trợn trừng hai mắt, choáng váng tí ngã xuống đất.
- Có thể đổi cái nào nhỏ hơn được không?
Vân Thiên Hà rên rỉ, hắn đoán chừng cái bát kia cũng phải lấy gần hết máu trong cơ thể hắn, đây chính là muốn giết người a.
Bất kỳ ai nếu mà mất đi một lượng máu lớn như vậy cũng chỉ có con đường chết mà thôi.
La Yến Liệt vừa nhìn thấy cái bát cũng lộ vẻ tức giận nói khôn nên lời, quát thằng mặt hán tử kia:
- Ngu xuẩn, cái bát lớn như vậy ngươi muốn lấy mạng người hả?
Hán tử kia lộ ra vẻ mặt đau khổ nói:
- Thúc phụ trong nhà toàn bát lớn hơn như vậy, đây là bát dùng để tiểu hài tử ăn rồi. Bình thường chúng ta ăn cơm còn dùng cái bát to hơn thế này nhiều.
- Đồ vô dụng, đi lấy chén trà đến đây.
La Yến Liệt lại rống lên một tiếng, lúc này hán tử kia mới vỗ trán nói:
- Đúng vậy, sao ta lại không nhớ đến nhỉ.
Sau khi hán tử kia đưa chén trà đến Vân Thiên Hà mới cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, bằng này thì hắn còn có thể chịu được vì vậy liền lập tức lấy chủy thủ bên hông ra bắt đầu trích máu.
Sau khi thấy chén trà kia đầy máu thì Tinh Mông lập tức lại gần bôi thuốc cầm máu cho Vân Thiên Hà.
Một hán tử lại đến cầm lấy chén máu đưa đến trước lò, La Yến Liệt nhân tiện nói:
- Thiên Hà thiếu gia, máu là tinh hoa trong cơ thể, để cho thanh thần binh này không xảy ra bài xích thiếu gia thì cần phải cùng thiếu gia huyết mạch tương liên. Vì thế để hòa tan vật này cần phải dùng máu của thiếu gia để phối hợp, đây chính là bí pháp tổ truyền của La gia, khi hòa tan huyền đao thì ý chí trong đó cũng không mất đi. Hơn nữa khi hòa tan rồi dẫn nhập vào trong Vân Tru cần có khí huyết của thiếu gia để dẫn đạo.
Vân Thiên Hà gật đầu, La Yến Liệt nói có vài phần đạo lý, máu huyết trong cơ thể hắn và tinh linh chi khí đã sớm dung nhập làm một thể. Đây cũng có thể coi là một biện pháp tốt, hắn chỉ có thể kiên trì chờ đợi rồi xem kết quả ra sao mà thôi.
Ước chừng trải qua hai canh giờ.
Lò rèn kia quả nhiên là một vật thần kỳ, khi La Yến Liệt cẩn thận đem huyền đao vào trong lò rèn liền bị hòa tan hóa thành một "dòng nước thép" hơn nữa phía ngoài còn có một cỗ huyết sắc bao phủ hình như là giữ cỗ ý chí kia không bị tiêu tan.
Sau đó La Yến Liệt bỏ Vân Tru vào trong lò rèn đồng thời nhanh chóng đổ toàn bộ chén máu váo vào trong chợt nghe "xuy xuy", lò rèn rung động. La Yến Liệt lập tức đóng lò rèn lại, chỉ thấy trong nháy mắt toàn bộ lò rèn đã bị một cỗ huyết sắc bao phủ.
La Yến Liệt kích động, không ngừng làm việc, các động tác đều liền mạch lưu loát không hề dừng lại, ngay lúc khí tức bốc lên còn chưa kịp tiêu tán đã đưa nước thép tiến vào trong Vân Tru sau đó bứt đầu quai búa tôi luyện.
Đinh đinh đinh!
Bống nhiên bên trong lò rền vang lên âm thanh, Vân Thiên Hà nhìn chằm chằm vào cỗ ý chí đang bị bao phủ lại kia khong ngừng tăng cường cảm ứng chỉ sợ nó bị tiêu tán. Tuy nhiên hắn vui mừng nhìn thấy cỗ huyết khí ngay từ lúc còn chưa tiêu tán đã bị dung nhập vào trong Vân Tru ở giữa lò rèn, cỗ ý chí đã dần dung nhập vào trong Vân Tru.
Trải qua một thời gian dài chờ đợi nhàm chán, La Yến Liệt đã liên tục thay đổi ba người điều khiển kéo bễ và không ngừng quai búa liên tục không ngơi nghỉ quá trình rèn.
Vân Thiên Hà nhìn ra được những thao tác liên tục này mặc dù có một nửa là cơ giới hóa nhưng cũng cực kỳ hao tổn khí lực và tâm lực mấy người La gia. Tất cả việc này cùng với lò rèn thần kỳ kia đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức một cách phiến diện của Vân Thiên Hà đối với kỹ xảo rèn ở thế giới này.
Nhất là La Yến Liệt, không thể nghi ngờ hắn là người mệt mỏi nhất không giống như các hán tử kia hắn vừa phải điều chỉnh thêm các tài liệu luyện chế lại vừa điều chỉnh ngọn lửa, phân công các nhiệm vụ vận hành nhịp nhàng…
Vân Thiên Hà vẫn một mực chờ đợi cho đến khi mặt trời lặn nhưng lò rèn vẫn như cũ không hề dừng lại, mấy người La gia ăn uống ngay trong đoán tạo thất rồi lại tiếp tục làm việc không hề có một giây ngưng nghỉ, thanh âm "đinh đinh đinh" vang lên không ngớt.
Trong quá trình rèn Vân Thiên Hà cũng không dám rời đi bởi vì La Yến Liệt thường xuyên bảo hắn cùng phối hợp làm một vài việc tỷ như lấy máu chẳng hạn.
Mãi cho đến lúc nửa đêm La gia vẫn khổ công rèn đúc như cũ bất quá từ biểu tình trên mặt có thể thấy họ đang cực kỳ hưng phấn, càng lúc càng hưng phấn, tinh thần càng lúc càng lên cao. Vân Thiên Hà biết quá trình rèn cũng đã sắp sửa hoàn thành.
La Yến Liệt kích động đến mức hai tay run rẩy, ngay lúc Vân Tru thành hình chỉ thấy một đạo ánh sáng phóng xuất hấp dẫn tâm thần người khác vào đó.
Đúng lúc này đột nhiên trong lò rèn xuất hiện âm thanh cộng hưởng bắt đầu chấn động, tất cả mọi người dừng tay hai mắt trợn tròn. Bên trong lò rèn vang lên từng âm thanh, chấn động giống như có một vật nào đó đang bị nhốt bên trong đang tìm cách lao ra, thập phần kỳ dị.
- Chuẩn bị khai phong.
La Yến Liệt lúc này không cách nào khống chế được tâm tình phấn khích, kích động hét lên một tiếng chấn đắc các tiểu bối đang ngơ ngác lập tức lấy lại tinh thần nhanh chóng đi làm việc của mình và hai hán tử khống chế nhiệt độ lò rèn cũng dần điều chỉnh nhiệt độ thấp xuống, rồi bắt đầu dùng phương thức bình thường để làm lạnh.
Lúc này Vân Thiên Hà cảm thấy cực kỳ thấp thỏm mỗi khi lò rèn rung động tâm tình hắn cũng nhảy theo. Hắn cảm giác bên trong lò rèn có một cỗ ý chí cường đại muốn phá nát hết thảy để lao ra hình như bên ngoài đang có vật nào đó hấp dẫn nó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
La Yến Liệt thấy lò rèn ngày càng chấn động kịch liệt lúc này sắc mặt cũng đại biến, lò rèn này chính là gia truyền chí bảo không thể nào bị hủy được vì vậy lo lắng hét to:
- Nhanh lên, tăng tốc độ làm lạnh, Thiên Hà, ngay khi nắp lò rèn mở ra phải nhanh chóng khai phong, tốt nhất là dùng máu của ngươi.
La Yến Liệt lo lắng đến mức độ gọi thẳng tên Vân Thiên Hà.
Hồng hộc!
Lúc này động tác hai vị đại hán phụ trách nhiệt độ lò rèn càng ngày càng chậm nhưng tiết tấu vẫn ổn định bởi vì trình tự, thời gian làm việc cũng cực kỳ quan trọng, để có thể chứng kiến một kiện thần binh ra lò bọn họ không cho phép có bất kỳ sai sót nào.
Rốt cục đến khi tiết tấu trở nên thong thả chậm rãi gần như là dừng lại thì nhiệt độ trong lò cũng đã giảm xuống mãnh liệt giống như đột nhiên bị một dòng nước lạnh thổi qua, muốn đóng băng tất cả.
- Khai lô!
Ngay lúc cỗ hàn ý ập vào mặt, thân thể La Yến Liệt run rẩy kịch liệt, ánh mắt tỏa ra quang mang càng thêm nóng cháy. Hắn biết tuyệt đối đây chính là lúc mà thần binh chuẩn bị đản sinh, hiện tại nhiệt độ giảm xuống mạnh, không khí trở nên lạnh hơn nếu như không biết nắm chặt thời gian khai lô thì có thể cả lò rèn cũng bị hủy. Khi hắn hét lên một tiếng thì đồng thời hai hán tử cũng nhanh chóng thả tay.
Lúc này Vân Thiên Hà không trích máu vào trong chén nữa mà sử dụng tinh linh chi khí kết hợp với máu huyết trong cơ thể trào lên cổ họng chuẩn bị phun ra bất cứ lúc nào. Cỗ hàn khí băng lãnh kia không hề ảnh hưởng đến hắn một chút nào, hắn đã đi đến phía trước lò rèn.
Ca ca!
Ngay sau khi một tiếng vang truyền đến, lò rèn rung động kịch liệt thì La Yến Liệt ra lệnh cho người La gia lần lượt nhanh chóng rút từng tầng ngăn cách trong lò rèn ra.
Ong ong!
Ngay khi tầng ngăn cách được rút ra một âm thanh vang dội truyền đến, Vân Tru bên trong lò rèn càng rung động dữ dội, từ trong lò rèn một cỗ quang mang sắc ngân lam phóng xuất chiếu thẳng vào mắt mỗi người làm bọn họ cảm thấy hai mắt đau nhức vô cùng.
Càng làm cho bọn họ kinh ngạc hơn nữa là bên trong khuôn đúc nhiệt độ lại giảm xuống thấp hơn nữa giống như đang ở trong ngày đông giá rét nhất. Bị nhiệt độ băng lạnh ảnh hưởng nhất thời nhiều đồ vật trong đoán tạo thất đều bị nứt nẻ.
- Khai phong.
La Yến Liệt cố gắng chịu đựng hàn lãnh, hai hàm răng đập vào nhau nhưng vẫn lấy hết sức rống to một tiếng.
Vân Thiên Hà nghe thấy tiếng La Yến Liệt liền lập tức tập trung toàn bộ tinh thần lên Vân Tru đồng thời nối tiếp với luồng ý chí kia thế nhưng còn chưa đợi La Yến Liệt dộng thủ khuôn đúc đã vang lên âm thanh giòn nứt.
Sau một khắc chợt nghe âm thanh "răng rắc" khuôn đúc vỡ ra giống như thủy tinh thành từng mảnh nhỏ. Trong nháy khi Vân Thiên Hà thấy Vân Tru hiện ra tinh linh chi khí trong cơ thể và máu huyết trong miệng đã súc thế chờ sẵn nhanh chóng phun lên bao phủ Vân Tru.
Ông !
Khi một cỗ huyết vụ hàm chứa cả tinh linh chi khí bao phủ lên Vân Tru, đột nhiên Vân Tru phát sinh âm thanh cộng hưởng giống như người đang đói khát gặp nước vậy. Sau đó bỗng nhiên Vân Tru dựng đứng lên, một cỗ ý chí cường đại phóng xuất ra mang theo hấp lực hút Vân Thiên Hà tiến lại.
Dưới cỗ hấp lực cường đại, Vân Thiên Hà không tự chủ được lao đến nắm chặt lấy Vân Tru.
Ngay khi Vân Thiên Hà cầm lấy Vân Tru, hắn liền cảm thấy hai tinh tú trong cơ thể hắn đã đạt đến lực lượng cực hạn nhất là đệ nhất tinh tú lại càng trở nên tinh thuần. Sau đó tinh linh chi khí giống như hồng thủy tràn đê điên cuồng trút sang Vân Tru.
Trong lòng Vân Thiên Hà kinh hãi không thôi, hắn cảm nhận được Vân Tru giống như là một hắc động hấp thu đại lượng tinh linh chi khí trong cơ thể hắn một cách điên cuồng. Tinh khiếu trong cơ thể Vân Thiên Hà truyền đến cảm giác đau đớn như kim chích. Vân Thiên Hà muốn thả Vân Tru ra nhưng căn bản không được, hắn thật sự nhịn không được liền cầm chặt kiếm ngửa đầu lên trời hét lên.
Ngay khi bên trong tinh khiếu truyền đến đau đớn thì từ đầu mũi kiếm Vân Tru đột nhiên phóng xuất một cỗ ngân lam cường liệt không gì sánh được lao thẳng lên trên đục thủng trần đoán tạo thất.