Chương : 1
Chương 1
Thảo quyết minh đang ngồi trên máy bay quay trở về nước .
Cô sang mĩ học 5 năm , thời gian trở về nhà rất ít , cô thật sự rất nhớ nhà .
Vừa lấy bằng tốt nghiệp xong ,
còn chưa kịp đi đâu chơi, mà ba mẹ cô đã gọi điện sang giục cô trở về nước .
Nghe nói có chuyện gì quan trọng lắm , không về không được
Dù sao thì cũng được về nhà thích qúa đi mất , mình nhớ mọi người lắm rồi .
Còn chuyện gì đến sẽ đến kệ vậy
_ Ôi ! Cuối cùng cũng xuống sân bay rồi mau về thôi
_ sao phía trước ồn aò mà mọi người chạy toán lọan thế kia nhỉ (tò mò , tò mò)
Cô vội vàng hỏi người 1 người vừa từ đấy chạy ra , mắt mũi tái mét
_ Bác ơi ! Phía trước có chuyện gì thế bác
_ Phía trước có đánh nhau đấy nhìn ghê lắm
_ Đánh nhau?
_ ừ! Thôi tôi đi đây
_Trời ơi! Làm sao bây giờ ? Lỡ ra đấy mà bị đấm phải 1 cái thì chết . Tên điên nào ban ngày ban mặt cũng đi đánh nhau , làm cản trở việc về nhà của ta . Sợ qúa đi mất (run run)
Thảo quyết minh bước chậm chạp ,rè chừng từng bước một, đi về phia trước trong tâm trạng lo lắng sợ hãi .
Khi cô vừa đến nơi thì trông thấy 1 cảnh tượng vô cùng đáng sợ .
Phải đến 30 người đàn ông nằm la liệt , máu me đầm đìa dưới chân 1 tên nhìn rất lạnh lùng độc ác , hình như hắn ta còn nhếch mép cười nữa ghê qúa đi mất
_ Trời ơi ! Gì thế này . Nhìn sợ qúa ! Sao nhiều người bị thương thế này .
Mà sao không thấy công an , cảnh sát , bảo vệ nào đến can thiệp chứ .
Bọn họ đâu hết cả rồi? Sao lại để tên độc ác lạnh lùng kia ngạo mạn thế chứ
Mà hình như hắn ta đang nhìn xung quanh , chẳng lẽ hắn ta muốn diệt khẩu nhân chứng .
Không được mình phải chuồn thôi , nếu để hắn ta bắt được thì chết là chắc .
Nghĩ đến vậy cô vội vàng chạy mất không giám quay đầu lại
Bạch bối phong vô cùng tức giận cùng tức giận .
Ai muốn đi đón vợ tương lai mà cũng không yên .
Lũ khốn này không biết tự lượng sức mình , nghĩ anh đi 1 mình thì có thể giết được anh sao . Mơ tưởng .
Giải quyết xong bọn ngu xuẩn kia , anh liền vội vàng chạy đi tìm vợ nhưng tìm mãi không thấy . Cô chạy đi đâu rồi ?
Bạch bối phong đang lo lắng vì không tìm thấy thảo quyết minh . Thì đột nhiên anh có điện thoại gọi tới . Là của bố mẹ vợ tương lai
_ Alô! Bác ah
_ Bác gọi đến báo với cháu , quyết minh đã về đến nhà rồi! Hai đứa bị lạc mất nhau hay sao mà nó lại về một mình thế ?
_Vâng ! Em ấy về nhà an toàn là cháu yên tâm rồi
_ Mai cháu qua nhà bác chơi nhé
_ Vâng . Cháu chào bác .
Bạch bối phong thở phào nhẹ nhõm , may cô đã về nhà an toàn lên anh cũng yên tâm .
Quay trở về gia đình thảo quyết minh
_ Ba mẹ nói gì cơ , ba mẹ muốn con về nhà để lấy chồng
_ đúng vậy
_ Nhưng con có biết anh ta là ai đâu
_ Con yên tâm đi ,đó là người rất tuyệt vời đấy . Mẹ có hình của con rể tương lai đây này , con xem đi
_ hả? Là anh ta à ! Tên đáng sợ này . Ba mẹ đây là người tuyệt vời mà ba mẹ nói sao? Hắn ta là con qủy hút máu người đấy ! Con không lấy tên độc ác đấy đâu.
_ Con nói linh tinh gì thế . Con rể mà biết được sẽ buồn lắm đấy .
_ Kệ anh ta ! Con không lấy đâu!
_KHông muốn cũng phải lấy , không được bướng bỉnh
_ Mặc kệ con không lấy đâu . Nếu bố mẹ muốn thì tự đi mà lấy.
Nói rồi cô tức giận bỏ đi lên phòng
_ Tức chết mình mà . Bắt mình lấy tên độc ác đó chẳng khác nào muốn mình chết sớm . Mình không muốn cuộc đời tươi đẹp của mình kết thúc ở đây đâu .
Làm sao bao giờ , mình không thể rơi vào miệng cọp được (suy nghĩ , suy nghĩ)
Ah mình nghĩ ra cách rồi . Phải trốn thôi(vội vàng lấy va ly) . Trốn là cách tốt nhất để thoát chết.
Ba mẹ đừng trách con không nghe lời nhé . Tại ba mẹ ép con trước . Có gì ba mẹ tự giải quyết con đi đây . Tạm biết . Ôi cuộc sống tươi đẹp của ta, ta tới đây
Bạch bối phong đang xem xét tài liệu thì điện thoại gọi đến
_ALÔ!
_Bối phong ah ! Quyết minh bỏ trốn rồi
_ Bỏ trốn , tại sao cô ấy lại bỏ trốn
_Nó không muốn lấy cháu
_Vậy ah ! Bác yên tâm cháu sẽ cho người tìm cô ấy về, bác không phải lo đâu
_Vậy là bác yên tâm rồi , chào cháu.
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện . Anh liền gọi điện đi
_ALÔ anh hai ạ
_ Cậu cho người đi tìm chị hai tương lai về đây cho tôi . Cô ấy trốn rồi
_VÂNG . Chi hai giỏi thật đấy , giám trốn cả anh hai
_ Im miệng , đi làm nhiệm vụ đi
_ Vâng
Bối phong vô cùng tức giận ,
E giám bỏ trốn vì không muốn lấy tôi sao . Vậy em đừng để tôi bắt được em.